#3 - Công Tác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh sẽ sớm về thôi, đừng lo"

"Anh nhớ giữ sức khỏe nha, em sẽ rất nhớ anh đó"

"Anh hứa sẽ về thật sớm!"

Chiều hôm đó, sau lúc nhìn anh quay lưng đi, cậu thấy rất buồn. Bao giờ anh về? Sớm là bao lâu? Tại sao khi anh vừa quay lưng, hình bóng anh lại tràn ngập tâm trí cậu?

2 tháng sau. 7 pm tại quán Cafe Cua Nhỏ - Bắc Kinh. Có một chàng trai cao lãnh ôm nỗi nhớ nghĩ về người con trai mình yêu thương. Cái gì mà sẽ về sớm, cái gì mà đừng lo, trong khi anh đi hát ở Mỹ thì tôi còn biết làm gì ngoài việc nhớ anh chứ, đến một cuộc điện thoại, à không.. một tin nhắn anh cũng không gửi cho tôi. Tiểu Khải à, anh về tôi sẽ giày vò anh đến chết. Ngày mai là 28/11, anh còn không gọi điện, tôi với anh sẽ kết thúc....

"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you... Thiên Tỉ sinh nhật vui vẻ." - Vương Nguyên và các thành viên trong TF Gia Tộc cùng hô to.

"Cám ơn mọi người"

"Thiên Tỉ, sau đây sẽ là món quà mà tớ dành cho cậu" - Vương Nguyên toe toét cười

"Ừm" - Thiên Tỉ đang cố gắng che đi nỗi buồn vì anh không gọi điện chúc mừng cậu, cố gắng che đi nỗi nhớ mà cậu dành cho anh, thật sự bây giờ cậu chỉ muốn khóc thật to cho vơi đi nỗi buồn, khóc thật to cho vơi đi nỗi nhớ.

"Duangg~~" - Vương Nguyên kêu 1 tiếng, cánh cửa mở ra. Là anh, là Vương Tuấn Khải mà cậu yêu.

Anh mặc cái áo mà cậu tặng, đội chiếc mũ sinh nhật có hình cậu, tay anh cầm một chùm bóng bay và một chiếc bánh hình chú gấu Rilakkuma. Anh cười rồi nói một câu.

"Sinh nhật vui vẻ, vợ yêu"

Cả phòng ồ lên ầm ĩ rồi chúc mừng Thiên Tỉ. Lúc này, nước mắt cậu đã lăn dài trên má, ướt đẫm đôi mắt hổ phách đó.

"Tại sao, anh không gọi cho em cũng không nhắn tin cho em? Anh có biết em lo lắng và nhớ anh nhiều thế nào không hả cái tên Đao ngốc nhà anh."

"Anh đã chờ em gọi"

"Anh... cái đồ Đao thần kinh, dở hơi, ngốc nghếch, còn tưởng đã quên em rồi chứ"

"Anh xin lỗi Thiên Thiên. Yêu em, anh yêu em nhất" - Anh kéo cậu lại và đặt lên môi cậu một nụ hôn, nụ hôn ngọt ngào nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro