V.A.A.V 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

PHÚC LỢI TRUNG THU! TRUNG THU VUI VẺ ❤️
--------

Chương 9: Da-Da-Da-Dance, Dance, Dance.

Harry thức dậy vào sáng hôm sau và cậu cảm thấy bản thân mình khá ... ừm...hạnh phúc. Draco đã nói với cậu rằng anh yêu cậu vào tối hôm qua, anh đã cùng cậu thưởng thức một bữa tối tuyệt vời và thậm chí anh đã gợi ý họ nên dạo phố cùng nhau trên một chiếc xe ngựa rất đẹp. Với tốc độ này, cậu hoàn toàn cảm nhận được mình đang trên đường đến với một ...một tình yêu thực sự tuyệt vời? … Có lẽ...
- Harry! dậy đi, đã bảy giờ rồi!
Hermione gõ cửa phòng của cậu và cố gọi cậu dậy, Harry càu nhàu về việc hôm nay phải quay lại lớp học và rồi bắt đầu rời giường. Cậu đã phải lấy tới vài bộ đồ ra khỏi tủ quần áo của mình và quyết định chọn cho mình một chiếc quần jean bó màu đen, một chiếc áo sơ mi màu hồng sáng với dòng chữ đen in nổi I Wanna Sex You Up! Cậu đã nhận chiếc áo đó từ Hermione, thật ngạc nhiên phải không? Và cậu không chắc là mình có nên mặc nó không nữa, quá táo bạo rồi..... Cậu vội vào nhà tắm, và bữa sáng sẽ bắt đầu 8h, cho nên cậu phải chuẩn bị nhanh hơn. Harry sấy khô tóc một cách kỳ diệu và tạo độ phồng cho tóc hoàn hảo. Vệ sinh cá nhân, và phải thật cẩn thận với răng nanh của mình.. Cuối cùng, mọi thứ đã hoàn thành lúc 7:50! Và cậu chỉ có mười phút để xuống đại sảnh chính. Harry vớ lấy chiếc áo len đen, ừm ít ra nó có vẻ sẽ che giấu cái áo táo bạo bên trong của cậu chăng, lấy chiếc túi xách đựng sách vở cùng tất cả những thứ cần dùng cho hôm nay và mang giày vào. Sau đó, cậu chạy ra khỏi phòng của mình, đi ngang qua phòng sinh hoạt chung, có vẻ mọi người đã rời đi hết rồi và bắt đầu đi xuống cầu thang. Sau đó, vỗ vỗ trán, Harry nghĩ có lẽ đang có người đợi mình ngay khi vừa bước xuống bậc thang cuối.

Khi đến cửa Đại sảnh, cậu nhận ra quả thật Draco đang dựa vào tường đợi mình, bước đến gần, Harry nhìn lên và mỉm cười.
- Cuối cùng em cũng xuất hiện, anh thực sự cho rằng em đã ngủ quên đó.
Draco nhẹ giọng và mở rộng vòng tay để sẵn sàng cho một cái ôm.
Harry vui mừng chui vào vòng tay ấm áp của Draco, dựa đầu vào lồng ngực của anh.
- Em thực sự cho rằng mình sẽ ngủ luôn, nhưng em lại thức dậy được rồi!
Draco hôn lên trán cậu.
- Chà, vậy là em đã thành công trong việc rời khỏi cái giường ấm áp đó? . Và tôi có thể nói rằng, hôm nay em trông rất nóng bỏng đấy Potter, thực sự rất hợp với em.

Harry cười khúc khích.
- Yahhh...có lẽ anh không biết vài phút trước em còn lưỡng lự có nên phối bộ đồ như vậy hay không đấy..

- Và anh cá là anh có thể bỏ nó đi chỉ trong một phút…
Draco cáu kỉnh, hôn lên cổ Harry.

Harry cười khúc khích.
- Nào! Không được xấu xa vậy nhé Dragon! Đi thôi, chúng ta phải ăn sáng trước khi nó kết thúc.

- Em biết đấy, anh luôn sẵn sàng, chỉ cần em đồng ý thôi!

- Draco! Harry cười cười
- Ngưng suy nghĩ về những điều đó đi nhé!

Draco bật cười.
- Được rồi, anh chỉ là đang trêu em một chút mà thôi

Harry đảo mắt.
- Nào, đi thôi!
Cậu kéo Draco vào Đại sảnh.
- Hôm nay anh sẽ ngồi cùng bàn Gryffindor với em.
Harry nói một cách dứt khoát.

- Vâng thưa chủ nhân của tôi.
Draco nói sau đó, cười khúc khích.

- Một chú rồng ngoan!
Harry nói, vỗ nhẹ lên đầu Draco và kéo anh xuống bên cạnh mình. Hermione và Ron đã để dành cho họ một chỗ ở vị trí quen thuộc của Harry.
-  Chào buổi sáng!
Harry rạng rỡ nói, cố lấp đầy đĩa của mình với thịt xông khói và một miếng bít tết

- Ah-ah-ah! Em cần phải ăn nhiều hơn như vậy thì mới có thể khoẻ mạnh hơn được mèo nhỏ à.
Draco nói, lấy thêm một miếng bánh mì nướng, một cốc sữa chua kèm vài quả việt quất và mâm xôi đưa cho mèo nhỏ.

Harry kinh ngạc nhìn đĩa của mình, rồi nhìn Draco.
- Em không thể ăn tất cả những thứ đó! Em sẽ vỡ bụng đó!

Draco lấy chiếc thìa từ trong tay Harry
- Vậy anh sẽ giúp em..
Lấy một thìa sữa chua, Draco liền nhìn qua
- Nào, há miệng...
Harry cười khúc khích và mở miệng. Draco cẩn thận đút sữa chua vào miệng rồi mỉm cười và hôn lên má cậu.
- Anh sẽ đảm bảo rằng em sẽ không vỡ bụng, vì thế chỉ cần ăn, được không mèo con của anh?

Harry gật đầu, và cậu bắt đầu hưởng thụ sự chăm sóc từ người yêu.

Hermione bị sốc.
- Wow, bạn tốt, tôi chưa bao giờ có thể khiến cậu ấy ăn thêm nếu như cậu ấy không muốn.

- Chà ... Có thể là do cách mà cậu thuyết phục em ấy thôi  Hermione.
Hermione mỉm cười.

- Vậy thì tốt rồi khi giờ cậu ấy đã có cậu bên cạnh.
Harry rời tầm mắt khỏi đĩa đồ ăn của mình và ngước nhìn Draco.

- Em biết anh sẽ luôn ở đây đúng chứ?

Draco mỉm cười.
- Thế nên hiện tại, em chỉ cần tập trung cho việc tẩm bổ bằng đồ ăn tình yêu à.
Harry bĩu môi, nhưng lại bắt đầu ăn.

Hermione nhặt túi của mình.
- Chà, tớ nghĩ tớ sẽ đến lớp ngay bây giờ, tớ thực sự không muốn đến muộn.
Ron cũng sắp đứng dậy, dù trên tay là một mớ thức ăn.
- Ừm ... cậu cứ ngồi ăn đi Ron...
Ron nở một nụ cười kỳ lạ… đôi má nhồi đầy thức ăn của cậu ấy khiến cậu ấy trông thật buồn cười.
- Hẹn gặp lại các cậu trên lớp nhé.
Nói rồi cô rời khỏi Đại sảnh đường.
Harry ngước nhìn Draco.
- Em đã ăn no rồi, chúng ta có thể đi được không?
Draco nhìn vào đĩa của Harry, chỉ còn lại một miếng thịt xông khói. Draco mỉm cười.
- Xem này, em thực sự đã có thể ăn nhiều hơn một chút rồi.

Harry mỉm cười.
- Chỉ vì anh đã chăm và thuyết phục em thôi Drake.
- Bởi vì yêu em, anh càng muốn mọi thứ tốt nhất cho em mà.
Ron ngồi bên cạnh liền làm mặt quỷ
- Hai người cứ ngồi đó mà yêu nhau đi, mình vào lớp trước đây.

Harry bật cười.
- Hẹn gặp lại Ron.
Ron vẫy tay chào họ, uống nốt cốc nước và cũng rời Đại sảnh.

Draco cầm lấy túi xách của mình.
- Được rồi, đi thôi mèo nhỏ.

Harry mỉm cười và cầm lấy túi của mình, một bên nắm lấy tay Draco và đan các ngón tay vào nhau, họ cũng rời Đại sảnh để đến lớp Độc dược.
---------
Draco và Harry ngồi chung một bàn, thực ra trước đó họ vốn luôn là đối tác của nhau, và Dumbledore đã luôn nói rằng tất cả đều là bạn, nên điều này cũng không có gì lạ.
Giáo sư Snape bước vào lớp.
- Được rồi các trò nghe đây, hôm nay chúng ta sẽ làm một loại thuốc rất phức tạp. Các trò sẽ phải điều chế...
Giáo sư âm trầm một lúc rồi nhếch miệng.. !
- Chân Dược!
Giọng điệu của Snape đầy vẻ đe doạ, một số học sinh ngạc nhiên, Hermione kêu lên, và Harry thì bị sốc trong khi Draco có vẻ thờ ơ. - Và vào cuối buổi học, tất cả các trò sẽ có bài kiểm tra về chất lượng của nó, rất đơn giản các trò và đối tác của mình thay nhau hỏi MỘT câu hỏi cho đối phương.
Sau khi đã viết các hướng dẫn của bước điều chế lên bảng.
- BẮT ĐẦU!
Giáo sư hét lên.
Draco đi lấy nguyên liệu trong khi Harry lấy ra cái vạc, sau khi lấy đủ nguyên liệu, anh quay lại và sắp xếp các nguyên liệu, đọc qua hướng dẫn. Harry cũng đã đọc chúng.
- Vậy, bây giờ em phải làm gì đây?

Draco lắc đầu.
- Không, em không cần làm gì cả.
- Tại sao? Anh nghĩ em sẽ làm hỏng nó à Draco?
- Không, không phải—
- Ôi chết tiệt Draco.
- Không, em yêu, không phải vậy đâu. Chỉ là giai đoạn này cần phải cắt rất nhiều nguyên liệu và anh không muốn em tự cắt mình hay làm gì đó. Anh không thể làm tổn thương đến đôi tay xinh đẹp của em.
Anh nói trong khi nắm lấy tay Harry và đặt lên nó một nụ hôn yêu thương.

Harry cười hạnh phúc
- Chà, em chỉ không nghĩ anh sẽ nói hay nghĩ như thế đâu...
- Vậy...em sẽ không tức giận chứ?
- Không, em không giận ... đặc biệt là khi anh hành động ngọt ngào như thế.

Draco mỉm cười.
- Chỉ cần ngồi lại và thư giãn và cho anh biết khi nào nước bắt đầu sôi, được không?
Harry gật đầu, Draco cúi người hôn lên má cậu.
- Yêu em!
Harry mỉm cười.
- Em cũng yêu anh và yêu cả cách anh thổ lộ với em nữa.

Draco cười toe toét và bắt đầu cắt một số rễ.

Harry ngồi lại và quan sát vạc của cả hai. Nó không thú vị lắm cậu bắt đầu thở dài liên tục chỉ trong vài phút. Draco chỉ cười và tiếp tục công việc của mình, vì vậy, Harry quyết định thực hiện một cách tiếp cận khác.
Cậu vỗ vỗ nhẹ đôi cánh và thành công khiến Draco cứng đờ trong chốc lát.
- Draco, tốt hơn là anh nên tiếp tục làm việc đi!
Cậu cười khiêu khích nói,  Draco cau có và tiếp tục công việc của mình.
- Draco! Nước đã sôi rồi.

Draco mỉm cười.
- Được, anh đã biết rồi!
Anh đặt hết nguyên liệu đã cắt cẩn thận cho vào trong vạc.
- Anh cần em giúp khuấy nó, cho đến khi anh thêm những thành phần khác vào những thời điểm nhất định, em có thể làm được không tình yêu?
Harry gật đầu và bắt đầu khuấy dược đang dần đặc lại trong vạc.Mỗi năm phút, Draco sẽ thêm một lượng thành phần nhất định đã được đo lường cẩn thận, đó là một quá trình rất khó khăn. Cuối cùng mười phút trước khi lớp học kết thúc, dược bắt đầu loãng, sau đó trở nên thật đặc, rồi chuyển sang màu xanh  và rồi trong vắt như nước.
Snape bước tới.
- À, Mr.Malfoy, Mr.Potter, màu của Chân dược rất đúng ý ta, hãy chiết nó ra và để lại một ít để thử nghiệm.. Có ai khác làm xong chưa?Snape trông khá cáu kỉnh hỏi cả lớp, Hermione và Pansy giơ tay (họ trở thành đối tác khi Draco và Harry bắt cặp chung với nhau).
- Hmm, chà, vậy thì bốn trò có muốn thử nghiệm nó trước lớp hay không?

Draco gật đầu.
- Chúng con sẽ làm trước thưa giáo sư.
- Tốt lắm Malfoy, mời lên đây.

Draco đã chiết ra một phần thành phẩm cho Snape, và một phần khác cho mình và Harry.
- Anh sẽ làm trước!
Anh nói, đưa lọ thuốc lên miệng, nhấp một ngụm nhỏ.

Snape nhếch mép. "
- Trò Potter, tôi hy vọng trò đã chọn được một câu hỏi sáng suốt, và nhớ, chỉ một câu mà thôi.
Harry gật đầu, một nụ cười tinh quái trên môi.
- Vậy Dragon của em, có phải anh còn có một bí mật sâu kín trong lòng chưA nói với em phải không? Em muốn nghe về nó! 
Hai má Draco dần ửng hồng và cắn chặt môi.
- Được rồi, vào giáng sinh năm thứ 4, khi mẹ anh bước vào phòng anh...
Harry nhướn mày thắc mắc, Draco có vẻ như đang cố gắng chống lại tác dụng của thuốc, nhưng không thành công lắm.
- và bà ấy thấy mấy bức ảnh anh chụp lén em... Draco giấu mặt, và Snape không thực sự bị sốc, Narcissa đã nói với ông về nó rồi. Mọi người trong lớp đều im lặng, một số người há hốc mồm, và Harry ngạc nhiên khi không có con ruồi nào bay qua họ đấy.
Harry cười thật tươi, và Draco lén nhìn cậu qua kẽ tay.
- Có gì mà em lại buồn cười vậy chứ?
Anh cáu kỉnh hỏi.
- Không, không có, chỉ là nó quá là bất ngờ. Anh đã muốn chụp ảnh em! Anh biết điều đó khiến em cảm thấy như thế nào không? Nó khiến em cảm thấy ... như thể em đang ...câu dẫn...
Harry lại cười khúc khích, Pansy giơ tay.

- Harry, cơ bản cậu chính là một anh chàng đầy quyến rũ.

Draco gật đầu. "L
- Vì vậy, em không ... giống như ...không giống như khó chịu vì điều đó à?

- Không! Tại sao em lại như vậy? Nếu có bất cứ điều gì khiến em tự hào, thì đó chính là anh và anh là bạn trai của em,  em rất vui khi anh đã muốn có em vào năm thứ tư mà.

Draco mỉm cười.
- Được, vậy, đến lượt em.
Harry cười toe toét và cầm cái lọ lên, nhấp một ngụm nhỏ.
- Vậy mèo con của tôi, bí mật xấu hổ nhất của em là gì?
Harry bật cười.
- Khi em mười một tuổi, mùa hè năm thứ nhất, dì của em đã mua một chiếc váy rất đẹp, vì vậy khi bà và dượng của em đi ăn tối cùng nhau, em đã đến phòng của bà ấy và mặc thử. Và em đã làm người mẫu trước mặt của tấm gương và sự thật phải nói, em đã tưởng tượng đến anh trước mặt em thay vì là cái gương. Rồi không biết từ đâu, anh họ của em, Dudley bước vào phòng, và anh ta đã nhầm em là một cô gái nào đó trong phòng của bố mẹ anh ta! Sau đó anh ta bắt đầu đánh em khủng khiếp. ! Nó thực sự xấu hổ, nhưng cũng thực sự buồn cười.
Cả lớp bật cười trước thông tin đó, và ngay cả Snape cũng nhếch miệng.

Draco bật cười.
- Em đã tưởng tượng về anh sao?

Harry gật đầu.
- Phải, và em cũng biết điều em làm khi đó thật là kì lạ.
- Em thích anh vào năm nhất?

Harry cười thật nhẹ
- Vâng!

Draco nhếch mép, vẻ tự hào trên khuôn mặt. Snape lại đi tới trước lớp.
- Có vẻ như chúng ta đã hết thời gian, các trò hãy nộp thành phẩm lên bàn của ta, và trò Malfoy cùng Potter, hai trò sẽ nhận được ... điểm cao nhất. Làm rất tốt.
Draco mỉm cười và tiếng chuông reo báo hiệu giờ tan học đã đến.
Draco đứng dậy dọn dẹp sau đó cầm theo hai chiếc túi, sau đó, tay trong tay, anh và Harry rời sang lớp tiếp theo của họ.
------

- Cuối cùng cũng đến giờ ăn trưa! Anh thực sự sắp chết đói rồi.
Draco vừa nói vừa vung tay qua vai Harry, cùng nhau rời khỏi lớp học cuối cùng của hôm nay, Harry nắm lấy bàn tay đang quàng qua vai mình của Draco.
- Thực ra, em cũng đói nữa.

Draco sốc và nói bằng một chất giọng rất thiếu đòn.
- Harry Potter nói đói! Không thể tin được!
- Oh, anh thật là đáng ghét mà!
Draco bật cười, anh và Harry đi xuống cầu thang, rồi đi đến Đại sảnh đường.

Khi đến nơi, cụ Dumbledore đang đứng trên bục, đợi mọi người đến ăn trưa. Khi Draco và Harry ngồi vào chỗ mà họ đã ngồi vào bữa sáng, Dumbledore hắng giọng.

- Các bạn học sinh! Năm nay, trò Granger đã đến và đề xuất một ý tưởng với tôi. Đó là thứ bảy này hãy có một ... ngày vui vẻ, một buổi tiệc sẽ được diễn ra. Các học trò từ năm thứ 4 trở lên đều có thể mời một người đến buổi tiệc dành riêng cho các trò, một buổi khiêu vũ tuyệt vời. Và các học trò năm dưới cũng không cần quá thất vọng, khi các trò sẽ được đến tham dự và tham gia các trò chơi được tổ chức trong bữa tiệc. Bây giờ nếu có ai vui lòng chuyển thông điệp cho bất kỳ ai không có ở đây, điều đó sẽ được đánh giá rất cao. Hãy mặc thật đẹp để đến buổi tiệc. Đó là tất cả!
Sau đó, Đại sảnh đường trở nên ồn ào náo nhiệt, khi mọi người thảo luận về ngày thứ Bảy sắp tới.
Draco nhìn sang Thiên thần ma cà rồng của mình. "
- Harry thân yêu, có muốn cùng anh đi khiêu vũ không?

Harry mỉm cười.
- Anh còn phải hỏi em về điều ấy à?

Draco gật đầu.
- Chỉ là thủ tục lời mời thôi cục cưng à.

Harry mỉm cười.
- Vâng, Dragon, em rất hân hạnh được cùng anh tham gia buổi khiêu vũ thứ Bảy.

Draco nhếch mép.
- Ha! Anh có Harry Potter làm người hẹn hò, làm bạn khiêu vũ.

Harry cười khúc khích.
- Draco, anh còn có Harry Potter là bạn đời của mình, em nghĩ điều đó vượt qua bất cứ điều gì.

Draco cười toe toét.
- Anh biết.
Anh nhìn ra cửa sổ của Đại sảnh đường. 
- Chúng ta hiện tại đang có một khoảng thời gian nghỉ ngơi sau buổi học hôm nay, em có muốn ra ngoài đi dạo một lát không?

Harry cười rạng rỡ.
- Điều đó thật tuyệt, em rất thích.

Draco cầm lấy túi và đứng dậy, đưa tay ra.
- Nào! Mèo con của tôi.

Harry cười và đặt tay mình vào tay của Draco.
- Vậy gặp các cậu sau.
Cậu vẫy tay chào bạn bè và cùng Draco đi ra ngoài sân.

Khi họ đến gần cây sồi mà họ đã ngồi đêm trước, Draco cùng Harry ngồi lại. Anh vẫy đũa phép, một cái giỏ dành cho những chuyến dã ngoại và một xuất hiện dưới gốc cây.
Harry vui vẻ vỗ cánh và ngồi xuống, Draco ngửi thấy mùi thơm tuyệt vời của dâu tây, sững sờ, cho đến khi Harry kéo anh ngồi xuống thảm. Sau đó, anh lấy lại tinh thần, mở chiếc giỏ ra, lấy ra một hộp đựng sữa chocolate và hai cái ly. Sau đó anh lại tiếp tục lấy ra bánh mì kẹp bơ đậu phộng và mứt. Cuối cùng là một phần súp.
- Wow my Dragon, có phải cái này đều là tự anh chuẩn bị không?

Draco đỏ mặt.
- Anh đã làm rất nhanh...

Harry mỉm cười.
- Em thích nó Dray, nó trông rất ngon.

Draco đưa qua một ly sữa chocolate cho Harry, rồi anh cho một ít súp vào bát cho cậu. - Đây tình yêu.

Harry bĩu môi.
- Lần này em không được đặc quyền gì sao?

Draco cầm lấy cái thìa, múc một ít rồi đưa đến bên miệng thổi.
- Thật là .. đây mèo con.

Harry cười, nháy mắt và khiến Draco đỏ mặt.

- Em thật là giỏi biết trêu chọc.

Harry nhếch mép.
- Đó hiện tại cũng là một công việc của em mà.

Họ dành thời gian tiếp theo trong để ăn trưa, sau khi dọn dẹp Harry ngồi trên thảm, nằm dựa vào ngực Draco, và dùng ngón tay vẽ những nét vẽ nguệch ngoạc trên đó. Draco đang thư giãn, vòng tay ra sau đầu, dáng vẻ bình tĩnh. Đột nhiên anh mở mắt, sau đó kéo tay cậu vòng quá cổ mình,  anh bắt đầu vuốt ve đùi Harry.
- Tình yêu, em biết không em trông thực sự nóng bỏng trong chiếc quần jean này.
- Vậy sao?

- Mm hmm. Anh có một câu hỏi, em có đang mặc gì đó...bởi vì anh không thể cảm thấy được đường viền của nó ...
Tay anh dần dần vuốt ve lên phía sau lưng của Harry.
- Em sẽ cho anh câu trả lời sao?
- Em đã không mặc cái đó

Draco nuốt nước bọt, hỏi lại
- Em không....không...sao?

- Phải, em đã không mặc đồ lót.
- Em không ... mặc... đồ lót?
Anh lắp bắp nói ra, và ngất đi.

Harry hoảng hốt ngồi dậy.
- Draco? Anh có sao không?
Cậu cố gắng lay người bạn đời đang bất tỉnh của mình.
- Draco?

Draco mắt từ từ mở ra.
- Làm ơn nói cho anh biết em không đùa chứ?

- Em không đùa đâu, anh có muốn xem không?
Draco lại ngất đi, Harry nhún vai và nằm xuống trở lại trên người bạn đời.

Ba phút sau, anh tỉnh táo trở lại.
- Có phải anh vừa nằm mơ nghe thấy điều gì đó phải không?

Harry lắc đầu
- Không, anh không mơ, là đã nghe.

- Ờ được rồi…

Harry bối rối nhìn Draco.
- Ừm, Dragon, anh cảm thấy ổn chứ?

- Ừ ... tại sao em lại hỏi anh như vây?

- Em nghĩ trong trường hợp em nói như vậy, thường thì anh sẽ muốn ... nhảy vào ôm em hoặc cố chạm vào mông em... hoặc thò tay vào đâu đó ........
- Hiện tại tôi không muốn điều đó mèo con..
- Tại sao không?

Draco đỏ mặt.
- Harry, anh yêu em, và anh không muốn giữa chúng ta chỉ là về ham muốn tình dục đâu.

Harry mỉm cười ôm lấy anh
- Aw, Dragon.....anh lúc nào cũng ngọt ngào!

Draco thờ ơ nhún vai.
- Anh cũng chỉ ngọt ngào với một người mà thôi.
Harry cười rạng rỡ.
- Em có muốn biết tại sao không mèo con của tôi?
- Tại sao?
- Bởi vì yêu em rất nhiều.

Harry cười toe toét và ôm lấy Draco.
- Em luôn thích nghe những lời như vậy từ anh.

Draco mỉm cười.
- Tốt, bởi vì từ bây giờ em sẽ rất thường xuyên nghe thấy những lời như vậy đấy.

- Anh biết hiện tại chúng ta có một khoảng thời gian rãnh rỗi đúng không?
Harry nói đầy gợi ý, lướt ngón tay xuống ngực Draco, và anh nhếch mép.
- Ooh, vậy mèo con có muốn...chơi hay không?
Harry dụi đầu vào ngực Draco như một con mèo. Draco gầm gừ đầy gợi cảm. Harry dừng lại và bắt đầu cười khúc khích.
- Anh đang nói gì thế?

Harry hít thở nhẹ nhàng, tay mân mê trên ngực bạn đời. Draco tiếp tục thở dốc và cố gắng lấy lại tầm kiểm soát khi bắt đầu chủ động, hôn và liếm cổ Harry khiến cậu dần mất kiểm soát.

- Ôi trời!
Harry thở dốc, hơi ngã đầu về phía sau
- Mm, Draco, anh thật xấu, cún con xấu xa!  Cậu cười khúc khích, tiếng cười của Harry dần chuyển sang thở dốc nhiều hơn khi Draco liếm phần cổ ngày dưới tải của cậu, đó là một trong những điểm nhạy cảm của cậu
Draco thở dốc, vuốt ve Harry, nụ hôn dần dần trượt xuống bụng, Harry thở dốc mỗi khi Draco chạm vào điểm nhạy cảm.
-  Bây giờ anh là một cún con đang bắt nạt mèo nhỏ đấy.
Draco vén áo Harry lên và liếm một đường, thành công khiến Harry bật ra một tiếng rên. Draco lại liếm một đường đi lên cho đến khi liếm đến ngực của cậu, Harry rên rỉ và dùng tay cố đẩy Draco ra. Draco thở dốc và ngậm lấy một bên ngực của cậu, mút nhẹ.
Harry như một chú mèo nhỏ đang rên rỉ không ngừng, khiến " cún con" của cậu càng trở nên điên cuồng.
Đôi cánh của Harry rung rinh, tỏa ra mùi hương dâu tây ngọt ngào, Draco mút mạnh một cái, muốn nghe nhiều hơn, muốn nhiều hơn. Anh chuyển sang bên kia và bắt đầu liếm, gặm và mút phần ngực của Harry, khiến cậu chỉ có thể rên rỉ, vô thức vỗ cánh, và thậm chí đử quãng gọi tên Draco trong những tiếng rên rỉ.
Sau đó, họ nghe thấy tiếng động từ phía sau, Hermione ngượng ngùng, cô ấy đi vòng quanh cây sồi và đỏ mặt khi nhìn thấy họ.
- Ừm, mình không phải muốn nghe lén đâu. chỉ là, mình đến để nói chúng ta sẽ có buổi học đột xuất tiếp theo, nó sẽ bắt đầu sớm vào khoảng đầu buổi chiều. Mình sẽ ... sẽ đi ... Mình phải chuẩn bị cho lớp học tiếp theo. Hẹn gặp lại sau!
Cô chạy đi, có thể nghe thấy tiếng cười khúc khích khi cô chạy. Chúa ơi, bây giờ các cô gái sẽ biết nhiều hơn về những gì họ đã làm.

Draco gầm gừ.
- Vậy chúng ta sẽ hoàn thành việc này sau?

Harry gật đầu
- Chắc chắn.

Draco nhếch mép.
- Vậy thì đi thôi.
Anh nắm lấy tay Harry và đỡ cậu ấy dậy, chỉnh lại trang phục cho cậu, xoá bỏ đi những vết tích trên người Harry trong khi cậu làm nũng ôm chặt lấy Draco.

- Dragon, anh sẽ vì em mà thở dốc lần nữa sao? Draco cúi xuống tai Harry, thở dốc nói

- Sẽ! Nếu em không ngừng cọ lên người anh như vậy.
Anh nói, khiến Harry rùng mình, khiến cậu vô thức rúc người lại gần hơn.
- Vậy còn em, sẽ rên rỉ cho tôi nghe sao?
  Harry ngây ngô vỗ cánh.
  - A~
  Draco nhếch mép.
  - Harry, mèo con, em thật sự rất gợi cảm, biết không?
Harry meo meo đáp lại
-  Anh cũng vậy.
Sau một phút đi bộ, Harry bắt đầu cười khúc khích.
- Em cười gì vậy?
Draco hỏi.
Harry cười khúc khích.
- Ai mà biết được một con mèo con và một cún con có thể hòa hợp với nhau như vậy, thậm chí là bạn đời?
Draco mỉm cười và ôm chặt người bạn đời của mình. Vâng, ai biết?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro