06.02.2021

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

From 𝓜𝓪𝓻𝓰𝓪𝓻𝓲𝓽𝓪¹⁹⁹⁰! 

Vì cuộc sống này mặc dù bề bộn nhưng lại là một đường thẳng cho tới khi gặp Lee Seungri.

Viết đôi lời cho Lee Seungri bé nhỏ. Là bé nhỏ trong mắt của mình chứ kì thực cũng là một chàng trai đĩnh đạc phong độ 31 tuổi rồi.

••• Mình thích cậu ấy, đặc biệt là thích nhìn cậu ấy tỏa sáng trên sân khấu.
     Nhưng khoảng thời gian mình thích cậu ấy lại vào đúng lúc cậu ấy phải ngừng lại chiếc tour tên The Great Seungri.
     Thời điểm đó dường như ai cũng nghĩ rằng "À, chắc chỉ một thời gian sau khi mọi việc lắng xuống, cậu ấy sẽ lại tiếp tục tour diễn của mình."
     Ấy vậy mà nó lại ngừng vô thời hạn. Ngay cả việc nhập ngũ của cậu ấy cũng bị lùi lại một năm. •••

Ừ, ᴄũɴɢ ᴄʜẳɴɢ sᴀᴏ, ᴠɪ̀ ᴍɪ̀ɴʜ ᴠẫɴ ở đᴀ̂ʏ ᴄʜờ đợɪ ᴄậᴜ ấʏ ᴛỏᴀ sᴀ́ɴɢ ᴍộᴛ ʟầɴ ɴữᴀ.

/ Mình thích nụ cười của cậu ấy, thích sự nũng nịu trẻ con của cậu ấy.
   Thích sự dễ thương đôi khi ngây ngốc của cậu ấy.
   Cũng thích một cậu ấy tinh ranh khôn khéo.
   Chỉ là cậu ấy nên mình rất thích mà thôi.
   Ấy vậy mà cũng gần một năm cho tới khi cậu nhập ngũ, mình mới có thể nhìn thấy nụ cười của cậu. /

Cuộc đời này, dù là ở trong tiểu thuyết hay trên phim ảnh, vốn dĩ là không có mấy ai được suôn sẻ. Ngay cả người giàu cũng có nổi khổ của người giàu. Mình cũng có những nỗi buồn của bản thân và cậu ấy cũng vậy. Con đường của người mình thương suốt 15 năm qua chưa một lần được trải hoa như ý, chưa một lần nhẹ nhàng mà bước qua.
Bởi vậy, mình thương cậu nhiều lắm!
Chỉ là chúng ta, không thể ở bên để sẻ chia cùng nhau. Chỉ là chúng ta, yêu thương nhau qua màn hình TV, qua chiếc điện thoại.
Nhưng là, mình đã chọn cùng cậu bước đi trên con đường hoa này, thì tuyệt nhiên chưa một lần hối hận, chưa một lần chùn bước mặc cho đôi chân mình đã quá mỏi mệt rồi.

Mình bỏ qua, mình bỏ đọc case của cậu cũng một thời gian dài rất dài, có lẽ là 3 tháng, có lẽ là nửa năm? Thậm chí mình còn chẳng nhớ nổi.
Mình chăm chăm chạy việc, chăm chăm học tập, chăm chăm nghĩ ngợi xem ngày kỉ niệm một năm cậu nhập ngũ, ngày cậu xuất ngũ mình nên làm gì, nên bày ra vẻ mặt gì, nên là cảm xúc gì. Ngổn ngang ngổn ngang từng thứ từng thứ một chen chúc nhau trong suy nghĩ của mình: vui vẻ, hạnh phúc, hồi hộp...?
Cũng khá là lâu rồi, lâu lắm rồi mình không bị những suy nghĩ về Lee Seungri chiếm dụng đại não nhiều tới như vậy.

Nhưng bỗng dưng hôm nay muốn viết vài lời không đầu không đuôi với cậu.

Mình kì thực mỏi mệt lắm rồi, đôi khi nhớ cậu, nhớ cậu cực kì. Là những khi bạn bè mình khoe rằng bias của tụi nó chuẩn bị comeback, là những khi thấy fandom khác cùng nhau tấp nập chuẩn bị đón idol xuất ngũ, là những khi kết thúc một ngày đơn giản, nằm trên giường, đọc một cuốn tiểu thuyết và bâng quơ nghĩ về cậu.

Nhỏ bé của mình, yêu thương trân quý của mình.
Mình mệt rồi!
Mình mệt vì phải chờ đợi!
Mình mệt vì không được thấy cậu!
Nhưng "người mà mình thương" vẫn luôn nỗ lực cố gắng từng ngày thì mình nhất định sẽ không bỏ cuộc. Chính vì cậu là "Strong baby" nên mình lại càng phải mạnh mẽ mới được.

Xin lỗi vì đã viết những lời ngu ngốc này, nhưng... mình kì thực, nhớ bạn nhỏ của mình nhiều lắm, nhiều rất nhiều 💙

Nhớ cậu, ngày thứ 333 💙

to... 𝓶𝔂 𝓵𝓲𝓽𝓽𝓵𝓮 𝓛𝓮𝓮.!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro