Chap 4 ( End )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bắt đầu từ cái ngày mà Irene nói với nó cô đã thích một người , nó bắt đầu tránh né Irene , nó không biết làm vậy là đúng hay sai nhưng thực sự nó đau lắm . Mỗi khi hoàn thành xong lịch trình và trở về KTX nó khép mình trong phòng , và tất nhiên những hành động của nó làm cho cô trưởng nhóm kia hết sức thắc mắc , nhưng dù cô có cố hỏi ntn thì nó nhất quyết không trả lời.


Nó không giận Irene cũng không trách gì cô , nó chỉ tự trách mình , đáng lí nó nên nói cho Irene unnie biết suy nghĩ và tình cảm của nó thay vì chỉ im lặng như thế lầy.


Hôm nay, cty cho cả nhóm 1 ngày nghỉ giống như 1 phần quà khen thưởng cho 4 cô gái , từ khi ra mắt họ đã phải làm việc với lịch trình kinh khủng . Vì thế ai củng có kế hoạch cho riêng mình : Joy quyết định đi dã ngoại cùng bạn bè , trong khi Wendy lại quyết định đến phòng thu âm học tập viết nhạc , và nó cũng dành ngày nghỉ hôm nay về quê thăm gia đình . Chỉ có riêng Irene , cô không có kế hoạch gì cho hôm nay , dù Wendy đã rủ rê cô đến phòng thu với mình . Tạm biệt 3 nhóc con , Irene ngồi trong phòng lướt web , cô xem tất tần tật bình luận của fan ở từng buổi biểu diễn và cô luôn mỉm cười mỗi khi có bình luận về cô và Seulgi : " Couple Seulrene đây <3 " , " Yêu Seulrene quá " , " Trông họ thật đẹp đôi" . . . . . . . . .


Còn Seulgi , nó đã bắt được taxi để ra ga chuẩn bị về thăm gia đình , nhưng mỗi tội nó sơ suất tới nỗi đến quên món quà mà nó dành cho em trai của nó ở KTX , không còn cách khác nó phải quay ngược trở về .


Bất ngờ có tiếng mở cửa , Irene ngồi trong phòng thắc mắc không biết là ai ? trong lòng cô thì bắt đầu sợ : có khi nào là trộm ?????? Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ con gấu cô thở phào nhẹ nhỏm


- Sao em lại quay về ? - Irene hỏi Seulgi trong khi nó đang loay hoay tìm món quà

- Em để quên đồ nên quay lại - Miệng thì trả lời nhưng mắt vẫn đang tìm kiếm

- Đồ hậu đậu ! Tối qua em đã để nó trong vali không phải sao - Irene cười vì sự ngốc nghếch của Seulgi

- À phải rồi - Tặc lưỡi Seulgi thở dài


Vẻ mặt của nó khiến Irene không thể nào nhịn cười khiến nó cảm thấy nhục nhã . Cố gắng thay đổi chủ đề , nó hỏi:


- Unnie , chị không có kế hoạch đi đâu thực sao

Irene chỉ lắc đầu thay cho câu trả lời , nó nảy sinh ý định

- Hay Unnie theo em về quê chơi đi , ở nhà 1 mình có vẻ hơi tự kỷ

- Nhưng mà . . .

- Có gì phải ngại , nhanh đi thôi

Ngoan ngoãn nghe lời Irene vào lấy vội vài thứ bỏ vào giỏ xách rồi nhanh chóng cùng Seulgi ra ga bắt chuyến tàu về quê.


[Trên tàu] Irene bắt đầu cảm thấy khó chịu , vẻ mặt cô nhăn nhó khiến người bên cảnh cũng lo lắng . Nhìn thấy Irene không khỏe nó trách bản thân vì đã lôi kéo trưởng nhóm đi , lo lắng nó hỏi:


- Unnie ổn không - nhìn Irene với ánh mắt có lỗi

- Hông sao

- Có bảo là hông sao , unnie nghỉ chút đi - Dứt lời nó đẩy nhẹ đầu Irene vào vai mình muốn cô ngủ để bớt khó chịu


Hành động của nó khiến Irene bất ngờ nhưng lại không phản kháng lại , có lẽ vì cô mong chờ những hành động này từ lâu rồi . Cô nhắm mắt lại , cố ngủ nhưng tim cô đập mạnh lắm - mỗi lần tiếp xúc hay gần gũi với Seulgi là cô lại có trạng thái như vậy . Seulgi ngồi bên không nói gì chỉ liên tục nhìn Irene xem cô nàng ntn .


[ Tại nhà Seulgi ] Sau 3 tiếng chịu đựng trên tàu , Irene cũng bắt đầu thấy vui trở lại , cô cảm thấy khỏe hẳn ra . Chào hỏi mọi người trong nhà , Seulgi quyết định dẫn Irene đi lại Cô nhi viện gần đó , Seulgi giới thiệu từng người cho Irene làm quen và qua cuộc nói chuyện với các cô ở đấy , cô nàng mới biết được Seulgi hay tới đây làm từ thiện mỗi khi về quê , cô cũng hiểu hơn về con người của cô nàng lạnh lùng này.


8PM . Cả 2 đang trên đường trở về nhà sau hơn nửa ngày làm việc ở cô nhi viện , trời thì tối , gió thì thổi mạnh khiến cả 2 thấm lạnh . Dẫu vậy cả 2 vẫn quyết định ngồi bên bờ sông để ngắm cảnh đêm . Seulgi thấy cô nàng ngồi bên cạnh run lên , nó nhanh chóng cởi cái áo sơ mi của mình ( ở trong còn có áo ngen :v :v ) khoác lên cho Irene nhưng nhanh chóng nhận được sự phản đối:


- Em đưa chị còn em thì sao ? Không lạnh hả ? - Irene nói với vẻ mặt quan tâm

- Em chịu lạnh giỏi hơn chị mà - Seulgi trả lời

- Ngốc . . . - Nói xong Irene chủ động xích lại gần Seulgi , cô lấy cái áo sơ mi khi nảy khoác cho cả 2 rồi mỉm cười nói : Như vậy sẽ đỡ lạnh hơn


Seulgi chỉ biết mỉm cười với hành động này của trưởng nhóm . Rồi cả 2 nhanh chóng im lặng nhìn cảnh đêm . Trong lòng Seulgi bây giờ có rất nhiều suy nghĩ : có nên hỏi về đối tưởng của chị ấy ? xem rốt cuộc ai đã làm cho chị rung động . Hay mình có nên thổ lộ với chị ấy ngay bây giờ không ??? Rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu Seulgi . Nhưng rốt cuộc người dập tắt sự im lặng lại là Irene:


- Em . . . sao nhiều lúc lại tránh mặt chị vậy ?- Irene xoay mặt nhìn Seulgi

- Làm gì có - Trả lời nhưng không nhìn vào mắt cô gái ngồi bên cạnh

- Còn nói không ! Từ cái hôm chị nói chị đã thíc 1 người nào đó em chẳng thèm nói chuyện với chị mỗi tối hay đứng gần chị nữa - Thắc mắc

- Chị nghĩ nhiều quá rồi - Seulgi cười gượng

- Chị không biết nhưng sao em không hỏi người đó là ai ?

- À vậy người đó là ai ?? - Trả lời như vậy nhưng trong lòng Seulgi lúc này chỉ mong là Irene nói đùa để chọc ghẹo mình , chờ đợi câu trả lời với tâm trạng hồi hộp

- Thì . . . người đó chính là . . - giọng bắt đầu nhỏ dần : . . . là em đó

Bất ngờ trước câu nói là Irene , nó hơi ngạc nhiên: E. .e . . em sao ?? - trố mắt

- Chị không nói lại lần nữa đâu - Mặt bắt đầu đỏ dần , không dám nhìn thẳng vào mặt nó


Nó không hiểu chuyện gì đã xảy ra chỉ thấy người con gái kia cúi mặt ngượng ngùng , Irene đưa nó đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác . Irene thích nó ? thực sao ? hay cô đang đùa giỡn với nó ? Nó không dám tin vào sự thật dù lòng nó thực sự muốn vậy


- Th. . thật sao chị ?? - nó cố hỏi và đợi chờ câu trả lời của Irene 1 lần nữa

- Ừ ! thì đã sao nào ! Chị thích em đó Kang Seulgi - thẳng thắng thừa nhận


Nó bổng mỉm cười , nụ cười mà nó không thể hiện suốt thời gian qua , mắt nó sáng lấp lánh , khỏi phải nói nó hạnh phúc như thế lào . Giờ nó chỉ biết ôm chầm lấy cô gái ngồi bên cạnh , và tất nhiên đáp trả nó Irene cũng ôm chầm lấy nó . Qua hạnh phúc nó lẩm bẩm bên tai Irene :


- Sao Unnie không nói em biết

- Unnie sợ em sẽ từ chối unnie , sợ em chỉ coi unnie là chị gái - Irene nhỏ nhẹ trả lời và thoát khỏi cái ôm kia cô bị nó kí nhẹ vào đầu

- Ngốc ! Unnie có biết em yêu unnie không hả ? Unnie có biết em đã rất buồn khi unnie nói đã thích người khác không hả ??

- Tại em không nge người ta nói hết chớ bộ - Irene làm nũng

- Deee, em xin lỗi , em biết mình sai rồi


Dứt lời , cả 4 mắt nhìn nhau , trong khung cảnh lãng mạn thế này , nó từ từ đưa môi mình chạm vào môi của cô gái ấy , nhè nhẹ Irene cũng đáp trả bằng cái xoay đầu nhẹ và từ từ lại gần với Seulgi . Nụ hôn của cả 2 bắt đầu nồng nhiệt hơn nhưng sự ngại ngùng đã khiến irene tách ra khỏi Seulgi . Nhìn seulgi cô đỏ mặt chỉ biết quay đi . Còn Seulgi nó chỉ biết nắm thật chặt đôi tay lạnh của Irene.


Tay thì nắm thật chặt , cả 2 dạo bước trở về nhà . Tối đó , cả hai ôm chặt cứng nhau , Irene nằm gọn trong vòng tay của Seulgi , hạnh phúc là điều cả hai cảm thấy bây giờ , Irene bất ngờ đặt lên má Seulgi 1 nụ hôn với lời thủ thỉ:


- Ngủ ngon nhé gấu con của chị - nói rồi Irene khép mình vào lòng Seulgi

Mĩm cười trong hạnh phúc , cô cũng đặt là trán người con gái đó 1 nụ hôn : Chị cũng ngủ ngon nhé ! Em yêu chị <3 <3

- Chị cũng yêu em nhiều lắm <3 <3 <3


Từ đó , ở sân khấu hay hậu trường , lúc biểu diễn hay ở nhà , Trưởng nhóm Irene và gấu con Seulgi lúc nào cũng như hình với bóng , họ không hề tách rời nhau . Họ cùng Wendy , Joy cho ra nhiều sản phẩm âm nhạc có chất lượng và đưa tên tuổi của Red Velvet đến nhiều người hơn . Và cũng từ hôm đó tình yêu của họ trở nên ngọt ngào như cặp vợ chồng mới cưới , luôn chăm sóc quan tâm nhau và quyết giữ tình yêu ngọt ngào này mãi mãi . . . . <3 <3


——————————————————————————————————————————————————Fic đến đây là kết thúc cảm ơn mọi người đã quan tâm theo dõi . Và vì đây là fic đầu tiên của mình nên chăc chắn sẽ có sai sót mong mọi người góp ý và bỏ qua. Hiện tại mình sẽ tiếp tục viết longficc Yêu của couple Eunrong , ai thíc couple này thì theo dõi mình thường xuyên nhé . Xin cảm ơn , xin cảm ơn :p :P

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro