4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nỗ ca – đây chính là cái tên bình thường Chung Thần Lạc hay gọi nhiều nhất, nhưng ngoại trừ cái này ra thì cậu vẫn còn rất nhiều xưng hô khác dành cho anh người yêu của mình, Lý Đế Nỗ bình thường có thể thông qua cách Lạc Lạc nhà mình gọi để phát hiện đang ở tình huống gì, cần phải làm cái gì, Đế Nỗ chính là Chung ngữ giả, chỉ một nhà này, không chi nhánh.

Lý Đế Nỗ - Chung Thần Lạc rất ít khi sẽ gọi đầy đủ như vậy, thời điểm mới tham gia chương trình tống nghệ, Thần Lạc nghiêm túc đứng trước máy quay nói ra cái tên này, nhưng người được kêu trong mắt chỉ toàn là nụ cười nghịch ngợm của cậu. Và còn có một khoảnh khắc, chính là vào điểm bọn họ cử hành hôn lễ ở nước ngoài, lúc tuyên thệ, gọi Lý Đế Nỗ, lần đầu tiên anh cảm thấy tên mình lại dễ nghe như vậy.

Ca ca – thời điểm Chung Thần Lạc gọi anh như vậy, Đế Nỗ biết nhất định người này lại ở trên mạng đọc đồng nhân văn về bọn họ. Mỗi lần như thế, Thần Lạc lại cố tỏ ra mười phần muốn biểu lộ khí chất "công" của cậu, sẽ làm ra bộ dáng cực kì nghiêm túc kêu "Ca Ca", thế nhưng, mỗi lần nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của Lý Đế Nỗ đối với cậu, thần trí của Chung Thần Lạc liền mơ hồ, ầy, nhan sắc này thật hại người!

Học trưởng – đây là từ khi bắt đầu học đại học thì gọi, thường là lúc Chung Thần Lạc làm nũng sẽ gọi. Mỗi lần không muốn rời khỏi giường, không muốn tập luyện thì sẽ bắt đầu nhuyễn manh làm nũng.

"Học trưởng, rất cần anh~", một người đàn ông Thượng Hải luôn mặt lạnh khi đi ra ngoài, lúc nói chuyện với Lý Đế Nỗ mềm mềm nhuyễn nhuyễn như một làn sóng nhỏ, sau đó Lý Đế sẽ đem nguyên tắc của bản thân ném đi, Thần Lạc nhà anh tương đối quan trọng hơn! Và cho dù khi cả hai đã ở cùng một chỗ, thời điểm tham gia chương trình, cậu mỗi ngày mềm mềm nhuyễn nhuyễn gọi "Học trưởng~", sau đó liền yên tâm mà ngồi hưởng thụ đặc quyền của anh đối với mình.

Bạn trai – Chung Thần Lạc thường gọi nhất khi giới thiệu Lý Đế Nỗ cho người khác. Lúc trước, khi hai người bắt đầu ở cùng nhau, Đế Nỗ mời La Tại Dân và nữ diễn viên trong đoàn kia ăn cơm, Thần Lạc kéo Đế Nỗ phi thường kiêu ngạo nói, "Giới thiệu với hai người một chút, đây là bạn trai em, Lý Đế Nỗ."

Thời điểm mà Đế Nỗ nghe được trong lòng liền mềm xuống, người này, nhìn có vẻ tùy tiện, nhưng thật ra lại là một người rất tỉ mỉ, cậu hoàn toàn không hề tiếc việc cho anh cảm giác an toàn, cho dù chỉ là một tiếng gọi. Thời điểm lần đầu tiên ăn chung với mọi người khi tham gia chương trình, Nhân Tuấn còn nói, bọn họ nên khiêm tốn một chút, Đế Nỗ gật đầu một cái bảo không thành vấn đề, vậy mà lần ăn chung đó, ngay trước mặt tổ chương trình, Chung Thần Lạc đặc biệt kiêu ngạo nói, "Đúng nha! Đế Nỗ là bạn trai em.". Nhân Tuấn trợn mắt nhìn Lý Đế Nỗ , anh xoay người, nhìn hắn với vẻ mặt bất đắc dĩ,"Lạc Lạc vui vẻ là được!", này này, Thần Lạc vui vẻ? Rõ ràng khóe miệng cậu cũng rất hài lòng đó Đế Nỗ.

Ông xã – cái này cho tới bây giờ Lý Đế Nỗ cũng không để cho Chung Thần Lạc gọi anh như vậy, bởi vì trong lòng anh, Thần Lạc là người yêu anh nhưng cũng là đàn ông, có niềm kiêu hãnh.

Thế nhưng ngày đó, mọi người đề nghị chơi trò Nói thật hay Đại mạo hiểm, Đế Nỗ đối với chuyện này không có hứng thú, nhưng có một người chọn đại mạo hiểm, nghe theo lời xúi giục của mấy người kia, hướng đến anh gọi một tiếng "Ông xã", Đế Nỗ sửng sốt một chút, nhìn người trước mặt, hơi nhíu mày, không nói gì. Hoàng Nhân Tuấn vội vàng giảng hòa, mang Chí Thành tham gia náo nhiệt, thế nhưng, Chung Thần Lạc ngồi ở bên cạnh uống rượu ở trong lòng bĩu môi.

Tối hôm đó, sau khi Đế Nỗ tắm xong đi ra, thấy đại bảo bối nhà mình ngồi trên giường, mặt đầy nghiêm túc.

"Lạc Lạc? Sao thế?", một giọt nước lướt qua sợi tóc rơi xuống.

"Ông xã!", khăn lông bỗng nhiên rơi xuống đất.

Lần đầu tiên Lý Đế Nỗ cảm thấy thính lực của bản thân có vấn đề, "Lạc Lạc, em nói cái gì?"

Người kia bày ra bộ dáng không thèm để ý, thế nhưng lỗ tai cũng đã đỏ lên, "Ông xã!", lại lập lại một lần nữa.

Đế Nỗ bước mấy bước đi đến trước giường ngủ,"Thần Lạc!", Lý Đế Nỗ cúi đầu xuống nhìn cậu, ánh mắt đã đỏ lên trong rất đáng sợ, Thần Lạc cảm thấy có thể bản thân đã nói sai cái gì rồi.

Kết quả một đêm đó, Chung Thần Lạc vô số lần nức nở gọi "Ông xã", sang ngày thứ hai không thể xuống được giường.

Đế Nỗ bình thường đều gọi là Lạc Lạc, cho dù lúc sinh khí, cũng là dịu dàng gọi "Chung Thần Lạc ", phần lớn thời điểm gọi "Lạc Lạc" đều rất thâm tình, mang theo cưng chiều, nhưng cũng có khi là bất đắc dĩ. Bình thường lúc anh khàn giọng gọi "Bảo bối", việc này đại biểu cho việc sáng ngày hôm sau Chung Thần Lạc phải ở trên giường. Nhưng thứ khiến Thần Lạc thích nghe nhất, thứ khiến cậu nhớ cả đời, là lúc Đế Nỗ cầm giấy kết hôn của bọn họ nói,"Xin chỉ giáo nhiều hơn, Chung tiên sinh."

Bình thường trên sân khấu Chung Thần Lạc luôn giàu cảm xúc, thế nhưng, trong tiết mục cậu cùng với Nhân Tuấn hát <<Chầm chậm thích em>>, tuy có thể thể hiện ra được cảm xúc của bài hát, thế nhưng sau khi hát xong liền đem đầu vùi vào bả vai của Lý Đế Nỗ bật cười, Đế Nỗ mặt đầy vẻ bất đắc dĩ mà vỗ vỗ người này, còn Hoàng Nhân Tuấn mặt không cảm xúc nhìn hai người, mấy người ở bên cạnh phải nhịn cười, "Tui cũng không muốn mà! Nhưng khi tui nhìn thấy Tuấn ca, thật sự không thể nhịn được. Tui đã rất cố gắng để không cười nha."

"Chung Thần Lạc, em có phải hơi quá đáng không?", Nhân Tuấn thật oan ức, cũng không còn cách nào khác mà.

"Cũng không phải lỗi của em mà."

Một lát sau, đạo diễn xông vào, cầm máy quay, "Thay đổi kịch bản, sau này cho cậu hát với Lý Đế.", không phải họ không muốn, ban đầu vốn là vương (tử) bất kiến vương (tử), thế nhưng, bây giờ toàn bộ kịch bản đều bị phá vỡ.

Cùng ngày hôm đó, bọn họ ở trong khách sạn nhận được một bưu kiện hoả tốc, là một cái thùng lớn, được gửi từ Thượng Hải, nhưng trên đó đề tên người nhận là Lý Đế Nỗ. Thần Lạc dùng bạo lực mở cái thùng đó ra, bên trong chứa đầy đặc sản Thượng Hải, một phòng từ già đến trẻ cũng không yên tĩnh được, ngay cả mấy người Nhân Tuấn, Chí Thành cũng tới tham gia náo nhiệt.

Lúc Chung Thần Lạc trở lại, nói gì đó trong điện thoại, từ bên trong điện thoại truyền đến thanh âm không hề thua kém bọn họ chút nào, "Thần Lạc , mẹ nói cho con biết, mấy thứ này đều là cho Đế Nỗ. Không cho phép ăn trộm, con nhìn con xem, đã mập thành bộ dáng như thế nào rồi, Đế Nỗ chiếu cố con cực khổ như vậy, con hiểu chuyện một chút cho mẹ."

Mọi người trong phòng đều trố mắt nhìn, Thần Lạc bĩu môi, "Mẹ, con mới là con trai mẹ mà!", ở bên kia hừ một tiếng, Đế Nỗ đi theo kêu lên một tiếng,"Mẹ, không có sao, Thần Lạc ở đây rất ngoan".

Thanh âm ở bên kia trong nháy mắt liền dịu dàng lại, Đế Nỗ cầm điện thoại đi ra ngoài nói chuyện.

"Lạc, quan hệ gia đình hai người bọn em không tệ nha." Đông Hách yếu ớt nói, sau đó bị Chung Thần Lạc đạp ra ngoài, lúc này Đế Nỗ cũng đã quay trở lại, đồ ăn đã ít hơn một nửa.

"Mẹ đối với em thật tốt." Đế Nỗ đi tới ôm con mèo lớn nào đó đang nóng giận.

"Cảm ơn, Lạc Lạc."

Thần Lạc có chút không được tự nhiên nói," Là do anh đối với em quá tốt, em cũng không chăm sóc anh nhiều, cái này coi như trả tiền lương cho anh." Lý Đế Nỗ cười cười đi đến hôn cậu, Thần Lạc khẩu thị tâm phi của anh a! Cảm ơn em đã cho hắn một gia đình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro