Short_ sau khi tan làm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày mệt mỏi với một đống công việc đi tới chạy lui, Takemichi cuối cùng cũng được về nhà. Anh tra chìa khóa cửa rồi bước vào, cẩn thận khóa cửa. Ngã người ngồi trên bậc thềm, tay không nhanh không chậm cởi bỏ đôi Penny Loafer đen rồi xếp gọn một bên. Miệng nói:

"Tôi đã về rồi đây!"

Anh đi lên phòng ngủ ở tầng trên, nó khá rộng bởi xây liền với phòng làm việc đọc sách. Đặt chiếc cặp xách công sở lên bàn làm việc, Takemichi thay bộ đồ công sở cứng ngắc bởi một kiện đồ thoải mái hơn, gồm áo thun trắng rộng và chiếc quần dài. Vứt đám đồ kia vào sọt quần áo bẩn, anh rửa tay và mặt. Làn nước mát một phần giảm bớt được mệt mỏi trong ngày, tiếp tục với việc làm bữa tối.
.
.
.
"Itadakimasu!", Takemichi nói xong liền thưởng thức một bát Katsudon bự tổ chảng do chính bản thân anh làm ra.

Phần thịt đậm đà hương vị, giòn tan còn phần trứng thì vàng ruộm, vô cùng kích thích vị giác. Takemichi ăn đến hăng say, nếu bây giờ anh bỏ việc qua làm đầu bếp chắc cũng được lắm nhỉ?

Nhanh chóng xử lý xong bữa tối, Takemichi rửa bát. Xong xuôi, anh đi tắm. Dội rửa cơ thể đầy bọt tắm, Takemichi thả người vào bồn tắm. Thở ra một hơi đầy thỏa mãn.

"Khà!...", nhăm nhi một lon bia lạnh sau khi tắm thật sảng khoái nhỉ?

Nửa khỏa thân phần trên Takemichi ngã người ra ghế sô pha, vừa xem ti vi vừa thưởng thức bia lạnh.

"A! Quên nữa chứ!"

Xíu nữa thì anh quên mất trong nhà còn một người chứ. Lê bước lên tầng trên, đứng trước căn phòng có cài khóa mật khẩu. Quét vân tay rồi bước vào.

Chuẩn bị tận hưởng một đêm dài.
.
.
.
Thân ảnh Kokonoi Hajime lõa thể chật vật nằm trên giường lớn. Tay và chân thon đều bị giữ chặt bởi còng da, tay thì bị trói ngược lên thành giường, chân thì bị bắt dang rộng ra. Khuôn ngực phập phồng phẳng lì nhưng vẫn có thể nhìn ra độ mềm của chúng, đầu vú hồng hào cố gắng chịu đựng sức rung kích thích của trứng hồng. Dương vật cương cứng bị chèn một thanh sắt nhỏ vào ống tiểu, mà thân dương vật cũng không ổn hơn, bị quấn quanh bởi một dây trứng rung công suất lớn, vừa đau vừa sướng.

Chưa kết đến lỗ hậu bị chèn thêm một các dương vật giả, và nó cũng rung...

Gã thiên tài kiếm tiền vật vã từ tối qua tới bây giờ, tối qua không chú ý hắn bị ai đó đánh ngất, thức dậy mở mắt liền phát hiện bị che rồi, không khí lành lạnh va chạm cơ thể hắn,

...hắn bị người ta lột sạch đồ rồi trói hết tay chân lại trên một chiếc giường, hắn tưởng bản thân sắp bị biến thái hiếp chứ.

Ai ngờ lại đúng thiệt!! Mặc dù chưa ai đụng chạm nhưng cơ thể hắn có sextoy! Sextoy đó!

Kokonoi muốn hét lớn cầu cứu ai đó giúp trinh mông hắn, kệ mẹ bản thân hắn là tội phạm và có thể bị gông cổ vào tù như thế nào đi nữa! Đau đớn vãi là miệng hắn bị bịt bởi một trái bóng silicon chết tiệt!!

Tỉnh táo lại chưa được bao lâu, Kokonoi bị đống đồ chơi tự nhiên khởi động trên người làm cho dại ra. Chúng hoạt động và dừng lại như được cài đặt sẵn, hành hạ Kokonoi lên trời xuống đất trong mệt mỏi.

Trải qua không biết bao lần như thế, Kokonoi cảm nhận được nệm êm bị lún sâu, băng che mắt được gỡ bỏ, mắt sau một hồi thích ứng hắn định hình được, đối diện trước cái giường hắn đang bị trói là một cái máy quay và Takemichi?

Một trận đau đớn chợt lóe lên trong đầu Kokonoi, Takemichi là người đã bắt hắn sao? Còn định quay hình lại nữa? Cậu ta định tung nó lên mạng hay bán lấy tiền?

Căn phòng tối với ánh đèn lờ mờ màu, cái máy quay chỉnh trệ nằm trên chân giá đỡ cao, ống quay hướng thẳng vào người Kokonoi. Takemichi cười cười nhìn biểu cảm sợ hãi của Kokonoi.

"Koko-chan~ xin lỗi vì xém nữa quên mất tiêu mày nha!

Sáng giờ bị nhốt ở đây chắc mày buồn lắm nhỉ? Để chuộc lỗi để tao gỡ mấy món đồ chơi trên người mày đi"

Vướng víu phiền bỏ mẹ nản hết muốn đụ.

Kokonoi nghe anh nói thế. Như vớt được phao cứu sinh, đời không còn gì luyến tiếc hớn hở đợi chờ thoát khỏi cái chỗ khốn nạn này.

Xoa xoa cánh tay hằng lên vết đỏ, cơ thể mỏi nhừ chả thèm động, Kokonoi thắc mắc hỏi Takemichi:

"Cảm ơn mày nhé Takemichi! Mà sao mày biết tao bị bắt đến đây thế?"

"Ày! Không cần cảm ơn chi, tao với mày bạn bè lâu năm giúp đỡ nhau có gì đâu. Với lại đây là nhà tao"

"À thế à! Thì ra là nhà mày.....Ơ! Đm!"

Kokonoi Hajime hoảng loạn trườn người té xuống khỏi giường, định đứng dậy chạy khỏi đây mà khổ nỗi là chân hắn tê cứng không động đậy được.

Địt! Phản chủ! Mau cử động cứu trinh đít chủ mày đi chân!

Hướng ánh mắt sợ hãi về phía Takemichi đang bước đến gần hắn. Cúi xuống bế công chúa thảy mạnh về giường lớn.

Say goodbye trinh mông Kokonoi Hajime nào ('._.')\('́⌣'̀ )

"Ưm!!", môi chạm môi, khoang miệng bị bóp mạnh ép mở ra, Kokonoi cứ thế mà bị hôn đến mặt ửng đỏ thiếu khí. Hai tay hắn bị Takemichi ghì chặt trên đỉnh đầu, muốn vùng vẫy cũng không khó nhưng bây giờ đầu hắn ong ong trắng xóa, người chẳng còn bao nhiêu lực.

Chân Takemichi chèn giữa hai chân hắn, ma sát với túi tinh làm hắn run rẩy sắp khóc. Có tình một đêm hay bị hiếp gì đó thì đây cũng là lần đầu trong đời hắn, má nó chứ! Không nghĩ chuyện này lại xảy ra với hắn! Chiếc dừa thiên tài kiếm tiền này vẫn chưa chuẩn bị tinh thần mà!

Hít thở một chút càng khó khăn, hít vào không được mà cũng thở ra không xong, Kokonoi đạp chân loạn xạ ngầm nói Takemichi ngừng lại hắn sắp đi gặp Hades vì tắt thở đây này. Mà chả hiểu sao Takemichi cũng hiểu được, rời bỏ môi hắn, cười hì hì liếm lấy môi hắn cái rồi từ từ hôn xuống cằm hắn, xuống trái cổ, rồi xương đòn. Không múc liếm, chỉ đơn giản là chạm môi vào da, nhưng lại làm Kokonoi đang hít lấy hít để từng ngụm dưỡng khí rạo rực ngứa ngáy không thôi.

Hôn nhẹ vào đầu nhũ sưng đỏ, Takemichi há miệng ngậm lấy nó. Cảm giác tê rần chạy qua người Kokonoi, cơ thể dại ra không còn chút sức lực. Takemichi cũng cảm nhận được hắn thay đổi, tay giữ hắn cũng buông thả ra, lướt từ hai tay hắn xuống, trêu đùa lấy một bên nhũ còn lại. Miệng ra sức bú liếm lấy hoa nhũ, bên còn lại được xoa nắn tận tình.

Cơ thể Kokonoi quá sức mẫn cảm, qua đống đồ chơi đã gỡ bỏ kia. Hạ bộ bị ma sát đến cương cứng, run lẩy bẩy rỉ dịch.
Takemichi chăm lo phía bầu ngực, cũng không quên lấy dương vật của hắn, tay nắm lấy mà tuốt lọng. Làm Kokonoi rướm người rên rỉ lớn.

Tinh dịch bắn ra đầy tay Takemichi, Takemichi phì cười, niết nhẹ lên đầu vú rồi nhả ra. Nhìn Kokonoi đỏ bừng mặt hổn hển, nước dãi không ngăn được chảy từ khóe miệng, đôi mắt như phủ lên một làn nước, tâm tình Takemichi không hiểu sao lại vui hơn.

Lại hôn vào môi Kokonoi, anh quấn lấy đầu lưỡi hắn, hút lấy chất tinh túy mật ngọt trong khoang miệng hắn. Để Kokonoi say đắm trong nụ hôn vừa cay nồng mùi bia lại như bị thôi miên tâm trí, hắn không tự chủ câu lấy cổ anh, chìm trong nụ hôn sâu lắng.

Tay dính đầy tinh dịch khi nãy Kokonoi bắn ra, mò xuống nơi tư mật của hắn, thích thú cảm nhận sự mềm mại ấm nóng đang co bóp của miệng huyệt, Takemichi từ từ đâm ngón tay anh vào trong. Vách tràng tương đối mềm và ẩm ướt, có thể là do tác dụng của dương cụ giả anh cho vào từ tối qua đến bây giờ.

Takemichi thầm trách bản thân lại hành hạ người ta như thế, dưới lại cho thêm một ngón tay vào mà khuếch trướng hậu huyệt. Dứt khỏi nụ hôn, Kokonoi ư ử rên rỉ, tay hắn nắm chặt lấy cái tay đang ra vào bên dưới của anh.

"Ahh! Take...michi...lạ qu- Á! N..ày...hức hức...ch.chỗ đó ...ah...đừng nhấn...ah...
từ.từ...úi...đừng.mà...ah!..."

Điểm dâm bị ngón tay của Takemichi lần mò ra, kích thích ồ ạt xâm nhập vào từng tế bào trong Kokonoi. Hắn mềm nhũn người, đại não trống rỗng, giờ hắn chả biết phải làm gì, miệng nhỏ rên rỉ câu từ vô nghĩa.

Takemichi nửa quỳ trên người hắn, mặt anh gục xuống hõm cổ của hắn, hăng say lắng nghe từng tiếng nỉ non mê người của hắn. Tay không ngừng chăm lo hậu huyệt của hắn, tay kia lại lần mò bắt đầu tuốt lọng lấy côn thịt của hắn.

"K.không...ah! Đừng...hưm...thế chứ
chết.mất...ah....chịu...ah...không nổi...
ah!...hah..."

Bên tai vang vọng lên tiếng hắn rên rỉ càng lớn, Takemichi mê đắm thứ âm vang tình dục chết tiệt này. Đợi đến khi Kokonoi hét lớn một tiếng xuất ra, Takemichi mới dừng hết mọi hành động dâm dục với hắn. Thân thể mỏi nhừ hít thở lấy từng ngụm khí, đôi mắt vẫn còn nhuốm màu dục vọng nhìn thấy Takemichi cởi bỏ cái quần vướng víu của anh. Dương vật vừa dài vừa to cương cứng như trụ trời, mấy đường gân ẩn hiện rõ mồn một.

Kokonoi vô thức siết chặt miệng hậu môn, chưa gì mà hắn đã thấy đau rồi! Sợ hãi khi thấy Takemichi cười cười ôn nhu như tỏa nắng nhìn hắn, Kokonoi kịch liệt lắc đầu tỏ vẻ từ chối sự bạo dục nhỏ bé này.

Đụ! To thế sao mà đút vào được?!?

"Không sao đâu bấy bề! Tin tao, không sao đau lắm đâu em"

Ha hả

Tin mày tao làm chó!!!

"Ối!"

Hai chân Kokonoi bị nâng cao, gác lên vai Takemichi, mông tròn của hắn bị tách ra, dương vật anh chạm vào huyệt khẩu của hắn, không báo trước mà đâm mạnh thẳng vào sâu bên trong hắn.

Kokonoi thất thanh một tiếng đau, mắt hắn trợn ngược, nhịn không được mà rơi nước mắt. Hậu huyệt hắn bao lấy dị vật của Takemichi, miệng huyệt bị chèn rộng cứ như muốn rách ra chảy máu.

"Đ.đừng di chuyển...hức hức... xin mày đó...chết mất..."

Takemichi nhìn hắn như thế trong lòng cũng đau lây, cơ thể anh bất động chờ đợi Kokonoi thích nghi với côn thịt của anh. Đưa tay chỉnh lại mấy lọn tóc trắng tứ tung trên mặt hắn, vuốt lấy gò má ửng hồng như ai ủi hắn. Mà Kokonoi cũng xem đó như một lời an ủi hắn, nước mắt còn đọng lại trên khóe mắt, như mèo nhỏ dụi dụi vào lòng bàn tay Takemichi.

Sau khoảng chừng không lâu sau, cảm giác được người dưới thân từ từ thả lỏng hậu môn, cơ mặt không còn nhăn nhún đau đớn nữa. Takemichi bắt đầu đưa đẩy hông, chậm rãi để hắn thích ứng với khoái cảm. Một tay thì bị hắn ôm chặt, nên Takemichi đành sức yếu dùng tay còn lại giữ chặt eo Kokonoi.

Tác động đâm rút càng lúc càng nhanh, mỗi lần đụng trúng điểm G cơ thể lại như có dòng điện xẹt ngang qua, làm hắn sung sướng rên la.

Bị động đến quên trời quên đất, Kokonoi hét lớn một tiếng rồi bắn dịch. Vách tràng co thắt làm Takemichi sướng tê rần xuất ra bên trong hắn. Thở hắt ra một tiếng, anh đem dương vật rút ra, đưa tay vuốt ngược tóc loạn ra sau, rồi nhìn lại thành quả của mình tại lỗ nhỏ của Kokonoi.

Ừm...

...Không biết nên tả như nào hết!!!

Kệ mẹ đi, chuẩn bị bắt đầu hiệp hai.

Takemichi ôm lấy người Kokonoi, nâng người hắn lên ngồi trong lòng anh, lưng hắn vô lực dựa hết vào người anh. Kokonoi khó hiểu quay đầu nhìn anh, chẳng thấy gì ngoài nét cười vui vẻ hồn nhiên của Takemichi.

"Làm gì thế? Mày muốn hiệp nữa thì thôi nhé, tao mệt l-Ưm!!"

Chưa để Kokonoi thêm lời, anh vội hôn hắn. Làm hắn lơ mơ rồi trực tiếp đâm thẳng cự vật vào trong lỗ hậu của hắn. Kokonoi bất ngờ hét lớn, hắn co giật ưỡn người, mắt không nhịn được rơi nước mắt. Takemichi không đợi hắn thích ứng gì nữa, lập tức luân động. Má mông va chạm mạnh bạo càng thêm đỏ ửng, Kokonoi cảm thấy như muốn điên lên, chưa bao giờ hắn phải chịu cái cảm giác sung sướng như thế này.

Rên rỉ càng dai dẳng, càng mê người, hắn phó mặc cơ thể để Takemichi làm loạn. Tư thế khiến dương vật anh càng đâm sâu hơn vào trong hắn, Kokonoi nhận một tràn khoái lạc, đến nổi chẳng khép lại miệng được, cái lưỡi nhỏ đỏ lè ra vương vãi nước dãi. Kokonoi hai tay ôm lấy hai tay Takemichi đang nâng mông hắn, nước mắt lã chã đầy mặt, môi nhỏ rên rỉ cầu hoan:

"Takemichi...ah ah...s.sướng quá...ah...
hô.hun...tao...ah...đi...ưm..."

Thuận theo hắn, Takemichi hôn lên môi Kokonoi. Phía dưới tiếp tục luân động, âm thanh dâm dục vang dội trong căn phòng. Rồi Takemichi rời môi hắn, vùi cả gương mặt đỏ do dục vọng vào tấm lưng trắng của hắn. Bỗng nhớ đến điều gì đó, thấp thoáng nét gian tà ẩn hiện trên mặt, mân mê từ sống lưng mẫn cảm, rồi hôn nhẹ lên phần sau gáy, thổi nhẹ từng ngụm khí nóng vào cái tai đỏ chói của hắn. Giọng nói hơi trầm hơi hơn thường ngày, mang theo một cỗ tình dục ứ động trong đại não Kokonoi:

"Hajime...Em đẹp lắm, tao sẽ lưu trữ lại khoảnh khắc đẹp nhất đêm nay của hai ta trong khúc phim tình dục 3 xu!"

"Hở?"

Kokonoi hoang mang nhìn anh, đầu cố gắng load lấy lời nói của Takemichi. Mà anh cũng dừng lại nhịp hông mà đợi chờ hắn nghĩ nghĩ, vui vẻ ôm lấy hắn rồi cạ cạ má anh với cái má mềm búng sữa của hắn.

Đm! Cái máy quay!!!

Trừng mắt lớn nhìn Takemichi, hắn vội rời khỏi người Takemichi, đưa tay nắm lấy cái máy đối diện hắn nãy giờ mà hắn chẳng để ý.

"Mẹ nó Takemichi!! Buông tao ra!! Khốn nạn!!"

Takemichi nhìn ra ý định ra hắn, liền lúc lỗ huyệt hắn không còn bao lấy dương vật anh, đã lăm le chờ hắn chạm vào cái máy. Liền lập tức đè lên người, khống chế bẻ ngược hai tay hắn ra sau. Kokonoi tức giận đến đỏ mặt, dùng sức cố thoát khỏi chế ngự của Takemichi mà không thành. Kokonoi cọc tính bắt đầu xối xả chửi mắng Takemichi thậm tệ, hắn chẳng để tâm anh có nghe hay không mặc kệ mà lời nói càng ngày càng lớn.

Mà Takemichi thì chẳng để tâm nghe hắn la nạt bản thân, nghe hoài đến nổi màng nhĩ anh chai lì rồi. Tiếp tục công cuộc đụ ná thở Kokonoi,Takemichi nhanh chóng thúc đẩy dương vật vào trong hắn. Làm Kokonoi đau đớn hét lớn, câu từ thô tục dừng hẳn, chỉ còn lại tiếng ư ư chịu đau của hắn.

Mẹ nó! Takemichi cứ mạnh bạo đút thẳng vào hắn không đau mới có vấn đề!

Hậu huyệt nhanh chóng bị bạo hành, tốc độ đâm lấy đâm để làm Kokonoi ứ nghẹn, cơ thể như bị nhúng sâu vào hố dục, vừa nhục nhã vừa sung sướng. Tay hắn chẳng còn chút lực, chẳng còn chút sức gánh gồng cùng Takemichi đối chọi. Hắn úp mặt xuống ga giường trắng, rùng mình cảm nhận từng cú giã mạnh, điều chỉnh lại giọng nói của bản thân, rõ ràng từng chữ nói với Takemichi:

"Xin mày...ư...đừng có tung nó lên mạng...Inuipee sẽ ghét tao mất..."

Phát giác được lạ thường, Takemichi vội lật người hắn lại. Kokonoi nhăn nhún ửng đỏ mặt mày, hai mắt hắn nhắm nghiền lại, lệ rơi ướt nhẹp cả khuôn mặt.

Kokonoi Hajime chỉ có một mình, hắn gặp chị Akane như hướng dương gặp mặt trời, rồi quen với Seishu. Khoảng thời gian vui sướng nhất ấy lại ra đi nhanh chóng, nhà Inui cháy. Hắn lúc ấy thân thể nhỏ xíu xông vào cứu được Seishu, chị Akane kẹt lại trong đám cháy. Thế là từ đó cả hai đứa nương tựa kiếm sống, Inuipee coi Kokonoi như anh em, mà Kokonoi cũng coi Inuipee như anh em. Nếu để Inuipee thấy mấy đoạn video nóng bỏng này hắn chết mất.

"Mày làm gì tao...tao cũng nghe hết..."

Takemichi nhìn hắn sụt sịt khịt khịt mũi, trong lòng tội lỗi không thôi. Ôm hắn trong lòng, tay nâng niu nhịp nhẹ lên tấm lưng hắn.

"Thôi thôi nín nín, tao đùa mày thôi, máy quay hư từ bữa nào rồi, tao để đó chọc mày đó.

Ủa! Sao lại khóc to hơn rồi?? Á! Tự nhiên nhéo tao?? Rồi rồi nín đi tao thương, mày khóc trông xấu đau xấu đớn lắm.

Ui, hoi nín đi mà, đưa mặt đây tao chụt chụt mấy cái nè. Khóc mà nhăn mặt như nhịn ẻ dị. Giấy nè, xì mũi đi, ừa, ngoan nhắm, bấy bề nhà ai mà ngoan thế này. Ngoan thế nên tao thưởng này, cưng nhớ tận hưởng nha"

"Khoan đã!"

"Hửm? Sao thế dừa cưng?"

"D- dừa cưng cái gì chứ? T...hức...tao mất tiểu...cho tao đi vệ sinh cái đi rồi mày muốn gì tùy mày!"

"...Thế tao dẫn mày đi"

Nói rồi chưa để Kokonoi kịp nghĩ ngợi, anh trực tiếp ôm lấy hắn, bế hắn thành tư thế xi tiểu em bé. Điều đó làm Kokonoi nghẹn đỏ mặt, mà côn thịt của Takemichi vẫn còn trong lỗ hậu của hắn. Cứ thế mà khoảng thời gian ngắn ngủi đó như tra tấn hắn.

"Mày làm rơi vãi giọt nào ra sàn là tao liền đánh mông mày nha~"

Kokonoi ủy khuất vừa nín xong lại khóc, bụng dưới vừa trướng vừa đau. Hắn câu lấy cổ Takemichi bởi sợ dập mông. Như bị hoa mắt, Kokonoi không hiểu sao Takemichi  lại xây một cái hành lang dài như vậy, tội mông hắn bị đánh đến đỏ. Mỗi lần Takemichi di chuyển chân tiến bước, hắn như cảm thấy thấy cự vật người nọ lại vào sâu bên trong, tra tấn hắn.

Nhà vệ sinh đi vài bước là tới, mà đối Takemichi cũng như vậy, chỉ có Kokonoi là thấy vừa lạ vừa xa thôi. Anh bước xuống cầu thang, cảm nhận hậu huyệt hắn càng bao lấy cự vật anh, có phần hơi phấn khích. Lại thấy Kokonoi lại nhịn không xong rỉ nước làm ướt sàn, anh chỉ thuận tay đánh vào mông tròn của hắn, bỏ mặc sàn nhà bị ướt.

Vẫn trong tư thế xi tiểu em bé đứng trước bồn vệ sinh, Kokonoi có phần ái ngại nhìn Takemichi.

"Tới nhà vệ sinh rồi...mày thả tao xuống đi chứ?"

"Để tao giúp cho..."

Kokonoi đầu đầy hỏi chấm, giúp là ý gì? Đi tè rồi giúp gì cho nhau? Tè giùm à?

Mà một bên Takemichi không để ý Kokonoi suy ngẫm hoang mang, nhanh tay tuốt lọng lấy côn thịt của Kokonoi. Bất ngờ quá, quên cả giãy giụa, chỉ biết lớn tiếng chửi bới.

"Ưm...n.nè...ah!...chờ đã...ư...mẹ nó Takemichi!! R.ra mất...hức...Ah!!..."

Bởi vì đang tới giới hạn và cũng bởi vì chịu kích thích bởi Takemichi, Kokonoi nhanh chóng xuất ra.

Chất lỏng óng ánh vàng nhạt tỏng tỏng xả vào bồn, rồi tới chất dịch trắng đục.

Qua một màn, Kokonoi xấu hổ hai tay che mặt, nhịn không được miệng nói mấy tiếng khó hiểu. Mà chưa dừng lại ở đó, Takemichi rút ra dương vật và đâm mạnh vào hậu môn của hắn, này là sau khi dội xả bồn cầu rồi.

Kokonoi hứng lấy từng đợt khoái cảm, hai gối quỳ lên nắp bồn, tay chống lên khối bể nước. Mông bị mạnh bạo va chạm phát tiếng, lỗ hậu sưng tấy lại càng sưng tấy.

Takemichi cùng Kokonoi làm từ nhà vệ sinh tới tận phòng tắm. Với lí do đơn giản là thuận tiện tẩy rửa luôn. Bị làm đến mỏi mệt cơ thể, chẳng muốn nhấc chân quơ tay gì nữa, Kokonoi nằm yên nhìn Takemichi như bố hiền tẩy rửa thân thể cho con trai yêu dấu.

Thoải mái grừ grừ như mèo nhỏ khi Takemichi sấy tóc cho hắn, bàn tay anh xoa xoa cái quả tóc mềm mại của hắn. Tâm tình vui vẻ đi nấu cho Kokonoi một bát Katsudon với nguyên liệu còn dư lại.

"Tự ăn hay tao đút cho?"

"Tao tự ăn! A-ai cần mày đút chứ? Hừ!"

"Thế tao đi tắm đây! Ăn xong cứ để đại đó đi tao dọn, mày lên căn phòng kế cầu thang ấy mà ngủ nhé!", dặn dò xong Kokonoi, Takemichi liền đi tắm. Lúc ra đã không thấy hắn nữa, chắc đã lên phòng. Anh rửa lấy đống bát đĩa, rồi đi lau mấy vết bẩn khi nãy làm vãi ra sàn.

Rã người ngã lên ghế dài, một tay gác che mắt.

Takemichi có một điều ước, nó thành thật và giờ anh phải trả giá cho điều ước đó. Chẳng muốn quan hệ tình dục với người mình không yêu cả, mà đó lại là đồng bạn anh em của mình. Bị lấy đi tính người, cơ thể bị ép phải phải quan hệ với người thân. Từ từ và rồi Takemichi anh sẽ chẳng còn chút sự sống nào nữa.

Ngày mai là ai nhỉ?
.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro