Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thân thể này đã từng phục vụ bao nhiêu người rồi hả? - Gai mồm vẫn buông những lời xấu xa trong khi một tay đang cố định đôi tay của Roy ở trên đầu, tay còn lại, vuốt ve vùng bụng phẳng lì, mịn màng của cậu.

- Aaa..... Ưm..... Xin ngài..... Buông tay - Khuôn mặt Roy đã thấm đẫm nước mắt. Hơi thở cũng đã trở nên gấp gáp.

- Vẫn còn tỏ ra trong trắng được à? - Cái nhếch mép đầy khinh thường xuất hiện trên gương mặt Gai. Hắn đã mất hết lý trí thật rồi. Hắn siết chặt đôi tay bé nhỏ của Roy, cắn thật mạnh vào bờ vai trắng nõn.

- Áaaaaaaaaaaaaaaaa - Tiếng hét thất thanh của Roy khiến Gai bừng tỉnh.

Hắn đang làm cái quái gì vậy? Thân là thái tử mà hắn lại làm những việc khốn nạn này sao? Không lẽ hắn ghen?

Vội vã buông tay, Gai trước khi quay đi không quên buông lại lời cảnh cáo:

- Cậu nên nhớ, cậu là hôn thê của tôi. Còn để tôi thấy cậu gặp riêng chú tôi một lần nữa thì đừng trách tôi chưa cảnh báo.

Trượt dài từ bức tường lạnh lẽo xuống đất, Roy chỉ còn biết gục đầu xuống mà khóc.

Đau.

Nỗi đau cả về thể xác và tinh thân. Máu từ vết cắn trên bả vai vẫn không ngừng tuôn ra, chiếc áo bị xé rách ném ở 1 góc, còn cậu, cả thân thể run lên không chỉ vì lạnh mà còn vì những tiếng nấc nghẹn ngào đau đớn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro