Chính truyện: Người được chọn 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: Còng tay play.


-

Lạ kỳ thay, rõ ràng đôi mắt của tên siêu trộm này chuyên khinh khỉnh nhìn người khác bằng nửa con mắt, bây giờ lại ngắm cậu vô cùng nồng nàn tình tứ. Ánh mắt quá trần trụi, cứ dán vào đôi môi cậu chẳng rời, như thể xuyên thấu qua bờ môi, suy tư tự hỏi làm thế nào để gặm cắn con mồi bươi móc quấn quít lấy chiếc răng khểnh duyên dáng nọ, và liếm mút hết nước bọt ngọt ngào trong miệng cậu. Hoàng Nhân Tuấn liếc nhìn hắn qua khóe mắt nghiêng nghiêng, loại cảm giác này cũng không lạ lẫm gì, chẳng bao lâu nữa dưới ánh mắt si mê kia cậu sẽ bị lột sạch sành sanh. Hương đào mật ngọt ngào nhanh chóng lan tỏa trong không khí, ngọt đến độ như hóa thành từng đám kẹo bông gòn màu hồng phấn bay bồng bềnh, cũng lại giống cây búa nhỏ gõ lên tuyến thế cậu từng chút từng. Xương sống Hoàng Nhân Tuấn tê dại, từ thắt lưng trở xuống run rẩy chẳng kiềm chế được, bụng dưới trống rỗng, giữa hai chân thấm ướt lầy lội. Đúng là cậu đã sắp tan thành vũng si rô bưởi.

"Có thể hôn cưng chứ?" Siêu trộm hỏi, mái tóc hồng hồng ướt đẫm mồ hôi bết lại từng mảng. Cảnh sát nhỏ bị đặt dưới thân không đáp lời mà khe khẽ hé miệng, lộ ra đầu lưỡi hồng phấn xinh xắn nghiêng đầu liếm lấy đoạn cổ tay đang chống ở bên đầu cậu. Đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo qua, nước bọt nhầy nhụa để lại trên da những vệt bong bóng nước tròn tròn nho nhỏ, lưỡi của vị cảnh sát tiếp tục từ từ trượt dọc theo cổ tay mà liếm láp vùng da xung quanh, miệng hung dữ cũng không buông tha cho người:

"Làm tôi đau tôi đập anh chết ngắc."

Cậu ngoan ngoãn nằm yên không xen vào chuyện kế tiếp. Siêu trộm hung hăng nhào tới như con bạch tuộc ngửi được mật ngọt, rúc đầu vào vùng da trắng mịn lấp ló dưới cổ áo sơ mi dùng sức cọ cọ, đem theo cảm giác nhồn nhột ấm áp của mái tóc.

"Mùi bưởi của em yêu thơm quá."

Tin tức tố tràn ra từ Omega giống như bàn tay nhỏ vỗ về an ủi Alpha trong kỳ dịch cảm, quả thật là liều thuốc kích tình tuyệt vời nhất. Người đàn ông há miệng cắn nhẹ lên tuyến mùi của cậu, hàm răng vừa day cắn vừa mút hôn vùng thịt mềm mại, chậm rãi nhấm nháp, tinh tế tận hưởng, như đang cẩn thận ăn cho bằng hết miếng bánh gạo nếp dẻo thơm. Hoàng Nhân Tuấn bị hắn nhâm nhi tới mất kiên nhẫn, miễn cưỡng giơ cánh tay đẩy ngực Nana, ngữ điệu mập mờ: "... Anh nhanh lên một chút.."

Đối phương không thèm để ý tới mệnh lệnh của cậu, ôm lấy mặt cậu hôn lung tung như cũ.

"Nhân Tuấn thật ngon, cưng ngọt quá. Tuyệt vời~"

Cảnh sát nhỏ bị siêu đạo chính tóm gọn rồi tấn công chẳng kịp trở tay, giật mình nghiêng đầu tránh né nhưng không kịp. Chụt chụt chụt chụt chụt chụt, từ đỉnh đầu cho đến cái trán nhẵn bóng, chóp mũi hếch lên, bờ môi xinh yêu, cái má phúng phính thịt, chụt chụt chụt, gương mặt tuấn tú của Hoàng Nhân Tuấn dính đầy nước bọt ngọt ngào, xương quai xanh cũng ướt đẫm vì những nụ hôn cuồng nhiệt liên tiếp rải xuống. Hắn biến Hoàng Nhân Tuấn trở thành miếng bánh mì nướng nóng hổi trắng mềm, chỉ cần nhấn nhẹ ngón tay vào sẽ ứa ra mật thơm. Cảm giác sung sướng xen lẫn hứng tình lập tức dâng tràn trong não, kích thích tuyến thể sau gáy rung lên từng hồi. Lưng Hoàng Nhân Tuấn chìm trong nệm dày êm ái, miệng nhỏ hổn hển thở dốc. Khí lực của đối phương như muốn đem khung xương cậu vùi xuống ghế sofa, cậu chẳng thể làm gì, vừa muốn thở đã bị tên trộm cắn hầu kết, vừa muốn khóc thì bị tên trộm le đầu lưỡi liếm khóe mắt. Hắn quá "chu đáo", còn nhớ dùng ngón tay lau sạch nước miếng trào ra khóe miệng Hoàng Nhân Tuấn. Buồn bực, nóng nực, mồ hôi trơn trượt, ẩm ướt, kiểu hôn dai dẳng bá đạo này thật khó chịu và ngột ngạt, chỉ cần một nụ hôn thôi cũng có thể khiến cậu cảm giác như mình vừa đại chiến tám trăm hiệp bắn đùng đùng đùng. Siêu trộm hôn xong cúi đầu xuống nhìn chằm chằm mê đắm đôi môi sưng tấy của Omega, mà vị cảnh sát nhỏ kia chỉ lặng lẽ đỏ mặt, há miệng thở dồn dập, ánh mắt mất tiêu cự, phát ra âm thanh khàn đục từ trong cổ họng.

Tên trộm hôn hôn má cậu, con mắt ướt át đa tình lại dìm Hoàng Nhân Tuấn vào bể dịu dàng. Vẫn cười híp mắt, giọng điệu vô cùng chân thành:

"Nhân Tuấn muốn làm ở đâu? Trên ghế sofa? Trên giường? Trên sàn nhà? Trên bệ cửa sổ? Ở đâu Nana cũng làm được hết."

Đm, cái này mà là sự lựa chọn hả? Chọn cái nào thì ông đây cũng bị chơi! Hoàng Nhân Tuấn choáng váng, khó khăn trừng mắt với cái bóng mờ mờ ảo ảo trước mặt. Cậu nhìn chiếc đệm điều hòa cùng Moomin bị Nana ném lăn lóc dưới đất, bé hà mã trắng muốt giương đôi mắt ngây thơ nhìn chủ nhân của nó sắp bị đụ ná thở —— Hoàng Nhân Tuấn phẫn nộ! Khi tâm trạng cậu tốt, thỉnh thoảng còn ôm lấy Moomin bobo, mà bây giờ nó chỉ có thể nằm sải lai ở đó nhìn dáng vẻ chật vật của mình. Cảnh sát nhỏ không thể chấp nhận được, nghiến răng nghiến lợi vỗ cái đầu đầy lông màu hồng của tên Alpha"

"LÊN GIƯỜNG!"

Tên siêu trộm kinh ngạc nhìn bộ dáng tức xì khói của cậu, Hoàng Nhân Tuấn còn chưa kịp cảm thán nhân sinh khó khăn, cuộc đời là bể khổ qua được bể khổ là qua đời thì đã bị một đôi tay rắn chắc vòng qua đầu gối mình nhấc bổng lên. Nhà cậu nhỏ, phòng ngủ cách phòng khách chỉ vài bước chân nhưng cậu vẫn bị đoạn đường ngắn ngủi này dày vò quằn quại. Thẳng đến khi bị vứt lên giường, bị dụ dỗ cởi quần lót ra mới miễng cưỡng he hé mắt. Vẫn là chiếc giường quen thuộc, vẫn là siêu trộm đẹp trai biến thái, vẫn là cái miệng ngọt xớt lải nhải Nhân Tuấn của anh đáng yêu quá tại sao em lại đáng yêu như thế cưng ơi anh sắp chết mê chết mệt em rồi. Ngoài miệng nhu tình mật ý, còn thứ trong quần thì càng ngày càng to thù lù, cứng rắn nóng bỏng, cách một lớp vải cọ lấy thằng cu phía dưới của cậu.

"Bé ơi duỗi tay ra nào." Siêu trộm thỉnh cầu. Hoàng Nhân Tuấn ngỡ rằng hắn muốn cậu ôm cổ hắn nên ngoan ngoãn vươn tay, chờ đợi động tác tiếp theo.

Rồi một tiếng lách cách nhẹ nhàng kéo tâm trí cậu trở về thực tại, cảm giác lạnh buốt nơi cổ tay truyền xuống làm cậu khó chịu cau mày. Hoàng Nhân Tuấn bất giác cúi đầu ngó thử, một bộ còng tinh xảo đang khóa chặt hai cổ tay mình. Dùng sức giật ra thì vang lên tiếng leng keng vui tai, nếu như cậu tỉnh táo một chút sẽ phát hiện ra đây là bộ còng tay limited version mà cục trưởng Lý Vĩnh Khâm lấy làm kiêu ngạo bấy lâu, quý như bảo bối. Ờm, đương nhiên là chẳng phải để sử dụng trong trường hợp này.

Cảnh sát nhỏ tức giận giãy dụa vặn vẹo người dưới sự trói buộc của chiếc còng tay, nhìn chằm chằm người đang cười rạng rỡ trước mặt bằng đôi mắt đỏ hoe ướt sũng, xấu hổ phẫn nộ muốn chết.

"Tháo nó ra! ... đồ khốn kiếp! Đồ chó con..."

"Lúc Nana trốn ra thì thấy nó, nghĩ Nhân Tuấn chắc sẽ thích nên tiện tay cầm theo." Tên trộm nhấc cổ tay đang bị còng giơ lên trên đỉnh đầu, sau đó nhấn cậu lên đầu giường, cúi người xuống tinh tế hôn vành tai nóng phát nhiệt của đối phương, ngửi ngửi hương thơm ngọt ngào sau gáy cậu.

"Nhân Tuấn à, cưng ngoan ngoãn một chút đi. Muốn chó con? Nana có thể làm chó con của em~"

Cảnh sát Tiểu Hoàng không chịu khuất phục, hai chân mảnh khảnh đá loạn xạ trên không trung, áo sơ mi nhàu nhĩ, lộ ra cái bụng trắng nõn, giống như bé mèo con phơi bụng mềm:

"Ai lại thích còng tay chứ hả!"

"Khi Nhân Tuấn còng anh lại, anh mê lắm đó." Tên trộm vờn quanh hõm eo thon của cậu, không nặng không nhẹ véo một cái, đầu ngón tay như có dòng điện nối thẳng đến đại não, kích thích cảnh sát nhỏ mềm nhũn chân. Tên trộm hài lòng gật đầu, rồi mở rộng vạt áo sơ mi ra, đỏ mặt hỏi Hoàng Nhân Tuấn mình có thể chạm vào người cậu không, ngón tay lướt qua lướt lại trên vùng bụng phẳng lì. Hỏi một câu lại sờ một cái, hỏi thêm một câu lại dê xồm thêm một cái nữa, Nana muốn ôm Nhân Tuấn, còn muốn sờ sờ Nhân Tuấn, huhu có được không..

Hoàng Nhân Tuấn bị hắn chọc cho muốn phát điên, câu chữ từ trong cổ họng mang theo tiếng khóc nức nở:

"Đừng hỏi tôi! Anh... ưm...aa.. làm nhanh.. một chút..."

"Không muốn đâu." Cảnh sát nhỏ quần áo xộc xệch không chỉnh tề hại người khác vừa nhìn thôi đã muốn hung hăng thương yêu. Áo sơ mi của cậu một nửa hững hờ vắt trên cánh tay, nửa còn lại rũ xuống trên ga giường, cổ áo rộng mở để lộ nửa bờ vai lõa lồ, vòng eo uyển chuyển cùng đường nhân ngư dẫn xuống chốn thiên đàng. Bàn tay tên trộm xuyên qua vải vóc ôm lấy cậu. Vẫn là vòng eo mê người nhất, tinh tế, trắng trẻo mềm thơm, chỉ cần một tay thôi là có thể ôm trọn, bóp một cái có thể khiến ngài cảnh sát nhỏ mềm nhũn rên rỉ quyến rũ. Nana úp mặt vào bụng cậu, như đứa trẻ nghịch ngợm thở phì phò để phát ra âm thanh kỳ lạ. Chơi chán eo, bàn tay mò ra sau lưng trượt xuống dưới, cách quần lót mà vần vò bóp mông cậu. Hoàng Nhân Tuấn đã sớm bị hắn sờ đến ướt sũng, quần lót màu sáng ướt đẫm một mảng, dương vật phía trước cứng cứng hồi lâu, cổ tay bị còng khóa chẳng thể thoát khỏi. Chỉ có thể lặng lẽ kẹp chặt hai chân, hai mắt đẫm lệ trừng mắt nhìn Alpha trên người.

-

Hết Người được chọn 3~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro