Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 35

Ánh mắt a dần dần trở nên u tối, cúi đầu khẽ nói

"Tiểu Na, tuy rằng t k có tư cách để nói như vậy nhưng t k thích người con gái 1 dạ 2 lòng, t k mong muốn e trở thành người như vậy

Cô đứng ngây ra, k thể hiểu hết ý tứ trong câu nói cuối cùng của a

Cô k hề để ý rằng phía sau họ, 1 bóng người lướt nhanh qua ô cửa sổ, trong tay người ấy như nắm chặt vật j đó
Trong phút chốc, vật đó phản chiếu tia sáng cuối cùng r nhanh chóng trả lại bóng tối nơi giảng đường

Chan liếc nhìn Hun và cô r sải bước rời đi, k hề có chút lưu luyến nào

Hun nhìn theo bóng dáng của a vs vẻ ngở vực, c chầm chậm bước tới bên cạnh cô miệng lẩm bẩm

"Lạ thật! Tại sao Chan lại tự dưng thay đổi đột ngột thế nhỉ? T có cảm giác k bình thường cho lắm"

Nghe thấy c ns vậy, cô chợt ngây người. Trong lòng cô có 1 linh cảm k lành, 1 sự ngờ vực k thể lí giải nổi

"Hun, cho dù thế nào đi chăng nữa, có 1 chuyện t hi vọng c sẽ nói cho rõ" Thấy Chan đã đi xa, ánh mắt cô chợt bừng lên tức giận

"Những tờ poster, buổi phát thanh,... tại sao c pải làm những việc bỉ ổi đó? Tại sao pải làm như thế với t?"

K hiểu tại sao cô chỉ muốn hỏi cho rõ nguồn cơn, xoá bỏ sự hiểu lầm. Thế nhưng vừa mở lời, cô đã giận dữ chất vấn. Cô bỗng giật mình im lặng

"t k hiểu c đag nói j" C cảm thấy vô cùng khó hiểu

Nghe thấy c ta nói thế, lửa giận trong lòng cô lại bùng lên

"C mất trí nhớ r hả? Vậy để t nhắc giúp c nhé! Chuyện Lục đại tài tử thoả thuận sẽ giúp tống cổ t ra khỏi trường ấy"

"Na" C níu chặt quai đeo cặp sách của cô vội vàng thanh minh

"T k biết c đã biết những j nhưng có thể khẳng định rằng t k hề có ý làm hại c"

"K có mới là lạ" Cô ra sức giằng lại cặp sách

"C bình tĩnh 1 chút! Lẽ nào trong lòng c k tin tưởng t chút nào sao?" C cũng ngoan cố k chịu buông tay

"K! Chỉ vì tin c nên t mới bị bán đứng. C là đồ tệ hại, xấu xa!Đồ lừa đảo!" Cô chợt giơ tay chộp lấy cặp sách của c giằng mạnh về phía mình

Xoạch

2 chiếc cặp schs bị xé toạc, đồ đạc trong cặp rơi tung toé khắp nơi

Việc đó khiến cả 2 bình tĩnh trở lại, họ lùi lại 1 bước nhưng vẫn k quên nhìn đối phương = ánh mắt tức giận

Cô ngồi thụp xuống nhặt sách vở vào trong cặp mình. C cũng ngồi xuống, khẽ gọi tên cô như làm hoà

"Tiểu Na"

"á" Trong lúc tâm trí rối loạn, cô sơ ý đụng vào 1 hòn sỏi sắc cạnh trên nền bê tông, ngón tay trắng trẻo bất chợt bị rạch 1 vết, nhỏ từng giọt máu đỏ tươi. Cô kêu lên r vội ngậm ngón tay vào miệng. Hun liền mắng mỏ

"Đồ ngốc! Như thế rất mất vệ sinh"

C ta giằng lấy tay cô, rút khăn giấy từ trong túi áo ra rồi cẩn thận bọc quanh ngón tay cô, hoàn toàn quên mất lúc trước 2 người còn đag căng thẳng giằng co

Trái tim cô chợt đập mạnh. Cô ngoảnh mặt đi r lúng túng suy ngĩ về hành động của mình

Đột nhiên, cô phát hiện ra 1 tấm ảnh trong 1 cuốn sách rơi trên mặt đất. Cô tò mò nhặt  lên

Sao lại thế này?

Cô mở to mắt nhìn cô bé có mái tóc ngắn bù xù trong tấm ảnh đó rõ ràng là cô hồi nhỏ

Dưới góc tấm ảnh có dòng chữ: Người mà t ghét nhất

Đây là cuốn sách của Hun. Tại sao Hun lại có tấm ảnh hồi bé của mình nhỉ? Cô thầm ngĩ

"Na" C ngẩng mặt lên, định giằng lại thứ trong tay cô nhưng cô nhanh nhẹn né được

Nhìn đăm đăm vào đôi mắt c, cô hét lên

"Hoá ra mọi việc đều là âm mưu của c. Claf kẻ tiểu nhân bỉ ổi! C là đồ lừa đảo, đồ đáng ghét, đồ tệ hại! T k muốn nghe c nói 1 lời nào, c hãy lập tức biến đi cho khuất mắt t!"

Hun lặng im cúi đầu, sắc mặt mỗi lúc 1 trở nên khó coi. Cuối cùng, c khe khẽ thở dài, chậm dãi nói

"Nếu trong lòng c đã có suy ngĩ như vậy thì t có nói j cũng vô ích"

Những đám mây đen trên bầu trời tích tụ mãi mà k chịu tan đi. Khí áp thấp báo hiệu 1 cơn giông lớn sắp đến

Pháo hoa

Tình hình càng ngày càng trở nên tồi tệ

Cô cúi đầu, ủ rũ bước đi, cô ngờ rằng mình lại nói những lời như vậy. Mình định gặp Hun để nói rõ mọi chuyện nhưng tại sao lại k giữ đc bình tĩnh. Tại sao c lại có đc tấm ảnh hồi nhỏ của mình?

Lẽ nào...

1 đêm khuya trăng mờ lộng gió, c bé đội chiếc mũ màu đỏ đag chuẩn bị đi qua 1 ngõ tối để sag nhà bà ngoại chơi, đột nhiên 1 bóng người nhảy ra từ ven đường, túm lấy cổ áo c

"Hê" Cô bé mặt mũi đanh đá đag gằn giọng nói

"Tiểu tử mau nộp tiền ra đây cho ta tiêu xài!"

"Hu. T k mag tiền"

C bé ấm ức giữ chặt túi quần của mình...

~하나~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro