ANH CẦN EM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tất cả... vỡ tan rồi
Mọi thứ... hết thật rồi
Cứ thế... trôi quá nhanh

Tấm thân run rẩy, rối bời
Tim đau, lòng xót cũng là vì em
Nàng hỡi! Sao em chẳng dừng?
Anh nào giữ được cánh hồng mong manh.

Tiếp tục chỉ kéo khó khăn
Xin đừng viện cớ mà lầm đau thương.
Em nào có chút vấn vương
Tổn thương chồng chất, sự thật đậy che.

Cứa một nhát, tim điên loạn
Căm thù tất thảy, nổ bùng tâm can
Hãy lấy đi! Tất cả đó!
Ghen hờn nhánh liễu vô tình thờ ơ.

Nàng thơ tựa cả thế giới
Em là mọi thứ đối với anh đây
Dẫu sao thì hãy rời xa
Ghét, yêu giờ chẳng phân minh tỏ tường.

Thứ tha từ tận đáy lòng
Tôi cần em, hỡi nàng tiên diễm kiều.
Sao anh cứ thầm yêu nàng?
Và rồi câm lặng buông lời biệt ly.

Dù biết thân tàn thương đau
Sao anh cứ mãi muốn em bên mình?
Nàng tiên xinh đẹp kia ơi!
Sao em lại quá nhẫn tâm, lạnh lùng?

Tôi khẩn thiết chỉ cần em
Quanh đi quẩn lại, nào thể quay đầu?
Dù cho cố đến bao giờ
Anh như thằng ngốc, dấn mình lún sâu.

Độc thoại với chính thân này
Tôi như đối mặt tâm hồn trong đêm.
Hoa kia lại chẳng cất lời?
Như bầu trời kia vời vợi xanh trong.

Giữa nghìn trùng mây cùng ánh dương
Giọt lệ lấp lánh đang hiện rõ
Sao cứ nhất định chính em?
Không là ai khác thay nàng Vệ Nữ.

Vì sao anh chẳng thể buông?
Chỉ là không đặng, tâm này quặn đau.
Nếu rằng em muốn đoạn ngưng
Xin hãy nói đó nào chăng cuộc tình?

Tôi đâu thể đủ can trường
Để thốt ra những lời ấy đầu môi.
Hãy trao tặng vật chia phôi
Anh đây sẽ chẳng ngoái nhìn lại sau.

By hmj

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bts