3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: H


* * *

"Guanlin...... Anh lại gặp ác mộng rồi ......" Jihoon vội vàng đứng dậy, thẹn thùng vì chuyện mình vừa tiếp xúc thân mật với anh. "A ...... Anh đã không sao, em về đi ngủ đây ......"

Jihoon xoay người rời đi, tay lại bị Guanlin giữ lấy "Đừng đi."

Cậu không nhúc nhích, đứng im nhìn anh, nhìn thấy sự yếu ớt và khẩn cầu trong mắt Guanlin.

"A!"

Sau một tiếng thét kinh hãi, giây tiếp theo cậu đã nằm ở trên giường anh.

Guanlin nằm đè lên người cậu, nhìn dáng vẻ kinh hãi của cậu.

"Guanlin......"

Tim Jihoon đập thật nhanh, cứ như đã biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.

Ngón tay Guanlin nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi anh đào đỏ mọng của cậu, vì khẩn trương mà toàn thân cậu run rẩy.

Anh chậm rãi cúi đầu, hôn lên đôi môi đỏ mọng, như là nhấm nháp quả dâu tây.

Jihoon nhắm mắt lại, để mặc cho đầu lưỡi của Guanlin tùy tiện len vào trong miệng cậu, tìm kiếm lưỡi của cậu, nhẹ nhàng chơi đùa.

"Ưm ...... Ưm ......"

Jihoon không tự chủ được rên rỉ nỉ non, hai hạt đậu nhỏ hồng cũng vì bị xoa nắn mà cảm thấy từng trận tê dại

"Ưm...... Guanlin......"

Đây lần đầu tiên cậu nếm thử vị tình ái nên không biết được chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy toàn thân nóng bừng lên.

Gualin cởi chiếc áo ngủ hình hoạt hình của cậu, hai hạt đậu phiến hồng trên làn da trắng mềm mịn của Jihoon càng thêm kích thích dục vọng của anh.

Bàn tay to nắm lấy nụ hoa hồng tươi mà dày vò, bèn nở rộ thẳng đứng lên, Guanlin đưa đầu lưỡi chạm nhẹ lên, cơ thể Jihoon lập tức như bị điện giật khẽ run lên.

"A ......"

Khóe miệng Guanlin cong lên, dường như rất hài lòng với phản ứng của cậu, tiếp theo đem toàn bộ một bên đậu đậu nuốt vào trong miệng, đầu lưỡi không ngừng đùa bỡn hạt đậu nhỏ đã muốn cứng lên, tay còn lại cũng không ngừng ngắt nhéo bên kia.

"A ...... Guanlin...... A ......"

Jihoon nhanh chóng bắt lấy tay anh, cảm giác trước ngực tê dại làm cho cậu cảm thấy sợ hãi.

"Đừng ...... như vậy...... a......"

Một tay Guanlin trực tiếp luồn xuống quần ngủ của cậu, chạm vào tiểu huynh đệ của Jihoon. Dùng bàn tay to lớn xoa nắn tiểu huynh đệ kia một chút, nhìn nó từ từ đứng thẳng lên, mà Jihoon cũng theo đó mà nhũn hết cả người ra, chỉ biết hé miệng thở dốc.

"Guanlin... đừng chạm vào a..."

Guanlin bỏ qua những tiếng ngăn cản đứt khúc đó rời khỏi tiểu huynh đệ, di chuyển xuống cái lỗ nhỏ hồng hồng bên dưới người kia.

" Ư, mở chân ra ....."

Anh dụ dỗ bên tai cậu, đợi cho chân của cậu dần dần thả lỏng, ngón tay to lớn lại lập tức đi vào bên trong Jihoon.

Đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng trêu chọc đóa hoa, niêm mạc lập tức co rút lại.

"A ...... Đừng ......"

Nơi sâu kín bị vuốt ve đùa giỡn, Jihoon xấu hổ, muốn khép hai chân lại.

Guanlin không cho cậu lùi bước, anh nằm xuống cạnh cậu, dùng một chân tách hai chân cậu ra, khiến cho nơi riêng tư của cậu không bị ngăn trở nữa mà mặc cho anh âu yếm vuốt ve.

" Ư... a...... ... a...... A...... A......"

Bên dưới Jihoon bị trêu chọc tưởng như không thể chịu đựng nổi nữa, ngón tay bám chặt lấy cánh tay Guanlin, chiếc eo nhỏ liên tục vặn vẹo, muốn thoát khỏi khoái cảm đang tra tấn cậu.

"A ...... A......"

Ngón tay Guanlin ở bên trong cái lỗ hồng hồng không ngừng cọ xát, tần suất Jihoon rên rỉ cũng càng lúc càng cao, hai chân không ngừng run rẩy, vách trường bên trong chăm chú hút lấy ngón tay không cho nó rời đi.

Nhìn thấy toàn thân cậu ửng hồng lúc cao trào, rốt cuộc Guanlin cũng không thể khống chế được dục vọng của mình, sau khi cởi quần của mình ra liền nâng đùi cậu lên, vật đang cương lên của anh hướng u huyệt ẩm ướt của cậu mà đâm tới.

"A! Đau quá! Không được......"

Jihoon đau đến chảy cả nước mắt, đùi không ngừng run run.

"Ưm, đừng sợ, thả lỏng, để anh yêu em, một lát nữa sẽ thoải mái hơn ....."

Giọng Guanlin  khàn khàn mà dịu dàng.

Jihoon cứ như bị thôi miên thì thào hỏi:

"Guanlin...... Anh nói...... Yêu em sao?" Cậu rất vui, Guanlin nói anh yêu cậu......


Guanlin hôn nước mắt của cậu, lại dỗ dành:

"Gọi anh là Lin...... Ngoan...... Nhẫn nại một chút, như vậy anh sẽ càng yêu em hơn......"

Nếu không đi vào cậu bây giờ chắc anh sẽ nổ tung mất!

Nâng chân Jihoon lên cao, Guanlin cắn răng dùng sức hung hăng thẳng tiến đến chỗ càng sâu, không nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang đau đớn đến nhăn nhó của cậu, một phát tiến đến nơi chưa từng ai thăm dò.

"A ........."

Jihoon cắn răng chịu đựng đau khổ mà cậu vừa trải qua, khi cái vật cương cứng của Guanlin thâm nhập vào u cốc của cậu, cậu không nhịn được nữa khóc thét lên.

Không đợi cho cậu thích ứng với sự xâm nhập của anh, Guanlin ngay lập tức ra sức rong ruổi trong cơ thể cậu, không thể đợi thêm một giây nào nữa.

Theo tiết tấu của anh, Jihoon cảm giác bên dưới mình truyền đến từng đợt nóng rực, nơi thầm kín như sắp bốc cháy, một cảm giác khác lạ so với đau đớn càng thêm mãnh liệt đánh tới, từng trận khoái cảm bắt đầu chế ngự cảm nhận của cậu.

"Ư...a ..."

Bị chạm vào nơi nhạy cảm nhất, thắt lưng của Jihoon lập tức run lên, chỉ biết ngửa cổ lên mà thở dốc, cậu bám chặt lấy vai anh, hai chân cũng tự động kẹp chặt cái mông đang không ngừng co rút lại của anh, trong khoảnh khắc đó, cả hai ép sát nhau không còn chừa một khe hở.

"Lin...... Ư...a ...... ... a..... Lin......"

Thân dưới truyền đến từng đợt khí nóng, giống như sắp nổ tung, thanh âm yêu kiều của Jioon càng thêm cao vút , ý thức cũng dần dần bay lên .

"A...... A...... A......"

Ngay lúc Jihoon bị khoái cảm đánh úp, khóc nấc thành tiếng, thân thể của Guanlin cũng run rẩy không ngừng, hai người đồng thời đạt tới cao trào......

Qua cơn mãnh liệt, Guanlin nằm trên giường hút thuốc.

Jihoon ngượng ngùng nhìn anh, muốn nói điều gì lại thôi: "Lin......"

"Ừ?" Guanlin thờ ơ trả lời .

"Anh...... Anh yêu em sao? "

Jihoon muốn xác nhận lại điều anh vừa nói.

Guanlin lặng im không nói gì, làm Jihoon có chút hoảng hốt.

"Lúc nãy anh nói yêu em, mới làm chuyện này với em, không phải sao?"

Jihoon cho rằng chỉ có những người yêu nhau mới có thể cùng nhau làm chuyện này.

"Ừ...... " Guanlin cũng không hiểu rõ tâm tư của chính mình , trả lời ậm ờ .

Anh yêu Jihoon sao? Trước kia cậu giống như một bộ phận khác trong cơ thể anh, hai người sống dựa vào nhau, anh cho rằng tình cảm như vậy chính là một loại 'ỷ lại'.

Sau lần thứ hai gặp lại, không thể phủ nhận Jihoon rất có lực hấp dẫn đối với anh, so với những người anh đã gặp qua thì nam nhân như cậu vừa yêu mị mà thanh khiết vừa thiện lương.

Nhưng mà, loại cảm giác này chỉ là thích , chưa thể gọi là yêu? Huống hồ, lòng anh chỉ có một chỗ trống, cũng chỉ có một người có thể lấp đầy, mà người đó lại không phải là Jihoon.

"Vậy...... Em yêu anh sao?" Guanlin dập tắt điếu thuốc, xoay người đối mặt với cậu.

Jihoon ngượng ngùng đỏ mặt trốn trong chăn, hai mắt chan chứa tình cảm:

"Đương nhiên em yêu anh, từ bé đã vậy ......"


Cậu nói thật thản nhiên, Guanlin lại không nghĩ như vậy. Anh cho rằng cảm tình mà Jihoon dành cho anh chính là ỷ lại chứ không phải tình yêu, cậu còn chưa hiểu thế nào là yêu. Đêm nay quan hệ với cậu chỉ là ngoài ý muốn.

Sau khi rời khỏi cô nhi viện, anh lại bắt đầu gặp ác mộng, Jihoon bước vào đúng lúc anh đang yếu đuối nhất, mà anh cần lại cần một cái ôm ấm áp.

"Lin a ......" Jihoon cố lấy dũng khí ôm chặt anh, cách xưng hô vô cùng thân thiết khiến cậu cảm thấy ngọt ngào..


"Em muốn vĩnh viễn cùng một chỗ với anh ......"

Sự hồn nhiên ngây thơ của Jihoon khiến Guanlin có chút cảm động, anh cũng vươn tay ôm lấy cậu, để cậu gối lên tay anh.

Có thêm một người làm bạn cảm giác cũng không tệ lắm, hai người cũng không nhất định sẽ như vậy cả đời. Dù sao trước mắt anh cũng không có người bầu bạn, cứ ở với nhau như vậy đi, nhưng mà anh cũng có điều phải nói rõ ràng với cậu.


"Ừm, có một số việc anh không muốn giấu em...... Nếu em muốn ở bên anh, thì cần phải chuẩn bị tâm lý, quan hệ của chúng ta không thể công khai, ít nhất vài năm tới là không được...... Về chuyện tương lai sẽ ra sao, không ai có thể nói trước...... Nếu em yêu người khác, muốn rời khỏi anh, anh sẽ chúc phúc cho em......"


"Không a ...... Sẽ không có chuyện đó! Em không có thể yêu người khác......"

Jihoon vội vàng phủ nhận khả năng này


"Em biết công ty sẽ không cho phép chúng ta ở cùng nhau , em sẽ không nói cho bất kì ai, chỉ cần có thể ở cạnh anh, em cũng rất thỏa mãn rồi ......" Cậu tựa đầu lên vai anh, vẻ mặt hạnh phúc.

"Chỉ cần anh muốn cùng em một chỗ là tốt rồi ...... "

Cậu sẽ theo anh thật sao, Guanlin cũng không muốn đính chính lại ý nghĩ của cậu.


Anh tin tưởng Jihoon sẽ không nói lung tung, quan hệ giữa hai người cũng chưa rõ ràng lắm, tất cả cứ thuận theo tự nhiên đi!

Từ hôm đó, sau khi HaNi về phòng, Jihoon đều vụng trộm vào phòng Guanlin cùng anh day dưa, đến rạng sáng lại trở về phòng mình.

Có mĩ nam trong lòng, Guanlin không hề gặp ác mộng, cũng càng ngày càng quyến luyến cơ thể Jihoon.

Lai Guanlin luôn cảm thấy không đủ.

Ban ngày, quan hệ của hai người là giữa nghệ sĩ với quản lý, Guanlin đối với cậu cũng lạnh lùng như những người khác. Đến tối, trên giường mình, anh lại nhiệt tình như lửa, cũng châm ngòi lửa dục vọng trong cậu.


Jihoon hoàn toàn lộ ra nét trẻ trung của một cậu bé, hai má trắng nõn luôn đỏ hồng sáng láng, thỉ thoảng khóe miệng lại tràn đầy nụ cười hạnh phúc. Mọi người còn tưởng rằng cậu uống nhiều thuốc bổ, vì không ai nghe nói cậu có hẹn hò với ai. Chỉ có một người nhìn ra.


HaNi không phải kẻ ngốc, chính là giả ngu. Đương nhiên là cậu biết mỗi đêm Jihoon đều lén vào phòng Guanlin, chỉ là cậu không muốn cản trở.

Jihoon là cậu bé đáng tin cậy, Guanlin cũng hiểu áp lực của dư luận. Anh ấy biết rất rõ mục tiêu của mình, sẽ không để cho chuyện xấu trở ngại tiền đồ của bản thân.


Chỉ khổ Jihoon thôi, câm nín chờ đợi một người đàn ông. Cái cần trả giá không phải chỉ là tình yêu, mà còn cần sự kiên nhẫn và tuổi thanh xuân. Cô thấy lo lắng thay Jihoon......

Đêm nay, HaNi gõ cửa phòng Jihoon.


"Chị HaNi, chị chưa ngủ sao!" Jihoon vui vẻ mời HaNi vào phòng.

"Đúng vậy! Muốn tìm em tâm sự, có rảnh không?"

"Đương nhiên là được...... chị ngồi đi....." Jihoon vỗ vỗ giường.

Thấy quần áo ngủ trên người cậu không phải hình phim hoạt hình nữa, mà là bộ quần áo mỏng trắng tinh đầy nét tinh khiết và cả.. câu dẫn, HaNi cố ý hỏi:


"Đồ ngủ đáng yêu quá, mua nó vì Guanlin à?"

"A?"

Jihoon  mở tròn mắt, thoáng giật mình, sự thật thà của cậu không giấu nổi tâm tình chính mình.

"Đừng lo lắng, chỉ có chị biết, ở cùng với bọn em, nếu ngay cả đến việc này mà còn không cảm nhận được, thì sao có thể trở thành quản lý của Guanlin." HaNi vỗ về tay cậu trấn an


"Guanlin đại khái cũng đoán được chị đã biết chuyện này. Thật ra anh ấy ở cùng với em chị lại thấy yên tâm hơn, chị tin em thực sự để ý anh ấy, sẽ không làm ra những chuyện phản bội Guanlin......"

Jihoon gật mạnh đầu, tỏ rõ sự trung thành của mình.


HaNi tiếp tục nói tiếp "Nhưng mà..... Chị muốn khuyên em nên hiểu rõ, muốn có thể yên ổn ở cạnh Guanlin rất vất vả, không thể quang minh chính đại, chỉ có thể làm nhân tình, không được phép công khai, em sẽ chờ anh ấy sao?"

Jihoon biết HaNi thật sự quan tâm cậu, cảm động đến rơi nước mắt. Việc ở cạnh Guanlin lại không thể nói cho người khác biết, quả thật cậu cảm thấy áp lực trong lòng rất lớn, nay có người chủ động quan tâm, cuối cùng cậu cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.


"Những chuyện này em đều hiểu được...... Em cam đoan sẽ không nói cho bất kì ai, sẽ không làm ảnh hưởng đến hình tượng của Guanlin, chỉ cần có thể ở cạnh anh ấy là đủ rồi." Jihoon vội vàng cam đoan, nước mắt không ngừng rơi.

"Em yêu anh ấy sao?"


"Vâng! Từ lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy, em đã muốn cả đời được nắm tay anh ấy, vĩnh viễn có thể ở cùng một chỗ với anh ấy......" Jihoon ngập ngừng kể lại chuyện trước đây của hai người, nói xong nước mắt lại chảy xuống.

Guanlin nói cho HaNi hoàn cảnh trưởng thành của mình. Sau sống chung với HaNi, Guanlin thường xuyên gào lên trong mơ. Vài lần như thế, cậu nén không được mới mở lời hỏi anh. Lúc đó anh mới kể ra chuyện mẹ mình tự sát .Vài lần sau cậu rốt cục nhịn không được hỏi anh, anh mới nói ra chuyện Có lẽ Jihoon chính là thiên sứ được ban đến để cứu lấy anh.


Chính là không biết Guanlin nghĩ gì. Tuy rằng trong tình yêu không thể so đo xem ai trả giá nhiều hơn ai, nhưng người đa tình luôn là người dễ bị tổn thương nhất.


"Jihoon, chuyện tình cảm rất khó nói, như chị đây nà, cùng chồng trước yêu đương tám năm, kết hôn năm năm, nhưng nói chia tay là chia tay...... Cho nên, chuyện quan trọng nhất của một người khi yêu là phải biết bảo vệ chính mình......"

Jihoon ngoan ngoãn gật đầu.


HaNi nhìn cậu, cảm thấy lòng rất đau.

Cậu bé ngốc này, cái gì cũng không biết nên bị Guanlin dắt mũi, nhất định là bị ăn sạch sẽ......

Ai! Một người sẵn sàng đánh nhau, một người tình nguyện chịu đau, tình yêu không phải là vậy sao?

***

End chap 3

Linh & Nhã sẽ cập nhật thường xuyên nên nhớ mọi người theo dõi nha. VOTE NỮA <3 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro