14. Choi SeungCheol

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

: Buông ra!!

??: phu nhân mau trở về, lão đại không hề thích việc cô bỏ trốn như vậy đâu-

Chát!!

Một tiếng tát vang to...Khuôn mặt người đàn ông trước mặt cô đỏ dần nhưng không tức giận hay khó chịu, điều đó khiến cô càng thấy chán ghét và kinh tởm tên này...

: ngươi làm gì có quyền cấm cản ta? đừng tốn thêm thời gian để nói những lời nói vô bổ đó nữa? dù có chết ta cũng không quay về nơi đó!!

Cô tức giận quay đầu bỏ đi thì đột nhiên bị tên đó vác lên rồi mang vào một chiếc xe hạng sang...

: Này!

??: phu nhân nên tự biết lượng sức mình đi...Khi lão đại biết cô chạy trốn mà chúng tôi không bắt lại, không biết sẽ có hậu quả gì đâu?

Bị đe dọa như vậy, cô cũng chỉ biết ngậm miệng mà nhìn hắn với ánh mắt căm ghét...Sau khi đi một đoạn đường dài họ dừng xe tại một nơi mà nhìn liếc mắt một chút thôi cô cũng phát ngấy rồi...

??: phu nhân, chúng ta tới nơi rồi người nên xuống-

Tiếng súng nổ vang lên...đạn suýt chút nữa thì bay qua điểm trung tâm trên đầu tên thuộc hạ đó bất ngờ làm sao...Khuôn mặt hắn bình thản tới mức, như thể việc tránh viên đạn đó chỉ như một con muỗi bay qua

: Đúng là một con chó trung thành của tên cầm thú đáng ghét kia...

Giọng nói giận giữ xen lẫn sự chế giễu...Cô biết bản thân không thể kết liễu được hắn dễ dàng như vậy, nhưng vẫn không tự lượng sức mà luôn cố gắng...Cũng có sự kiên trì nhưng đều là vô bổ

??: Tôi sẽ coi nó là một lời khen ngợi từ phía phu nhân lão đại...giờ cô hãy mau vào nhà

:...

Thuộc hạ giơ bàn tay ra để cô đỡ lấy, nhưng cô đã nhìn hắn với ánh mắt khó chịu mà hất vội tay ra, đi thẳng vào nhà với một tâm trạng không mấy vui vẻ gì..khi dừng lại tại căn phòng có cánh cửa mạ vàng toàn chi tiết khó làm nên, cô không nể nang gì mà đạp thẳng cửa vào tuy còn mặc trên mình bộ váy bó sát ôm chọn lấy từng vòng cơ thể của mình.

Coups: ?

Vừa dương mắt nhìn lên đã có rất nhiều khẩu súng nhắm bắn vào cô, khi người ngồi trên chiếc ghế đen kia quay lại nhìn, bất giác anh ta đã nở nụ cười như thể trước mặt mình là thú cưng đi dạo hơn 5 ngày mới thèm trở về lại với mình

Coups: về rồi sao bé cưng?

: tôi đã cấm anh gọi tôi với cái giọng điệu như thế rồi mà?

Nghe giọng nói thể hiện rõ sự bất mãn của cô xong, khóe miệng anh ta càng cong lên rồi đứng thẳng dậy mà tiến tới nơi cô đang đứng...

Coups: em thực sự không biết đùa gì hết đó~

: vì người đùa là anh nên chưa bao giờ nó vui vẻ hết cả đấy?

Coups: chà chà~ em càng gắt giọng và tức giận...tôi càng muốn trêu tức em hơn~

Người đàn ông nhẹ nhàng vuốt mái tóc của cô rồi hôn lên nó, còn cô chỉ nhìn anh mãi với duy nhất một ánh mặt không đổi...Khi anh càng tiến gần hơn thái độ cô càng gắt gỏng mà bất ngờ lôi súng ra mà chĩa thẳng vào đầu anh, khiến cho cả căn phòng rơi vào trạng thái chuẩn bị nổ súng vào cô nhưng bị người đàn ông đứng trước mặt cô ngăn lại chỉ bằng một cử chỉ tay, tất cả đã hạ hết súng xuống, anh từ từ quay đầu lại mỉm cười với cô tuy cây súng cầm trên tay vẫn giữ nguyên vị trí...

: Sao không tránh?

Coups: tôi có thân tàn lìa xác cũng chắc chắn phải nằm dưới chân em tôi mới chết được

:...tên điên dại-

Coups: phải~ nhưng thân xác này điên cũng vì em cả thôi~

Chân mày cô chau lại rồi vòng tay ôm lấy sau gáy người đàn ông,tuy tay vẫn cầm cây súng, cô kiễng chân hôn một cách gấp rút điều đó đương nhiên khiến anh vừa bất ngờ vừa hài lòng mà ôm lấy eo cô đáp trả lại nụ hôn...

Họ hôn nhau tự nhiên tới mức khiến cho những tên đàn em phải né tránh cảnh tượng trước mắt mà tự giác bước ra ngoài rồi đóng cửa lại, cùng lúc đó người đàn ông cũng bế sốc cô lên nhưng vẫn hôn lấy hôn để bờ môi đó của người phụ nữ này...Anh ta đi đến chiếc ghế sofa gần đó rồi đặt cô xuống với sức lực tương đối không khiến cô bị đau, tư thế uyển chuyển tới mức cô còn không biết chuyện gì vừa xảy ra, tới khi đột nhiên bị đè xuống...

: này-

Coups: ?

: Bình thường chút đi, ít nhất cũng đừng cái kiểu bạ đâu cũng làm như này

Coups: gì đây~ bình thường vẫn vậy mà, sao giờ lại biết ngại rồi hửm?

: tôi không ngại, do tên điên nhà anh mất kiểm soát quá thôi

Coups: vậy sao? vậy chúng ta chuyển địa điểm

: kh-

Không để cô quyết định thì đã bị bế vội đi đến căn phòng thân thuộc của hai người...

: SeungCheol!! dừng ngay lại cho tôi-

Coups: im nào, đợi làm xong rồi tôi thả em " dạo chơi" 1 tuần cũng được

: thật sao?

Coups: ừ, nhưng bù lại em phải trả tôi một đêm 5 hiệp

:...đợi đã điều này-

Coups: chịu thì nhận quà, không chịu được thì thôi~

: * đáng ghét *

Cô im lặng một hồi rồi bất ngờ vươn người hôn lấy môi anh. Việc làm đó lần nữa kích thích người đàn ông, mạnh bạo đè cô xuống dưới mà hôn tới tấp...Mọi ngóc ngách trên cơ thể mềm yếu này gần như đã bị người đàn ông chạm qua, cái chạm đó lúc trước từng khiến cô ám ảnh nghĩ rằng mình sẽ khó mà sống...nào ngờ cô lại cảm thấy thân thuộc đã vậy lại còn thoải mái đến kì lạ...

Đương nhiên việc cô chịu được một hiệp từ hắn ta đã là quá sức rồi đằng này, hắn lại còn muốn hẳn 5 hiệp...Nghĩ cô là máy móc không mệt mỏi hay gì?

: Seung...Cheol...

Giọng nói yếu ớt vang lên, khuôn mặt toát mồ hôi đi cùng cơ thể đang run đẩy sau những lần " va chạm " của người đàn ông...khung cảnh trước mắt anh ta hiện giờ thực sự đẹp như tiên nữ giáng trần nằm dưới cơ thể mình nhưng lại có chút nóng bỏng...

Coups: nói

: Seung Cheol...T-Tôi không chịu được...

Coups: vậy tôi sẽ tha cho em

: c-

Coups: nhưng tuyệt đối không được ra khỏi biệt thự trong 1 tháng

: !!...SeungCheol anh là cầm thú à?!

Coups: haha~ gì đây bé cưng? Em không chịu được sự cầm thú của tôi, lại còn đang nằm dưới cơ thể này nhưng vẫn còn sức để mạnh miệng chửi tôi sao?

Cô mặt mày tức giận nhìn người đàn ông trước mặt, nhưng lại chẳng thể làm gì thứ đó vẫn đang nằm bên trong...Vì không muốn bị nhốt như một chú chim trong lồng đương nhiên cô đã cố gắng vượt qua để có thể nhìn thấy mặt trời ngoài kia...

Sáng hôm sau....

: ưm...

Coups: dậy rồi à?

: !- sao anh còn chưa đi?

Coups: Em ghét nhìn thấy mặt tôi vậy sao mà hỏi vậy?

: ha...còn phải hỏi sao?

Coups: haha~ mới sáng ra đã độc mồm vậy rồi, mau thay quần áo rồi đợi tôi ở phòng họp

Vừa nói anh vừa hôn lên gáy cô một cái mới bước ra khỏi phòng, anh cũng đã liếc mắt đưa tình trước khi ra khỏi phòng nhưng đáp trả lại nó chỉ là ánh mắt nhìn thấu xương tủy của anh...Vừa bước chân xuống giường thì đột nhiên ngã một cái xuống đất, cô thầm chửi thề anh rồi cố gắng bám vào bàn mà đứng lên rồi đi thay đồ...

Tại một căn phòng....

: tôi đến rồi-

Cánh cửa vừa được mở ra thì cô thấy một SeungCheol đang đứng tựa vào bàn sau lưng cùng điếu xì gà trong tay...anh ta nhả khói rồi từ từ nhìn lên thấy cô mới vui vẻ trở lại...

Coups: bé cưng, mau lại đây

Cô lẳng lặng tiến đến nơi vòng tay anh rồi quay đầu không dám nhìn người đang bị hành hạ trước mặt bọn họ...rồi thì thầm vài câu với anh

: Tôi đã nói là đừng mang tôi đến lúc anh đang xử lí tên nào đó rồi mà-

Coups: đừng lo~ tên này không khiến em buồn nôn như mấy tên trước đâu~

: ý anh là sao?

Cô thắc mắc mà dương mắt nhìn anh, anh cũng chả ngại ngùng gì mà quay đâu nhìn thẳng vào mắt cô rồi đẩy mắt ra hiệu cho cô nhìn về phía dưới. Thật bất ngờ làm sao...người lại chính là tình đầu của cô...Hong Jisoo

: !!!

Coups: thế nào~ thích chứ?

Cô bất ngờ khi thấy Jisoo ở đây cùng bộ vest đen nhưng máu me lại đầy khắp cơ thể trừ khuôn mặt chỉ có vết bầm trông có vẻ do bị tác động vật lí...

: Jisoo-!!

Cô vừa định tiến lên ngăn cản thì bị SeungCheol nắm chặt lấy eo rồi giữ lại không cho tiến đến nơi Hong Jisoo

: Buông ra!!-

Coups: nếu còn dẫy dụa thì em đang đồng tình cho việc em âm dương cách biệt với hắn

:...tên cầm thú nhà anh...

Shua: SeungCheol...

???:! Ai cho gọi lão đại của bọn tao bằng tên hả??!!

Vừa nói hắn vừa đạp chân vào eo Jisoo khiến anh phun ra máu rồi mất thăng bằng mà ngã bịch xuống sàn

: Này!! Dừng lại mau!!!! Choi SeungCheol mau ngăn bọn họ lại-

Coups: dựa vào cái gì?

: ý anh là sao?!?

Coups: em trốn nhà đi gặp tên tình đầu để nối lại tình xưa, em tưởng tôi không biết 5 ngày tôi không nhà thì em làm những gì à?

:...SeungCheol...làm ơn..xin anh đừng làm đau anh ấy...

Coups: ha~ nào ngờ em lại đi van xin cho tên chó chết này, mà cũng dễ thôi~ một là em chọn ở bên cạnh tôi cả đời, hai em chọn bảo vệ tên đó đến cùng thì tôi vẫn sẽ thả em đi nhưng không bao giờ để em sống trong hạnh phúc~

:....

Shua: Mau về với anh đi-....Em đừng ở đây làm gì nữa-

:...SeungCheol...

Coups:...?

: nếu hôm nay anh không thả anh ấy đi...đừng trách tại sao tôi không còn ở trên thế gian này nữa-

Chưa nghe hết câu người đàn ông đã tức giận bóp lấy khuôn mặt gầy gò ấy rồi nói với giọng uy hiếp...

Coups: em dám?

:...ưm-

Coups: sống với tôi mỗi ngày nằm cạnh tôi mỗi đêm, tôi thừa biết thứ em sợ nhất là cái chết. Em nghĩ tôi ngu tới mức tin mấy lời nói viển vong đó của em?

Shua: SeungCheol?! Dừng tay mày lại cho tao-

Bất ngờ một tiếng nổ súng vang lên, một bên vai Jisoo đã bị bắn....và người bắn chính là SeungCheol...Đương nhiên điều đó sẽ khiến cô sốc rồi vội vã đứng chắn trước mặt anh

: SeungCheol?! Xin anh...tôi sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy nữa nên làm ơn-

Jisoo: Em không cần phải nói nhiều với hắn!!-

: Làm ơn đấy!!!

Jisoo:...em-

: Jisoo...em xin anh....van xin anh...đừng khiến em phải khổ sở như vậy nữa...anh càng làm vậy, em sẽ càng sống trong sự hối hận...và đau thương hơn thôi

Jisoo: đợi đã nhưng anh!!

Coups: mày điếc à?

Jisoo: tên cặn bã..

SeungCheol: lôi tên này đi...và đương nhiên đừng khiến nó chết, điều đó sẽ khiến phu nhân của tao không vui, tao cũng không thích nhìn thấy em ấy tổn thương đâu

??: Rõ!!

Jisoo bị bọn họ kéo đi nhưng mắt anh cứ mãi nhìn dáng vẻ khóc đến đỏ vành tai của cô...cứ ngỡ sẽ chỉ có vậy...nào ngờ SeungCheol quỳ gối rồi hôn lấy môi cô trước mắt anh. Anh bất ngờ mở to con mắt cùng đôi mày chau lại trong cơn tức giận, ngược lại SeungCheol...hắn ta liếc mắt như thể cố tình làm vậy cho Jisoo thấy..để biết rằng ai mới là người chiến thắng thực sự...

Nụ hôn đó bị cô né tránh ngay khi cửa phòng đóng lại...cô vội lau nước mắt đi rồi định đứng dậy rời đi thì bị anh kéo lại...

Coups: đi đâu?

:...không cần anh quản-

SeungCheol bị câu nói đó chọc tức nên bế cô lên rồi bước nhanh tới phòng ngủ của hai người, vừa vào anh đã ném cô xuống giường như thể một món đồ chơi rồi đóng rầm cửa lại. Cô vừa khóc xong nên gần như đã kiệt sức nhưng đâu đó cô cảm thấy sợ hãi tên đàn ông này nên đã vội đứng dậy định chuồn thì bị anh dùng một tay đẩy về phía giường rồi bị cơ thể người đàn ông đè lên một cách mạnh bạo...cho tới lúc thấy tay anh đang cởi áo ra rồi tiếp tục là tới thắt lưng cô mới hoảng loạn mà giữ tay anh lại

: SeungCheol?!!

Coups: ?

: t-tôi biết lỗi rồi!! Làm ơn đừng-

Coups: lỗi gì?

:...tôi không nên nói vậy với anh...tôi..tôi sẽ không-

Người đàn ông cúi người, nghiêng đầu hôn nhẹ vào hõm cổ của cô rồi nhẹ nhàng hít thở thật sâu...Cô nhột nhưng vẫn phải gắng gượng nói xin lỗi vì tên đàn ông này rất dễ nổi điên

Coups: tiếp?

: !....tôi-

Coups: nói lại

:...

Coups: dạo này tôi hiền với em quá hay sao mà em được đà làm tới nhiều chuyện nhỉ?

:...e...em xin lỗi...SeungCheol

Cô nhắm mắt cố nói ra từ mà cô hiếm khi nói nhất với SeungCheol...Cũng vì thế mà anh ta phì cười thỏa mãn rồi ngồi dậy,cùng lúc kéo cô lên rồi bế cô ngồi lên đùi mình

Coups: từ nay tôi sẽ nghiêm ngặt hơn trước, em tuyệt đối không được xưng hô tự do nữa mà phải nói như vậy quanh năm suốt tháng

: ??? Anh-

Coups: ý kiến?

:..không...

Coups: ngoan, mỗi tháng tôi đưa em đi chơi 2 lần, đi những nơi em thích nhất

:...tôi-

Coups: ?

: d-đi là được chứ gì...

Coups: haha~ được rồi đi đi nhớ về nhà sớm

:...ừ

Cô vừa đi khỏi phòng anh ta liền lôi chiếc điện thoại lạ ra để gọi cho ai đó...

Coups: xong chưa?

??: xong rồi thưa !

Coups: tiêm cho tên đó chưa?

??: rồi ạ thưa lão đại!

Coups: tốt...ít nhất không giết được hắn...thì chi bằng hành hạ hắn ta đến khi hắn nhục nhã tới mức không còn dám vác mặt đi gặp phu nhân ta là được...

??: nhất trí thưa lão đại!!

Coups: tắt máy đây

Cuộc gọi kết thúc...Anh cũng nằm xuống giường rồi cười khúc khích thì thầm với bản thân...

Coups: thực sự bộ mặt van xin khóc nức nở ấy của em...tôi mấy khi lại có hứng làm chuyện đó nhưng lại không thể...đáng tiếc thật...

END CHAPTER 14.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro