Fouché(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tuyết ở Hogsmeade năm nay dường như rơi muộn hơn bình thường. có một thứ gì đó khiến mùa đông năm nay buồn hơn mọi khi, điều ấy dễ thấy hơn sau khi số lượng học sinh đến nhà thờ ngày càng nhiều. một nơi mà đáng lẽ phải nhìn thấy cơ số những người già, nay lại đông đúc những cô cậu thiếu niên.

chúng cũng không rõ tại sao lại có nhiều đứa trẻ như vậy ở nhà thờ, dù là đang trong kì nghỉ đông đi chăng nữa. chúng cho rằng là do hiệu ứng, một đứa đi sẽ kéo theo một đám bạn cùng đi, và cứ như thế tiếp diễn.

khác với chúng, Draco đi cùng mẹ.

giống như muggles phương Tây thờ Chúa Jesus, hay muggles phương Đông thờ Phật, hoặc bất cứ một vị thần nào đó mà họ biết - dù có thật hay do trí tưởng tượng - để tôn sùng từ vài nghìn năm trước, thì tại nơi đây, phù thủy phương Tây cũng thờ phụng, sùng bái Merlin.

Merlin từng là một Slytherin. đúng, nghe rất vô lý. đến Draco còn tự thấy nó vô lý, dù hắn tự hào biết bao khi nhìn cách người ta đang ngày ngày thờ phụng một Slytherin. đám Gryffindor vẫn thường hay giãy đành đạch lên vì không muốn công nhận điều này. nhưng thế thì đã sao chứ, sự thật vẫn nằm yên ở đó: Merlin chính là một Slytherin.

dù thế thì Draco vẫn là một người vô thần. hắn không theo tôn giáo nào cả, nhưng tín ngưỡng thì vẫn có. tuy vậy hắn cũng chẳng muốn đến, hắn ghét nghe những bài thánh ca ồm ồm đến vang dội đầu óc, với đám người ăn mặc y như nhau đi đi lại lại bên trong và ngoài nhà thờ.

Draco ngồi chán tới nỗi não đã tự sáng tác ra một bản nhạc để gõ lên tay dựa ghế được đánh sáng bóng. hắn không biết sao nhà thờ lại phải đánh bóng gỗ, tuy đẹp nhưng dường như không phù hợp cho lắm. hắn không nghĩ những chỗ như này lại cần lộng lẫy đến thế.

Draco nhìn sang những hàng ghế bên cạnh, nơi mẹ hắn cùng một số người phụ nữ khác đang nói chuyện phiếm. trong số những phụ nữ ấy có một người nổi bật nhất, bà ta khác biệt hẳn với đám đông trắng đen xung quanh, tự nhấn mạnh bản thân với bộ đồ hồng chói đến lóa mắt. đó là Dolores Umbridge. bộ đồ bó sát được làm từ da bóng lộn, khiến thân hình ục ịch của bà ta càng trở nên xồ xề. thật ra bộ đồ không bó đến thế, chỉ tại mụ quá béo mà thôi. Umbridge luôn thích màu hồng, thích tới nỗi nếu Merlin có cho mụ một điều ước, thì mụ sẽ không ước bản thân có được quyền cao chức trọng, mà ước cả thế giới này đều ngập tràn sắc hồng.

nghe thật đáng yêu làm sao.

Draco đứng dậy bỏ ra ngoài. hắn không có hứng thú với mấy chuyện nhảm nhí của những phụ nữ tuổi trung niên. hắn không biết bà Narcissa đã quen biết với mụ Umbridge bằng cách nào, nhưng nhìn giọng điệu nói chuyện của cả hai cũng đủ thấy thân thiết như chị em. mụ Umbridge ở trường cũng rất chiếu cố cho hắn, mụ tin tưởng hắn đến độ trao cả cho hắn tấm huy hiệu đội trưởng đội điều tra. công việc của hắn chính là theo dõi và bắt tại trận Đội quân Dumbledore được mở chui của Harry Potter. và thật may mắn làm sao, hắn đã hoàn thành một cách xuất sắc.

Draco tản bộ trên mặt sân xi măng vẫn chưa kịp lát đá của nhà thờ. thời tiết vẫn lạnh thấu xương, chỉ có điều không đủ độ ẩm để có thể tạo ra tuyết. đám con gái trong trường vẫn yêu chiều gọi hắn là hoàng tử tuyết, bởi mái tóc bạch kim truyền đời của một Malfoy.

nhưng giờ tuyết cũng chẳng có.

Draco cúi người nhặt bừa một quả thông rụng dưới đất, ngồi xuống một cái gốc cây có hướng nhìn thẳng đến cửa chính của nhà thờ, ở đây hắn vẫn có thể quan sát mẹ hắn và những người phụ nữ đang nói cười bên trong. Draco buồn tay, tùy tiện ném quả thông đã khô lên không trung. nhìn quả thông cứ thế rơi xuống mặt đất, chẳng hiểu sao tâm trạng hắn cũng tự dưng tuột dốc. hắn không biết sao bản thân dạo này lại luôn cảm thấy chán nản, nhiều lúc còn kiệt quệ tinh thần. mấy lá thư đám bạn gửi cho hắn để chúc mừng giáng sinh và năm mới, hắn cũng chưa buồn trả lời lại nữa.

Draco vu vơ ngân nga một giai điệu buồn.

"anh cũng nghe nhạc của Tchaikovsky à?"

Draco ngừng hát, từ từ quay đầu lại. hắn thấy người con gái quen thuộc đã lâu không xuất hiện trước mặt hắn: y/n Fouché.

y/n Fouché ngồi xuống bên cạnh Draco. em tiếp tục ngân nga giai điệu của bản nhạc Hồ Thiên Nga mà Draco đã ngừng hát. hắn im lặng nhìn em, nhìn từng đường nét trên gương mặt em. Draco từng nhận xét rằng vẻ đẹp ấy giống như bức tranh được vẽ vội bởi một họa sĩ trẻ tài hoa, tuy đường nét có chút cứng nhắc chưa được mềm mại cho lắm, nhưng chúng cứng theo một tỷ lệ được ước lượng hoàn hảo, giống như thể người họa sĩ đó đã cố tình vậy. với mái tóc hơi xoăn ngả màu nâu xỉn như vỏ cây, đôi đồng tử màu hổ phách chẳng mấy khi biểu lộ cảm xúc quá nhiều dưới hàng mi dài vẫn thường hay cụp xuống. em có đôi mắt hơi buồn, Draco cho là vậy. bản thân y/n Fouché cũng không mấy khi cười.

em ngồi xuống bên cạnh Draco, em cũng đang mặc một bộ đồ đen như bao người khác ở khuôn viên nhà thờ này, bên hông còn đeo một túi nhỏ làm từ da gấu, bên trong bị gồ lên thành hình vuông như đang chứa thứ gì đó hơi quá khổ. cha mẹ em đều là người Pháp đến sinh sống tại Scotland: quý ông Claude Fouché và phu nhân Charlotte Fouché. bởi vậy trên người em luôn phảng phất một chút gì đó lãng mạn được thổi tới từ đất Pháp, dù em được sinh ra tại Scotland.

Draco luôn không thích phù thủy máu bùn, nhưng có lẽ y/n là máu bùn duy nhất hắn cảm thấy địa vị của gia đình em không thua kém gì Malfoy như hắn. một - máu - bùn - cao - cấp. cách em đi, cách em đảo mắt nhìn, cách em sử dụng dĩa ăn... tất cả đều lọt vào mắt Draco một cách vừa vặn. hắn rất vừa vặn với phong thái đoan trang của em. 

Draco đã xem vừa vặn như là một động từ, chứ không phải tính từ.

hắn không rõ hắn đối với em là thứ cảm giác gì. nhưng với tư cách cũng là một quý tộc xuất thân gia đình quyền lực, Draco đương nhiên sẽ bị thu hút bởi những cô gái có cùng vị trí tương tự như thế. 

đã nhiều khi hắn nghĩ nếu ông bà Fouché đều là những phù thủy, thậm chí có thể vượt mặt gia đình hắn về khối tài sản kếch xù. 

em là một Ravenclaw, nhỏ hơn Draco một tuổi. nhưng em đã bị đuổi học vào tháng 10 vừa rồi vì cùng tham gia vào việc điều chế thuốc pháo, giúp cặp sinh đôi nhà Weasley chọc điên mụ Umbridge một phen. đương nhiên hai cậu nhóc kia cũng đã bị đuổi học, giống em. bởi vậy suốt từng ấy thời gian, Draco không còn nhìn thấy em nữa.

y/n Fouché cũng là một thành viên của Đội quân Dumbledore do Harry Potter đứng đầu. ngày hôm đó, bản thân là đội trưởng đội điều tra, hắn và mụ Umbridge đã phá vỡ căn phòng bí mật được giấu sau bức tường lớn, nơi mà các thành viên của Đội quân Dumbledore vẫn thường lén tụ họp lại với nhau sau mỗi lần tan học trên lớp. 

"còn đứa nào không?"

trước câu hỏi như muốn ăn tươi nuốt sống đám học sinh của mụ Umbridge, Draco giấu y/n Fouché ra đằng sau lưng, lắc đầu quả quyết:

"hết rồi, thưa giáo sư"

Draco làm vậy cũng là để cám ơn em. vì em đã từng giúp đỡ hắn vượt qua bài kiểm tra môn Tiên Tri của giáo sư Trelawney. y/n vẫn luôn ghi nhớ lòng tốt của Draco vì lần giúp đỡ ấy, có điều sau đó em vẫn không chịu từ bỏ công cuộc chống đối mụ Umbridge, bởi vậy em đã điều chế thuốc pháo cùng Fred và Geogore Weasley. và giờ thì cả ba bị đuổi học.



bởi thế, sự xuất hiện của em bây giờ đương nhiên khiến Draco cực kỳ bất ngờ. và, có một chút vui mừng.

"sao em lại ở đây?"

"em tới nhà thờ một chút" - y/n ngừng hát - "em vẫn thường hay tới nhà thờ. nơi này khiến em bình yên"

em cúi người xuống nhặt lấy một vài quả thông rụng, lặp lại động tác ném lên không trung như Draco vừa rồi.

"nhưng giờ thì không còn nữa" - giọng em đột nhiên trở lên cau có, hướng ánh mắt về những hàng ghế dài bên trong nhà thờ - "em không nghĩ mụ ta cũng tới. người như mụ đáng nhẽ không nên được chào đón ở đây"

phải rồi, ngồi ở đây sẽ nhìn thấy mụ Umbridge đang nói chuyện với những phụ nữ khác ở bên trong nhà thờ, trong đó có cả Narcissa Malfoy.

Draco muốn lập tức đi vào kéo mẹ hắn ra khỏi đám phụ nữ ồn ào ấy, thật chẳng giống bà chút nào.

"em đã đi học lại ở đâu chưa?"

"qua kì nghỉ đông, em sẽ quay lại trường học của muggle" 

"hả?" - Draco như đang sửng sốt lắm - "nhưng em là một phù thủy..."

y/n Fouché đã đoán được biểu cảm ấy của Draco, hầu hết ai cũng thể hiện thái độ như thế khi em nói em sẽ quay trở lại làm một học sinh của giới muggle. chẳng còn ai vui hơn cha mẹ em. ông bà Fouché vốn không muốn cô con gái độc nhất của họ phải một mình bơ vơ nơi xứ xa đất lạ. 

"một phù thủy thì đã sao" - y/n Fouché có hơi bĩu môi - "em vốn không thích bản thân là một phù thủy. đằng nào thì em cũng bị đuổi học rồi"

"mọi chuyện không tồi tệ đến thế đâu, y/n. vẫn còn Beauxbatons... mà không, anh sẽ giúp em quay trở lại Hogwarts" - Draco nắm lấy vai em đẩy người em hơi nghiêng về phía mình, hắn tới giờ vẫn không rõ cho lắm về vị trí của em trong trái tim mình. nhưng hắn biết, hắn cần em ở lại.

Draco ghét phải thừa nhận rằng hắn đang níu kéo một đứa con gái mà chính hắn còn không rõ sao lại làm thế. hắn ghét phải thừa nhận bản thân là một Malfoy thảm hại.

Fouché cười trừ, khẽ quay mặt đi, lầm bầm trong miệng một câu gì đó bằng tiếng Pháp mà hắn nghe không hiểu. Draco thấy em thay đổi quá nhiều, ngay cả giọng nói của em, bây giờ cũng đã bị pha trộn một cách vụng về giữa ngữ âm của Anh và Pháp. dường như ngay cả những câu tiếng Anh đơn giản, em cũng phải trề môi ra như thể đang nói tiếng Pháp, có vẻ em đã chuẩn bị rất kỹ để quay trở lại trường học của muggle, với tư cách là một công dân Pháp, điều mà đáng nhẽ ra phải như thế ngay từ đầu.

"anh sẽ tìm cách đuổi Umbridge khỏi Hogwarts"

y/n Fouché không thể ngăn bản thân cười cợt trước câu nói của Draco, dường như chưa bao giờ em cười lớn như thế.

"anh là đội trưởng đội điều tra đấy"

"không làm nữa là được" - Draco vừa nói, ánh mắt vừa hướng về phía mụ Umbridge vẫn còn ngồi bên trong nhà thờ - "dù sao thì sau khi phá đám được Potter - vĩ - đại, cũng chẳng còn việc gì quá to tát để làm"

phải rồi, khung cảnh đẹp đẽ nhất Draco muốn nhìn thấy trong đời, chính là cảnh Harry Potter và đám bạn của cậu ta phải chấp nhận thất bại dưới tay hắn, thậm chí thảm hại đến mức có thể quỳ mọp xuống hôn mũi giày hắn bất cứ lúc nào. hắn là một Malfoy, hắn cần quyền lực để làm điều đó. thế nên, cái huy hiệu của chức vụ Đội trưởng đội điều tra như thể sinh ra vốn dĩ đã được mặc định sẽ nằm oai nghiêm trên ngực hắn.

chỉ là Draco không nghĩ y/n Fouché cũng tham gia Đội quân Dumbledore. bởi vậy có những khoảnh khắc, hắn đã không định giúp em.

tuy mụ Umbridge không hà khắc với hắn, nhưng Draco không nhìn nổi đống quy tắc mới được treo lên hằng ngày, với mức độ càng lúc càng vô lý. như:  không được ngồi ăn quá 30 phút ở Đại Sảnh Đường, hay nữ sinh không được ăn quá nhiều, nam sinh không được đeo thắt lưng sáng màu,...

Draco cũng dần chán với cái chức vụ đội trưởng mà hắn từng rất hãnh diện.

tiếng thánh ca trong nhà thờ vang lên. 

"không thể tin được mụ Umbridge cũng hát thánh ca" - y/n Fouché cười mỉa mai khi thấy bóng dáng hồng đến chói mắt bên trong nhà thờ đã đứng dậy nghiêm chỉnh - "em thậm chí sẽ không bất ngờ nếu sau này mụ ta được dựng tượng đài ở Hogwarts"

y/n Fouché từng cố gắng bới móc để tìm kiếm điểm tốt của Dolores Umbridge, vì em nghĩ chẳng ai độc ác hoàn toàn. nhưng có lẽ mụ ta chính là ngoại lệ, mụ ta ác vì mụ thích thế, vì mụ ghét bọn trẻ ranh, mụ ghét tất cả mọi thứ, trừ bản thân mụ.

"anh nói em nghe, mụ đàn bà độc đoán đó sẽ là người cuối cùng anh làm điều gì đó cho bà ta, nếu anh bắt buộc phải làm" - Draco nắm lấy gấu váy dài của y/n Fouché, nhìn em chăm chú. 

dường như từ giây phút này, đó là kim chỉ nam cho mọi hành động của Draco.

y/n Fouché dường như chẳng mảy may để ý tới nội dung câu nói của Draco. em cũng từng nghĩ tới việc đến học ở Beauxbatons, nhưng lại thôi. em nhớ cha mẹ hơn, cha mẹ cũng là lý do lớn nhất để em quay trở lại làm một muggle thuần chủng.

em mở cái túi bên hông nãy giờ vẫn chưa động tới, lấy ra một hộp kim loại hình vuông to bản, Draco lúc này mới nhận ra đó là vỏ bọc của một album đĩa than.

em đưa nó đặt vào lòng Draco:

"một buổi vũ hội chia tay chỉ toàn âm nhạc của Tchaikovsky, thế nào?"

còn tiếp

-----------

bao giờ có p2 thì tôi không chắc =))) tôi viết tùy hứng lắm, nên hầu như toàn đầu voi đuôi chuột, mở đầu hoành tráng nhưng kết thì cụt một mẩu. 

dạo này đang bí idea nữa, các bạn iu quý có idea nào đặc sắc thì có thể cmt gợi ý cho tui nhe, nếu viết được tui sẽ cố gắng viết=)))























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro