Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện này tác giả tua nhanh quá. Ta hold ko nổi. Mà nỡ dại rồi thì phóng lao đành phải theo lao vậy T.T

Xong bộ này ta tính dịch tiếp bộ Quân ân bạc. Mọi người thấy thế nào nà :3

----------------------
Đại bạch khuyển bị chém đứt rời chân trước, ngã xuống khỏi xương cốt của khuyển đại tướng. (Đoạn này chém mạnh)

----

Inuyasha rốt cuộc vẫn tiến vào lăng mộ. Dù hắn chưa từng có hứng thú với di vật của vị phụ thân chưa từng gặp mặt, căn bản nghe không vào lời Myoga nói, lại không cản nổi Kagome nhảy vào trong không gian.

Thiếu nữ nhân loại tóc đen mặc dù tức giận vẫn là bộ dạng tiên minh tốt đẹp

"Nếu chỉ vì một cây đao liền dùng mẫu thân của Inuyasha lừa người, gia hỏa không máu không nước mắt như vậy nên hảo hảo giáo huấn một chút!"

Inuyasha như thế nào có thể cự tuyệt người thật lòng suy nghĩ vì mình như vậy?

Nhưng hắn cũng không ngờ tới Thiết Toái Nha có uy lực lớn như thế, khó trách Sesshoumaru một lòng muốn có nó như vậy.

Đây là lần đầu tiên Inuyasha đánh bại ca ca hắn.

Trong tiếng hoan hô của Kagome, Inuyasha lại cảm thấy như thế rất không chân thật, còn có chút sợ hãi.

Sesshoumaru.... Đã chết sao?

Hắn hỏi Myoga đột nhiên xuất hiện trên vai

"Myoga-jiji, Sesshoumaru sẽ chết sao?"

Myoga quơ tay múa chân

"Kỳ thật ta vẫn luôn tin tưởng Inuyasha-sama, ta chỉ là đi tìm thứ có thể giúp chúng ta, tuyệt đối không có bỏ trốn...... Ân?"

"Ách, Sesshoumaru-sama, nói như thế nào đây, nếu mất quá nhiều máu....."

Inuyasha âm trầm tươi cười

"Ngươi nói ngươi vừa bỏ trốn?"

"Không, không có, như thế nào có thể a!"

Lấy ngón cái cùng ngón trỏ kẹp lấy bọ chó nhỏ, Myoga bị đè xẹp lép một đường chậm rãi bay xuống, thê lương vô cùng.

Cưỡi cốt điểu thật lớn bay ra khỏi lăng mộ của phụ thân, Inuyasha đem trân châu đen một lần nữa thu hồi mắt phải, đối với Kagome xua tay

"Kagome, cùng Myoga-jiji về thôn đi, ta đi có việc"

"A?"

Thiếu nữ tóc đen không kịp phòng ngừa, đối với bóng dáng Inuyasha hô to

"Inuyasha..."

"Ta qua mấy ngày nữa sẽ về ----"

Sesshoumaru từ một khu rừng tỉnh lại.

Thân thể cùng tâm linh chịu tổn thương làm y nôn nóng vô cùng, quanh thân tràn ngập lệ khí, bởi vậy khi cảm thấy có hơi thở của người khác liền lộ ra đôi mắt yêu hóa đỏ tươi, phát ra uy hiếp.

Lọt vào trong tầm mắt là áo hỏa thử bào quen thuộc

"Inuyasha?"

Vừa mới dọa đi một nữ hài nhân loại, Inuyasha cảm giác được Sesshoumaru thức tỉnh, không được tự nhiên quay đầu đi

"Chờ đến khi ngươi có thể tự sinh tự diệt, ta liền rời đi"

Thanh lãnh quý công tử cười lạnh một tiếng

"Hừ!"

Miệng vết thương đã được cẩn thận băng bó, nhưng là vẫn không thể động đậy. Hiện tại chính mình chỉ sợ một đám yêu quái ô hợp cũng không thể ứng phó đi? Yếu ớt như vậy.

Sesshoumaru nhìn chăm chú thiếu niên trước mắt.

Đối với Inuyasha, Sesshoumaru tâm tình vẫn luôn là phức tạp.

Thiếu niên trước mắt bất quá chỉ là bán yêu, trong thân thể lại chảy một nửa dòng máu giống hắn, đến từ phụ thân mà hắn sùng bái nhất. Cho nên đáng lẽ Inuyasha phải cường đại. Sesshoumaru chán ghét bán yêu nhỏ bé này, lại hy vọng hắn trở nên cường đại, tâm tình mâu thuẫn này làm cho quý công tử này chưa từng đi gặp đệ đệ này.

Nhưng phụ thân y cuối cùng lại chết vì bảo hộ thê tử nhân loại cùng bán yêu nhi tử khiến bản thân bị trọng thương, lại nỗ lực cùng Long Cốt Tinh chiến đấu, cứ như vậy tử vong.
(Ta thấy đoạn này hơi sai sai nhưng ta thấy gì dịch vậy nha mấy nàng. Đừng thắc mắc tại sao hen ~.~ )

Ngay cả yêu đao được chế tạo từ nanh của phụ thân – – Thiết Toái Nha cũng được để lại cho Inuyasha, mà chính mình được để lại lại là Thiên Sinh Nha có chỉ cứu người không thể giết người.

Vì cái gì?

Oán hận cùng khó hiểu làm y càng thêm cừu thị Inuyasha, nhưng Sesshoumaru chưa từng nghĩ tới có một ngày y bị Inuyasha đánh bại, giống như y chưa từng nghĩ rằng Inuyasha khi còn nhỏ đã từng chờ mong vị ca ca này như vậy.

Đệ đệ...sao?

Lửa trại sáng ngời, mùi cá nướng phiêu tán trong không khí.

Sesshoumaru nhìn cá nướng được đặt bên cạnh mình, trong thanh âm mang theo cao cao tại thượng ghét bỏ

"Ta không ăn đồ ăn của nhân loại"

Inuyasha biểu tình bình tĩnh

"Không có những thứ khác, ta không thể rời ngươi quá xa"

Thiếu niên một thân lửa đỏ cởi xuống túi bên hông, mở ra.

Đó là một cánh tay.

Có hai đạo yêu văn màu tím cánh tay.

"Chính ngươi tự nghĩ cách đi"

Trừ bỏ thiên phú dị bẩm, đại bộ phận yêu quái đều rất khó tái sinh tứ chi, tôn quý như Sesshoumaru cũng là như thế.

Thiếu niên tóc bạc không nói chuyện nữa, chuyên tâm chuẩn bị bữa tối của mình.

Sesshoumaru lần này thật sự có chút kinh ngạc.

Hài cốt phụ thân to lớn như thế, từ thi cốt thật lớn rơi xuống, cánh tay hắn thậm chí khả năng không ở khu rừng này, hy vọng tìm được rất xa vời, cho nên Sesshoumaru vốn không nghĩ sẽ đi tìm.

Inuyasha.... Tìm được rồi sao?

Tựa hồ trong nháy mắt có chút xúc động, trước mắt hiện ra bộ dạng thiếu niên này đêm qua thuận theo mà ẩn nhẫn, lại rất nhanh biến mất vô tung.

Sesshoumaru ngẩng đầu nhìn ánh trăng phía chân trời, cong cong đến chỉ còn lại hơn một nửa.

Thời điểm quý công tử lần nữa mở to mắt, bán yêu đệ đệ không ở trong tầm nhìn, trong gió lại truyền đến hương vị của hắn.

Không lâu sau thân ảnh quen thuộc đỏ rực kia xuất hiện trong tầm nhìn, mang theo đồ ăn cùng thảo dược.

Hai người ở chung thật sự nhạt nhẽo, đại bộ phận thời gian đều là không nói một lời nào.

Nhưng thật sự yên bình khó có được. 

Không có địch ý, không có tranh đấu, không có đối chọi gay gắt.... Vô luận là Sesshoumaru hay là Inuyasha trước đây đều không nghĩ tới bọn họ còn có thời điểm ở chung hòa bình như vậy.

Không. Có lẽ khi còn nhỏ Inuyasha đã từng nghĩ tới.

Sesshoumaru đối với Inuyasha khi còn nhỏ thực khinh thường. Yêu quái chỉ tin tưởng chính mình, đây là trời sinh hờ hững cùng tàn nhẫn, cũng là thứ cao ngạo của yêu quái. Mà nhân loại thường đem tính mạng chính mình phó thác cho người khác, bán yêu Inuyasha cũng là như thế, cư nhiên không rèn luyện lực lượng của chính mình, mà nghĩ ca ca Sesshoumaru này sẽ bảo hộ!

Cái gọi là bảo hộ, ở mộ địa Inuyasha cũng là vì bảo hộ nữ nhân kia mới sử dụng Thiết Toái Nha.... Đây là điểm tương tự của hắn cùng phụ thân sao?

Sesshoumaru còn nhớ rõ trên đỉnh núi kia phụ thân đã từng hỏi y

"Sesshoumaru, ngươi có thứ mà vô luận thế nào cũng muốn bảo hộ không?"

"Không có"

Hiện tại vẫn là không có.

Cùng Inuyasha giao thoa chỉ là một hồi sai lầm thực nhanh sẽ kết thúc.

Một khi đã như vậy, khi đến thời điểm có năng lực tự bảo về, vì cái gì không trước tách ra đâu?

Đại khuyển yêu tâm, bất quá cũng chỉ là nhân loại tâm thôi. Mà ở thời điểm bị thương sinh bệnh, vô luận là người hay yêu, khe hở tâm linh đều sẽ phóng đại, mềm yếu đến làm người có cơ hội thừa nước đục thả câu.

Thời điểm chia lìa thực mau đã tới.

Inuyasha tiêu diệt một đám tiểu yêu muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của xong, chuyển hướng tới Sesshoumaru

"Ta phải đi"

Sesshoumaru thanh âm lạnh băng

"Bởi vì đêm này là trăng non sao?"

Trăng non, thời điểm nhìn không thấy ánh trăng, cũng là lúc Inuyasha mất đi yêu lực, biến thành nhân loại. Sesshoumaru thấy được ký ức Inuyasha, tự nhiên cũng biết thời gian này.

Bởi vì thân thể có một nửa là nhân loại không thể chống đỡ, xuất phát từ tự thân bảo hộ, nửa dòng máu yêu quái sẽ ở một đoạn thời gian biến mất không thấy, biến thành nhân loại, mà thời khắc này có thể nói là bí mật lớn nhất của bán yêu, tính mạng nguy hiểm.

"Cùng ngươi không quan hệ!"

Bán yêu bước chân dừng một chút, mấy cái nhảy lên, biến mất khỏi tầm nhìn.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro