Lover

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SeungWoo cảm nhận bàn tay mình ở phía bên kia giường, vẫn còn mơ màng trong giấc ngủ, anh không nhận thấy bất cứ thứ gì ngoại trừ tấm nệm dưới tay anh, không có dấu vết của cơ thể mỏng manh, trần trụi đã ngủ với anh đêm hôm trước.

Anh cố mở mắt, nhưng vẫn không thể làm thế, anh đã ngủ quá ít và tiếng chuông báo thức quá sớm, nên phải mất vài phút mới bắt đầu tách mí mắt ra để nhìn thứ gì đó, ngay cả khi nó hơi mờ và xuyên qua lông mi trong bóng tối vẫn ngự trị trong phòng. Mặt trời chưa lọt qua cửa sổ, anh có thể nhận ra rằng chỉ có tấm drap giường nhàu nát bên cạnh anh và không có ai khác ở đó.

Lười biếng, anh quay người lại trên giường để nhìn xem làm thế nào không có ai ở phía bên kia của căn phòng và cau mày, cố gắng suy nghĩ, để nhớ về ngày hôm trước, một cái gì đó đã được đề cập về sự vắng mặt đó cho người đó vào lúc sớm như vậy, không tìm thấy câu trả lời trong bộ não vẫn còn ngủ say.

Vài giây sau, nước chảy đã trả lời câu hỏi đã được hỏi.

Cậu không rời đi mà không báo trước, đơn giản là trong phòng tắm. SeungWoo phác họa một nụ cười nhỏ với chính mình và sau đó cố gắng hoàn thành việc thức dậy, chớp mắt thật nhanh, trong khi vẫn lắng nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm từ phòng ngủ.

Không mất nhiều thời gian để cảm thấy đủ tỉnh táo để thức dậy và rời khỏi giường. Cơ bắp của anh ta có một chút giằng co khi làm như vậy, mặc dù nó không gây ra bất kỳ đau đớn nào, ngày trước đó đã có một chút hoạt động quá sức.

Để đôi chân trần chạm sàn sàn lạnh lẽo làm một cơn rùng mình chạy khắp cơ thể anh, nhưng anh nhanh chóng quen với nó và đứng dậy khỏi giường, bước vài bước đến nơi anh đã bỏ quần lót đêm qua và đặt chúng vào giỏ trước khi tiếp tục đi vào phòng tắm. Tiếng nước rơi trở nên rõ ràng hơn rất nhiều với mỗi bước anh đi tới đó, giống như giọng nói dịu dàng mà anh vô cùng yêu thích, ngân nga dưới vòi hoa sen. SeungWoo lại mỉm cười rộng rãi.

Anh vẫn chưa quen với việc đó, anh vẫn chưa quen với việc cậu ở bên anh. Cho đến khi chỉ vài tháng trước, cuộc sống của anh đã hoàn toàn cô đơn và buồn tẻ, mặc dù anh hoàn toàn có mọi thứ mà mọi người khao khát có được.

Bởi vì SeungWoo có nhiều tiền hơn anh ta từng có trong đời, anh ta đẹp trai và có thân hình khá lực lưỡng, bên cạnh đó là một người đàng hoàng trong tính cách với tính cách khá dễ thương ... Nhưng cho đến gần đây, sự cô đơn của trái tim đã làm anh mất đi ý nghĩa cuộc sống.

Cho đến khi WooSeok bước vào cuộc đời anh, cậu đã khiến anh hoàn toàn đảo lộn và dạy anh cảm giác như thế nào khi có ai đó ở bên không phải vì tiền hay sự ổn định mà anh có thể cung cấp - chỉ đơn giản muốn ở bên anh

Anh, không có gì khác.

Seungwoo thậm chí còn không nghĩ mình có thể khao khát một thứ như thế mang lại trải nghiệm mà anh ta có trong hai mươi sáu năm cuộc đời; tuy nhiên, WooSeok là tất cả những gì anh từng cần và dường như cậu đã tìm đến anh để ở lại.

Không lo lắng về việc gõ cửa phòng tắm, SeungWoo mở nó ra với hơi nước trong vắt, đứng trước ngưỡng cửa, nhìn cơ thể của cậu bé đang tắm qua tấm kính trong suốt, cảm thấy thân tâm đảo lộn, nhìn ngắm người bạn trai xinh đẹp của anh.

Phải mất một lúc WooSeok mới nhận ra anh đến, một lúc mà SeungWoo đã lợi dụng để quan sát cậu. Nhưng khi nhìn thấy anh, cậu không giật mình, chỉ đơn giản là nở một nụ cười, tắm xong, ra khỏi vòi hoa sen và quấn mình vào chiếc khăn khô. Chỉ trong vài phút.

Cậu bước về phía SeungWoo, nhìn anh chằm chằm, cho đến khi anh chỉ cách cơ thể anh vài inch rồi chỉ đơn giản đứng dậy một chút, để lại một nụ hôn ngắn, mềm mại trên môi Seungwoo.

"Chào buổi sáng," cậu nói, môi vẫn đối diện môi.
"Chào buổi sáng," SeungWoo lẩm bẩm, hôn cậu lần nữa. "Cưng ngủ ngon không?"
"Hoàn hảo," WooSeok trả lời.

Còn tiếp

Trans: Mei 💋
🐻❤️🐱
#Seungwooseok
#Seunseok
#Seuncat

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro