sex magic 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái nhìn của giáo sư McGonagall dành cho Harry sau khi anh trả lời thư cú của cô vào buổi sáng hôm sau đã không khích lệ được gì. Harry đã thức suốt đêm hôm qua với sự dày vò của cơn đau dạ dày do đói và e ngại. Bây giờ, khi đối mặt với một vị Hiệu trưởng cau mày, hi vọng của anh đã hoàn toàn tan vỡ.

“Cô e rằng cô phải báo một tin xấu, Potter.” – Giáo sư nói với Harry. – “Giáo sư Dumbledore đã khẳng định những cảm giác của cô về vấn đề này là đúng, đặc biệt về Chiếc Cốc Lửa. Mặc dù có thể có một trò chơi xấu liên quan đến việc ghi danh của em nhưng chữ kí của em là của em. Chiếc Cốc đã đánh giá dựa trên những phẩm chất nó tìm thấy trong em. Nếu nó tìm thấy sự miễn cưỡng khi tham gia lớp học, chúng ta sẽ không ở đây, không có một sai sót nào cả. Cô xin lỗi.”

“Nhưng giáo sư, em không muốn tham gia lớp học này!” – Harry van xin tuyệt vọng.

“Cũng như nhiều học sinh khác sau khi nhận bạn nhóm của mình. Mặc dù hiện tại em còn chưa đồng ý với sự lựa chọn của Chiếc Cốc nhưng nó đã đánh giá người bạn nhóm của em và không tìm ra sự phản đối nào từ bạn nhóm đến tài liệu khóa học.”

“Em không đồng ý. Em đang ngồi trước mặt cô và nói rằng em không muốn tham gia lớp học này.”

Giáo sư thở dài.

“Em có nhớ năm học thứ tư khi các thầy cô yêu cầu những học sinh không đủ tuổi không được ghi tên bỏ vào Chiếc Cốc Lửa để tham gia cuộc thi Tam Pháp Thuật không?” – Giáo sư hỏi. – “Điều đó là vô nghĩa. Bởi lẽ Chiếc Cốc Lửa sẽ quyết định dựa trên những tín hiệu phép thuật đặc trưng riêng của mỗi phù thủy hoặc pháp sư. Nếu như những người lớn tuổi bỏ tên của họ vào thì cũng sẽ không tạo nên sự khác biệt vì nó vẫn là tên của họ. Tương tự, đối với mục đích của khóa học này, Chiếc Cốc Lửa đặc biệt thích hợp để nhận ra sự sẵn lòng tham gia khóa học của người nộp đơn. Weasley đã ghi tên vào tờ giấy mà em không kí nhưng chữ kí đó là của em. Harry, cô biết rằng em không hài lòng khi biết việc ghi danh của mình và cũng không thích người bạn nhóm của mình. Nhưng không may, em phải trải qua chuyện này.”

“Giống như cuộc thi Tam Pháp Thuật.” – Harry lẩm bẩm.

“Cô e rằng là như vậy.”

Harry cảm thấy mặt đất bắt đầu chuyển động dưới chân anh khi anh đứng lên. Giáo sư McGonagall nhìn vào anh và thở dài một lần nữa.

“Tốt nhất bây giờ em nên đi ăn bữa sáng của mình.” – Cô tốt bụng nói.

Harry nuốt nước bọt và gật đầu, đi ra khỏi văn phòng và tiến về phía Đại sảnh với cảm giác tê liệt.

Anh ấy sẽ phải bắt cặp với Malfoy. Một cách thường xuyên.

Cảm thấy không thoải mái, Harry ngồi cạnh Ron và nhìn xuống cái đĩa trống của mình cho đến khi anh cảm thấy một bàn tay ấm áp đặt trên vai anh. Anh nhìn lên và thấy Hermione nở một nụ cười buồn và thấu hiểu. Anh mỉm cười cay đắng và quay sang Ron, chỉ để thấy cả bàn Gryffindor nhìn chằm chằm vào anh một cách kỳ vọng. Rõ ràng là tin tức đã được truyền đi. Harry cầm một miếng bánh mì nướng cho đến khi nhận ra mắt mình đang nhìn chằm chằm vào người mà bây giờ anh nhất quyết không muốn phải đối mặt.

Draco Malfoy đang nhìn chằm chằm vào anh, có lẽ cũng đang đợi câu trả lời. Harry lắc đầu. Đôi mắt của Slytherin mở to và miệng cậu  cũng mở to theo. Cậu ta trông như thể thế giới vừa mới bắt đầu xoay sai hướng.

Harry biết chính xác cậu ấy cảm thấy thế nào.

Phần còn lại của ngày thật khủng khiếp. Rất nhiều bạn bè đã bày tỏ sự chia buồn của họ, nhưng họ đã thất bại trong việc giúp đỡ tâm trạng tồi tệ của Harry và dường như còn làm anh khó chịu hơn. Người duy nhất mà Harry cảm thấy có đồng cảnh ngộ là Neville, người đã dành phần lớn thời gian của mình trong phòng của họ, từ chối đi xuống cầu thang vào phòng Sinh hoạt chung để tránh mặt Lavender. Khi Harry cuối cùng đã thuyết phục được anh lấy một ít bia bơ từ bếp và ngồi bên cạnh hồ sau bữa tối, Neville nhìn chằm chằm mặt hồ một cách khốn khổ.

“Nó có thể tệ hơn.” – Harry nói với cậu. – “Ít nhất bồ còn có một cô gái.”

“Yeah.” – Neville lẩm bẩm. – “Tớ xin lỗi, Harry, về Malfoy. Và bây giờ, tớ cảm thấy may mắn hơn.”

“Yeah.” – Harry nói, đột nhiên mất hứng thú với thức uống của mình.

“Harry, Neville!”

Một chiếc xe lăn quen thuộc của người Ailen đi ngang qua và hai cậu bé bên hồ quay đầu nhìn Seamus, Dean và Ron đi xuống dốc.

“Này, Neville.” – Seamus cười toe toét. – “Bồ có chút may mắn hơn khi được bắt cặp với Lavender trong Sex Magic, eh? Nếu là tớ, tớ cũng sẽ đồng ý nhưng mẹ tớ sẽ không đồng ý.”

Đầu Neville sụp xuống và Harry trừng mắt nhìn cậu bé tàn nhang.

“Tốt lắm, Seamus.”

“Gì?” – Cậu ta ngạc nhiên hỏi.

“Lavender không thực sự vui mừng khi bắt cặp với Neville.” – Dean nhắc nhở.

“Ồ.” – Seamus lẩm bẩm. – “Tớ xin lỗi, Nev. Ừm, anh bạn, cậu có thể thế chỗ cho Harry!”

Lúc đó, Harry rên rỉ và gục đầu xuống gối.

“Yeah.” – Seamus lẩm bẩm với một cái nhăn mặt. – “Một chút may mắn, các anh bạn.”

Hai ngày rưỡi trôi qua quá nhanh.

Harry nhanh chóng trở lại Phòng Yêu Cầu để duy trì một khoảng cách an toàn để những suy nghĩ đen tối của anh ta sẽ không để lại dấu ấn trong căn phòng phía sau cánh cửa. Khi anh nghe thấy những giọng nói đang đi xuống hành lang về phía mình, anh tự động viên bản thân.

Với một sự nỗ lực trong ý thức để giữ cho tâm trí của mình rõ ràng, Harry mở cửa và bước vào lớp học.

Malfoy đã ngồi sẵn ở đó và anh thực sự không muốn lại gần. Neville nhắc anh khi anh đi qua.

“Đọc lời nhắn.” 

Ở đây, lơ lửng trong không khí, là những lời nhắn: “Ngồi với người bạn được chỉ định của em.” Harry thở dài và quay trở lại bàn của Malfoy và ngồi xuống, kiên quyết từ chối nhìn vào cái tên tóc vàng kia.

Không lâu sau đó, Giáo sư Mason bước vào.

“Ah, tốt, tất cả đều có mặt, không có trễ. Như những gì cô muốn thấy, tốt rồi.” – Cô nói và nhắm mắt lại. Harry tự hỏi cô ấy đang làm gì cho đến khi anh nhớ ra anh đang ở đâu và ngay lập tức bắt đầu nhìn căn phòng thay đổi.

“Các em thấy đấy, các em đang ngồi trên những chiếc ghế dài thay vì những chiếc ghế đơn, riêng lẻ. Và nó rất hữu ích cho bài học ngày hôm nay.”

Harry nuốt nước bọt. Anh không muốn biết. Anh thực sự, thực sự không muốn biết.

“Hôm nay, cô sẽ giảng về bài đầu tiên trong chương trình. Cô muốn các em hết sức tập trung và trả lời câu hỏi một cách nhanh chóng. Không cần phải viết tuy nhiên khi cô đang nói, cô cần các em nắm tay bạn nhóm của mình.”

Có vài cái nhìn vui thích trao đổi với nhau giữa các học sinh. Harry cứng đầu nắm chặt tay mình để ở dưới đùi và từ chối cái nhìn vào Malfoy.

“Nào, nào. Các em đang ở trong tiết học Sex Magic. Nếu như các em không thể có một cái nắm tay thì cô sẽ hơi lo lắng cho các em về phần sau của bài học.” – Cô Mason hơi trách mắng nói.

Harry nghe thấy những người xung quanh đang ngồi sát lại gần nhau và khó chịu nắm tay người bạn nhóm của mình. Harry cảm thấy như có một ánh mắt đang nhìn mình. Khi không thể chịu đựng được sự im lặng kéo dài mãi như thế, anh ngẩng đầu nhìn lên cô Mason.

“Potter, Malfoy. Chúng ta đang đợi hai em.” – Cô nói một cách lặng lẽ.

Harry nhìn sang Malfoy chằm chằm như đang nhìn một điểm gì đó, một cơ trong cơ thể như đang co quắp lại. Năm giây tiếp theo, cậu trai tóc vàng liền để bàn tay nhợt nhạt của mình lên khoảng ghế giữa họ. Cảm thấy ruột mình rối loạn, Harry rút tay phải ra khỏi người anh và nhích nó về phía Malfoy. Khi những ngón tay của anh suýt chút nữa chạm vào bàn tay của tên Slytherin, anh dừng lại.

Giáo sư Mason thở dài.

“Điều đó phải làm ngay bây giờ, cô cho là vậy.”

Harry thở ra và nhìn Malfoy làm giống như vậy. Xúc cảm của làn da dưới những ngón tay của Harry khiến anh cảm thấy không thoải mái, và anh rất muốn kéo tay cậu ta ra.

“Một phần lớn những gì các em sẽ học được trong chủ đề này là kiểm soát. Kiểm soát chính mình, bạn nhóm của các em, và phép thuật đỉnh cao của niềm vui thể chất. Không có kiểm soát, có thể không có sự tin tưởng. Nếu không tin tưởng, các em sẽ hoàn toàn không học được gì trong khóa học này.”

Harry khịt mũi.

“Potter, cô tin rằng cô đã hướng dẫn em phải nắm lấy tay của Malfoy.” – Mason chộp lấy.

Rên rỉ đau khổ trong lòng, Harry vội vàng nắm lấy tay Malfoy Tay cậu bé kia vẫn im bặt từ đầu và khi Harry nhìn sang cậu, cậu thấy Malfoy đang đỏ mặt xấu hổ. Harry thấy rằng sự xấu hổ của cậu ta thật đáng khen ngợi vì kì quặc và cố gắng hất tay cậu ta xa một chút. Với một cái nhìn. Với một cái thở hổn hển vì tức giận, Malfoy nhìn buộc tội Harry.

Giáo sư Mason nói tiếp:

“Như cô đã nói. Kiểm soát là chìa khóa. Mỗi mối quan hệ là khác nhau. Trong một số mối quan hệ, một người sẽ có sự kiểm soát lớn hơn, và trong những mối quan hệ khác, sự kiểm soát sẽ được chia sẻ bình đẳng hơn. Sẽ không có vấn đề gì nếu các em đã nghe về nó trước đây: chủ nhân – nô lệ, top – bottom. Điều quan trọng nhất cần ghi nhớ là điều này không làm cho bạn nhóm của các em nhiều hơn hoặc ít hơn. Mỗi người đều rất khác nhau, một số người cảm thấy thoải mái hơn những người khác. Nếu bạn đời của các em có mong muốn trình bày với các em thì đừng ngạc nhiên. Hãy thử sử dụng chúng tốt nhất trong khả năng của mình, trong khi vẫn làm cho nhu cầu của các em rõ ràng với họ.”

Bàn tay Padma Patil giơ lên.

“Điều gì sẽ xảy ra nếu cả hai đều muốn chiếm ưu thế? Hoặc phục tùng? Liệu điều đó sẽ không gây ra vấn đề gì chứ ạ?” – Cô ấy hỏi.

“Có, nó thực sự là một trong những cân nhắc mà Chiếc Cốc Lửa được sử dụng để lựa chọn các bạn đời tiềm năng là mong muốn của họ, phù hợp với những vai trò này, hoặc không có gì cả. Em và bạn nhóm của em là hoàn toàn phù hợp với thị hiếu của bản thân và càng tốt với lựa chọn của các bạn cùng lớp.”

Harry cảm thấy không thoải mái. Malfoy hầu như muốn kiểm soát anh. Harry nhận ra sự nguy hiểm đầu tiên anh tìm thấy. Anh sẽ bị trừng phạt trong tay của một người ủng hộ Tử Thần Thực Tử, người sẽ có quyền làm tổn thương anh.

Giáo sư Mason nói tiếp:

“Một khi các em đã thành lập được các vai trò của mình, sẽ dễ dàng hơn trong việc tập trung kiểm soát sự kỳ diệu của các em chứ không phải là tình huống. Cô không muốn các em phấn đấu trong bất kỳ sự kiềm chế nào trong những buổi học đầu tiên của mình. Chúng ta sẽ cố gắng mang lại sự kiềm chế cho những hành động sau này, một khi chúng ta xác định được sự tương thích huyền diệu và phạm vi khả năng của các em với bạn đời.”

“Bây giờ, tôi muốn bạn khám phá tay bạn nhóm mình.” – Cô tuyên bố bất ngờ. – “Cô biết đó là một điều ngớ ngẩn, nhưng phần lớn của khóa học này sẽ tạo ra một mức độ quen thuộc và thoải mái về thể chất với người bạn đời của các em. Cô muốn các em hiểu rõ mọi khía cạnh của họ, lòng bàn tay và cổ tay của họ,… Chỉ cần để cho mình khám phá Sau khi mười lăm phút đã trôi qua, các em có thể tự do rời đi. “

Harry nghẹn ngào. Nghịch ngón tay của Malfoy? Đôi má anh đỏ bừng lên khi anh nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt của họ.

Anh nghe thấy Malfoy rên rỉ ghê tởm, nhưng cảm thấy anh ta kéo tay ra ngoài để đầu ngón trỏ xuống dưới ngón tay cái của Harry. Anh dừng lại, dường như hài lòng và không muốn tiếp tục thêm nữa. Harry sẽ để cho cậu ta đi, nhưng Mason đang nhìn chằm chằm vào họ. Lắc đầu, Harry nhìn xuống bàn tay của Malfoy nắm tới cổ tay anh, những ngón tay chai xạn của anh cọ vào bàn tay Malfoy mềm mịn.

“Đồ nông dân!” – Draco nhạo báng làn da Harry.

“Đồ công tử!” – Harry vặn lại, cầm bàn tay Malfoy và chạm ngón tay mình lên lòng bàn tay trơn tru hoàn hảo của Malfoy. – “Mày chưa bao giờ thử làm việc cả ngày, đúng chứ?”

Malfoy giật tay ra khỏi tay của Harry. – “Nếu như ý mày là bám bụi bẩn như Weasleys thì đương nhiên là không!”

Harry giật lấy tay Malfoy, kéo nó lại gần hơn bằng một cái nắm đau. – “Nó cho thấy.” – Anh cạo móng tay nhẹ nhàng trên đầu ngón tay của Slytherin.

Draco hít một hơi thật mạnh và bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa. Harry nhận thấy, nhưng quyết định bỏ qua nó. Draco lưỡng lự chạm những ngón tay hoàn hảo của mình với những ngón tay thô kệch của Harry. Khi chạm đến tay Harry, Harry giật mình run lên. Cảm giác cũng không tệ lắm, cũng không tồi như tưởng tượng.

Ngắt đi suy nghĩ về những gì họ đang làm, Harry bắt đầu chà ngón tay cái của mình vào những vòng tròn nhỏ ở cổ tay Draco. Cậu nhận ra mí mắt của Malfoy rõ ràng rung lên, và quấn ngón tay hoàn toàn quanh tay Draco.

“Mày làm gì vậy?” – Draco bắt đầu hỏi, chỉ để yên lặng khi Harry rút tay ra để các ngón tay của họ lại nắm với nhau. Cậu hắng giọng và nuốt nước bọt nói. – “Đừng trở nên kỳ dị, Potter.”

“Tao chỉ nghe theo hướng dẫn, Malfoy.” – Harry nói với cậu, mặc dù anh cũng một phần cố tình gây khó dễ cậu bé tóc vàng.

“Thời gian đã trôi qua, tất cả các em đã làm rất tốt, cô sẽ gặp lại các em vào thứ Sáu, và ăn tối ngon miệng.” – Giáo sư Mason gọi từ phía sau hai chàng trai.

Harry và Draco lập tức rút tay ra và lau vào quần, nhìn nhau đáng ngờ trước khi họ thu dọn mọi thứ và bỏ đi.

Bên ngoài hành lang, Harry vẫn nắm tay lại và thư giãn, cố gắng làm lay động sự ấm áp của làn da Malfoy để lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro