Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Joohuyn căng thẳng nhìn vào mắt của cô:"Cô ta hiện tại là muốn gì đây".Seulgi cũng không để nàng thắc mắc lâu, từ trong túi quần lấy ra một vật khiến Joohuyn ngỡ ngàng, là một vật nhỏ màu hồng có vẻ giống quả trứng nhỏ, hiện tại nàng là đang thắc mắc vật này là gì.

"Chúng ta chuẩn bị đi dự tiệc a, cô không phải nói tôi dự tiệc sinh nhật cùng cô sao?"

Không cần biết là gì, nàng tuyệt đối không muốn nhét thứ đó vào.

"Không sao, chị có thể đem nó nhét vào, sau đó cùng tôi đi dự tiệc"

Con người biến thái trước mặt này làm nàng không có cách nào chống đỡ, lời như vậy cũng có thể nói ra.

"Đây là cái gì?"

Seulgi híp mắt nhìn thân ảnh nhỏ bé trước mặt, là đang muốn câu giờ hay đánh trống lảng đây, không thèm trả lời câu hỏi của nàng, mà là bình tĩnh uy hiếp:

"Hiện tại tôi là cho chị lựa chọn nha, một là đem nó nhét vào, sau đó chúng ta cùng đi dự tiệc, còn hai", tiến sát lại gần, ép con người nào đó càng cuộn mình nhỏ lại trên chiếc ghế, thổi một hơi vào tai mẫn cảm của nàng:"hiện tại tôi lập tức muốn chị a".Nàng cũng thật hết cách, trước mặt Seulgi nàng đặc biệt cảm thấy bản thân nhỏ bé a, không có khả năng chống đối cô, nhỏ giọng lí nhí:

"Tôi, tôi chọn thứ đó a"

"Chị vừa nói gì, nhỏ quá tôi không nghe thấy"

Cô rõ ràng là cố tình trêu chọc nàng.Bae Joohuyn thẹn quá hoá giận, giơ tay định đánh cô lại bị cô giữ chặt cổ tay, nâng mắt nhìn nàng.Bị cô nhìn như vậy, khí thế vừa rồi của nàng lập tức xìu xuống, cam chịu lặp lại lần nữa:

"Tôi nói tôi chọn cái vật màu hồng kia a"

Cúi đầu, mặt đỏ ửng cũng không dám nhìn cô, nàng gần như là nhắm mắt nói ra câu kia, mà người nào đó lại vui vẻ vô cùng.Bỏ tay ra khỏi ghế, kéo nàng đứng lên, cô ôm lấy thân thể nhỏ bé của nàng từ phía sau, thoải mái đem cằm để lên vai của nàng, vùi mặt vào hõm cổ của nàng, tham lam hít lấy hương thơm mê người, giọng lười biếng:

"Vậy chị hiện tại tự tách quần lót ra sau đó tôi đem nó nhét vào"

Nàng sững người sau khi nghe câu nói kia, cả người không dám cử động cũng không dám thở mạnh.Đùa sao, bảo nàng làm chuyện nhục nhã đó, người này chính là muốn trêu chọc nàng, muốn thấy nàng khó xử, xấu hổ, nàng mới không làm mấy chuyện đen tối đó.Thấy nàng chậm chạp không có động tác, cô cũng không tỏ vẻ gấp gáp, chỉ nhẹ nhàng phun ra một câu

"Kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn nha, nếu chị để tôi làm, tôi không biết mình sẽ làm ra chuyện gì a"

Nàng có hơi lo sợ, nhưng bảo nàng tự mình làm chuyện kia nàng làm không được a, rất xấu hổ.Đang do dự, tay Seulgi đã trực tiếp vén đầm dạ hội lên sau đó tiến vào, không thèm cởi, trực tiếp xé rách quần lót.

"A, cô, cô tại sao có thể như vậy"

Không đợi nàng hoảng hốt xong, bàn tay cầm vật nhỏ trực tiếp xoa xoa, lại ấn ấn giữa hai mép thịt.Nơi tư mật lần đầu được khai phá, lại đã lên đỉnh một lần được mật dịch bôi trơn, cô dễ dàng trượt dị vật kia lên xuống khe hẹp của nàng, sau đó lại chơi đùa hoa hạch, khiến nàng bắt đầu nổi lên khoái cảm:

"Ưmmmmm, aa, đừng mà"

Chơi đùa một lúc, nơi đó lại bắt đầu chảy nước, cảm thấy đủ trơn trượt, cô bắt đầu đẩy vật nhỏ kia tiến vào.Mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng nàng vẫn không chịu được cảm giác lạ lẫm khi dị vật bị nhét vào.Bên trong chật hẹp lại cảm giác bị thứ đó nong rộng.Cảm giác có một chút đau, rất lạ lẫm, nhưng lại sinh ra khoái cảm, nàng nhịn không được ứa nước mắt, quá kích thích rồi.Mạnh mẽ đẩy toàn bộ vật kia vào, khe huyệt ẩm ướt làm thứ đó trượt bên trong nàng.Cả người nàng vô lực chống đỡ, may là cô đang ôm phía sau nếu không có lẽ nàng đã trượt ngã, đôi chân run rẩy, toàn bộ sức nặng đều đè lên người cô, đôi mắt như muốn tan vỡ, thật sự chịu không nổi.Nàng nức nở cầu xin cô:

"Lấy, lấy ra được không, tôi chịu không nổi, xin cô"

Seulgi ác độc lại còn vỗ vỗ bên dưới của nàng hai cái, bàn tay còn lại bắt lấy điều khiển, bật công tắc, chỉnh mức nhỏ nhất.

"Ưmmm"

Vật bên trong bắt đầu rung khiến nàng không kịp chống đỡ.Seulgi, tên đại độc ác này lại gài bẫy nàng.Joohuyn nhỏ giọng rên rỉ, nước mắt chảy ra làm hư hết lớp makeup vừa làm.

"Aaaaaa, đừng...mà"

Bên dưới rung không ngừng khiến nàng không thể kìm được giọng nói của mình, không ngừng lắc đầu cầu xin cô dừng lại.Bàn tay cầm điều khiển lại bắt đầu điều chỉnh, bỏ qua các mức ở giữa trực tiếp chỉnh đến mức cao nhất.

"Áaaa, hức hức"

Giọng mũi rất nặng, vừa khóc vừa rên rỉ, đôi chân không ngừng run rẩy, nàng hiện tại muốn tan vỡ, khoái cảm quá lớn, người đầu tiên biết đến chuyện này như nàng thực sự kham không nổi.Liên tục điều chỉnh mức độ rung, bên dưới vừa lên đỉnh nên vẫn còn mẫn cảm, được một lát, nàng lại lên đỉnh lần thứ hai:

"Aaaaaaa, đừngg màa, tôi chịu không nổi, hức"

Vô lực ngã vào trong lòng cô, máy rung bên dưới đã tắt, cô xoay người nàng lại ôm vào lòng, sau lưng vuốt ve điều chỉnh nhịp thở của nàng.

"Yếu ớt như vậy, xem ra sau này phải luyện tập thêm cho chị a"

Không để ý cô trêu chọc, nàng chỉ có thể úp mặt vào hõm cổ cô tiếp tục thở dốc.Khoái cảm thật sự quá mới mẻ, nàng là lần đầu tiên được trải nghiệm.Cô hiện tại chính là cười rất thoả mãn a, bàn tay siết chặt vòng eo nàng thêm một chút, như muốn dung nhập nàng vào cơ thể mình.

"Hiện tại...có thể lấy ra chưa"

Ổn định xong hơi thở, nàng rụt rè hỏi nhỏ, cũng không dám ngẩng mặt lên.

"Ai nói chị tôi sẽ lấy ra"

Hốt hoảng buông ra khỏi cái ôm, ngẩng mặt lên nhìn cô

"Cô! Cô nói không giữ lời"

"Trí nhớ chị có phải là quá tệ hay không, rõ ràng tôi nói chị nhét vào sau đó cùng tôi dự tiệc a"

Nàng thật là hết nói nổi, thật sự là cô dám làm như vậy a, nàng làm sao chịu nổi......

"Chị ở đây đợi tôi một lát, tuyệt đối không được lấy nó ra, tôi quay trở lại ngay"

Không để nàng kịp phản ứng, cô đã mở cửa ra ngoài. Nàng hiện tại ngồi cũng không dám ngồi a, hôm nay đã lãnh đủ sự đáng sợ của cô, nếu không cẩn thận để vật kia trượt ra ngoài, hậu quả....không thể lường trước được, cho nên, nàng chỉ có thể tiếp tục đứng chờ cô trở lại.Lát sau, bên ngoài có đến mấy tiếng bước chân, nàng hoảng sợ đến mức đứng im không dám cử động, nếu có người ngoài bước vào nàng phải làm sao đây a.Cũng may, chỉ có mình cô bước vào, sau đó Seulgi nhét vào tay nàng một cái quần lót mới, còn thêm một cái....băng vệ sinh a.

"Mặc vào, sau đó thợ trang điểm sẽ makeup lại cho chị"

"Cái này để làm gì, tôi rõ ràng đã qua kì kinh nguyệt"

Không trả lời, Seulgi đứng thẳng lưng nhìn nàng, bàn tay trong túi quần lại ác ý bật công tác.

"A, cô"

Nàng chụm hai đầu gối, tay nhỏ nhắn đè ở bụng dưới, lại không thể cho tay vào lấy vật kia ra.

"Ưmmm aa"

Huyệt nhỏ bắt đầu chảy nước.Cô tắt đi máy rung, nàng lại bắt đầu thở dốc, còn trừng mắt nhìn cô, bộ dáng này thật giống mèo nhỏ xù lông a, chọc trong lòng cô ngứa ngáy, thật muốn ngày nào cũng đè ra ăn sạch chị vào bụng.

"Mau mặc vào, chúng ta sắp trễ giờ"

Trễ giờ là do ai a, hiện tại lại không biết xấu hổ hối thúc nàng, uổng công lúc nãy nàng còn thấy người trước mặt đặc biệt ưa nhìn lại mê người như vậy, thật ra chẳng khác gì mấy lão già háo sắc kinh tởm.

Thợ trang điểm cũng không nhiều lời, chờ nàng makeup xong lần nữa đã bảy giờ, lịch trình vốn là đi sớm ba tiếng, hiện tại lại muốn trễ giờ.Cô đỡ nàng ra xe, Joohuyn vẫn chưa quen có dị vật bên dưới di chuyển lại có chút khó khăn, vật nhỏ không ngừng trượt trong hoa huyệt của nàng.Tối nay, nàng làm sao có thể dự tiệc bình thường đây a, lại ở chỗ đông người như vậy, người da mặt mỏng như nàng cảm thấy rất xấu hổ, chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống.Mặt không ngừng ửng đỏ, bước đi lại khó khăn, chờ Seulgi đỡ nàng ngồi vào xe lại tốn thêm một đoạn thời gian.

"Nhìn sắc mặt của chị hiện giờ tôi chỉ muốn ăn chị a"

Con người trước mặt này có thể ngừng nói mấy lời xấu hổ đó được không, hại nàng mặt lại càng đỏ hơn.Không thèm trả lời, khuôn mặt giận dỗi, khoanh tay nhìn ra ngoài cửa sổ, không để ý đến cô, cũng không thắt dây an toàn.Nhìn bộ dáng như con nhím xù lông này của nàng, cô lập tức phì cười, quá đáng yêu a, thật sự là khiến người ta muốn trêu chọc thêm một chút.Quay qua thắt dây an toàn cho nàng, ác ý kề bên tai nàng thổi nhẹ lại trầm giọng mở miệng, lời nói ra nhẹ nhàng nhưng lại khiến người kia sợ hãi đến đứng hình:

"Đêm nay, nếu chị dám ra quá ba lần, để xem tôi trừng phạt chị thế nào"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro