mèo nhỏ (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

sáng sớm cậu đã bị đánh thức bởi hắn, hắn đang nấu ăn ở trong bếp cậu mới nhớ đến chuyện hôm qua mới giật mình đứng dậy bỏ chạy nhưng vừa chạm chân đã ngã cái ạch xuống sàn

hắn mới quay sang nhìn, cậu liền sợ xanh mặt, vì là phòng ngủ và nhà bếp đối diện với nhau, chỉ cách mười mấy bước là đến

hắn cứ nhìn chằm chằm làm cậu sợ tái mặt, cậu úp mặt lên đầu gối để không nhìn thấy ánh mắt của hắn nữa, hắn cũng chẳng nói gì lo nấu ăn rồi dọn ra bàn

- lại ăn đi.

hắn ngồi xuống kêu cậu, cậu không dám trả lời huống gì là đến ngồi ăn cùng hắn, hắn mới đứng dậy mặt mày khó chịu đưa tay nắm tóc cậu giật lên đối mặt với hắn

- tôi nói không nghe à ?

- h..hức..không đi được..

hắn buông tóc cậu ra rồi bế cậu ra ngoài, vệ sinh cá nhân cho cậu rồi bế cậu lại bàn ăn, rồi cả 2 dùng bữa và không gian khá ngột ngạt vì chẳng ai nói với ai câu nào, cậu cũng quen và hắn cũng vậy nên chẳng ai để ý

ăn xong hắn dọn dẹp còn cậu thì đi tắm và sức thuốc cho cái lỗ nhỏ phía sau, cậu trễ học nên ở nhà, chỉ có thể chờ đến 12h đi học buổi chiều

cậu chán nản nằm ở sofa lướt điện thoại để đỡ sợ hắn hơn, hắn mới đi đến cạnh, ngồi xuống sofa ở chân cậu, cậu giật mình co chân lại

- sợ gì ?

- k..không có..

- đưa chân ra

- l..làm gì chứ..?

- tôi bảo thì nghe, đừng có hỏi!

cậu từ từ duỗi chân thẳng, hắn cầm hai chân cậu để lên đùi mình, một tay hắn vuốt ve tay còn lại lấy remote bật tivi

cậu cũng dần đỡ sợ hơn, cậu tập trung nhắn tin với bạn mình là park jimin, hỏi cậu sao hôm nay không đi học rồi lại nhắn tin chọc cậu cười làm cậu cười rung cả người

hắn mới đưa mắt nhìn, cậu mới im lặng, nhưng một lúc lại cười tiếp làm hắn vừa khó chịu vừa bực mình

- cười cái gì, hả!?

- ơ..không có..

cậu muốn đứng dậy nhưng bị hắn đè cái ạch xuống sofa, hắn giật lấy điện thoại của cậu, mở lên thấy cậu nhắn tin vui vẻ như vậy thì vứt điện thoại của cậu đi luôn

- l..làm gì thế..

- ai cho em nhắn tin với người khác

- đ..đó là quyền của tôi..a..anh là ai mà cấm..

- là ai thì em phải biết, sao còn hỏi ?

cậu đẩy hắn rồi nhặt điện thoại lên bỏ vào phòng, hắn ngồi đó suy nghĩ cái gì đó rồi lại tắt tivi đi vào phòng với cậu, cậu đang ngồi để xem điện thoại mình có bị vấn đề gì không

- bỏ đi, tôi mua cái mới cho

- không cần !

- tôi nói 1 tiếng thôi đấy, bỏ đi !!

hắn lớn tiếng, cậu sợ nên không đụng vào điện thoại nữa, hắn mới ngồi xuống giường, tay vỗ vào đùi kêu cậu ngồi lên

cậu mới từ từ đi đến ngồi xuống, hắn đưa tay ôm lấy ngang eo cậu, hắn đưa mũi hít lấy tóc cậu, làm cậu nhột nhưng không dám nhúc nhích

- cởi đồ ra đi

hắn cho tay vào áo cậu, sờ lấy núm vú nhỏ, cậu giật mình đứng dậy hất tay hắn ra

- c..còn phải..đ..đi học..đừng có..

- nhanh lên !

- h..hức..đã bảo..còn phải đi học mà..

- khóc à ??

cậu đứng ở đó khóc lớn, hắn mới dừng không làm nữa, cậu mới nhìn đồng hồ đã gần 12h nên cậu chạy vào nhà vệ sinh tắm rửa thật nhanh rồi vác balo lên vai

hắn mới biến thành mèo nhảy bổ lên bám vào áo cậu, cậu định hất ra nhưng bị ánh mắt làm cho sợ nên ngoan ngoãn cùng hắn đi ra bên ngoài, vì trường cậu dễ nên mang gì vào cũng được, đừng mang sư tử vào là được

cậu đặt hắn ở cạnh mình, ai đi vào cùng há hốc vuốt ve, còn khen hắn dễ thương, cậu chỉ cần nhìn thôi là thấy mắc ghét liền rồi

vào học cậu cũng chẳng để ý mà chăm chỉ viết bài, hắn ngồi đó một lúc lại vén áo cậu lên rồi rồi chui vào trong, hắn liếm láp lấy hạt đậu của cậu, làm cậu phải hất hắn ra

- đừng có quậy nữa

thời gian trôi nhanh đến giờ ra về cậu đang đi thì jimin chạy đến vỗ cái bốp vào vai cậu, cậu đau nên nhăn nhó quay sang nhìn jimin

- đừng có mạnh tay thế, đánh nhẹ dùm

- biết rồi biết rồi

jimin mới đưa mắt nhìn thấy con mèo trên tay cậu, jimin mới bế sang mình, mỉm cười vuốt ve nó, hắn rất là khó chịu nhưng vẫn nhẫn nhịn để yên

- ơ mà thôi, tao về trước nhé

jimin trả mèo rồi tạm biệt chạy cái vèo đi, giờ không còn ai nữa nên hắn biến lại thành người, hắn nắm tay cậu kéo nhanh vào nhà vệ sinh của trường

- nè..làm gì thế..buông ra

hắn chẳng nói cứ kéo cậu vào rồi đóng cửa vệ sinh cái rầm, hắn ép sát cậu vào tường, tay bắt đầu cởi áo cậu ra

- d..dừng lại!!

- im miệng !

hắn cởi xong áo lại đến quần, hắn đẩy cậu ngồi xuống bồn vệ sinh tay nắm lấy gáy cậu hôn ngấu nghiến hôn đến cơ thể cậu mềm nhũn ra

- u..ức..hức..đừng..hôn nữa

hắn để cậu quay mặt vào tường mông chổng ra, hắn vỗ bốp vào mông cậu mấy cái liền, đôi hắn đưa ngón tay vào bên trong để nới lỏng nó ra

vì đây không phải nhà nên hắn làm nhanh ơi là nhanh, hắn lấy dương vật ra rồi đâm mạnh vào, đâm càng sâu càng tốt

- h..hức..

- nín đi, khóc mãi thế ?

hắn ôm lấy eo cậu rồi từ từ nhấp một tay hắn ôm eo tay còn lại thì xoa xoa ấn ấn núm vú của cậu, cậu bây giờ không phản kháng được chỉ đành ngồi yên để cho hắn làm gì thì làm

hắn nhấp từ nhẹ rồi nhanh nhanh dần, cậu rên không ngừng tiếng làm hắn kích thích hơn, hắn vừa cứ nhấp vừa cứ đánh mông cậu đến đỏ ửng lên

- đẻ con nhé, đẻ con cho tôi đi!

hắn dập mạnh đến nỗi cậu phải lấy tay giữ chặt bồn vệ sinh nếu không muốn bị tuột xuống ngã, hắn cứ lặp đi lặp lại cậu đó mãi, làm cậu mệt mỏi rồi còn mệt mỏi hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro