Năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm

Nội dung chương trình học lần này là làm bánh chocolate, kỳ thật cách làm chocolate vô cùng đơn giản, chuẩn bị nguyên liệu là một khối chocolate rồi hòa tan, sau đó chọn khuôn đúc mình thích để tạo hình, và cuối cùng làm mát bằng cách để vào tủ lạnh, như vậy là đã xong.
Đầu tiên Biên Bá Hiền làm thử một lần trước cho các học viên xem, rồi để cho mọi người tự mình làm, sau đó cố ý ho nhẹ hai tiếng gây sự chú ý của mọi người, giả vờ đùa cợt lại ngượng ngùng hỏi: "Sau khi làm xong Chocolate sẽ trải qua đóng gói là có thể ăn được ~ mọi người muốn tặng cho ai nào?"

Phần lớn các học viên đều là phụ nữ đã lập gia đình, đáp án hầu như giống nhau: "Tặng cho chính mình nè, tặng cho chồng nè, tặng cho con nữa nè, tặng cho cả bạn thân nữa."

Điều này làm cho Biên Bá Hiền có chút buồn bực nho nhỏ, tại sao không có ai định tặng cho mình vậy. Cậu đột nhiên cùi gằm đầu, giọng nói có chút chán nản: "Ôi ~ Vì sao mọi người không ai có ý định sẽ tặng cho em vậy! Em thực sự đang rất là thương tâm nha, mọi người khi dễ em đây độc thân chứ gì!"

Bình thường thầy giáo Bá Hiền tuổi còn trẻ rất đáng yêu lại thích nói đùa với các học viên, cho nên các học viên ở đây đều biết được cậu đang nói đùa. Nhưng không thể không nói dáng vẻ thầy giáo Biên nũng nịu thực sự rất ngoan lại khả ái, dù là các mẹ trẻ ở đây hầu hết đã có chồng đi chăng nữa cũng sẽ muốn nựng khuôn mặt nhỏ nhắn như trẻ con của vị thầy giáo này.
Có mấy người học viên cố ý che miệng cười trộm cậu, xong lại ở trước mặt mọi người trêu chọc cậu: "Thầy giáo Biên nè, tại sao em không đi tìm người yêu đi nha ~ dung mạo em đáng yêu như vậy, tính cách lại tốt, nhất định sẽ có rất nhiều con gái thích em."

Tuy Biên Bá Hiền thường xuyên cùng các bà mẹ trẻ này nói đùa, nhưng đối với những câu hỏi kiểu này vẫn không chống đỡ được. Vừa nghe bị hỏi đến vấn đề bạn gái, nhất thời thẹn thùng, khuôn mặt đỏ ửng, làm bộ tức giận, lắp ba lắp bắp nói: "Này! Các chị nói bậy gì đấy! Chẳng qua bây giờ chưa tới lúc mà thôi, sớm muộn gì em cũng sẽ có."

Lúc này cậu nói tới nói lui không dám nhìn các học viên bên dưới, né tránh ánh mắt mọi người, đột nhiên ngẩng đầu lên lại vừa lúc mắt chạm mắt với người kia, Phác Xán Liệt cười rất là ôn nhu nhìn cậu.

Không rõ, cậu cảm giác mặt của mình nóng không chịu được, tim đập nhanh... Cũng không biết vì sao tim đột nhiên lại đập nhanh như vậy.
Chuyện gì xảy ra vậy?

Sợ đến nỗi cậu vội vã nghiêng đầu đi, không dám đối diện với ánh mắt của hắn nữa. Cúi đầu cảm giác mình tỉnh táo không ít, trên mặt cũng không còn nóng như vậy, lúc này mới mau chóng nói sang chuyện khác: "Mọi người bắt đầu làm chocolate đi nào!"

Nghĩ một hồi, cậu cười ngẩng đầu, sau cùng bù vào một câu. "Nếu là làm chocolate cho người yêu, như vậy càng phải dụng tâm mà làm."

Hắn... Làm chocolate xong muốn tặng cho ai vậy.

Biên Bá Hiền nhìn các học viên bên dưới đều đang bận rộn, lặng lẽ liếc Phác Xán Liệt một cái, hiếu kỳ trong lòng len lén dấy lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro