9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm khuya yên tĩnh sâu thẳm, ánh trăng cao cao chiếu sáng trong đêm.

Trừ bỏ không tính người chết, nửa đêm Bae Joohyun đang cùng một nữ tử, đêm càng khuya, cô càng có vẻ mê người, trong lúc đó bầu không khí thần bí tràn ngập nhu tình.

Tuy rằng nàng mặt ngoài luôn lạnh nhạt, nhưng nghĩ đến buổi sáng khi ngỡ Seulgi bị mặt trời thiêu đốt, nàng liền phát hiện chính mình đối với Seulgi dị thường chú ý.

Người khác khi thấy bề ngoài của cô không giống người thường liền lập tức sợ hãi bỏ chạy, nhưng nàng lại không cảm thấy như thế. Huống chi, nàng cũng không trông mặt mà bắt hình dong, hơn nữa cô càng bắt chuyện với nàng càng nhiều, nàng lại càng hiểu biết hơn về cô, trừ bỏ bề ngoài hút máu người ra, kỳ thật cô có nội tâm phong phú cùng một tấm lòng thiện lương.

- Cho nên mỗi lần trăng tròn, cô đều cần phải hấp huyết ?

- Đúng, đây là thời điểm tôi tiếp thu thêm tinh lực, nếu không thể uống huyết tinh thì không thể khỏe, sẽ biến thành như lúc cô nhìn thấy bộ dáng yếu ớt của tôi

- Tôi còn nghĩ mỗi ngày đều phải hấp huyết đúng ba bữa !

- Cô gái, nếu là như thế, tại đây nơi nơi đều tràn ngập ô nhiễm môi trường, tôi đã muốn đói trở thành da bọc xương, biến thành xác ướp ma cà rồng

Sau bữa ăn, cả hai cùng ngồi trên ban công, ngắm nhìn ánh trăng, hàn huyên trò chuyện. Bởi vì quan hệ y học, làm cho nàng nhịn không được đối với thân thể biến hóa kì lạ của Seulgi sinh ra hiếu kì thật lớn, rốt cuộc lần này còn có cơ hội tìm tòi.

- Ánh mắt của cô có thể biến sắc ?

Nàng nhớ rõ những gì chính mắt nhìn thấy ngày hôm qua, đến bây giờ vẫn còn cảm thấy kinh dị.

- Đúng vậy

Seulgi gật đầu.

- Có thể biến cho tôi xem không ?

Đáp ứng yêu cầu của nàng, hai tròng mắt ánh sáng màu ngọc bích lập tức biến thành màu ruby.

- Oa ~

Nàng nhịn không được hô lên nho nhỏ - ...Thật sự là biến thành màu đỏ rồi ! Kỳ tích ! Thật sự là kỳ tích ! Có thể biến trở về màu lam không ?

Ruby lại biến trở thành ngọc bích.

- Rất thần kỳ ! Thật sự rất thần kỳ ! Ở trong thế giới thiên nhiên, động vật có thể nháy mắt liền biến sắc chính là bạch tuộc cùng tắc kè hoa, chẳng lẽ ánh mắt của cô cùng bọn chúng có cấu tạo giống nhau ?

Nàng nhất thời tò mò, cho nên bất tri bất giác tiến đến bên Seulgi thật gần, ánh mắt mở to đầy vẻ ngạc nhiên cố gắng nhìn cô chằm chằm, dựa vào người cô thật gần thật gần. Mùi hương thanh thuần đặc trưng trên cơ thể nàng cũng tiến đến truyền vào mũi Seulgi, làm cho máu trong cơ thể xôn xao.

Nếu là trước kia, Seulgi nhất định là sẽ không nhịn được mà cắn nàng, nhưng nàng đối với chính mình thật lòng giúp sức, Seulgi đã tự hứa với chính mình, trừ khi nàng nguyện ý, nếu không nó sẽ không đánh lén nàng.

- Thật là lợi hại ! Có thể biến thành gương mặt khác sao ?

Nàng lại hỏi.

- Tôi chỉ có thể biến thành hai loại gương mặt

- Tôi chưa từng gặp qua chuyện như thế này, đây là kỳ án trong sách sử y học sao !

Làm pháp y nhiều năm như vậy, chuyện ngạc nhiên cổ quái gì cũng đã gặp qua, nàng luôn luôn bảo trì thái độ lạnh lùng, cho nên có được danh hiệu 'băng sơn mỹ nhân', nhưng lần này là duy nhất, đối mặt với chuyện thần kỳ như thế này, nàng tuyệt không sợ hãi, còn giống tiểu cô nương hưng phấn không thôi.

Seulgi tinh tế ngắm nhìn dung nhan nàng bởi vì hưng phấn mà nhiễm đỏ động lòng người, ánh mắt ôn nhu ngắm nhìn nàng.

- Đúng rồi, còn tóc, tóc của cô có thể biến dài hơn có phải hay không ?

Seulgi yếu ớt cười, giống như đang biểu diễn ma thuật theo yêu cầu cho người xem, chỉ thấy một đầu tóc đột nhiên không giống bình thường, chậm rãi dài ra, mái tóc càng ngày càng dài, máu sắc cũng càng ngày càng đậm hơn.

Người bình thường nhìn thấy cảnh này, lá gan cho dù lớn đến mấy cũng sớm đã bị dọa đến miệng sùi bọt mép, Bae Joohyun phản ứng duy nhất chính là nắm lấy chùm tóc cô lên mà nghiên cứu.

- Thành phần chủ yếu của tóc chính là Anbumin, bộ Anbumin là do tám loại cơ toan kết thành, chia đều một tháng dài một cm, cô lại có thể lập tức dài ra, thật không thể tin được, cô tốt nhất là đừng nên cho người khác biết, nếu không những người hói đầu trong thiên hạ đều hận chết cô

Tóc đen bị nàng nắm trong tay hưởng thụ tiếp xúc của nàng mà trở nên vô cùng mềm mại.

- Tôi có thể lấy một ít đem về nghiên cứu không ?

- Tóc của tôi nếu li khai khỏi cơ thể, liền hóa thành tro

- Gạt người

- Cô có thể thử xem

Nàng nghi hoặc lấy thử một vài cọng tóc, kết quả tóc đen ở trong tay nàng không đến ba giây, liền hóa thành tro tàn, nàng mở mắt to đầy kinh ngạc.

- Tại sao lại có thể như vậy ? Không có khả năng nha ! Tôi muốn thử lại !

Nàng lại tiếp tục thử, kết quả vẫn giống như nhau, lại hóa thành tro tàn, ánh mắt kinh dị nhìn chằm chằm tro tàn trên tay.

Joohyun chuyên môn là giải phẫu học, đối với các thành phần cùng bộ phận cơ thể đều hiểu biết triệt để, có lẽ cơ thể người có rất nhiều huyền bí chưa nghiên cứu ra, nhưng tuyệt không thể nào có loại tình huống này phát sinh, chứng tỏ thể chất của cô cùng nhân loại bình thường không giống nhau.

Tóc dài chậm rãi lùi về, khôi phục bộ dáng tóc như trước, ở bên cạnh nàng, là nữ tử cùng người bình thường không có gì khác nhau.

Kế tiếp bọn họ hàn huyên rất nhiều, Seulgi nói chính mình đã đi qua quốc gia nào, xem qua phong cảnh gì, cùng nguyên tắc không được ở một chỗ lâu, bởi vì Seulgi không bao giờ già, sẽ không chết, số mệnh của cô là lưu lại, săn bắt trong đêm trăng tròn là phương thức duy trì trữ hàng của cô hàng trăm năm nay.

Cô êm tai nói mãi, tuy rằng cố ý dùng phương thức mang điểm tà khí trêu chọc, nhưng nàng lại ẩn ẩn cảm giác được giấu bên trong ngữ điệu là sự thê lương cùng cô độc.

Ba trăm năm qua một mình phiêu bạc không gián đoạn một ngày, không thể nhìn thấy mặt trời, chỉ có thể ẩn thân trong hắc ám, cẩn thận không để cho người khác phát hiện thân phận. Chưa từng có đi, cũng không có tương lai, chính là một mình tịch mịch đến, lại tịch mịch đi, nghĩ đến không khỏi làm cho người ta một trận mủi lòng.

Lòng của nàng đau quá vì cảm thấy số mệnh của cô khổ sở.

Nàng cúi đầu, không cho cô phát hiện hốc mắt chính mình nóng lên, cũng hạ quyết tâm nói với chính mình, nên vì cô làm một chút chuyện mới được. Sehun tham viên đã đuổi tới Los Angeles, cũng đã thề nhất định sẽ đem hung thủ đưa lên ghế điện, nếu không nhanh làm cho cục điều tra hiểu được còn có một hung thủ khác, sớm hay muộn bọn họ cũng sẽ tìm được Seulgi.

Nguyên lý của con người trên đời này, kết cục của ma cà rồng, chính là bị tiêu diệt.

Không thể ! Nàng không muốn Seulgi biến mất, cảm giác đau lòng buổi sáng hôm nay nàng không muốn lại phải trải qua một lần nữa, phải nghĩ biện pháp giúp cô mới được...nhưng là nên bắt đầu từ đâu ?

Ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, có !

- Seulgi, cô có thể làm đối tượng cho tôi thí nghiệm hay không ?

Nàng đột nhiên thay đổi chủ đề.

Seulgi giật mình, buồn bực nhìn nàng chằm chằm.

- Đối tượng thí nghiệm ?

- Đúng vậy, trên đời này khó có cơ hội gặp được ma cà rồng, đương nhiên không thể buông tha cơ hội tham khảo cơ thể huyền bí như vậy nha ! Tôi nghĩ muốn nghiên cứu vì sao cô lại sợ mặt trời, tại sao năng lực tái sinh lại cao hơn người thường, là vì sao lại sợ tỏi ? Đương nhiên, tôi cũng sẽ trả thù lao cho cô

Làm chuột bạch thí nghiệm sao ?

- Tôi không có hứng thú

Seulgi nói.

Nàng dự đoán được cô sẽ nói như vậy, cho nên đã có kế sách tốt từ trước.

- Nếu cô đáp ứng, hàng tháng tôi liền cung cấp huyết thanh mới mẻ lại an toàn cho cô làm thù lao

Lời này vừa nói ra, quả nhiên nhãn tinh cô liền sáng lên, con ngươi trung tụ đầy thần thái.

- Có thể nhấm nháp máu của cô, làm thí nghiệm cũng không có vấn đề gì

Seulgi lại dựa vào nàng, vẻ mặt tà mị kia lại tái hiện, nghĩ đến có thể nhấm nháp máu tinh thuần trăm năm khó tìm, liền kìm lòng không đậu đối với nàng thèm nhỏ dãi.

- Làm trò

Thoát khỏi bàn tay đang vuốt ve vai nàng của cô, đứng đắn rời khỏi ghế -...Không cho phép đánh chủ ý của tôi, tôi là nói đến kho máu huyết, ướp lạnh bảo trì, trải qua xét nghiệm nghiêm khắc, không bệnh khuẩn, không tạp chất, tuyệt đối phù hợp với yêu cầu của cô, cô không cần vất vả đi tìm con mồi, chỉ cần bắt chéo chân ngồi đấy cũng dễ dàng có thể lấy được, muốn hay không ?

Seulgi lo lắng, đề nghị này nghe qua tuy rằng rất hấp dẫn người, nhưng lại có thể quang minh chính đại ở chung với giai nhân nhiều hơn, nhịn không được nghĩ đến tư vị của chén huyết kia, xác thực rất ngon.

- Được rồi, tôi đáp ứng

- Cứ vậy nhé

Thật tốt quá ! Nàng trong lòng thầm mừng, kỳ thật nghiên cứu chỉ là cái cớ, mục đích chân chính là nàng muốn bảo hộ cô. Chỉ cần giảm bớt cơ hội để Seulgi ra ngoài, có thể tránh cho cô lưu lại dấu vết để Sehun tham viên tìm thấy, nàng cũng có thể nhân cơ hội này tìm ra hung thủ giết người chân chính, để cho Seulgi không cần tiếp tục cuộc sống đào vong.

Nàng muốn yên lặng tiến hành kế hoạch, muốn lúc còn sống, vì cô làm một việc.

.
.
.
.
.

Ở trung tâm nghiên cứu, muốn hoàn toàn giấu diếm thân phận ma cà rồng của Seulgi, chỉ dựa vào một mình Joohyun là không thể nào, cho nên nàng quyết định tìm hai vị đồng nghiệp nàng tín nhiệm nhất đến cùng hợp tác.

Đối với Joohyun không có thân nhân mà nói, David cùng Joy tựa như huynh cùng muội muội của nàng. Trừ bỏ ăn ý với nhau trong công việc, bọn họ cũng là người nàng tin cậy nhất.

Hôm nay, Joohyun thần bí nói muốn bọn họ lưu lại, không có nói cho bọn họ nguyên nhân, chỉ nói đến lúc đó sẽ biết, nhưng phải chờ đến tối.

Joy cùng David buồn bực thật sự, có bí mật gì lớn lao mà nhất định phải chờ trời tối mới có thể nói ?

Sau khi thái dương xuống núi, đến thời gian ước định, bọn họ hai người đi vào văn phòng Joohyun, liếc mắt một cái nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp xa lạ.

Joohyun đem cửa khoá nghiên cứu đóng lại, xác định không còn ai mới trở lại văn phòng, chính mình đi đến trước mặt bọn họ, bảo Seulgi lại gần.

- Giới thiệu này, người này là Kang Seulgi, từ hôm nay trở đi, sẽ trở thành người mới trong tiểu tổ chúng ta

Hai người một trận kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm nữ nhân tóc đen mắt lam cười yếu ớt bên cạnh Joohyun. Cô mặc áo sơ mi màu trắng, quần dài màu đen, thân cao một mét bảy, trên cánh tay là áo choàng của võ sĩ Hàn cổ, mắt lam trong suốt chói mắt không có lúc nào là không phát ra sức quyến rũ sóng điện, hai người xem đến choáng váng.

Joohyun tiếp tục nói.

- Về phần công việc của Seulgi, chính là làm đối tượng cho tôi nghiên cứu thí nghiệm, cho nên khi cần có thể đến...

Đối tượng thí nghiệm ? Nữ nhân kiều diễm như vậy, muốn tới làm đối tượng thí nghiệm ? Mặc kệ là nam nhân như David, hoặc Joy thân là nữ nhân, đều bị nữ nhân này hấp dẫn.

- Bởi vì Seulgi có thể chất đặc thù, cho nên tôi muốn mọi người nhớ kỹ, Seulgi không thích mặt trời, cho nên buổi tối mới có thể đến ! Seulgi đối với tỏi cùng các thiết bị bằng bạc rất mẫn cảm, các người tận lực không ở trước mặt cô ấy ăn những món có liên quan đến tỏi, cùng thìa bạc, vòng cổ bằng bạc, tất cả dụng cụ bằng bạc cũng phải bị thu hồi ! Ngoài ra, cô ấy cũng không thể nhìn thấy máu, máu sẽ làm cô ấy kích động, đại khái sẽ là như thế, có vấn đề gì hay không ?

Hạng mục chú ý kì quái trong công việc, cuối cùng cũng đem hai người hoàn hồn, hai người đưa mắt nhìn nhau, đối với tuyên bố của Joohyun không hiểu ra sao.

- Không thích mặt trời ?

- Ừ

- Mẫn cảm đối với tỏi ?

- Đúng

- Còn không thể mang vòng bạc ?

- Không sai

- Nhìn thấy máu sẽ kích động ?

- Đúng vậy

- Nghe qua rất giống ma cà rồng ?

- Chính xác

Yên lặng.

Im lặng không một tiếng động bị một trận cười lớn đánh vỡ.

- Ha ha ha...ma cà rồng ?

- Trời ơi Joohyun, không thể tin được chị cũng biết nói đùa !

- Nhưng cũng đừng có đứng đắn như vậy ! Hại tôi thiếu chút nữa tin là thật !


- Nguyên lai thủ trưởng của chúng ta lại như vậy a ha ha ha

- Cười chết em rồi ! Oa ha ha ha

David ôm ngực, Joy ôm bụng cười, hai người đều cười ra nước mắt, cũng khó trách, bởi vì bọn họ ở chung với Joohyun lâu như vậy, cho tới bây giờ chỉ nhìn thấy qua bộ dạng nề nếp nghiêm túc của nàng. Cho dù tan ca, Joohyun vẫn như cũ không nói không cười, bình tĩnh, lý trí, nghiêm túc là chiêu bài của nàng, có đôi khi bọn họ hảo tâm cung cấp một ít chuyện cười, cho dù người khác cười đến xoay người, ngã ra ghế dựa, đánh nghiêng cái chén, cũng không thấy Joohyun có biểu tình hoặc động tác gì.

Nàng tựa như một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ không một tì vết, biểu tình tự tin trầm tĩnh vĩnh viễn không chê vào đâu được, lúc nàng hơi chút thoải mái, cũng là lúc tổ giám chức có phát hiện lớn hoặc là thời điểm tìm ra chứng cớ phá án. Cũng bởi vậy, lần đầu nghe được Joohyun nói giỡn, bọn họ mới càng cười đến không thể thở được.

- Tôi là nói thật

Joohyun lại cường điệu, vẻ mặt của nàng càng nghiêm túc hơn, bọn họ liền cười đến không thể tự kiềm chế.

- Ha trời ạ ~ ha ha ~~ miệng em đã tê rần

- Chuyện này tôi chỉ cho các người biết mà thôi

- Ừ ~~ tôi cười đến đau bụng mất ~ cứu mạng a ~

- Các người cười cứ việc cười, nhưng tuyệt đối phải giữ bí mật

- MyGod ! Cằm của tôi ha ha ~~ sắp ~~ sắp trật khớp mất ~~ ha ha ha ha ~

- Đây không phải trò cười...

- Phốc ha ha ha ha ha

- ...

- Ha ha ~~ ha ha ha ha ~~

Joohyun trầm ngâm một lát, bất động như núi, quay đầu đối với Seulgi mệnh lệnh.

- Hiện nguyên hình của cô cho bọn họ xem

- Cô chắc chắn ?

- Yên tâm, bọn họ là người tôi tín nhiệm, sẽ tuyệt đối giữ bí mật

- Tôi sợ là sẽ hù dọa bọn họ

- Yên tâm, bọn họ là thành viên ưu tú nhất tổ, tuyệt đối có thể thừa nhận chấn động này

Phải không ? Seulgi cũng không cho rằng trên đời này còn có ai có thể vĩ đại gặp quỷ mặt cũng không đổi sắc giống nàng, bất quá nếu nàng nói như vậy, Seulgi liền nghe theo.

- Được rồi

Seulgi phủ thêm áo choàng đen, nhắm mắt lại, trong nháy mắt, con ngươi màu lam đã chuyển thành đỏ, quang mang đỏ tươi khiếp người, tóc dài ra như hắc xà hướng ra ngoài, mười ngón tay cũng trở nên bén nhọn, màu da dần trở nên trong suốt.

Trong phút chốc, cô như thiên sứ chói mắt biến thành sứ giả địa ngục âm lãnh, không khí chung quanh lâm vào ngưng kết, thế lực hắc ám tà mị bao phủ thiên địa.

Im ắng.

Người cười đến nỗi cằm muốn trật khớp, lúc này cũng trật khớp thật hai người tựa như đứng yên bất động trong phim, trừng mắt kinh ngạc nhìn Seulgi, ngay cả hô hấp cũng dường như không có.

- Các người đã tin chưa ?

Joohyun hỏi.

Trừ bỏ trừng mắt, vẫn là trừng, đồng tử càng trừng lớn hơn.

Seulgi nhìn hai người bọn họ quét mắt một cái, đối với bọn họ tươi cười.

- Thật vinh hạnh quen biết hai người

TBC...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro