Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 17 : Kí ức bị lãng quên

Quả thật, giờ đây tôi đã hiểu, không phải cứ xa là nhớ, mà cảm thấy nhớ nhất là ở gần 

nhưng chẳng phải của nhau, mà coi nhau như người xa lạ.. 

Đôi khi bạn cần phải chạy thật xa 

...Để thấy ai sẽ chạy theo bạn? 

Đôi khi bạn cần phải nói nhỏ hơn 

...Để thấy ai đang nghe bạn? 

Đôi khi bạn cần phải có những quyết định sai lầm 

...Để thấy ai đang ở đó giúp bạn sữa chữa? 

Đôi khi bạn cần phải để người yêu bạn đi thật xa 

...Để thấy người đó có đủ yêu bạn để trở lại hay không?.............. 

Làm sao có thể sống bất cần khi trái tim còn cần được vỗ về thật nhiều ? 

-----------------------------------------

Sáng hôm sau

-Tiểu thư, tiểu thư àh….. 

-Uhm…..ứ chịu,…để yên cho ta ngủ…. 

-Tiểu thư àh, cô sắp đè chết Kwon quản gia rồi đó 

Tiếng gọi của gia nhân ngày càng gấp hơn, lay cô liên tục mong cô ngồi dậy và chừa cho quản gia của cái nhà này một chút không khí để thở. Chuyện là vầy, tối hôm hôm, chị Mều của chúng ta ngồi ngắm Yuri mà ngủ quên. Nhưng tối lại lạnh quá, chị ấy bá đạo leo lên hẳn người của Yuri mà nằm, mặc cho người ta sốt mê man, chị ấy vẫn thản nhiên nằm trên người Yuri mà ngủ. Tới sáng mà Yuri còn thở là may lắm rồi. Hên là có một gia nhân đi làm sớm nên thấy được cảnh lấy thịt đè quản gia này. 

“ Chết, ai chết nhỉ ? “ 

Jessica nhanh chóng xoay người qua để ngồi dậy, kết quả là chị ấy té một cách “ êm đẹp” xuống đất 

-Ouch.., đau chết đi được, sáng sớm mà ngươi chết chóc cái gì thế, ta ngủ mà cũng không yên . 

Công chúa cau có nhìn người gia nhân trước mặt, tay thì xoa xoa butt của mình ( đã lép nay còn lép hơn ) 

-Tiểu thư, cô đè lên mặt Kwon quản gia thì sao cô ấy thở được, mà hình như cô ấy trông không ổn chút nào. Hay để tôi đưa cô ấy lên phòng cô nhé . 

-Ai là Kwon quản gia ? 

-Tiểu thư, cô thật thích đùa. Là người đang nằm trước mặt cô đó. 

“ Người này, là quản gia của mình sao ? Gia nhân trong nhà nói trước tới giờ cô ta luôn chăm sóc cho mình,….” 

-Ngươi thích đưa đi đâu thì đưa. Nhưng sao lại dìu lên phòng của ta ? 

-Chẳng phải Kwon quản gia vẫn ngủ trong phòng cô từ ngày hai người yêu nhau sao ? 

Jessica nghe đến chữ “yêu” là giật cả mình. Cô đã yêu, một lần nữa sao ? Chẳng phải cô đã đóng băng trái tim mình lại rồi mà . Chuyện này sao có thể thể được, lại với một người con gái nữa chứ. 

-Ta….với tên này…yêu sao..? 

-Vâng, hai người yêu nhau nhiều lắm đấy. Chúng tôi vẫn hay mất ngủ vì tiếng hét của…của…. 

Cô gia nhân đỏ mặt khi nhớ lại những tiến rên rĩ của Jessica từ khi Kwon quản gia chuyển vào chung với Tiểu thư. Ôi đáng sợ.. 

-Sao, tiếng hét gì ? 

-Uhm……nước… 

Là Yuri, cô ấy đã dần tỉnh giấc khi nghe Jessica và người gia nhân nói chuyện. Cô thấy cổ họng khô rát, khó chịu. 

-Tiểu thư cứ ngồi đây. Tôi đi lấy nước ạ. 

Nói xong cô gia nhân liền vụt ngay xuống bếp, lấy ly nước ấm cho Yuri. Cô ấy cẩn thận nâng đầu Yuri lên và cho uống, nhưng Yuri không uống được nên nước cứ tràn hết cả ra ngoài. Bỗng nhiên Yuri kéo đầu cô người hầu xuống và hôn. Trong tâm trí Yuri cứ nghĩ người đang bên mình là Jessica, vì cô nhớ hôm qua, cô đã cảm thấy cô ấy đang ở bên mình. Nếu là Jessica thì không có gì phải ngại, chẳng phải họ vẫn thường xuyên ăn uống theo kiểu này sao ? Cứ làm liều, biết đâu cô ấy sẽ nhớ. Sau khi uống hết nước từ miệng của người đối diện, cô mới nới lỏng cánh tay mình ra. 

-K..Kwon…q..quản…g…gia… 

“ Đây không phải là giọng của Sica “ 

Hốt hoảng, cô mới mở mắt ra, trước mặt Yuri là là một cô gia nhân hai má đang đỏ ửng lên và đứng kế bên mới là người mà cô ngày đêm mong nhớ. Jessica đang trừng mắt ra nhìn cô, cô không biết phải giải thích sao nữa.. 

-Sica…Yul………. 

-Thứ nhất, tôi là Tiểu thư, không phải Sica. Thứ hai, biến thái vẫn chỉ là biến thái, gia nhân cũng không tha. 

Dứt câu là cô bỏ đi, mặc cho Yuri ngồi đó, nước mắt của cô, nó lại chảy ra nữa rồi, lại một lần nữa cô đẩy Jessica ra xa. 

-Kwon quản gia, để tôi dìu cô về phòng nhé 

Cô gia nhân dịu dàng lên tiếng khi thấy Yuri bị Tiểu thư đối xử như thế. Dù là không biết chuyện gì nhưng chuyện Kwon quản gia và Tiểu thư là một cặp thì trên dưới Jung gia ai mà chẳng biết. 

-Tôi xin lỗi, khi nãy tôi không biết là cô. 

Cô gia nhân không nói gì, chỉ khệ nệ mà dìu Yuri về phòng, giúp cô ấy vào phòng tắm và lấy đồ cho cô ấy thay. Vào trong phòng tắm, Yuri cởi hết quần áo của mình ra, mở nước vòi sen cho nó gội rửa hết những mệt mỏi, những đau đớn của cô 

“ Sica àh, em bảo Yul phải làm sao đây ? “ 

Nếu bạn khóc trong lúc này thì sẽ không ai biết là những giọt nước mắt, chúng đang tuôn rơi………. 

-----------------------------------

Jessica nay đã thay đồ xong, đi xuống nhà và đang ăn sáng. Đồ ăn cô ăn sao không thấy vừa miệng, cảm thấy nuốt không vào

“ Lạ thật, lúc trước mình vẫn thích ăn kem lắm mà…” 

Jessia không ăn mà ngồi ngậm cái muỗng suy nghĩ. Cô gia nhân lúc nãy đi ngang qua nhà bếp, thấy Jessica đang ngồi ăn kem nên đi lại gần bàn ăn và nói 

-Thưa tiểu thư 

Jessica đang mơ màng thì nghe tiếng nói nên hết hồn, đánh rơi cái muỗng xuống đất 

-Này, ngươi tính hù chết ta hay sao ? 

-Tôi xin lỗi. Nhưng Kwon quản gia sẽ không vui nếu thấy cô ăn kem mà không đợi cô ấy xuống nấu đồ ăn cho cô . 

-Sao ? 

-Tiểu thư, chắc là mới xuất viện nên có một số chuyện không nhớ. Kwon quản gia lúc nào cũng nấu đồ ăn cho cô và tuyệt đối không cho cô ăn đồ lạnh vào buổi sáng đâu ạ. 

Jessica vừa ngẫm nghĩ vè cái con người tên Yuri ấy. Cô ta là quản gia, còn quản cả cách ăn uống của cô nữa. Vừa nghĩ cô vừa nhặt cái muỗng ỡ dưới đất lên và tiếp tục ăn kem. ( sạch ghê =.= ) 

Yuri từ tên lầu bước xuống. Tuy cơn sốt đã giảm nhưng cô vẫn thấy hơi chóng mặt một chút. Đi vào bếp là đã thấy công chúa của cô ngồi đó ngậm cái muỗng ăn kem. Cô chợt mỉm cười. Cô ấy đáng yêu thế này, cô yêu cô ấy biết bao, nhưng sao lại không nhớ cô chứ. 

-Tôi nhớ là đâu có cho Tiểu thư ăn kem vài lúc sáng như thế này. 

Yuri nghiêm giọng lên tiếng, làm Jessica quay đầu lại nhìn. Cái miệng đầy kem thế kia, làm Yuri nảy ra một ý định 

“Có lẽ cô ấy sẽ nhớ cái này “ 

Cô cầm tay Jessica kéo thẳng lên phòng. Tình cảnh vẫn như lúc mới gặp, Jessica miệng đầy kem nên chẳng phản kháng được. Rât muốn la to “ Này, tên biến thái, cô dẫn tôi đi đâu “ nhưng ….. 

Yuri kéo Jessica vào phòng, đóng chặt cửa lại, gì chặt hai tay của cô ấy vào cánh cửa, một tay thì mò xuống đằng sau lớp váy công sở mỏng, môi áp môi với Jessica. Yuri hôn Jessica say đắm, để bù lại cả một tháng hơn không gần gũi, không ôm ấp, không được nghe những tiếng yêu từ Jessica. Hai tay cô xoa nhè nhẹ vào bên dưới, Jessi thở hắt ra. Cái lưỡi tinh nghịch của cô, nó luồn vào trong khoang miệng của cong chúa, ăn sạch tất cả, cảm giác vẫn như ngày trước, cong chúa thì chống cự, còn cô thì ép hôn. Yuri tách ra, nhìn Jessica đang thỡ hổn hển 

-Nếu Yul nói Yul yêu em, em sẽ tin Yul chứ ? 

Jessica cố gắng vùng ra, nhìn Yuri một cách tức giận, cô quát to

-Cô đang làm trò gì đấy ? Cô tưởng cô là ai ? 

Yuri chẳng để Jessica nói thêm tiếng nào nữa. Hôn cô ấy là việc duy nhất cô nghĩ đến lúc này, bờ môi ngọt ngào, những tiếng rên rĩ, van xin Yuri hãy dừng lại vẫn lởn trong đầu cô mỗi đêm. Và giờ là lúc để cô thực hiện chúng. Cô đưa lưỡi mình vào thật sâu trong miệng của Jessica và hôn say đắm, tay thì lâu lậu lại ấn ấn, nhấp cô ấy vài nhịp, khiến công chúa rên rỉ 

.-Uhm.......Ahhhhhhh 

......

-Cảm giác này thế nào ? 

Jessia thât ra, cô thấy cảm giác bị cưỡng thế này có lẽ không phải là lần đầu. Nhưng không thể nào nhớ ra bất cứ thế gì cả. Chỉ có duy nhất những kí ức có liên quan đến Kwon Yuri là cô không thể nhớ….nhưng những nụ hôn, những động chạm này, không thể không thừa nhận là cô cũng thích chúng, mặc dù miệng vẫn la ó chửi người ta là biến thái. Ngón tay của cô ta, hình như rất quen với bên dưới của cô. Nó toàn chạm vào những điểm nhạy cảm nhất…….

-Ahh...r...rất.....q..q..quen..er........uhm...m. ..... 

-Có thể một chút nữa, em sẽ thấy quen với tất cả đấy 

Yuri cười nhếch mép, hai tay bế Jessica thẳng lên giường…… 

End chap 17 

( au ra h\chap rồi, hi vọng rds thích và yêu au nhiều nhiều nha  )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic