Short_αxσ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế giới phân hóa giới tính, chia ra làm nhiều nhóm giới tính khác nhau.

Giới tính Omega xếp thấp nhất. Người thuộc nhóm giới tính này đa số yếu đuối, còn lại là những trường hợp đặc biệt. Bọn họ thường phát ra những mùi hương mê hoặc dụ dỗ bọn người thuộc nhóm Alpha vào kì phát tình. Omega phụ thuộc vào Alpha. Omega nam nữ đều có thể sinh con.

Giới tính Beta xếp trên Omega. Những người này chiếm đa số, bọn họ không cần phải bị ảnh hưởng bởi các nhóm giới tính khách nhưng vẫn phải e sợ trước những cấp bậc giới tính cao hơn.

Giới tính Alpha cấp bậc cao. Bọn họ chiếm không đa số, nhưng vẫn tương đối. Họ mạnh mẽ và có mùi hương dẫn dụ Omega. Và cũng bị ảnh hưởng bởi mùi hương của Omega phát tình.

Giới tính Sigma là đứng đầu bảng cấp bậc. Chỉ chiếm một lượng rất nhỏ. Sigma gần giống như 1 Omega trội nhưng cao cả hơn Alpha trội. Bọn họ tỏa ra pheromone giống Alpha nhưng lại có khả năng sinh sản như Omega. Bọn họ là những người mạnh mẽ và không có khả năng làm giới tính khác mang thai.
_____

Hanagaki Takemichi là một Sigma, nhưng lại bị nhằm tưởng là một Alpha. Đỉnh cao nhân sinh lại đứng ngang hàng bọn Alpha, làm cấp dưới 1 tên Alpha.

Nhưng như thế không làm hắn tức giận. Nếu lộ chuyện hắn là một Sigma, bọn bè lũ cấp cao trong tổ chức sẽ ngày đêm kiếm cớ lén phén lên giường hắn.

Takemichi yên tĩnh ngồi làm việc, tên cấp dưới báo cáo tình hình cho hắn nghe, rồi hơi cúi người đưa cho hắn một bản văn kiện:

"Ngài Hanagaki, nhiệm vụ boss giao cho ngài đây ạ!"

Có chuột gần kho hàng...
.
.
.
_____

Bang! Bang! Bang!

3 phát đạn xuyên qua ngực của 3 con chuột xấu số. Takemichi lau khẩu súng trên tay, cảm thán lần này bọn chuột não thật to, còn dám gài bẫy hắn.

Xung quanh tối om, thùng hàng này chồng chắc lên thùng hàng nọ, tạo ra mọt bức tường lớn nối liền với nhau. Takemichi chán nản mà ngồi uỵch xuống nền bê tông bẩn. Thả vài viên kẹo bạc hà vào trong miệng, hắn ngửa cổ ngước nhìn bầu trời đêm.

Trăng hôm nay là khuyết sao?

Hình như hắn quên chuyện gì đó?

Có quan trọng không nhỉ?

Sao hôm nay...mệt mỏi quá?

Thịch!

"Ah!? Chết tiệt! Quên mất...hôm nay phát tình!"

Takemichi chật vật ôm lấy cơ thể, co người lại như một cái kén lớn. Người hắn đang từ từ nóng ran lên, từng tế bào sinh dục nhộn nhạo hết lên.

Ngứa ngáy khó chịu quá!

"Mẹ nó! Sao lại là lúc này chứ? Quên mang thuốc ức chế rồi!"

Hắn hơi thở nặng nhọc đưa tay chạm vào hạ bộ cương cứng của bản thân. Ánh mắt mông lung mà nhìn xung quanh, lia trúng 3 cái xác lạnh cóng nằm vãi ra kia.
.
.
.
_____

"Ah!...đau quá...ưm...mày từ từ...ah!..thôi...Rindou..."

Haitani Rindou như bị thôi miên bởi giọng nói mê người kia, bỏ qua lời nói của người kia, anh đưa đẩy hông càng mạnh hơn. Rút ra rồi đưa vào, cảm nhận từng đợt bao trọn bởi nơi mẫn cảm kia.

Có lẽ trong suốt từ đó tới nay, hôm nay là ngày may mắn nhất đối với anh. Nhàn rỗi đi kiểm tra kho hàng liền phát hiện Takemichi đang chật vật dựa người vào từng thùng hàng mà bước đi.

Anh phát hiện Takemichi hôm nay thật lạ, đám chuột cống kia làm thành thế này sao?

Vội lái xe lại chỗ Takemichi, mở cửa xe đỡ hắn vào ghế sau. Nhìn biểu hiện và cử chỉ của hắn, nó giống như...

...kì phát tình của Omega?

Nhưng Takemichi không phải Alpha sao? Sao lại phát tình như Omega được?

Rindou vội phủ nhận ý nghĩ trong đầu anh.

Bỗng, đầu Rindou choáng váng, mùi bạc hà mát lạnh xộc thẳng vào mũi anh. Tinh tức tố của Takemichi khi phát tình như một làn khói kích dục, bùng cháy dục vọng bên trong người Rindou.

"Takemichi...mày là...Sigma?"

Mạnh như một Alpha, có kì phát tình như một Omega. Không khó để tự mình Rindou suy luận ra. Anh chờ đợi nhìn hắn trả lời.

Một bên Takemichi nằm đó, nghe Rindou nói thế. Hắn cũng chẳng trả lời gì, chỉ im lặng, áp chế xuống cỗ bạo dục trong thân thể.

"Rindou...hah...giúp tao...hah...khó chịu quá..."
.
.
.
Takemichi vừa đau đớn vừa đê mê trước cảm giác không tên, miệng hắn không kiềm nén được mà phát ra từng tiếng rên kích thích.

Haitani Rindou thật không biết kiên nhẫn, vừa nghe hắn kêu giúp liền không nhịn được mà mò vào sau xe. Không có mơn trớn cơ thể, chỉ một nụ hôn phớt lờ trên môi. Anh cởi phanh chiếc quần âu đen vướng víu, không dạo đầu thăm mò bằng ngón tay. Rindou trực tiếp đâm thẳng cự vật đã cương cứng từ bao giờ.

Mà triền miên nãy giờ cũng hơn nửa giờ đồng hồ, Rindou cuối cùng cũng bắn. Anh rút ra dương vật to lớn, nó co giật mấy cái rồi xuất ra, tinh dịch màu trắng đục vươn vãi trên hạ bộ Takemichi.

Hắn đã cố điều chỉnh tiếng nói rõ ràng để nói với anh rằng không được bắn vào trong.

Anh nâng người hắn dậy, để hắn chân quỳ hai bên ngồi trên đùi bản thân. Cách một lớp vải quần dài, Rindou có thể cảm nhận được cặp mông mềm của hắn. Trần xe tương đối thấp, Takemichi hắn phải cong người đặt cằm trên đỉnh đầu người nọ.

Nói hiệp 1 đau đớn như từng gọi phận trên cơ thể bị xé toạt, thì hiệp 2 lại nhẹ nhàng như lần đầu tiên mới biết đến tình dục.

Takemichi nâng cằm Rindou, hai người đối mắt nhau. Hắn hôn nhẹ lên môi anh, ma mị mà lè chiếc lưỡi đỏ hỏn liếm lấy đôi môi anh. Luồn lưỡi vào khoang miệng hé mở của anh, như một con rắn mà quấn lấy lưỡi anh trêu đùa. Mùi vị kẹo bạc hà khi nãy hắn ăn vẫn còn vương vấn tại trong miệng, mùi vị the the mát lạnh lan tỏa một ngày rõ ràng trong miệng anh.

Rindou thích sự ngọt ngào của từng chiếc bánh, sự mát lạnh của từng miếng kem mát, anh thích luôn sự mê người của Takemichi.

Takemichi và Rindou có thể nói đây là lần đầu, nhưng kĩ thuật của Takemichi lại rất thượng thừa. Hắn hôn Rindou đến anh đỏ bừng cả mặt. Có phần hơi lưu luyến khoang miệng ngọt ngào của anh, chấm dứt miệng lưỡi hòa với nhau, kéo theo sợi nước bọt óng ánh đứt đoạn.

Mà cũng rất kiên nhẫn mà chờ đợi Rindou hớp lấy từng ngụm dưỡng khí, hắn đưa từng ngón tay thon dài cởi bỏ hàng cúc áo cho Rindou. Thân thể săn chắc cùng với hình xăm nửa người của anh bắt đầu lõa thể trong mắt hắn. Takemichi thích thú nhìn hai đầu vú nhỏ xinh của anh.

"Ah!...", tiếng rên không tự chủ được phát ra từ miệng Rindou, anh không hiểu. Trước giờ vẫn không biết xoa nắn đầu vú lại có cảm giác kì lạ như thế. Một bên thì được xoa xoa, một bên thì được hắn nhéo mạnh rồi ấn vào. Rindou sung sướng hưởng thụ cảm giác người kia cho anh, dương vật mềm nhũn sau trận làm tình đầu tiên bây giờ lại có dấu hiệu cương cứng trở lại.

Rindou cũng bất đầu chủ động, anh đưa tay xoa nắn cặp mông mềm trắng hồng của hắn. Rồi tách chúng ra, cảm nhận được người hắn đang run rẩy khi ngón tay anh lướt nhẹ quanh miệng huyệt. Từ từ đâm rút ngón tay vào, thích thú mà gãi vào vách thịt ấm nóng của hắn. Takemichi bị anh xâm nhập mà sướng đến tê dại, kì phát tình làm hắn cả người đều mềm nhũn, bất lực mà ngã người dựa vào Rindou.

Hắn vòng tay câu lấy cổ anh, cong người ngã người ra sau. Takemichi giật bắn người rên rỉ, điểm dâm bị ấn mạnh liên hồi, đầu óc hắn trắng nhòa, khoái lạc kì lạ nhấn chìm hắn.

Mất một lúc lâu Rindou mới rút ngón tay ra khỏi người Takemichi, Takemichi như hiểu ý. Hắn nhướng người, ngồi trên dương vật thô to của Rindou. Chậm rãi tù từ ngồi xuống. Vách thịt ấm nóng bao trọn gần hết tính khí to lớn của Rindou.

Anh thở hắt ra một hơi trầm, cúi xuống nhìn nơi giao nhau của hai người, rồi lại ngước lên nhìn hắn. Bắt gặp ánh mắt mê mang của hắn nhìn, Rindou không hiểu sao lại hứng lên, dương vật lại to hơn một vòng chèn ép lỗ nhỏ đáng thương của Takemichi.

Mùi bạc hà dịu nhẹ cùng mùi hoa chuông nồng nàn quấn lấy nhau, làm bọn họ càng thêm say mê hơn. Rindou nhanh chóng di chuyển hông, đưa đẩy dương vật rút ra tiến vào lỗ hậu của hắn. Lần nào cũng sượt qua điểm dâm làm Takemichi rên rỉ sung sướng.

"Takemichi...hah...tao yêu mày nhiều lắm!"

Gì thế này?

Takemichi cảm thấy lâng lâng trong người, từng tế bào rạo rực làm cả người hắn nóng ran. Thích thú cảm nhận cơn phê thể xác, hắn nghe được người kia thốt ra lời đó. Dục vọng cuồng bạo bỗng chốc lui tán, tâm tình phấn khích với cảm giác xa lạ cũng tuột dốc.
_____

Hanagaki Takemichi luôn biết bản thân như một cỗ máy hút người. Không những hút người, mà còn hút luôn rắc rối vào người hắn.

Hắn từng có một ước mơ từ thuở nhỏ thơ.

Làm một anh hùng. Hắn muốn giúp đỡ người, trở thành một người tốt. Nhưng ước mơ nhỏ nhoi đó nhanh chóng được thay thế. Hắn muốn tìm kiếm một thứ làm cho cuộc đời hắn muôn màu muôn vẻ, như những bức họa đầy màu sắc ẩn giấu những cảm xúc vời vợi trong bản thân.

Hắn luôn tìm kiếm, quan sát mọi thứ. Âm thầm và lặng lẽ chẳng ai hay biết. Bất gặp biết bao cảm xúc của mọi người, của đồng bạn.

Takemichi hắn không hiểu từ bao giờ bản thân lại ảm đạm buồn tẻ tới mức này?

Thế giới trong mắt hắn chẳng khác gì những bộ phim không màu thời xưa cổ. Hắn chẳng ngu ngốc không phát giác được những ánh nhìn kì lạ từ mọi người xung quanh hắn. Bọn họ từ khi nào...

...lại có những cảm xúc đó với hắn?

Hắn ghét nó!
_____

"Tại sao?"

"Hả?", từ lúc Rindou không tự chủ được mà bật thốt lên lời nói yêu thương kia. Hành động đưa đẩy đâm rút dương vật cũng bắt đầu đình trệ. Lia mắt nhìn người kia thất thần, anh im lặng như chờ đợi điều gì đó.

"Tại sao mày lại yêu tao?" Tại sao hắn luôn bình phàm yên ổn mà lại có những cái cảm xúc kì lạ đó với hắn?Không phải vẫn hành động như những người bạn bình thường sao? Tại sao chứ?

"..."

Cả hai im lặng nhìn nhau, không gian trong xe trầm tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đều của cả hai.

"Tao không biết. Nhưng từ lần đầu tiên gặp mày thì tao lại có một cảm giác thân thuộc đến nhường nào, tim tao đã đập như tiếng trống vang đến bản thân tao còn có thể cảm nhận thấy. Tao không rõ, cứ như một mối liên kết từ kiếp trước chăng?

Tao đã từng cho rằng đó chỉ là tình cảm bồng bột tuổi trẻ. Nhưng mà nó không phải! Kì lạ lắm!

Tao đã luôn cố lưu mờ cái cảm giác đó, nhưng chẳng thể được, ánh mắt lại hướng đến từng bước chân cử chỉ của mày mà nhìn ngắm.

Mày như một ánh sáng, trước kia mày tỏa sáng soi gọi con tim tao, bây giờ mày không còn sáng nữa, nhưng ở bên mày luôn mang lại cho tao cảm giác yên bình.

Bản thân tao lại chẳng giỏi giang gì, nhưng tao sẽ cố gắng làm cho mày hạnh phúc, làm mày vui vẻ, trọn bên mày tới kiếp sau và kiếp sau nữa.

Nhé, Takemichi?"

Hắn ngạc nhiên nhìn anh. Câu từ không cảm động mấy, nhưng nó chân thành và quyết tâm đến lạ.

Takemichi say mê nhìn vào đôi mắt màu lavender trước mắt. Cuộc đời tưởng chừng ảm đạm nhạt nhòa nhưng giờ đây hắn như tìm thấy muôn màu sắc của cuộc đời hắn.

Người trước mắt mang một màu sắc tỏa sáng bởi sự chân thành nhưng đồng thời cũng tỏa ra một sự dịu dàng khó nói.

Màu sắc hắn muốn là màu của một người chân thành và tin yêu dành cho hắn.

Takemichi áp tay hắn vào má mềm của Rindou, một chút vui vẻ và phấn khởi hiện lên trong đôi mắt hắn. Giữ chặt mặt anh lại, hắn cúi xuống trao một nụ hôn sâu vào môi anh. Rindou bởi vì hành động của hắn mà bất ngờ lắm, nhưng cũng vui vẻ vì được hôn.

Chụt

Rời môi Rindou, hắn ghé sát vào bên tai anh, phả từng hơi nóng vào tai anh một cách rõ ràng:

"Tao không yêu mày! Nhưng tao sẽ thử, mày sẽ đợi cho tới khi tao yêu mày, được chứ? Sau đó chúng ta sẽ cưới nhau! Tao sẽ sinh ra hạt giống của hai ta!"

A!? Haitani Rindou tạm thời chết máy, sóng não tạm đình trệ.

"M.mày nói thiệt...chứ?"

"Không đùa đâu, Rindou"

Nghe Takemichi nói thế, anh không kiềm chế được vui sướng mà ôm chầm lấy hắn. Nhưng vô tình làm chỗ bên dưới anh vẫn còn bên trong Takemichi di chuyển.

"Ah!~ Này...bình tĩnh...của mày còn ở trong ta- Ah!~ sao lại...hah...di chuyển rồi...hức...hức.."

Chưa đợi Takemichi nói, Rindou liền lại bắt đầu hành động đâm rút dương vật, làm hắn nhất thời không biết làm thế nào. Cả cơ thể chịu một lực tác động bất ngờ, hai tay giữ chặt vai Rindou.

Miệng hắn rên rỉ vô nghĩa, chúng mê đắm lòng người, như liều thuốc kích thích đối với Rindou, lực đạo càng lúc càng lớn. Hai tay ôm chặt lấy eo Takemichi, anh ra sức ra vào làm hắn sướng run người, tiếng rên cũng mê hoặc và to hơn.

Takemichi sướng đến quên trời quên đất, đầu vú cương cứng trong lớp áo như ẩn như hiện lên. Rindou đã để ý đến chúng từ bao giờ.

"Muốn...sờ thử không?", Takemichi đột ngột nói, làm anh giật mình. Trước ánh mắt kinh ngạc của Rindou, hắn buông vai Rindou, từng ngón tay thon cởi bỏ từng nút áo, chiếc áo sơ mi đen từ từ trượt xuống vai hắn, làn da trắng nõn nổi bật với hai đầu vú hồng run rẩy hai bên ngực.

Rindou miệng lưỡi khô khan, anh ực một tiếng, tay đang giữ chặt eo nhỏ của hắn từ từ trườn lên phần ngực của hắn. Cảm nhận từng ngón tay lạnh của anh đang lướt trên người bản thân, Takemichi run rẩy cảm nhận một cảm giác mới lạ khác từ phía ngực truyền tới.

Hắn mặt đỏ tai bừng nhìn người nọ từ từ lè lưỡi liếm lấy bên đầu vú, cảm giác ướt áp quấn quanh đầu ngực làm Takemichi tê ngần.

"Rindou...lạ quá...hah...sướng quá...ah...tao bắn mất...hya!..."

Sau đó bọn họ làm đến tận gần sáng, Rindou mê mang chìm đắm trong dục vọng nhưng vẫn nhớ lời Takemichi nói là không được bắn vào bên trong. Đến lúc sắp gần xuất tinh, Takemichi bị làm đến bắn trước rồi anh mới rút dương vật ra và bắn tinh ra ngoài.

Nói thế thôi chứ mấy tháng sau Takemichi vẫn có giấy khám thai, hắn cảm thấy trong người là lạ liền đi khám.

Bác sĩ:" Chúng mừng cậu! Cậu đã có thai 3 tháng! Về nhà cậu nhớ làm việc nghỉ ngơi hợp lí, tránh làm việc nặng nhọc mạnh bạo. Ăn chín uống sôi, ăn nhiều thực phẩm tươi vào, nhớ mua thiệt nhiều sữa bột để pha uống đó, đừng uống sữa tươi. Không uống bia rượu, nước ngọt có ga, hay caffee..."

Takemichi:"..."

Sau đó Takemichi điềm tĩnh về lại tổ chức, khi nhìn thấy mặt Rindou đầu tiên, hắn không ngăn nổi cảm xúc liền tức thì lao vào đè đánh Rindou, và anh mang theo vẻ mặt hoang mang bị đánh nhìn hắn đầy khó hiểu.

"Đi! Đi nói chuyện riêng với tao!"

Thế là Takemichi lôi kéo Rindou vào phòng riêng công chuyện. Bỏ lại cả một đống tò mò của đám bạn bè đồng nghiệp. Mikey nhịn không được tò mò chuyện crush nhà gã với thằng Rindou kia, liền rủ mấy thằng cấp dưới khác hay thích hóng chuyện đi núp lùm nghe lén.

Trong căn phòng xa xỉ đầy mùi tiền, Takemichi ngồi đối diện với Rindou trên cặp salon lớn. Ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Rindou, làm anh thấy rén.

"Rindou!"

"Hả? Có chuyện g-"

"Tao có thai rồi! 3 tháng!"

"Khoan! Mày nói lại!"

"Tao có thai có 3 tháng rồi!"

"..."

"Nên tao quyết định rồi! Sinh xong hôn lễ sẽ tổ chứ-!"

RẦM!!

Hai người trong phòng nhìn một đám nằm trước cửa phòng. Nhiều ánh mắt trăn trối nhìn nhau.

"Takemichi là của tao! Của t-!"

"Mày sẽ là anh trai đỡ đầu của con tao, Mikey! Tao là bố mày đó Mikey!"

Mikey:"..."

"Thế tao sẽ là chồ-!"

"Mày là anh trai chồng tao! Là bác của con tao!"

Ran:"..."

"Ta-!"

"Mày trung thành với Mikey thì qua cưới nó luôn đi! Tao sẽ là bố vợ mày!"

Sanzu:"..."

"Shin-!"

"Đừng khoe vợ mày! Shinichiro vừa nhắn tin bảo bố nó nói với mày tối nay ra gầm cống ngủ"

Takeomi:"..."

"Thế t-!"

"Con rể Kaku-chan muốn nói gì với tao sao? Muốn Izana cạch mặt sao?"

Kakuchou:"..."

"À cục cưng Seishu là của tao! Có đưa tiền cũng không cho mày đâu Kokonoi!"

Kokonoi:"..." tao vẫn chưa nói gì mà?

Mochizuki Kanji hiện giờ đang được điều qua nước ngoài công chuyện nên chẳng có ở đây.

Sau đó là thời gian nhàn chán nôn lên ọi xuống ở nhà dưỡng thai của Takemichi, rồi tới ngày đẻ. Nằm trên giường đẻ mà Takemichi hắn muốn lấy dao chặt đứt cu Rindou ngay lập tức.

Má nó! Đau quá!

Mà không biết lỗ nào thai nhi sẽ chui ra nên bác sĩ liền mổ đẻ cho hắn.

Rindou ngồi ngoài chờ mà sốt ruột không thôi. Cảm giác lành lạnh sống lưng đeo bám anh từ lúc Takemichi được đưa vào phòng.
.
.
.

Oe oe oe

Tiếng khóc của một sinh linh bé vang lên khắp từ trong phòng ra tới tận dãy hàng lang trống. Rindou vui sướng kiềm không được nức nở khóc lên.
_____

"Papa! Tại sao con lại phải gọi 1 người bằng tuổi papa là anh trai? Còn có 2 người kia lớn hơn papa nữa?"

Giọng nói trẻ con dễ thương vang vảnh bên tai Takemichi. Đứa bé gái tầm 5 tuổi hiểu chuyện ngồi ngay ngắn kế bên Takemichi trên chiếc salon đắc tiền lớn. Cô bé nhỏ xinh với chiếc quần short ngang đầu gối màu xanh xẫm, kết hợp với đai quần chữ y và sơ mi trắng. Tiểu thư nhỏ nhà Hanagaki không thích mặc váy. Gương mặt góc cạnh y xì đúc papa bé theo một phiên bản nữ đáng yêu, đôi mắt lại theo màu mắt tím lavender của ba bé.

Đây là 5 năm sau khi hắn sinh hạ con gái nhỏ. Takemichi dịu dàng xoa mái tóc xù đen dài của con gái nhỏ, giọng nói ấm áp đều đều vang lên nói với bé:

"Tụi nó thất đức lắm, nên cần papa dạy dỗ lại nên người, thế là papa trở thành bố tụi nó"

"Anh Mikey và anh Izana thì con còn hiểu, nhưng anh Shinichiro nhìn chính trực thế mà?"

"À Shinichiro bắt trend gọi theo 2 thằng em cho vui nhà í mà!"

"Ố là la~ Thế papa với ba định tuần trăng mật khi nào về?"

"Ỏoooo! Sau 1 tuần con nhé! Papa sẽ mua quà cho con. Trong lúc papa không có ở nhà con qua nhà cô Emma với chú Draken nhé, nhớ ngoan đó bé!"

"Con biết rồi! Papa đi vui vẻ!"

Takemichi dẫn con gái qua nhà vợ chồng Ryuruji, con gái nhà Ryuruji lớn hơn con gái hắn tận mấy tuổi. Gia đình đầm ấm vui vẻ nhận lời giữ bé nó mấy ngày. Trước khi đi Takemichi còn hứa khi về mua quà tặng họ.

Lúc về nhà chuẩn bị đồ đạc đi tuần trăng mật, hắn đã thấy Rindou tân trang đầy đủ chỉ còn thiếu hắn. Nhìn anh đứng ngồi không yên chờ đợi hắn về, Takemichi phì cười, hỏi:

"Anh yêu! Mày háo hức quá nhỉ?"

"Ừ! Mày nhanh thay đồ rồi đi nào! Tao muốn có thêm 1 đứ-!"

"Lần mày mày đẻ đi!"

"Ơ kìa em yêu!"

"Nhanh nào! Trễ chuyến bay bây giờ!"
_____

"Ch.chậm thôi...ah.hah...chịu...không nổi...ưm...nữa..."

"Hya! Đừng hút...ư...không có...ah...sữa...hức...đâu mà..."

"Ahh!! Anh yêu...hức hức...mày...hức hức bắn nhiều quá..."

Này là Takemichi tự thoại một mình, còn Rindou thì im lặng làm và lắng nghe tiếng rên rỉ của hắn.

Đây là lần thứ hai Rindou quan hệ vợ chồng với hắn mà không sử dụng bao cao su, từ sau lần đầu tiên không đeo dẫn đến việc có con sớm trước khi Takemichi tỏ tình lại với Rindou thì hắn bắt anh phải luôn đeo áo mưa khi làm.

Mà Takemichi nói sẽ cho Rindou tùy hứng trong tuần trăng mật, nên đứa thứ hai nhất định phải có!!!

Rindou liền mới xuất xong, cơn hứng tình vẫn chưa vơi bớt, anh lật người Takemichi lại, rồi nâng hắn dậy. Điều đó khiến Takemichi bất ngờ, hắn vòng tay ôm lấy người Rindou. Mà cự vật của Rindou vẫn còn ở bên trong, tư thế bị ôm lơ lửng này khiến tính khí của anh đâm vào sâu bên trong hắn hơn.

Hắn sung sướng nức nở rên rỉ, ôm càng chặt lấy người Rindou, vùi đầu vào bên vai anh.

Má nó! Mệt quá! Chừng nào hắn mới được nghỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro