Chapter 2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Trường EXO

-Òa~~ 2 oppa cùng nhau tới trường kìa-Nữ sinh A kích động.

-A~~ Sehun oppa đẹp trai qúa a~~-Nữ sinh B hét lên.

-Baekhuyn oppa sao có thể dễ thương như thế chứ-Nữ sinh C nói.
....

Sehun và Baekhuyn khó khăn mãi mới lách qua được đám nữ sinh la hét ồn ào, đứng chắn trước cổng trường, chạy vội vào lớp.

-Đẹp trai quá cũng khổ. Aizz yah, BuynBi mày đi với tao để hưởng thụ ké ánh hào quang chói lóa của tao đúng không? Không cần chối, tao không ngại đâu-Sehun ra vẻ hiểu biết, vỗ vỗ vào vai thằng bạn thân.

-Hun Móm này, mày có thể bớt tự luyến cùng ảo tưởng sức mạnh được không? Đẹp trai, cute, dễ thương như tao cần quái gì dựa vào mày. Mày nên biết số người follow tao cũng không ít hơn mày bao nhiêu đâu. Mấy ẻm thích mày hơn chút đỉnh chỉ vì mày có cái chức hội trưởng hội học sinh như mấy thằng não tàn nói mấy câu thoại sến rện trong mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình mà thôi (au: ai thích đọc tiểu thuyết ngôn tình cho au xin lỗi)

-Thôi đừng GATO nữa nha BuynBi. Thấy mày như vầy lòng tao liền xuất hiện cỗ đau lòng cùng ân hận tại sao tao sinh ra lại là người hoàn hảo không ai sánh bằng để giờ nhìn mày chết dần chết mòn trong sự ghen tức. Ôi, thật đắng lòng!

-Oh Hun Móm, tí tao xin cô cho nghỉ tiết để đưa mày đi khám.Nhìn mày dại ra như thế này, tao cảm thấy bản thân mình đau lắm, tao thấy giống như tim mình đang bị ai đâm 1 nhát chí mạng, vỡ thành trăm mảnh.

-Baek BuynBi, mày đừng buồn. Tao sẽ cố tìm người hiến tim phù hợp giùm mày. Nếu không được nữa, tao sẽ cố sống vui vẻ cả phần đời của mày nữa. Này ngày tao sẽ ra viếng mộ mày, kể bao nhiêu cuyện vui buồn cho mày nghe, ngấu nghiến chiến con gà nhậu cùng mày. BuynBi mày thấy tao tốt không?

Người ta bảo "đẹp trai mà khùng" quả không sai. Ngồi chưa ấm mông mà 2 cậu ấm tại đất Seoul này thi nhau diễn hài kịch trước bàn dân thiên hạ. Bất quá, nhìn quen rồi cũng mặc kệ. Mấy em gái nữ sinh cho rằng đó là nét hài hước, thú vị, nét hấp dẫn riêng của hai người.

*reng*(x6)

 Tiếng chuông báo hiệu giờ học vang lên. Hai người đẹp mà khùng cũng tự giác dừng diễn mà ngồi vào chỗ ngay ngắn. Mọi người có thắc mắc tại sao hai bạn này nhà giàu, nổi tiếng như vậy mà không ăn chơi như mấy vị công tử khác không? Vì chủ sở hữu ngôi trường này là ông nội Sehun, hơn nữa giáo viên chủ nhiệm là mẹ nuôi với danh "Sư tử Hà Đông" nên cả 2 đứa, đứa nào cũng biết thân biết phận, chả dám ho he câu nào.

-Hôm nay, lớp chúng ta có học sinh mới. Em vào đi.-Giáo viên chủ nhiệm bước vào, đứng lên bục nói.

-Xin chào các bạn mình tên là Song Hyemi, mong các bạn giúp đỡ.-Hyemi mỉm cười giới thiệu. Mắt cô đảo quanh lớp, chợt thấy Sehun, nụ cười trên môi càng nở rộ.

-Được rồi Hyemi, để cô xếp chỗ ngồi cho em nhá.

-Cô, cô cho bạn ngồi cạnh em đi cô.

-Hyemi, bạn ngồi cạnh mình nè.

-Nè bà kia, xê ra cho nữ thần của tui ngồi.

.....

 Nam sinh trong lớp ồn ào chen lấn, nhao nhao tranh giành, trừ 2 người mà ai_cũng_biết_là_ai_đó. Đột nhiên Hyemi bước xuống chỗ Sehun, chìa tay trước mặt anh mỉm cười nói:

-Xin chào, mình là Hyemi. Chúng ta cũng có duyên nhỉ, lần trước vẫn là cảm ơn bạn đã giúp mình.

 Lúc Hyemi giới thiệu Sehun đã thấy người này quen quen. Đến khi Hyemi nói cảm ơn, anh mới nhớ ra hôm trước mình đã cứu người con gái trước mặt. Anh đứng dậy, bắt tay cười nói:

-Hóa ra là cô, tôi là Oh Sehun, chắc cô còn nhớ.

Hyemi gật đầu. Chợt, cô quay sang bạn nữ ngồi cạnh Sehun nói:

-Bạn a, bạn và mình có thể đổi chỗ được không?

-Chả phải cũng có nhiều chỗ trống hay sao? Tôi ngồi đây đã lâu, không muốn chuyển đi. Tuy rằng không ngờ cậu lại đòi hỏi như vậy nhưng cậu là người mới tôi cũng không so đo-Người kia nhàn nhạt trả lời.

  Hyemi nghiến răng kèn kẹt, trong lòng như có một ngọn núi lửa phun trào nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ  điềm nhiên, bình tĩnh đáp:

-Thực xin lỗi nhưng.....

-Tôi nghĩ rằng cô nên ngồi chỗ khác, dù gì thì Daehy cũng  ngồi với tôi được hơn nửa năm rồi, giờ đổi người mới tôi không quen. Tôi nghĩ cậu cũng nên nhanh chóng ngồi vào chỗ nào đó, không nên làm phí thời gian của lớp.-Sehun lạnh nhạt cắt ngang lời cô. Daehy là học sinh thuộc diện nghèo khó nhưng học giỏi, bản thân anh rất nể phục cô ấy. tuy Hyemi biểu hiện rất tốt nhưng không hiểu sao Sehun có cảm giác chán đối với cô gái này.

-Ừm, vậy cũng được, xin lỗi đã làm phiền.-Hyemi nén cơn giận trong lòng xuống, tìm bàn trống cuối lớp, ánh mắt căm hận liếc tới cô bạn cùng bàn Sehun, cô thầm nguyền rủa Daehy "Nhóc con đợi đó, dám từ chối ta sao, hừ."

      *Giờ ăn trưa*

 -Hun Móm a~ Hôm nay có món sườn chua ngọt mà mày thích kìa.-Baekhuyn nắm cánh tay thằng bạn mình, miệng nói, còn tay chỉ lên cái menu to tướng trên dán trên tường phòng ăn.

 -Thứ nhất, tao không mù. Thứ hai, mày không cần hình tượng nhưng tao cần nên tránh ra.-Khóe miệng Sehun giật giật. Nhiều lúc anh cảm thấy hối hận khi kết bạn với thằng bạn to mồm này.

 -He he, hình tượng là gì? Có ăn được không? Thôi, hôm nay  mày lấy thức ăn, tao giữ chỗ ha. Bye.-Baekhuyn nhanh chóng bỏ thằng bạn, co giò ngồi vào chỗ quen thuộc của hai người. 

    *5 phút sau*

 -Nhanh hén mày.-Từ xa thấy thằng bạn khệ nệ mang hai khay thức ăn tới, Baekhuyn lon ton chạy ra đỡ lấy phần ăn của mình rồi trở về chỗ ngòi xuống.

 -Chuyện, tao đẹp trai như lày, chỉ cần cười phát, ai cũng phải tránh đường cho tao hết mà. Đấy, mày thấy không, đồ ăn cũng nhiều hơn thường ngày đó nhá.-Sehun vênh mặt nói.

 - Được, vậy trọng trách lấy đồ ăn từ nay tao giao cho mày.

 -Mẹ nó, mày...

 -Xin lỗi, nhưng mình ngồi đây được không?

 Cả hai ngước lên, người đứng trước mặt họ không ai khác ngoài học sinh mới lớp họ-Song Hyemi. Dù sao thì người ta cũng là con gái, còn là người mới đến nên hai người cũng tươi cười chào đón. Hyemi vui sướng ngồi kế Sehun, còn cố tình ngồi sát cạnh anh.

 -Thực cảm ơn a, mình mới vào nên chưa quen ai.

-Ưm, mình là Baekhuyn, bạn thân của Sehun.

 -Chào cậu.

 Xong phần xã giao, ba người trầm mặc mà ăn. Đến giờ, Sehun cảm thấy bản thân thật ngu ngốc khi cho Hyemi ngồi chung bàn. Không chỉ thêm lời bàn tán, mà anh còn không thể trò chuyện tự nhiên với Baekhuyn như trước nữa. Nhiều lúc mặc dù Sehun nói chuyện với Baekhuyn nhưng Hyemi cũng rất "có duyên" chõ mõm vào cắt ngang lời Baekhuyn nói khiến anh không thể không cảm thấy tức giận. Vô thức, cả hai vị thiếu gia phairi nhíu mày trước cô bạn mới này.

 *Buổi tối, tại biệt thự Oh gia*

 -Sehun a, con còn nhớ bác Xi JungHoo không?-Mẹ Sehun chợt hỏi.

 -Dạ?-Sehun nghệt mặt, bác gì cơ?

 -Chưa già mà đãng trí vậy con. Bố mày tóc dốm bạc nhưng trí nhớ vẫn còn tốt chán. Còn con kìa...haizz...-Bố Sehun thở dài.

 -Con đừng nghe ổng chém gió, ổng cũng có nhớ gì đâu. Bác Xi JungHoo, hàng xóm nhà bà ngoại con á, mỗi lần hè về nhà ngoại, con luôn sang nhà bác ấy chơi mà.

 -A, con nhớ rồi, là bác JungHoo sao? Bác ấy giờ ở đâu a? Hồi hề 4 năm trước chúng ta về Băc Kinh thì bác ấy chuyển nhà mất rồi.

 -Uk, con có biết người đứng đầu chuỗi nhà hàng ở Seoul này là của ai không? Chính là của bác ấy đó! Haizz, mẹ vốn muốn mời nhà bác đến nhà mình chơi một chuyến, không ngờ hai bác ấy phải đi công tác rồi tiện thể đi du lịch luôn. hôm nay, mẹ nói với con chuyện này vì từ ngày mai Xi Luhan_con trai bác ấy sẽ đến ở nhờ nhà ta.

 -Xi Luhan? A, Luhannie sao? Thật ư? Òa~~~ Vậy thì tốt a, lâu rồi không gặp, chả biết giờ cậu ta sao nữa! Không biết thằng đó có còn nhớ con không?

-Tại sao người ta phải nhớ ông tướng chứ. Người ta đến thì đừng có giở thói bắt nạt, ăn hiếp người ta biết chưa? Ta mà nghe được khiếu nại từ Luhan thì con cứ ở đó mà nếm sự trừng phạt của ta, biết chưa?-Bố Sehun nghiêm nghị nói.

-Vâng, sao appa có thể nghi ngờ con như vậy chứ! Con trai appa là đứa hiền lành, giỏi giang, vạn vạn người mê mà sao nghe appa kể con giống côn đồ vậy. A~~~ thật đau lòng a~~~

 -Hai bố con thôi đi, mau ăn cơm kẻo nguội. Sehun, con nhớ chăm sóc Luhan cho tốt, biết chưa?

 -Vâng thưa chỉ huy, tôi đã rõ hì hì-Sehun gãi gãi đầu.

Sehun pov

 Xi Luhan, rất hóng để gặp cậu nha. Hố hố, có người chơi cùng rồi, sướng quá a~~

End Sehun pov

-----------------end chap------------------------

 Mk xl vì ra chap muộn như vậy nhưng dạo gần đây mk rất bận, việc ra 2 truyện đều nhau gần như là không thể nên mong m.n thông cảm nha. Mk sẽ cố ra chap đều hơn

    


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro