Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 46

Chuông cảnh báo đột ngột reo lên trg tâm trí. Cô lập tức lao tới, quả nhiên phát hiện tia sáng đã khúc xạ 1 cách mờ ám từ bên trg 1 căn phòng nhỏ. Hừ! Tên trộm lấy chiếc gương của ta, để xem lần này ngươi chạy đi đằng nào

"Chiếc gương của t" Cô chẳng thèm ngĩ ngợi j, vừa hét to vừa xông vào
Tại chỗ ngoặt của hành lang, 1 tia sáng thu hút ánh nhìn cô 1 lần nx. Cô mở to mắt, đi về phía nó. Tia sáng cứ loé lên từng đợt, phản chiếu lên bức tường như đag chỉ dẫn điều j đó

Chuông cảnh báo đột ngột réo lên trg tâm trí. Cô lập tức lao tới, quả nhiên phát hiện ra tia sáng đã khúc xạ 1 cách mờ ám từ bên trg 1 căn phòng nhỏ. Hừ. Tên trộm lấy chiếc gương của ta để xem lần này ngươi chạy đi đằng nào

"Chiếc gương của t" Cô chẳng thèm ngĩ ngợi j, vừa hét to xông vào trg

"Hãy nộp ra" Tiếng hét vừa đến nửa chừng thì dừng lại đột ngột

Gạch sứ màu trắng, bố cục vách ngăn độc đáo, căn phòng nhỏ này sao trông giống nhà vệ sinh thế nhỉ?

1 nam sinh đag đứng đờ ra nhìn cô, chiếc khuy = kim loại trên thắt lưng da loé sáng từng đợt, phản chiếu thứ ánh sáng chói mắt

Đây là nhà vệ sinh nam

"Á. Đồ biến thái!" Hơ hơ... H ms bắt gặp khoảnh khắc con trai hét con gái là đồ biến thái... T bắt wifi chậm quá chăng

Ở bên ngoài nhà vệ sinh, Hun đứng khoanh tay trước ngực lắc đầu. Ô long thiên vương đã giá lâm

"Tiểu Na, cho dù có tìm chiếc gương thì việc c tự ý xông vào nhà vệ sinh nam cũng thật khó coi" Ông ơi ra cứu c đi :333

Bỗng có ánh phản quang cực mạnh

Lúc này là h ngỉ trưa, phòng giáo viên k có ng'

Bỗng nhiên cô nhìn thấy 1 bóng ng' to béo đag đứng trước gương ngắm mình, đó là thầy giáo chủ nhiệm "Bạch tuộc". Thầy vừa bỏ mái tóc giả ms mua xuống để lộ 1 cái đầu hói bóng loáng. Đứng tr'c tấm gương to lớn thầy k ngừng tạo nh~g tư thế như ng' mẫu, tự khen

"Hoàn hảo. Quá đẹp! Đẹp k thể chịu nổi!" Tự sướng =)))

"Xem bắp tay hoàn mĩ của ta đây! Hấp!" Đó chỉ là cái bụng to như thùng gánh n'c

Như chưa hài lòng vs thể hình hoàn mĩ của mình, thầy chủ nhiệm ra suwcshits bụng

Phụt! Cô suýt nx cười lớn, cô vội vàng bịt miệng, mặt mũi đỏ bừng

Hoá ra đây là chiếc gương yêu quý của thầy Bạch tuộc

T/ g trôi đi từng giây từng phút, sắc trời càng ngày càng u ám, vẻ mặt cô, Hun cũng ngày càng mỏi mệt

"Nhìn kìa, ở đằng kia có phản quang"

Cả 1 ngày trời sắp sửa trôi qua mà k thu đc kết quả j, ngón tay cô run rẩy chỉ về phía có tia sáng loé lên

2 ng' chân tay đều mỏi rã rời leo lên từng bậc chiếc cầu thang tưởng chừng như dài vô tận

Cánh cửa tầng thượng mỗi lúc 1 gần hơn r hiện ra tr'c mắt

Tim cô đập mạnh, hơi thở cx trở nên gấp gáp. Kẻ đã lấy trộm chiếc gương của mình liệu có xuất hiện đằng sau cánh cửa này k?

Cô thò tay, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa hé mở. Quả nhiên dưới ánh chiều tà, từng tia sáng phản quang vàng óng phản chiếu vào đôi mắt đầy hồi hộp của cô. Thế nhg

1 loạt tiếng đàn violong du dương phát ra từ nh~g sợi dây đàn phản chiếu tia sáng lấp lánh. Nh~g ngón tay thanh mảnh đag lướt trên từng dây đàn vàng óng. Sau 1 nốt nhạc luyến láy tao nhã, tiếng nhạc cx vừa dứt

"E thực sự quyết định như vậy sao?"

Cùng vs tiếng nhạt cất lên du dương êm dịu là giọng ns của Chan. A ấy đag luyện violong? Nhưng mà a ấy đag ns chuyện vs ai thế?

Trái tim cô như ngừng đập, cô khẽ nhìn ra bên ngoài

Chan đứng tr'c tháp nước trên tầng thượng vừa vặn chắn luôn bóng ng' đứng đối diện a

Ánh nắng từ phía đối diện chiếu nghiêng tới chỉ để lại 1 cái bóng mờ mờ trên nền gạch

Đối diện vs Chan, cô bỗng dưng k biết nên lm thế nào, nét mặt lộ vẻ khó xử. Hun nhanh chóng nhận ra liền nhoài ng' tới khẽ kéo tay cô

"Chiếc gương k thể ở đây đâu, đi thôi"

Cô liếc nhìn bóng Chan bên ngoài cửa, lặng lẽ gật đầu r quay ng' rời đi

Dường như k nhận thấy điều j vừa xảy ra, Chan khẽ thở dài, vác cây đàn violong lên vai tiếp tục kéo. Tiếng nhạc du dương theo tiếng gió ngân vang trên tầng thượng trống vắng như đag thủ thỉ kể về nỗi bi thương

Trên thành lan can tầng thượng ở phía đối diện, 1 bóng ng' đag ngồi im lặng. Làn gió pha lẫn tiếng nhạc bi ai khe khẽ vén tà váy màu trắng để lộ ra bắp chân mịn màng. Nh~g sợi tóc dài đen nhánh tung bay trg gió

Trên khuôn mặt trắng trẻo đẹp đẽ, thuần khiết như hoa bách hợp hiện lên vẻ mặt vô cùng băng giá, trg đôi mắt đen láy dường như có đốm lửa đag cháy lên. Cô ấy là Fany

Fany nhẹ nhàng ôm chầm lấy Chan - ng' đag mải kéo đàn. Vừa như ns vs c ấy lại như đag ns vs chính mk

"Mọi việc đều sắp kết thúc r"

~하나~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro