Lời than thở của nhạc sĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Makoto là một nhạc sĩ tài năng, được biết đến trên khắp đất nước với những giai điệu có hồn và những bản ballad đầy ám ảnh. Anh ấy đã dành cả cuộc đời mình cho nghề của mình, dồn cả trái tim và tâm hồn vào từng nốt nhạc anh ấy chơi.

Nhưng bất chấp tài năng và danh tiếng của mình, Makoto vẫn bị ám ảnh bởi cảm giác trống rỗng sâu sắc. Anh ấy cảm thấy âm nhạc của mình như thiếu một thứ gì đó, như thể có một khoảng trống ở trung tâm con người anh ấy không bao giờ có thể lấp đầy được.

Một ngày nọ, khi đang ngồi một mình trong phòng, Makoto nghe thấy một giọng nói. Đó là một giọng nói mà anh chưa từng nghe trước đây, thuần khiết và trong trẻo như tiếng chuông. Giọng nói nói với anh, nói với anh rằng nó biết bí mật của trái tim anh, và nó có thể chỉ cho anh con đường đến sự viên mãn thực sự.

Makoto sợ hãi, nhưng cũng tò mò. Anh đi theo giọng nói dẫn anh vào sâu trong khu rừng tối tăm. Ở đó, anh ta tìm thấy một khoảng trống, và ở trung tâm của khoảng trống có một cái cây. Cái cây không giống bất kỳ cái cây nào anh từng thấy trước đây, những cành vươn lên bầu trời như những ngón tay tìm kiếm ánh sáng.

Giọng nói lại cất lên, nói với Makoto rằng cái cây là cánh cổng dẫn đến một thế giới bên ngoài thế giới của cậu. Nó bảo anh trèo lên cây, với lấy những cành cây và để chúng đưa anh đến nơi anh cần đến.

Makoto do dự, nhưng giọng nói vẫn khăng khăng. Và như vậy, anh bắt đầu trèo cây. Khi thăng thiên, anh cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ chạy khắp cơ thể mình. Như thể cái cây đang truyền cho anh ta một thứ sức mạnh nào đó, một sức mạnh mà anh ta chưa từng biết đến trước đây.

Trên ngọn cây, Makoto thấy mình đang đứng trên một bục nhỏ, nhìn ra một khung cảnh rộng lớn, trống trải. Và rồi, anh nhìn thấy cô. Một người phụ nữ, mặc áo choàng màu xanh bạc, đang đứng trước mặt anh ta.

Người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dài màu nửa đêm và đôi mắt lấp lánh như những vì sao. Cô ấy nói chuyện với Makoto, nói với anh ấy rằng cô ấy là người bảo vệ của cánh cổng, và rằng cô ấy đã đưa anh ấy đến đó để giúp anh ấy tìm thấy bản nhạc còn thiếu của mình.

Makoto đã hoài nghi, nhưng người phụ nữ đã thuyết phục được. Cô ấy đã cho anh ấy thấy tầm nhìn về một thế giới nơi âm nhạc không chỉ là những nốt nhạc và hợp âm, nơi nó có sức mạnh chữa lành và biến đổi. Cô ấy chỉ cho anh ấy cách truyền năng lượng của vũ trụ vào âm nhạc của anh ấy, cách tạo ra những bài hát không chỉ là âm thanh.

Makoto đã rất ngạc nhiên và được truyền cảm hứng. Anh ấy bắt đầu chơi bản nhạc của mình, và khi anh ấy chơi, anh ấy cảm thấy sức mạnh của vũ trụ đang chảy trong người. Âm nhạc của anh ấy không chỉ là một chuỗi các nốt nhạc - nó trở thành đường dẫn cho một điều gì đó vĩ đại hơn.

Khi chơi, anh ấy thấy rằng cảnh quan xung quanh mình đang thay đổi. Hoa đang nở, chim đang hót và thế giới đang trở nên sống động. Người phụ nữ mỉm cười với anh, và anh biết rằng anh đã tìm thấy đoạn nhạc còn thiếu của mình.

Makoto trèo xuống cây, cảm thấy thay đổi và đổi mới. Anh ấy biết rằng anh ấy sẽ không bao giờ giống như trước nữa, rằng âm nhạc của anh ấy sẽ không bao giờ như cũ nữa. Nhưng anh cũng rất vui, vì biết rằng mình đã tìm được thứ mà cả đời anh tìm kiếm.

Và như vậy, Makoto tiếp tục chơi nhạc của mình, nhưng bây giờ anh ấy chơi nó với một mục đích mới. Những giai điệu của anh ấy được truyền sức mạnh của vũ trụ, và chúng có sức mạnh chữa lành và biến đổi. Anh ấy đã đi khắp thế giới, chơi cho mọi người ở khắp mọi nơi, truyền bá thông điệp về hy vọng và tình yêu thông qua âm nhạc của mình.

Và cuối cùng, Makoto biết rằng anh đã tìm thấy tiếng gọi thực sự của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro