#1. Học cách lãng quên.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tin tôi đi, Em sẽ ổn. Dù tình yêu đã quên dạy cho Em cách buông tay và rời xa người. Nhưng trái tim Em rồi đến một ngày nào đó sẽ nhận ra rằng quên là việc phải làm. Cứ thế thôi rồi Em sẽ từ bỏ mà không cần cưỡng ép. Nếu tình yêu đó không mang đến cho Em niềm tin, không mang đến cho Em hạnh phúc, chẳng phải Em cần học cách từ bỏ sao? Chẳng phải Em cần lãng quên một người không thuộc về mình và cũng chẳng bao giờ thuộc về mình sao?

Lãng quên - mà Em còn yêu - thì là đau khổ. Nhưng sẽ dễ dàng hơn nếu lãng quên đó mang Em đến với một người xứng đáng hơn, lãng quên đó trả lại vị trí vốn có của mỗi người trong cuộc đời này. Lãng quên đó chính là cánh cửa để Em đợi chờ một hạnh phúc mới, chứ không phải cứ ôm hoài một nỗi nhớ triền miên.

Lãng quên - đó không phải sợ hãi hay trốn chạy, cũng chẳng phải vì Em cao thượng nhường tình yêu của mình cho người khác. Hãy nghĩ đơn giản rằng buông tay cũng là vì yêu, không chỉ yêu người mà còn yêu chính bản thân Em. Vì thế, nếu cần phải buông tay một người vốn không thuộc về mình và mãi mãi sẽ không thuộc về mình, thì sao còn do dự mà không quên lãng.

Trái Đất mỗi ngày xoay chuyển, thay vì gặm nhấm nỗi đau, nuối tiếc quá khứ, lưu giữ kỷ vật và nuôi mộng ảo tưởng, hãy gạt bỏ tất cả những nỗi đau thương cũ, nhìn về phía trước, sống vui vẻ và yêu thương bản thân mình.

Mưa rồi lại tạnh, những giấc mơ đến rồi cũng sẽ tan biến. Hãy cứ để thời gian làm công việc của nó. Hãy để những vết thương trong lòng ngày qua ngày dần lành lặn. Hãy để mọi thứ nằm yên bên kia vách ngăn của ký ức...

Rồi một ngày nào đó, Em sẽ nhớ những gì không đáng để quên, quên đi những điều không cần phải nhớ và tự tin nắm giữ hạnh phúc thêm một lần nữa.

Vậy thì, hãy lãng quên, nhé Em.

~~~~~

Có những ngày ướt mưa

Em nghĩ về hai đứa

Em nghĩ về lời hứa

Và nghĩ chuyện mai sau.

~

Rằng ai rồi cũng đau

Vì phải xa nhau mãi

Rồi điều gì ở lại?

Sau một chuyện tình buồn.

~

Người ta học cách buông

Còn Em tìm cách níu

Mà nào đâu có hiểu

Xa là điều đương nhiên.

~

Em muốn tìm bình yên

Nhưng sao thật khó quá

Giữa bao người xa lạ

Sao chỉ muốn mỗi Anh?

~~~~~

Trích: Những nỗi buồn không tên

Tác giả: Linh ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro