Fall in love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hyung?"

Tất cả thành viên nhóm đều gọi Seungwoo là hyung, nhưng anh cảm thấy như không ai nói điều đó theo cách mà Wooseok nói. Có một thứ gì đó rất đặc biệt về cách Wooseok nói từ đó, một thứ gì đó mềm mại tồn tại bên trong chính bản thân ngôn từ đó, làm cho nó trở nên tuyệt vời hơn.

"Hyung"

Tại sao bạn lại nói như vậy? Han Seungwoo buột miệng.

Wooseok có vẻ bối rối. "Nói gì cơ?"

"Hyung."

"Bây giờ, Woo, anh đang gọi em như vậy phải không? Em cảm thấy nó còn kỳ lạ hơn khi Eunsang gọi em - Wooseok ah."

"Anh nghĩ em sẽ giết em nó luôn đó"

Giời ơi, cái chết là quá dễ dàng với nhóc đó, Wooseok nói nhẹ nhàng. "Em sẽ làm cho cậu ấy đau khổ."

"Anh cược em sẽ làm điều đó", Seungwoo cười nói. "Ngoài ra, anh không gọi em là hyung". Ý anh là - về cái cách mà em gọi anh cơ".

"Cách mà em gọi anh là hyung?", Bây giờ trông Wooseok còn bối rối hơn nữa. "Anh có muốn em gọi anh là hyung không? Em không phải là Eunsang, em không thể chỉ gọi anh là Seungwoo yah." Cậu ấy nhăn mặt một chút khi nói điều đó, liếc nhìn Seungwoo gần như xin lỗi. Wooseok, mặc dù hay trêu chọc nhưng không phải là người không biết tôn trọng.

"Anh không yêu cầu em gọi anh là Seungwoo yah. Nhưng em có thể, nếu em muốn. Anh sẽ không thấy bị xúc phạm."

Wooseok nhìn anh với vẻ mặt trầm ngâm trong một giây. Sau đó, "Seungwoo ... Seungwoo yah", cậu ấy cố gắng, một cách ngập ngừng và một cảm giác kỳ lạ chạy dọc sống lưng Seungwoo. Nó không khó chịu, không hề khó chịu. Wooseok nghe có vẻ do dự, không chắc chắn, nhưng Seungwoo có thể nhận ra đó là cùng một cảm giác mà Seungwoo khó có thể gọi tên về ngữ điệu của Wooseok như khi cậu ấy nói 'hyung'.

Wooseok thể hiện ra mặt, "Em cảm thấy thật kỳ cục. Em không có thể gọi như vậy, hyung. Em rất lấy làm tiếc."

Seungwoo gần như bật cười trước sự thật rằng Wooseok, người có miệng lưỡi sắc bén nhất trong nhóm ngoại trừ Hangyul, đang xin lỗi vì không thể nói chuyện với anh một cách không lịch sự.

"Không sao", Seungwoo nói. "Anh thích cách em gọi anh là hyung".

"Anh ... thích thiệt ah?", Wooseok bối rối, "Đây có phải là ý anh muốn nói trước đây không?".

Seungwoo hắng giọng. "Tốt. Đúng."

"Em nên gọi anh là hyung như thế nào?", Wooseok hỏi, nghiêng đầu sang một bên.

Chà, vấn đề là nó không giống như vấn đề Seungwoo có thể giải thích. Anh đang hy vọng rằng Wooseok có thể. "Chỉ là em gọi nó ... một cách khác biệt".

"Ý em là, em không gọi bất kỳ thành viên nào khác. Tất cả đều nhỏ hơn, ngoại trừ Seungyoun."

"Cách em gọi khác với bọn trẻ", Seungwoo nói, biết rằng anh không có ý gì, nhưng một lần nữa, Seungwoo không biết làm thế nào để hiểu được tất cả. "Anh đã nghe em gọi người khác là hyung ... em không nói như vậy với họ."

"Vâng, anh không phải là người khác, hyung." Ngay cả bây giờ, Wooseok vẫn nói điều đó theo cách của mình. "Anh ... khác biệt."

"Đây có phải là một cách hay hơn để nói kỳ lạ không?"

Wooseok cười đến nỗi mặt nhăn nhó. Cậu trông rất trẻ con khi làm điều đó, cởi mở và không bị gánh nặng. Đáng buồn thay, giống như hầu hết những thứ đẹp đẽ, nó không bao giờ tồn tại lâu. Seungwoo cố gắng ghi nhớ nó trong khi anh ấy có thể.

"Em đang nói với anh rằng anh không kỳ lạ nhưng thật lòng, em thấy những mặt kỳ lạ của anh mỗi ngày. Anh giống như một củ hành tây."

"Anh hy vọng anh không làm cho em khóc."

"Một củ hành tây với những trò đùa kiểu ông chú", Wooseok nói, hướng mắt lên, và có lẽ điều đó không làm cho Seungwoo mỉm cười nhưng thực tế nó đã làm anh ấy cười.

"Anh sẽ thêm nó vô tiểu sử của anh", Seungwoo đùa, "Có lẽ anh nên bắt đầu giới thiệu bản thân mình như thế."

Wooseok mỉm cười. "Tuy nhiên, không ai có thể hiểu được."

"Vâng, anh có thể giải thích làm thế nào mà em đặt biệt danh cho anh".

"Nếu em không muốn anh làm vậy thì sao?

"Em muốn giữ bí mật câu chuyện để anh trông thật điên rồ?"

"Có lẽ em muốn anh giữ câu chuyện này cho hai chúng ta", Wooseok nói, nụ cười của cậu ấy trở nên nhỏ hơn, ranh mãnh hơn. "Đây là bí mật của chúng ta".

"Bí mật của chúng ta", Seungwoo thích âm thanh của nó khá nhiều. Một cái gì đó chỉ giữa họ.

"Wooseok", Seungwoo nói, giọng anh khàn khàn, giống như anh sợ làm tan vỡ nó - bất cứ thứ gì - giữa họ. "Ý em là gì, khi em nói rằng anh khác biệt?"

Wooseok cắn môi, và Seungwoo thậm chí còn giả vờ rằng đôi mắt của mình không dõi chuyển động đó. "Anh đặc biệt. Không phải vì anh là hyung của em, mà bởi vì anh là anh. Vì anh là Seungwoo."

"Anh là Seungwoo?", thật là kỳ cục ngay cả khi anh ấy nói điều đó, giống như anh ấy không biết tên hoặc danh tính của chính mình.

"Anh là Seungwoo", Wooseok xác nhận vấn đề này. "Seungwoo hyung. Hyung của em".

Hơi thở của Seungwoo bị nghẹn lại. Anh cảm thấy như anh ấy ở một ranh giới, rằng anh có một chân lơ lửng trên đỉnh và nếu anh ấy không cẩn thận, anh ấy sẽ lao thẳng xuống, nhưng Seungwoo không muốn rút nó lại.

"Của em", Wooseok lẩm bẩm, và khi giọng nói của cậu giảm xuống, cậu nhìn chằm chằm vào Seungwoo qua hàng mi của mình, và như mọi khi, Seungwoo nhìn thấy Wooseok hướng biểu cảm này đến máy ảnh, lần này nó khác. Mọi thứ đều khác. "Hyung—"

Seungwoo không thể giúp chính anh ấy. Anh không biết làm thế nào hay bất cứ ai có thể cưỡng lại khi Wooseok đang ngước mặt lên, đôi mắt cậu nhắm nghiền và đôi môi hé mở, rõ ràng là một lời mời. Anh thấy mình áp sát vào Wooseok, ôm mặt Wooseok, và anh ấy không bao giờ mường tượng về việc Wooseok nhỏ bé như thế nào, tinh tế như thế nào trong vòng tay của anh, như thể cậu ấy có thể bị phá vỡ nếu Seungwoo không cẩn thận.

Seungwoo không cẩn thận. Anh ta để chính mình rơi vào, thay vì gặp đáy đá, anh gặp Wooseok, tay anh vò mái tóc rối và đôi môi hé mở dưới anh, ấm áp, khăng khăng và không một chút tinh tế.

"Hyung", Wooseok thở dài, một lần nữa, môi lại đối môi và Seungwoo đã rơi vào lưới.

(Anh có hiểu không? Ngay bây giờ, Wooseok hỏi.

"Hiểu gì?"

"Tại sao em gọi anh là hyung theo cách đó. Ý em là không phải em cố tình làm vậy nhưng ..."

"Uhm", Seungwoo nói, "Uhm, anh nghĩ là anh đã hiểu".

Wooseok mỉm cười. "Anh giỏi", cậu nói, và kéo Seungwoo vào một nụ hôn khác.)

Trans: Mei 💋
🐻❤️🐱
#Seungwooseok
#Seunseok
#Seuncat

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro