4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ảnh: 몽글

Chấp niệm của Kagura...

Thì ra, ngay từ khi chết đi, chúng đã bám lấy gã Khuyển yêu này. Dịu dàng, lặng lẽ dùng chút hơi tàn để che chở cho hắn.

Ibozu thật sự không biết nữ phong yêu này là một kẻ cố chấp hay si tình nữa.

Đôi mắt xám xịt của Kẻ truy hồn bỗng sáng rực lên trong màn đêm. Một đốm sáng nhỏ bật ra từ người Sesshoumaru, hoảng hốt chạy trốn vào rừng sâu. Trùng tử hồn bên cạnh lão liền phóng ra tóm lấy nó, đem về bên lão. Ibozu toan nhốt nó vào trong một cái hũ đất nung. Sesshoumaru thấy vậy liền tỏ vẻ không bằng lòng.

"Không cần nhốt lại. Cứ để nó bay cạnh ta."

Lão nghe vậy chỉ nhún vai, cười một tiếng, cũng chẳng trái lời hắn.

"Đại yêu quái à, có lẽ ngài cũng nên biết điều này. Kagura là phân thân của Naraku, cho nên về bản chất, ả cũng chính là hợp thể của nhiều loại yêu quái."

Sesshoumaru một lần nữa nhìn thẳng lão, im lặng lắng nghe.

"Một khi Kagura bị hồn phi phách tán, những linh hồn của yêu quái từng bị Naraku hấp thụ sẽ thoát ra, do không còn chủ thể chứa đựng nên chúng sẽ nhanh chóng trở về với cơ thể của Naraku. Ngài có thể thấy khi đó, hắn sẽ mạnh lên một chút. Sau này khi Naraku biến mất theo ngọc Tứ Hồn, có lẽ những mảnh linh hồn đó cũng đi luôn theo hắn rồi. Đó là lí do vì sao ngài lại không tìm được bất cứ mảnh hồn nào của ả."

Sesshoumaru hơi cau mày, nhưng cũng không phản bác. Chỉ là hắn không thích người khác tự tiện dò đoán hành tung của mình. Nếu lão già này là kẻ khác, hẳn đã chết ngắc từ lâu rồi.

"Còn về ý niệm của Kagura..." Lão tiếp tục phỏng đoán theo hiểu biết của mình. "Nó là thứ được sinh ra bởi chính bản thân ả sau khi được Naraku tạo ra, cho nên cũng có thể coi như đó là phần duy nhất thuộc về ả. Chúng chọn ở bên cạnh ngài, lấy ngài làm vật chủ để tồn tại. Có lẽ do yêu khí của ngài quá mạnh nên không nhận ra sự tồn tại này."

Đột nhiên lão yêu dừng lại, không nói gì nữa. Lão tưởng mình như đang hoa mắt. Đối diện với lão vẫn là tên Khuyển yêu cao ngạo, nhưng dưới ánh trăng mơ hồ, hắn lại mang theo một chút gì đó cô độc thê lương.

"Thôi đủ rồi, ra giá mà ngươi muốn đi."

Lão tự trách mình có hơi mềm lòng.

"Ngài biết đấy, tôi bán công sức, chứ không phải một chút thông tin. Giờ có đòi tiền từ ngài cũng chẳng đủ để tôi rong chơi một chuyến mất." Ibozu tặc lưỡi. "Ngài đã tìm được tôi thì cũng coi như là hữu duyên. Nếu ngài muốn cứu ả, thực ra cũng không hẳn là không có cách."

***

Cánh cổng đi vào Minh giới một lần nữa được mở ra. Sesshoumaru đi vào cùng với Kẻ truy hồn, mặc kệ tiếng la oai oái của Jaken ở đằng sau. Mặc dù không có Thiên Sinh nha nhưng có vẻ như những kẻ gác cổng ở đây cũng không bài xích với sự xuất hiện của lão. Cũng phải thôi, Ibozu là loại yêu quái duy nhất có thể bắt giữ được linh hồn, đi lại bình thường ở linh giới. Có lẽ chúng cũng đã quá quen thuộc với lão yêu quái nhỏ thó này rồi.

Họ bay qua Tử thành của con người, xuyên qua hàng trăm ngọn núi. Cũng giống với loài người, yêu quái sau khi yên nghỉ cũng sẽ có một lãnh địa riêng. Bay mất nửa ngày trời, cuối cùng họ cũng tìm đến được một con sông đỏ rực. Nước sông đục ngầu không thấy đáy, lúc nào cũng sôi lên sùng sục như chỉ chực chờ nung chết bất cứ con mồi xấu số nào dám bén mảng lại gần.

"Con sông này được gọi là Xích Giang. Khác với những dòng sông khác của lãnh địa loài người, nước sông ở đây có thể chữa lành linh hồn của yêu ma quỷ quái. Cũng chính vì thế sau khi chết đi, những mảnh hồn khiếm khuyết tụ về đây rất nhiều. Ngài chỉ cần thả mảnh phách của Kagura vào đấy, để ý niệm của ả chiến đấu với những mảnh hồn khác rồi hấp thu năng lượng của chúng, ắt sẽ có được một linh hồn hoàn chỉnh."

Lão cũng đã nói với hắn từ trước, nếu muốn phục hồi lại linh hồn của Kagura, điều duy nhất có thể làm là lần theo cách Naraku được tạo thành. Khác với linh hồn loài người là một thể thống nhất, một khi bị tách ra sẽ tan biến hoàn toàn, thì mảnh linh hồn yêu quái lại có đủ sức mạnh để tồn tại. Đã có thể tách ra thì sẽ có thể tái hợp, giờ mảnh phách của Kagura chỉ cần hấp thu được đủ nguồn năng lượng từ linh hồn kẻ khác thì sẽ có được một linh hồn hoàn chỉnh.

"Tuy nhiên điều này rất nguy hiểm. Nếu mảnh phách của ả không đủ mạnh, ả sẽ thành dưỡng chất cho linh hồn kẻ khác. Vốn dĩ bản thân chấp niệm đã có một nguồn năng lượng lớn hơn những mảnh linh hồn bình thường, tuy nhiên, ta không thể chắc chắn rằng không tồn tại kẻ có chấp niệm lớn hơn ả."

Kẻ truy hồn nhảy xuống một mỏm đá lớn. Gió từ lãnh địa chết thổi lên phần phật, cảm tưởng như thân xác nhỏ thó của lão có thể bị cuốn bay bất cứ lúc nào.

"Chắc hẳn ngài chưa quên chấp niệm của Nhện Quỷ đã từng đáng sợ như thế nào, phải không?"

Phía đối diện không có tiếng trả lời. Lão đã quá quen việc câu hỏi của mình không có lời đáp trả. Ibozu mặc kệ, vừa dạo bước, vừa huyên thuyên về sự tích của con sông. Lão ngó mặt mình xuống dưới mặt nước, chép miệng. Hình bóng phản chiếu lên không phải là lão, mà là một gương mặt đau đớn, biến dạng, không còn nhìn ra nổi hình thù từ một mảnh linh hồn kiệt quệ vô danh.

Sesshoumaru bất chợt lên tiếng khiến lão giật mình.

"Nếu có đồng minh trợ giúp thì sao?"

Mất một khắc để lão tiêu hóa được suy nghĩ của kẻ này.

"Có lẽ vẫn được. Nhưng mỗi cá thể vốn ích kỉ, ai cũng muốn có được một linh hồn nguyên vẹn, nên khả năng kết đồng minh với nhau là rất thấp."

"Tức là có khả năng. Được rồi."

Đúng là không bao giờ lão có thể hiểu được gã Khuyển yêu này.

"Sesshoumaru, ngài định làm gì?"

"Ta sẽ dùng chấp niệm của ta." Hắn phi người đến cạnh mỏm đá, đối diện với Ibozu. Vẫn là gương mặt lạnh nhạt đấy, nhưng lần này, những lời hắn thốt lên khiến lão phải rùng mình. "Vốn là thứ thừa thãi, bỏ đi cũng tốt."

***

A/N: Chào các bạn, lại là mình, mụ tác giả chăm tạo nghiệp lười làm của các bạn đây :))) Xin nhối rất nhiều vì đào nhiều hố xong để các bạn thoi thóp mòn mỏi đợi chờ như vậy, nhưng lâu lắm rồi mình mới có động lực và cả quyết tâm viết một mạch một thứ gì đó.

Mọi chuyện âu cũng bắt đầu từ phần anime mới của Inuyasha. Ban đầu mình còn theo dõi xem bộ truyện yêu thích một thời sẽ được làm tiếp như thế nào, cũng vốn đoán được mẹ của con Sess là ai, nhưng trong thâm tâm mình vẫn có một chút hi vọng về những cú bẻ lái của biên kịch. Nhưng không, mình thất vọng hoàn toàn. Không phải mình ship SessKagu mà thất vọng, mình cũng từng rộng lòng đón nhận hai bạn bé nhà ảnh, nhưng rồi từng tập anime đó lại vả mình bôm bốp. Xây dựng nhân vật hời hợt, tình tiết xào lại, ngay cả tình gia đình chị em trong truyện cũng khiên cưỡng sáo rỗng. Mình vẫn cố gắng gượng lết cái thân tàn xem tiếp, đặt chút niềm tin le lói vào biên kịch. Nhưng rồi ôi giời ơi các bạn mình ơiiii, chả có cú bẻ lái mẹ nào ở đây cả, tất cả chỉ là một series fanservice. Đến đây thì mình bực vl rồi. Bằng đấy biên kịch viết cái cốt truyện cũng chẳng bằng mấy bà tác giả nước ngoài viết fanfic. Thế là mình bỏ hẳn phim, chuyển qua đọc fanfic cho bõ cái tức dồn nén qua gần 10 tập phim. Nhưng rồi fanfic cũng chẳng thỏa mãn được mình. Nhiều bạn viết rất được, nhưng chẳng ai cho mình được cái lí do Kagura sống lại một cách thuyết phục cả. Thế là mình lại phải tự viết =))

Lảm nhảm vậy thôi, hi vọng các bạn hài lòng với tình tiết của mình. Lâu rồi không viết nên có chút cứng tay, câu cú đôi chỗ chưa hay lắm, mong các bạn iu thông cảm. :")))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro