Chương 6: Mùa đông Paris

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc vui nào cũng có hồi kết, Quân sang thăm cậu được 2 tuần rồi phải lên máy bay trở về Việt Nam để quay trở lại công việc còn chống chất. Trong năm vốn đã bận, nhưng cuối năm còn hơn như thế bởi còn rất nhiều sổ sách cần kết toán, sao kê, dự trù cho kinh phí năm sau cũng như những kế hoạch nhằm phát triển cho công ty.... Denis rất muốn theo anh trở về nước nhưng việc học còn dang dở, lại còn sắp thi nên đành phải ở lại Paris.

Những kẻ tha hương như cậu thì những cơn gió rét đêm đông chính là một trong những nỗi đáng sợ nhất, bởi bao trùm lên cái lạnh ấy chính là sự cô đơn khủng khiếp. Hãy thử tưởng tượng rằng những điều xảy ra dưới đây là hiện thực và bản thân chỉ là người bên đường nhìn thấy nó ...

"Anh, chúng ta vào tiệm trà kia uống một cốc cho ấm người nhé? Em lạnh quá"

"Được thôi, em yêu. Cho tay vào túi anh này, anh sưởi cho ... Úi tay em lạnh cóng rồi, mình đi nhanh nhanh thôi"

...

"Lạnh quá"

Denis thở ra hơi dài đầy khói trắng, trùm cái nón lông và kéo nó sụp xuống rồi lầm lũi lê bước đi trên con đường đầy tuyết xốp mà về nhà.  Mùa đông năm nay cũng vậy, cũng lạnh cóng người, cùng tuyết rơi lất phất và cũng ... một mình.

Lắm lúc học ở trên trường về, Denis đi ngang qua một tiệm bánh mì vừa cho ra mẻ bánh mới nóng hổi, mùi bơ thơm phức lại quyện cùng hơi ấm từ chiếc đèn neon vàng và ánh đèn nhấp nháy từ cây thông noel trang trí chiếm một góc lớn của cái tiệm bánh bé xíu tạo nên một khung cảnh ấm áp. Nó ấm áp đến mức cậu dường như đứng chững lại rồi nhìn đăm đăm vào tủ bánh, chú tâm vào con nộm tuyết bằng đường đẹp đẽ trong cả 5 phút đồng hồ và giật mình vội vàng đi ngay. Cậu chẳng dám đẩy cửa bước vào để mua nổi một ổ bánh hay một cốc hot chocolate pha máy bình thường nhưng ấm áp để xả bớt cái lạnh như ướp lên người mình. Cậu sợ cái gì đó quá ấm áp...

Hay là những lần đi ngang qua một tiệm bán phở người Việt bất kể lớn nhỏ, Denis cứ nhắm mắt nhắm mũi xông vào, gọi một bát phở bò tái rồi trốn trong một góc ít người thấy mà vừa rơm rớm vừa ăn từng gắp phở. Bát phở ấy dù cho có nấu không ngon, hay dùng chẳng đúng lắm gói vị để nấu nước dùng đi chẳng nữa thì Denis vẫn thấy nó ngon nhứt. Ngồi gắp từng cọng phở mà ngẩn ngơ nghe thỉnh thương có giọng nói ai đó là tiếng Việt vang lên trong tiệm liền dáo dác kiếm hay dỏng tai lên mà nghe, tựa như tham lam tìm hơi thở của thứ mang tên là nhà.

Denis nhớ, cậu nhớ Việt Nam lắm, nhớ bố nhớ mẹ, nhớ anh chị, nhớ bạn bè, nhớ anh, và nhớ nơi được gọi là ... nhà! Nỗi nhớ cồn cào và đau đáu luôn thường trực trong tiềm thức. Một nỗi nhớ nhung không thành lời nhưng luôn chực trào để rồi được tuôn ra

Gần đến Noel, Quân có gọi sang nói chuyện với cậu một hồi lâu những mấy tiếng đồng hồ, về nhiều thứ lắm nhưng Denis tuyệt nhiên chẳng nhắc đến nỗi sợ lạnh cô đơn của mình, cậu cố gắng cười nói vui vẻ, kể cho anh nghe bao nhiêu là chuyện trên trời dưới bể. Nào là cậu đã đi lựa cây thông ra sao, phải chạy ra IKEA bao nhiêu lần để chọn được mấy thứ trang trí đúng ý mình, và rồi còn báo với anh là sẽ rủ vài ba người bạn sang vào đêm 24 Giáng sinh để nấu nướng rồi cùng nhau bốc quà. Quân lặng im nghe cậu nói, thỉnh thoảng đế thêm vài ba câu không đầu không đuôi bởi anh biết Denis đang nhớ nhà, cậu cần người bên cạnh nhưng anh lại chẳng thể ở bên cậu lúc này ...

...

Người ta có câu "Đi xa để trở về", đúng thật. Chúng ta có những cuộc rong chơi của tuổi trẻ ở khắp bốn bể năm châu, đi đến những địa danh huyền thoại, đặt chân đến những nơi mà trong mơ cũng không nghĩ mình sẽ đến đây, thử những cảm nghiệm điều thú vị, ngáo ngơ trước như trường hợp dở khóc dở cười, hay chỉ muốn khóc thật to khi gặp những ca  khó khăn mà chẳng biết giải quyết kiểu gì, trải nghiệm cảm giác rất cần người giúp đỡ mà chẳng một cánh tay nào đưa ra cả. Người ta cũng nói "Nếu còn trẻ hãy đi thật nhiều, trải nghiệm thật nhiều để biết cái thế giới nó giống cái gì, liệu bản thân có định hình được nó không, có giống với trí tưởng tượng bay bổng của chúng ta hay nó là hiện thực đau đớn; đi đi để rồi biết cảm giác ... nhà là gì."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro