♥ Woozi ♥

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sao hôm nay ra quán có một mình vậy, thằng Soonyoung đâu?"

"Ơ em đi đâu cũng phải lôi nó theo à."

Jihoon lè lưỡi về phía ông anh nhân viên trong quán rồi kéo ghế đặt mông ngồi xuống chỗ quen, tay lật lật tờ menu hỏi bâng quơ, mắt nhỏ liếc trộm đồng hồ ngay đằng sau anh già:

"Em ngồi ở đây tới năm giờ chiều được không?"

"Ba tiếng dữ vậy, nay mày làm gì Soonyoung giận không cho vào nhà rồi hả em?"

"Em đi gặp bạn trên mạng, còn thằng Hamster hôm nay đi ăn bám nhà Wonu rồi anh ơi."

"Hẹn mấy giờ mà hai giờ chiều đã đi rồi?"

"..."

Bây giờ mà nói mình hẹn người ta bốn giờ ba mươi thì có bị ông anh bánh bèo tròn mắt bự ngạc nhiên không nhỉ?

"Choi Seungcheol có muốn tớ kêu anh chủ trừ lương nữa không? Bàn số 11 order ly latte nãy giờ đã hơn mười phút rồi đó!!!" Jeonghan trừng mắt nhéo mạnh lỗ tai của bạn cún mắt to kéo vào quầy pha chế, xong híp lại thành đường cong nhìn Jihoon cười tươi hơn hoa, "nhớ trả tiền cameo cho anh là được em nhé."

"..."

"Thôi mày cũng vào làm bánh luôn đi, em người thương của tớ réo mày cũng được năm phút rồi kìa."

Joyful Coffee, nếu không vì đồ ăn thức uống ở đây vừa ngon lại vừa giá rẻ, cộng thêm cách bài trí ấm áp dễ thương với những ánh đèn vàng nhấp nháy như thập niên 90s ngày xưa cũ; playlist nhạc underground nhẹ nhàng nhưng thấm sâu vào từng tế bào trong cơ thể khiến cho bao mệt mỏi trôi đi hết, không khí gần gũi thơm mùi cà phê nguyên chất cùng hương bánh ngọt ngào thì Jihoon còn lâu, còn lâu lắm mới tới cái động trá hình của ba anh già đáng sợ nhà mình để làm điểm hẹn-hò-xịn-xò với chị gái tình đầu.

Jihoon nhìn phong linh kêu leng keng treo trước cửa quán một hồi rồi thở dài.

Ngồi không nghe nhạc một lúc lâu, Jihoon uống thêm một ngụm cola nữa rồi lấy trong túi quần điện thoại, tay gõ gõ lên bàn từng nhịp của bài hát theo thói quen. Có tin nhắn mới?

Đừng nói là hủy hẹn như hôm trước nữa nhé?

.
3:00 pm

/messenger/

Mèo nâu sữa

jihunie à

vâng?

Mèo nâu sữa

có thể chị sẽ đến sớm hơn giờ hẹn đó :>

hì hì

hờ...

em đợi chị ở Joyful Coffee đó, nhớ chưa

Mèo nâu sữa

nhớ mà nhớ mà

sắp tới rồi nè

rồi rồi /seen 3:30 pm/

.

4:15 pm, khách đến quán ngày càng đông hơn.

"Jihoonie, khách đông quá tụi anh không thể giao hàng được cho người ta, em đi đưa giúp anh được không, cũng gần ở đây này, ngay trên đầu đường Orenji luôn ấy."

Làm sao bây giờ, sắp tới giờ chị ấy tới rồi...

.

/messenger/

Mèo nâu sữa

chị... chắc sẽ đến trễ đó, em ngồi đợi chừng ba mươi phút nữa được không TvT

...

Mèo nâu sữa

nếu không thì thôi cũng được...

em đợi chị.

cố lên /seen 4:25 pm/

.

"Em đi cho, ở đâu?"

Một ly Matcha đá xay và một bánh Muffin trà xanh ngay đầu đường Orenji, có gì đó hơi là lạ thì phải?

Xe lăn bánh chầm chậm trên con đường trải nắng chiều màu vàng cam, hòa vào cảnh vật xung quanh tạo thành từng vệt bóng đổ dài khác nhau trên mặt đường, cùng với những cánh hoa trắng tím bay theo gió mát ngày hè làm Jihoon bỗng thơ thẩn, mắt nhỏ cong cong lên thích thú.

Hình như lại quên gì đó?

"Mém nữa qua luôn đường Jangmi rồi."

Jihoon thở phào nhẹ nhõm rồi đưa mắt nhìn xung quanh, vị khách kì lạ đòi giao hàng ngay trên đường đâu nhỉ?

"Cậu ơi, cậu có phải giao hàng không ạ?"

Ch... Chị?

Jihoon mở to mắt ra nhìn, ủa gì vậy?

"À tôi nói nhầm, cậu có phải giao Matcha đá xay và bánh Muffin trà xanh không, tôi là người đã order nè cậu... "

Chị khẽ cúi đầu xuống, từng lọn tóc nâu sữa, đúng như biệt danh, thi nhau rũ xuống, giọng nói ngày càng nhỏ đi, "Mà cậu... chở tôi đến Joyful Coffee luôn được không, tôi hẹn bạn ở đó rồi lạc đường nãy giờ nè... "

Jihoon cười giòn tan, tay đưa cho chị "hàng đi ship" rồi hơi đỏ mặt dưới ánh vàng hoàng hôn mà đáp lời:

"Vâng được ạ."

"Cảm ơn cậu nhiều lắm."

.

"Hình như mình mới đi qua Joyful Coffee rồi đấy." tay kéo kéo vạt áo của người phía trước, Han T/b lo lắng nhìn cậu trai vẫn chưa chịu dừng xe cho cô xuống, sẽ lỡ hẹn với Jihoon mất.

"Ủa Jihoonie đi đâu vậy?" giọng nói của một cậu nhân viên trong quán bên ngoài sửa bảng hiệu bỗng giơ tay chào hai người.

Hả?

"Không sao đâu mèo nâu sữa à."

"Cái gì?"

"Em là Jihoon, là Ichihun hôm nay mình gặp đây."

"Nãy giờ cậu im im tôi cứ tưởng bắt cóc không luôn."

"..."

Han T/b không còn căng cứng người nữa, tay nắm chặt yên xe dần thả lỏng như ban đầu, lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Nhưng mà...

"Sao cậu biết chị, mình đã gặp nhau bao giờ đâu?"

"Em biết chị lâu rồi, cũng..." xe đang chạy thắng kít bất ngờ, đầu Han T/b theo đà đụng một phát thật mạnh vào lưng người phía trước.

"Đau! Jihoon mất nết!"

"Cũng thích chị lâu rồi."

Thế giới quan của Han T/b lại bị đảo ngược rồi...

"Thật ra mình đã quen nhau lâu rồi, nhưng mà cuối năm hai trung học nhà em chuyển đi đến nay nên chị không nhớ cũng phải."

Năm hai?

A a a...

Cậu bé bắt bóng mà chị vẫn luôn dõi theo và luôn yêu quý này, là thật sao?

"Chị nhớ chưa?"

"Cầu thủ bóng chày chủ lực của trường! Ngày ấy em ngầu lắm, mỗi lần thi đấu là chị cứ nhìn em mãi, cú phát bóng của em khiến cho các bạn của chị dính hết luôn ấy!"

"Thật ra, ngày đó lấy cớ ném bóng vậy chứ mối bận tâm của em chỉ mình chị thôi."

Ngượng.

"Chị có lẽ không biết, ngày trước là em tìm dữ lắm mới thấy chị, và bây giờ chúng ta mới gặp nhau như thế này."

"Tại sao lúc đầu em không nói em là..."

"Vì ngày ấy chúng ta chưa quen biết nhau."

Thay vì mối quan hệ quen biết nửa vời, thôi thì cứ trước lạ sau quen, Jihoon luôn tin tưởng như vậy, và ông trời đã không phụ niềm tin mãnh liệt của cậu.

Jihoon bước xuống xe, quay người lại nhìn thẳng vào mắt Han T/b, chị chẳng thay đổi một tí nào cả, vẫn dễ thương và thông minh một cách ngốc nghếch như vậy, vẫn khiến cho trái tim Jihoon cứ đập liên hồi điệu khúc ba la ba la bum vui tai, vẫn là cô gái nhỏ mà Jihoon luôn yêu thương trên mức yêu quý bình thường giữa hậu bối và tiền bối.

"Chị..." Han T/b đưa tay lên quạt quạt gương mặt đỏ chót của mình, miệng cứ ngập ngừng trông đáng yêu hết sức.

"Thôi, mình tới Joyful Coffee nhé, trễ hẹn hơn ba chục phút rồi."

.

Mèo nâu sữa

meo meo

ới?

Mèo nâu sữa

đi chơi nữa hem?

mới hôm qua đi rồi mà -.-

Mèo nâu sữa

nhưng hôm nay chị muốn đi đâu xa xa với emmm

đi xa?

okey xếp hành lý đi, mình về nhà em gặp bố mẹ.

Mèo nâu sữa

cái gì

nói chứ xuống nhà đi, em xếp đồ giúp T/b rồi này

dậy đi -.-

.

orenji 오렌지: là trái cam (kor)

jangmi 장미: là hoa hồng đọ (kor)

lâu quá thật sự xin lỗi cô gái -ujirqt nha nha ㅠㅠ

mãi thương em nhaaa

#nhã







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro