Chap 14 Nhật ký của Mèo p12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi khi, tôi thường đặc biệt lười, không muốn động đậy, giặt quần áo, nấu cơm cũng ngại, nhưng nghĩ quần áo thay xong vứt đấy thì không ổn nên đành gọi Noo vào phòng sách, ra giá: "Cho anh một trăm, đi giặt sạch quần áo."

Noo im lặng, tưởng anh khó chịu ai ngờ còn lên tiếng mặc cả: "Người ta rẻ mạt như thế à?"

"Hai trăm?"

Giặt xong anh hí hửng chạy đến: "Quý khách có cần phục vụ trên giường không, chỉ cần một trăm là được."

Tôi: "Không cần."

"Năm mươi, năm mươi!"

"..."

"Cho thêm tiền, thêm tiền!"

"..."

***********

Tối Noo lên mạng, đọc được bài báo về một người "cuồng thẩm mỹ".

Noo: "Có cần chửi bậy luôn bây giờ không? Bộ phận quan trọng nhất còn phẫu thuật công khai, mấy chỗ kia động dao động kéo đã là gì? Giờ tin tức ngày càng nhảm nhí."

"..."

****************

Soi gương lúc rửa mặt, anh xoay một vòng, ngắm nghía rồi tự nhủ: "Ôi khuôn mặt này 360o không có góc chết nào."

Tôi đang đánh răng bên cạnh thấy thế liền chỉ vào cằm anh, "Chỗ này có bọt, chắc là ở góc chết nên không nhìn thấy rồi.”

"..."

**************

Một hôm Noo dậy sớm sờ túi quần áo tôi, tôi hỏi: "Anh tìm gì thế?"

Noo: "Vợ, cho anh ít tiền đi."

Tôi nghĩ thầm, đâu đến nông nỗi ấy, hỏi: "Có phải anh giấu em làm chuyện gì mờ ám không?"

Anh nhìn tôi nguy hiểm, "Giờ em mới biết à?"

Đầu tôi bỗng xuất hiện một câu "ăn chơi bài bạc", anh tiếp lời: "Anh thầm lặng đưa hết cả kho báu cho em rồi còn gì? Vốn định phấn đấu làm chồng ngoan thời đại mới, không giữ lại cho mình xu nào, để rồi một ngày chợt em nhận ra, nhào đến ôm anh 'Ông xã em number 1' ! Nhưng sáng nay hiện thực nhắc nhở ‘ông xã’ rằng, nhà ăn cơ quan phải tự trả tiền, vậy nên, đại nhân, tiểu nhân chỉ xin đúng mười đồng tiền cơm thôi."

Tôi im lặng một lúc, "Anh nhét vào bộ quần áo nào?" Và thế là sáng tinh mơ hôm ấy có hai người lục tung đống áo khoác tìm xiền.

***************

Bạn ngồi cùng bàn cấp 2 sinh con gái, cuối tuần, tôi và Noo đi thăm.

Anh nhìn em bé nửa ngày rồi hỏi: "Sao nhìn nó chẳng giống ai thế?"

Tôi lôi anh lại, "Mới sinh đã nhìn ra cái gì đâu."

Bạn thân nằm trên giường nói chuyện với tôi, Noo đứng cạnh tán gẫu với cha đứa nhỏ.

Cha đứa nhỏ hỏi: "Khi nào hai người mới sinh con?"

Anh: "Tạm thời chưa nghĩ đến."

Cha đứa nhỏ: "Sao thế, sinh sớm đi? Định nghĩ đến bao giờ."

Anh: "Haizz, cảm giác trẻ con sẽ thành cái ấy ấy vào buổi tối... anh biết đấy... chướng ngại vật ấy mà."

Anh có thể để ý đến hoàn cảnh một chút được không?

***************

Những lúc mặt Noo bỗng dày bất thường, tôi hỏi: "Lòng tự trọng của anh đâu?"

Anh "một cười trăm vẻ nhiên nhiên" nói: "Hết sạch từ khi yêu em rồi."

Sau này, những bạn bè, đồng nghiệp "gục" trước đủ kiểu hành động tự mãn được thực hiện dưới lốt thanh cao như trăng sáng gió mát của anh, cảm thán: "Thịnh, lòng tự trọng của chú bay đi đâu hết rồi!"

Anh quay lại cười, "Không, là lòng tự trọng của mày chứ."

Nói chung, số cuộc điện thoại tôi nhận được về chủ đề "lòng tự trọng" của anh không chỉ dừng lại ở một.

"Em dâu, em phải giành lại công bằng cho anh, à đúng rồi, anh là đồng nghiệp cùng phòng với Thịnh, tên Chu, bị nó xâm hại vô nhân đạo! Già rồi không tự bảo vệ được, muốn nhảy sông nhưng trong nhà còn có mẹ già, con nhỏ..."

"..."

Sau, tôi hỏi anh: "Sao anh lại xâm hại đồng nghiệp Chu?"

Noo: "Shit! Cậu ta rảnh rỗi sinh nông nổi, uốn a uốn éo quanh phòng anh, ngứa mắt nên gọi người mang còng tay đến trói vào ghế cho cậu ta ngồi yên tý thôi."

"..."

**************

Trích dẫn vô vàn vạn kiểu lưu manh của Noo Phước Thịnh:

Uốn éo nửa vòng trên giường, nhìn tôi đắm đuối đưa tình, "Phát hiện nghi vấn trúng kịch độc 'nam hoan nữ ái tán', hỡi vị cô nương đi ngang qua, xin hãy giải độc giúp tại hạ... Ấy ấy, cô nương ai lại bỏ đi như thế chứ!"

Đang bận rộn trước máy tính, người nào đó chạy tới: "Xin được thất thân."

Đang phơi quần áo, anh vòng vòng, ngu ngơ nói: "Nhà thầu quen, hãy nhận thầu tôi đi. Chỉ cần chăm chỉ cày cấy, đảm bảo năm sau sẽ được mùa bội thu, không lo lỗ vốn."

Tôi: "..."

Tất nhiên, chủ yếu toàn là nói luyên thuyên.

****************

Ra ngoài gặp bạn bè, thấy có người mải mê ngắm gái, Noo khinh bỉ: "Lòng tự trọng của chúng mày đâu hết rồi?" Còn thêm thắt, "Thích thì về mà nhìn 'cây nhà lá vườn' ấy, nhìn của nhà người khác cũng có làm được quái gì đâu!"

Có lần tôi không nhịn được hỏi anh, "Đàn ông các anh không hề có tình cảm thật lòng à?"

Anh cười dê: "... Tình... cảm... anh có hết chứ, tất nhiên, chỉ có với em!"

**************

Chat online với Noo, tôi có việc phải ra ngoài nên bảo anh: "Em sẽ quay lại sau ít phút nữa."

Lát sau về, thấy màn hình chi chít chữ: "Ghét nhất là 'quay lại sau ít phút nữa' của quảng cáo."

"Em mà đi thì đừng có về nhé!"

"Đi đi! Giỏi thì đi đi! Ra khỏi cửa rồi thì đừng có về nữa!"

"Anh biết trước nay trong chúng ta chỉ có mình anh cố gắng!"

Tôi trả lời: "Sao không có câu kinh điển nhất 'Yêu thương không thể quay về' ?"

Noo: "Hệ miễn dịch của em max rồi à...."

***********

Ăn tối no nê rồi đi dạo, lúc qua đường có xe vượt đèn đỏ xẹt qua người tôi, Noo vội vàng kéo tôi lại, nhìn theo biển số xe kia rồi lẩm bẩm: "Chờ nhận giấy phạt gấp đôi đi con!"

Sau khi qua đường tôi hỏi anh: "Nếu xe đâm vào thật thì anh sẽ làm gì?"

Noo: "Thế mà phải hỏi, đẩy em ra, anh lăn xuống ăn vạ rồi em đi đòi tiền, bám thằng kia không chết không tha!"

Tôi im luôn, "Lừa người ta là không tốt?"

"Chúng ta thực hiện luật ATGT nghiêm chỉnh như thế, người đâm vào là bị mù chứ còn gì, loại như thế thì sao phải nhịn, lừa cho nó chết! Về sau tiền sinh hoạt bắt nó trả, ốm gọi cho nó, muốn ăn gì cứ bấm điện thoại là xong, hừ hừ."

"Anh định hẹn hò đấy à?"

**************

Noo nói chuyện điện thoại: "Khi anh đã nói 'không thích' thì chúng mày đừng phí nước bọt, năn nỉ kiểu gì gia cũng không đồng ý đâu! Nói lắm, một, làm anh càng không thích, hai, anh vẫn 'không thích'."

Một lát sau tôi hỏi: "Anh cứ nói mười câu thì chín câu phải có 'không thích' nhỉ, unhappy sir?"

Noo: "Nhưng với em lúc nào anh cũng là happy sir, viết tắt H sir!"

Anh có hiểu H nghĩa là gì không đấy?

Có hôm tôi thuận miệng hỏi anh, "Happy sir, điều gì khiến anh happy?"

Noo: "H!"

"..."

Hai vợ chồng ông bà có đọc ngôn tình không mà H với chả H. :-) :-)

***************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro