2. Món quà đêm Giáng sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Draco's POV

"Pansy !!!" Tôi rên rỉ để thu hút sự chú ý của cô ấy.

"Gì." Cô ấy trả lời một cách giận dữ và tôi bày ra dáng vẻ trang nghiêm.

"Cậu sẽ không đoán được thứ tôi muốn trong Giáng Sinh này là gì đâu." Tôi nói trong khi miệng vẫn cười. Và Pansy đảo mắt.

"Để xem nào. Potter?"

"Không --- Đợi đã- cái gì! Sao cậu biết !!" Tôi thốt lên. Cô mỉm cười vô hại trước khi đáp lời

"Cậu luôn nhắc tới cậu ta và chỉ cậu ta Draco yêu dấu à." Tôi rên rỉ.

"Điều đó có được thể hiện quá rõ ràng không?" Tôi hỏi. Cô lắc đầu. Tôi thở phào nhẹ nhõm nhưng cô lại bắt đầu nói.

"Không rõ ràng với ai khác, nhưng còn toàn bộ sinh viên Slytherin năm thứ 7? Họ đều biết. Crabbe, Goyle, Blaise, Nott, Tôi, Daphne và -" Cô dừng lại. "Có vậy thôi."

"Không, không phải vậy. Cậu sẽ nói cho người khác nữa. Ai mà biết được chứ!" Giọng điệu của tôi trở nên khắt khe. Cô ấy lắc đầu và tôi, biết rằng mình sẽ không thể thoát khỏi chủ đề này trừ khi cô ấy cho phép.

"Dù sao đi nữa, cách duy nhất để khiến tôi hạnh phúc chính là biến Potter trở thành của mình." Tôi nói với quyết tâm mãnh liệt. Pansy gật đầu đầy quan tâm trước mẩu thông tin này.

"Có kế hoạch gì không?" Cô ấy hỏi. Và tôi nhìn thẳng vào cô ấy.

"Tôi đã hy vọng cậu có thể giúp tôi." Tôi lầm bầm và Pansy đảo mắt.

"Tôi có một kế hoạch." Cô ấy nói với tôi. Tôi cười toe toét và vẫy tay chào tạm biệt cô ấy.

Pansy's POV

"Vậy là Draco thích Harry!" Hermione nói một cách phấn khởi. Tôi gật đầu và cô ấy thét ré lên.

"Cậu ấy nói tất cả những gì cậu ấy muốn cho Giáng Sinh này là Harry và nếu được cậu ấy sẽ rất hạnh phúc." Tôi nói với bạn gái mình bằng một nụ cười xấu xa. "Và tớ có một kế hoạch." Hermione mỉm cười và gật đầu khi tôi nói rõ chi tiết với cô ấy.

Harry's POV

* Đêm Giáng sinh, 10:55 *

"Cậu đang tính đưa mình đi đâu vậy Hermione." Tôi than vãn trong khi cô ấy đang cầm tay tôi kéo về phía trước.

"Nhanh lên hoặc là chúng ta sẽ bị bắt đấy!" Cô thì thầm giận dữ. Tôi tự động ngầm mồm vào và cô ấy tiếp tục kéo tôi đi. Chúng tôi dừng lại trước một bức tường, gõ chúng 3 lần và nó mở. Khi bước vào trong tôi thấy Draco và Pansy đang chìm trong một cuộc nói chuyện khá nóng nảy. Hermione hắng giọng.

"E hèm! Pansy. Tớ đã đưa cậu ấy tới." Cô tuyên bố. Tôi nhìn giữa Pansy và Hermione, rồi nhìn Draco đang đỏ mặt. Tôi lại nhìn Hermione và cô ấy nở một nụ cười xin lỗi. Khi cô ấy mở miệng, tôi nghĩ mình đã nhận biết chuyện gì đang diễn ra.

"Brachiabindo*!" Pansy hét lên và trước khi tôi tỉnh táo, tôi đã bị quấn lấy cùng Draco bằng dây đèn Giáng sinh dường như được làm bằng thép vì chúng tôi không thể ngọ nguậy. Sau vài phút vật lộn, Draco là người đầu tiên lên tiếng.

*bùa trói

"Tôi thề với Merlin, Parkinson, nếu cậu không thả tôi ra NGAY LẬP TỨC. Tôi sẽ khiến cho cậu phải CHỊU THỐNG KHỔ. Tôi sẽ khiến cho cả GIA ĐÌNH CẬU cũng phải như thế. Tôi sẽ giết chết cậu khi cậu đang chìm trong giấc ngủ và tôi chắc chắn rằng nó sẽ giống như một tai nạn, con ả khốn kiếp mang danh bạn bè. Tôi----"

"Ôi Draco. Im đi. 'Potter này', 'Potter nọ', nó phải dừng lại thôi! Chúng tôi sẽ quay lại vào buổi sáng." Pansy ngắt lời cậu ta.

"Hermione -" Tôi bắt đầu nhưng cô ấy cũng cắt lời tôi.

"Mình xin lỗi Harry nhưng đây là điều duy nhất cô ấy thực sự làm đúng." Tôi bĩu môi và quay lại đối mặt với Draco. Cậu ta đang cau có nhưng khuôn mặt thì đỏ bừng. Thực tế là chúng tôi đang trong tình trạng hướng sát mặt về nhau.

"Chỉ có một cách thôi và Draco biết. Cậu ta sẽ làm điều đó khi đủ can đảm." Tôi nhìn Draco khẩn khoản. Cậu ấy nhìn đi chỗ khác khi Pansy đang nói gì đó. Pansy lắc đầu và quay sang Hermione.

"Chúng ta hãy để hai người này đến sáng ngày Giáng sinh." Pansy nói với một nụ cười nham hiểm khi cô vòng tay quanh eo Hermione và họ bước ra khỏi đây.

"Vậy ... Pansy nói rằng mày biết cách thoát ra." Tôi lúng túng nói. Draco dường như đỏ mặt hơn nhưng cậu gật đầu. Chúng tôi đứng đó trong im lặng. Tôi quyết định không thúc ép cậu ta nếu như cậu ta cần tìm đủ can đảm để làm điều đó.

"Harry, tao - -" Draco dừng lại. Tôi gật đầu. Draco nhìn xuống và tôi cảm thấy cậu ta đang có thoát ra.

"Màu sắc yêu thích của mày là gì?" Cậu ta hỏi.

"Màu tím, còn mày?"

"Bạc. Động vật yêu thích?"

"Rắn, còn mày?"

"Báo."

"Đồ ăn yêu thích?"

"Hmmmmm có lẽ .. Bánh vani."

"Của tao là bánh tart."

"Gia đình Muggle của mày như thế nào?"

"Ưmmm .. Họ ... độc ác." Tôi thì thầm. Draco nhìn tôi với vẻ kinh hoàng.

"Họ đã làm gì với mày?" Cậu ta hỏi đầy lo lắng.

"Lạm dụng, bỏ đói, bắt tao làm việc đến kiệt sức. Không có gì quan trọng đâu." Draco nở một nụ cười nhỏ và ngả đầu về phía trước để dựa vào vai tôi. Đó là một cử chỉ an ủi và tôi mỉm cười.

"Họ nói chỉ có tao biết làm thế nào để đưa chúng ta ra. Đó là vì tao phải hôn mày." Draco thì thầm từ vị trí của cậu trên vai tôi. Tôi đứng đó, đông cứng. Draco ngẩng đầu lên và hôn trực tiếp lên môi tôi. Tôi rên rỉ. Chúng ổn định và mềm mại và ấm và có vị ngọt. Tôi hôn lại. Tôi ước gì đôi tay của mình sớm lại có khả năng để di chuyển và chạm vào cơ thể cậu ấy. Tôi dừng lại. Tôi có thể! Tôi không còn bị ràng buộc bởi sợi dây đèn kia nữa! Tôi háo hức để tay mình tự do dạo chơi trên cơ thể Draco. Draco rên rỉ và tôi nhận thấy tay cậu đã chuyển xuống vị trí thắt lưng của quần tôi. Tôi phát hiện ra một chiếc giường phía sau Draco vài bước và bắt đầu đẩy cậu ta về phía nó. Cuối cùng chúng tôi đến giường và tôi đẩy cậu ta lên. Draco thở hổn hển vì ngạc nhiên. Tôi nhếch môi cười và bắt đầu mút cổ cậu ta. Tôi để lại một tiếng nấc và vết cắn yêu. Tôi dừng lại đủ lâu để lột đồ Draco ra, ném chúng xuống sàn nhà.

"Thêm nữa Harry." Draco cầu xin bằng một giọng khàn khàn và dương vật của tôi bắt đầu đau nhói trong quần. Tôi đứng dậy và trêu chọc Draco bằng cách từ từ cởi quần ra. Tôi thể hiện sự cương cứng đang tăng dần của bản thân.

"Có phải nó tới từ tao không cưng?" Draco nói. Cậu ta tự đông cứng lại khi nhận ra điều mình vừa nói, nó trượt khỏi môi cậu ta một cách nhẹ nhàng.

"Phải nó là dành cho mày đấy, muốn có nó không?" Tôi hỏi. Draco gật đầu với một chút đỏ mặt. Tôi nhếch mép cười và bắt đầu cởi bỏ chiếc quần boxer của mình. Và chúng tôi đổi chỗ. Tôi nằm xuống giường và dang chân ra. Draco cúi xuống và tôi cảm thấy lưỡi cậu ta chạm vào đầu dương vật đang cương cứng hoàn toàn của tôi. Tinh dịch của tôi chảy xuống cổ họng cậu ta và nước bọt ấm áp của cậu ta làm cho tôi rên rỉ và thở hổn hển và đạt đến đỉnh điểm nhanh chóng hơn.

"D-draco!" Tôi rên rỉ. Tôi nhìn vào mắt cậu và nhanh chóng bị nó hút hồn và cậu ta rên rỉ. Tôi bắn ra hết và cậu ta cũng nuốt hết, toàn bộ. Tôi rên rỉ và đôi môi của Draco chạm vào môi tôi và chúng tôi có một buổi làm tình cực kỳ nóng bỏng. Tôi xác định vị trí và nhét dương vật vào bên trong Draco. Draco thở hổn hển và rên rỉ. Khi tôi đang cố đâm vào thật sâu, đột nhiên có tiếng mở cửa. Tôi dừng lại và Draco khẽ rên rỉ. Tôi di chuyển ngón tay trỏ lên môi và khẽ khàng khiến Draco im lặng. Draco đóng băng và cậu ta đẩy tôi ra để mặc quần boxer và quần ngoài vào. Tôi cũng làm như vậy. Tôi bắt đầu nghe thấy giọng nói ngày càng gần hơn. Chúng tôi mặc lại áo sơ mi và tôi nhanh chóng sửa lại tóc cho Draco trước khi tiến đến chỗ ghế và ngồi xuống.

"Thế, mày nghĩ thế nào về việc họ khóa chúng ta ở trong này?" Tôi hỏi Draco và cậu ta nhún vai.

"Có lẽ là để chúng ta trở thành bạn bè? Nhưng eww! Làm sao mà tao có thể làm bạn với mày chứ!" Draco nói với chất giọng ghê tởm và khiến tôi suýt tin vào nó. Sự lờ đờ của tôi khiến Draco mỉm cười trước khi cả hai xoay người để nhìn về phía hai cô nàng vừa xuất hiện.

"Xin chào Drarry!" Pansy nói. Tôi nhìn cô bối rối.

"Chà. Khá rõ ràng rồi. Hai người đã thoát khỏi thần chú và chỉ có một cách để làm thế." Hermione giải nghĩa.

"Phải. Để Draco hôn tớ. Sau đó, chúng tớ lờ nhau đi cho đến khi hai cậu tới." Tôi chỉ ra.

"SAI! Đó là những gì tôi nói với Draco nhưng nó không phải sự thật. Cách thực sự để thoát ra là các cậu cần quan hệ tình dục. Vì vậy, tôi đoán các cậu đã rất khôn ngoan khi quyết định lên giường bởi nếu không thì các cậu sẽ ở đây tới sáng Giáng Sinh" Pansy tóm tắt. Tôi nhìn sang Draco.

"Tao ghét chúng nó." Draco đơn giản chỉ nói thế với tôi. Tôi mỉm cười, đi về phía đi về phía cậu ta và ngồi phịch vào lòng cậu. Cậu ta đang ngồi khoanh chân trên giường. Tôi ngọ nguậy để thoải mái và quay đầu hôn Draco. Tôi nhận ra Draco đang cương cứng và thấy đỏ mặt. Tôi nhếch mép cười và dựa lưng vào ngực Draco.

"Vậy sao các cậu còn quay lại? Qúa sớm rồi đấy." Tôi hỏi họ khi ngọ nguậy trên cậu nhỏ của Draco, cảm nhận sự cương cứng đang phát triển .

"Ummm thực sự thì đã là 4 giờ sáng vào ngày Giáng sinh." Hermione lúng túng nói. Tôi chỉ nhìn chằm chằm vào Hermione rồi lại ngọ nguậy trong lòng Draco. Draco dập tắt tiếng rên và che lấp nó bằng một cái ngáp.

"Chà, tôi mệt rồi. Hai người có thể rời đi để Harry và tôi có thể ngủ yên không?" Draco hỏi với một nụ cười. Tôi nháy mắt với Hermione-người đang đỏ mặt và hai cô gái cùng rời đi.

"Giờ thì, chúng ta đang đến đâu rồi nhỉ?" Tôi hỏi Draco, người vồ lấy tôi ngay sau đó và để lại cho tôi những vết hickeys.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro