Shot 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Con Gái.

Disclaimer: Một câu chuyện xuyên qua giữa thời gian và không gian sẽ phát sinh nhiều bất ngờ thú vị.

Pairing: Yuri, Sica và...Dong Wook chỉ mang tính chất minh họa.

Rating: G.

Link:  http://sonebadao.blogspot.com/ 

                                                                       13 tuổi

Một chiều đầu tháng 5, sau cơn mưa. Trong công viên nhỏ sau trường, Yuri và Dong Wook lồm cồm bò giữa đám cỏ nhẹp nước. Sica ngồi dưới bóng cổ thụ nheo mắt nhìn hành động kì quặc của hai người bạn bèn cất tiếng hỏi:

"Hai người làm gì đấy?"

"Tìm cỏ bốn lá.- Yuri trả lời.

"Cậu không học bài thì không phép thần thông quảng đại nào giúp cậu vượt qua môn Hóa đâu.- Sica châm chọt bằng giọng khinh khỉnh.

"Ngày mai Dong Wook của chúng ta sẽ tỏ tình với cô bạn lớp trưởng kiêm hoa khôi ở lớp bên cạnh đấy. Cậu ấy muốn tặng cỏ bốn lá, cơ hội cuối cùng trước khi cô bạn đó rời trường." - Yuri vẫn dán chặt mắt vào đám cỏ đó còn miệng thì không ngừng liếng thoắng - "Còn ngồi đó làm gì? Xuống phụ một tay coi! Như cậu thì không học vẫn nhất lớp mà!"

Sica bước đến một đám cỏ gần chỗ ngồi, bứt một cọng cỏ ba lá, tay giơ cao soi nó về phía mặt trời, cô bé nhếch mép ngạo nghễ - "Một lá cho giàu sang, một lá cho sức khỏe, một lá cho danh vọng, một lá cho người yêu chung tình? Người xưa quả thật rất thâm thúy! Người yêu chung tình thật hiếm hoi như cỏ bốn lá.- dưới nắng chiều vàng vọt, màu mắt cô bé dần chuyển sang màu hổ phách, đẹp kỳ bí nhưng cũng chứa phần ủy mị - "Cắt ghép một lá cỏ vào nhành cỏ ba lá rồi dán lên giấy là thành cỏ bốn lá ngay chứ gì."

"Ý hay đó Sica!- Yuri ngẩng đầu lên nhìn Sica toe toét cười, không quên kèm theo hành động giơ cao ngón tay cái.

"Không được. Tớ thật lòng chúc bạn ấy may mắn trong các kỳ thi sắp tới. Tớ thật lòng không thể dùng cỏ dỏm được!- Dong Wook từ nãy giờ mãi lò mò tìm nhành cỏ bốn lá không thèm chen ngang câu chuyện của chính bản thân mình. Vậy mà khi nghe Sica nói thế liền đứng phắt dậy, lắc đầu nguầy nguậy.

Nhìn thấy gương mặt chù ụ, bí xị của cậu bạn thì Yuri liền chạy đến kẹp cổ, ngón tay chọt chọt vào bụng Dong Wook rồi cười phá lên - "Aigooo, làm ơn đi anh hai! Con trai con lứa gì mà hở tí là xụ mặt nhìn xấu chịu không nổi luôn á. Sica nói chơi đó, bọn tớ nhất định sẽ tìm cỏ bốn lá giúp cậu mà."

Giữa bãi cỏ nồng mùi đất ẩm, ba đứa trẻ chớm dậy thì mải miết tìm cỏ bốn lá. Hoàng hôn chầm chậm lan tỏa khắp đất trời.

                                                                            ***

"Thôi đừng buồn nữa. Con nhỏ đó chắc là có vấn đề thần kinh. Cậu bảnh trai thế này, học lại giỏi nữa, chưa kể là cậu rất chu đáo, hiền lành thêm cái tốt bụng. Cậu vẽ đẹp nữa chứ. Cậu tuyệt vời như thế mà còn từ chối thì có là con nhỏ đó số hên mà không biết hưởng thôi.- Trong công viên nhỏ sau trường, trên ghế đá, Yuri ngồi vỗ vỗ nhẹ lên vai cậu bạn thân. Dường như lời Yuri nói bị phản tác dụng hay sao ấy, chỉ thấy sau đó mươi giây nghe được tiếng thút thít, tiếng nấc nghẹn phát ra từ chỗ ngồi của cu cậu ngồi kế bên.

"Thất tình đem đến những cảm xúc mãnh liệt nhất. Một nguồn cảm hứng bất tận cho tâm hồn nghệ sĩ. Cậu chẳng phải muốn trở thành họa sĩ sao? Đây chính là vận may!- Sica bước ra giữa bãi cỏ, cuối xuống ngắt một cọng cỏ ba lá, khẽ xoay giữa hai đầu ngón tay.

"Stop!- Yuri cáu tiết, mắt nheo lại dọa nạt rất đáng sợ - "Có biết con trai mà khóc rồi thì có khi khóc thành bão không hả?"

"Hì!- Dong Wook phì cười trước lời ngô nghê của Yuri, dù nước mắt theo quán tính vẫn ràn rụa không ngớt.

Sica bước đến ghế đá, khụy chân và hạ thấp thân mình đến khi mắt chạm mắt với Dong Wook. Bằng cả hai bàn tay, cô bé áp lấy bầu má bạn mình, hai ngón tay cái nhẹ lau đi dòng nước mắt lăn dài.

"Hai mươi phút khóc ròng tiêu hao đến 100 calory năng lượng. Cậu phí ít thức ăn cho người không yêu mình thôi.- Sica cười rất hiền, rất ấm - "Cậu cười sẽ xinh trai hơn đấy, cậu biết không?"

Yuri nhìn mắt của Sica và Dong Wook bện vào nhau. Dạ dày cô tự nhiên thót lại.

Dong Wook sịt mũi một cái, đưa tay quệt ngang lũ nước mắt đang chực chờ thêm. Cậu chàng cố mím môi cười. Khuôn miệng vẫn méo xệch vì ảnh hưởng của khóc, nhưng nụ cười rất thật.

                                                                        18 tuổi

Thời tiết cuối tháng 8 hanh khô, cực kì khó chịu. Gần nửa đêm, trong công viên nhỏ sau trường học. Ba người bạn ngồi dưới bóng cổ thụ yêu thích của Sica. Rất lâu không ai nói gì.

"Đừng buồn. Năm sau chắc chắn cậu sẽ đậu cao.- Dong Wook nhẹ nhàng an ủi Yuri.

"Tớ không buồn. Tớ chỉ mặc cảm. Từ nhỏ, lúc nào tớ cũng kém nhất. Sica có học bổng sang Mỹ từ cuối năm lớp 11. Cậu thì vừa giành giải thưởng hội họa, chắc là một suất trường mỹ thuật Paris. Còn tớ, đến cao đẳng cũng rớt!- Yuri ngồi thừ người ở ghế đá, hai tay cố nâng đỡ đỉnh đầu chỉ chực chờ gục xuống.

"Rớt đại học có khi là may mắn của cậu." - Sica lạnh lùng.

Dong Wook trừng mắt quay sang Sica, định mắng. Nhưng nhìn nét mặt điềm nhiên của cô, cậu biết cô sắp cho một lời khuyên hữu ích. Sica rất đặc biệt. Ngoại hình 18 tuổi non choẹt, nhưng đầu óc thì như bác học đã mấy chục năm dùi mài sách vở, chiêm nghiệm nhân tình thế thái. Cô có tài năng thiên bẩm là vực dậy tinh thần người khác.

"Nghành luật và nghành y, cậu chẳng thích cái nào. Nếu lỡ mà đậu, học chỉ phí của. Ra trường bám lấy cái bằng kiếm cơm. Sống như thế thật vô nghĩa!- Sica quan sát nét mặt Yuri để đoán tâm trạng, cân nhắc nên dùng giọng điệu gì, ý tứ gì tiếp sau nhằm tăng ép phê - "Tớ muốn trở thành triết gia. Tớ vào đại học học những thứ mình cần để thành triết gia. Trường lớp hướng dẫn tớ đi con đường mà tớ chọn, chứ nó không chọn sẵn con đường cho tớ đi. Còn cậu, cậu chưa chọn được con đường cậu muốn đi, vào đại học là tự đâm đầu xuống giếng. Nghành thời thượng, nghành dễ kiếm việc, tốt nghiệp cấp ba thì vào đại học... Thế giới đã chết yểu bao nhiêu là nhân tài chỉ vì áp lực bằng cấp, thể diện gia đình và thứ tự trưởng thành định sẵn dựa trên tuổi."

"Cậu có một năm để tìm kiếm đam mê. May mắn hơn hàng ngàn sinh viên mới ra trường đang mù mờ về cái mình sẽ học, hay sau này sẽ làm gì.- Dong Wook nhanh nhảu tiếp lời.

Yuri cảm động. Tim cô hừng hục. Cô ngước nhìn hai người bạn, muốn òa khóc thỏa thuê như đứa trẻ. 

"Và đừng có dùng từ "mặc cảm" với bọn tớ. Bàn bè không nên so đo lẫn nhau.- Sica nghiêm giọng, rồi lập tức trở về ngữ điệu êm ái, cuốn hút. Cô hát. Dong Wook nhanh chóng hòa nhịp cùng Sica, hát tặng Yuri.

I swear by the moon and the stars in the sky

                                                                                      Tớ thề dưới ánh trăng và những vì sao trên trời

And I swear like the shadow that's by your side

                                                                                                  Và tớ thề như chiếc bóng luôn bên cậu

I see the questions in your eyes

                                                                                            Tớ nhìn thấu những câu hỏi trong mắt cậu

I know what's weighing on your mind

                                                                                                    Tớ biết điều gì đang trĩu nặng đầu cậu

You can be sure I know my heart

                                                                                  Cậu có thể chắc chắn rằng tớ hiểu rõ trái tim mình

'Cause I'll stand beside you through the years

                                                                                                      Vì tớ sẽ luôn bên cậu qua năm tháng

You'll only cry those happy tears

                                                                             Cậu sẽ chỉ phải khóc những giọt nước mắt hạnh phúc

And though I make mistakes

                                                                                                                     Và dẫu tớ phạm sai lầm gì

I'll never break your heart

                                                                                                          Tớ sẽ không bao giờ làm cậu đau

Mắt Yuri nhạt nhòa. Cô gái tính tình hệt con trai, luôn như hổ lửa, luôn làm trước nghĩ sau, bỗng mềm nhũn như chi chi. Cô quẹt nước mắt chẳng giấu diếm. Từ đôi mắt sáng ngời những ánh vui vẻ.

                                                                             ***

                                                                        (Còn tiếp)

         Đừng lấy bất kì thứ gì từ trong này đem đi nơi khác mà không ghi chép đầy đủ thông tin. Cám ơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi