CHAP 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TRUYỆN EDIT CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ<MONG MỌI NGƯỜI ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA MIN

EDITOR:MIN[Yang Minji]

_______________Enjoy!!!><__________________

Để mặc cho làn nước lạnh cóng táp vào bờ ngực trần săn chắc, hắn thầm nghĩ về em. Hắn là cấp trên của em, và sau gần 2 năm làm chúng thì tất cả những gì đọng lại trong đầu hắn về em là : tài giỏi và quê mùa. Ừ thì hắn cũng không thích mấy em não phẳng quá, nhưng quá như em cũng chẳng phải loại của hắn. Cái mà hắn muốn tìm đến là một ai đó vừa thật máu lửa mà biết khoe đúng cách, làm cho hắn thật sự hứng thú. Nhưng đối với hắn cái áo sơ mi cài kín cổ sơ vin trong quần jeans không phải là cái mà hắn hướng đến.

Mọi người cũng bảo là em đẹp. Đúng là em có khuôn mặt của một thiên thần, đôi mắt với hàng lông mi cong vút, bờ môi đầy hờn dỗi. Nhưng đó không phải là tiêu chuẩn về cái đẹp của hắn. Với hắn, nét đẹp thể hiện khi ở trên giường, còn gương mặt ư? Tắt điện, ai cũng như ai!

Nhưng hắn vẫn tán tỉnh em. Đó là bản năng của kẻ săn mồi. Thi thoảng hắn vẫn vờ vô tình chạm phải tay em rồi vội vàng rụt tay lại như kiểu không may. Hắn biết, thế nào mà tim em chẳng run bắn lên. Mọi người bông đùa, gán ghép hắn với em, hắn cũng hùa theo. Kì lạ một chỗ là khác xa với vẻ ngoài hiền lành, em thường khá bình thản khi bị tôi trêu trọc chứ không ngượng nghịu, đỏ mặt. Có một sự gan lì nào đó trong con người em. Nhưng rồi hắn chẳng hơi sức đâu mà quan tâm điều đó. Nếu em muốn chia sẻ với hắn về số đo vòng eo, vòng mông của em thì hắn luôn sẵn sàng. Còn chuyện tâm hồn của em ra sao? Em không quan tâm.

___________________________________

Tiếng chuông cửa dồn dập. Hắn đoán là em đến. Cái cách mà em bấm chuông như giục giã: "Anh ơi, nhanh lên, em muốn lắm rồi!". Đã vậy thì hắn lại càng phải từ từ. Có đôi lúc cần rộn rã để người ta hứng khởi, nhưng có đôi lúc cần ném vào một xó như cái giẻ chùi chân. Có thế người mới mê ta như điếu đổ.

Hắn thủng thẳng khoắc chiếc áo ngoài vào để em không bị sốc trong lần đầu tiên gặp nhau ở một nơi không phải là văn phòng. Cánh cửa mở ra, em làm hắn thiếu chút nữa thở mạnh một cái vì chán. Em vẫn diện y nguyên bộ đồ công sở đến với hắn trong một buổi tối cuối tuần nồng đậm hơi men. Trong thoáng chốc, hắn đã nghĩ: "Mình ngu rồi, lẽ nào mất cả đêm nay cố cởi cho hết đám cúc dày đặc trên chiếc áo của em?".

Em tiến thẳng vào giường của hắn ngồi xuống trong khi chiếc bàn tiếp khách của hắn cách đó chừng 1m. Em thật khó đoán định. Nếu mọi người ở công ty mà biết chuyện này, dám chắc vài chị em chanh chua sẽ sẵn sàng nhổ nước bọt vào cái sự đoan trang hàng ngày mà em vẫn diễn. Có ai mà ngờ được, em lại như thế cơ chứ.

Hắn còn chưa kịp nói gì, em đã tiến đên, úp mặt vào bờ ngực trần săn chắc. Hơi thở của em thật dồn dập, và ôi chao, dù ngăn cách bởi lớp áo khoác, hắn vẫn cảm nhận được hơi nóng từ tiếng thở của em. Chưa bao giờ hắn muốn xé toang cái áo đáng ghét đó, để gần hơn hơi thở gợi tình ấy. Nhưng không, đừng tưởng ngủ với hắn là dễ. Hắn sẽ phải là thằng đàn ông đáng nhớ nhất từng ngủ với em dù trước và sau hắn em có ngủ với bao nhiêu người đi chăng nữa. Nhất định hắn phải tạo cho em cái sự hậm hực, tức tối vì muốn hiến dâng mà còn bị khinh bỉ.

Hắn đẩy vội em ra:

– "Kìa em, em làm gì vậy. Anh chỉ muốn được trò chuyện cùng em thôi mà".

– "Em không có gì để nói với anh cả. Em chỉ muốn được ngủ với anh. Vậy thôi".

Em còn chưa nói hết câu, hắn đã nhìn thấy em cởi gần xong những chiếc cúc áo. Chờ đã, em khát tình đến vậy ư? Em khiến hắn choáng váng. Loại gái vừa nhìn thấy hắn trong 5 phút đã trút sạch áo quần không phải lạ. Nhưng em thì khác. Cái hành động của em vừa khiến hắn sợ, vừa khiến hắn hứng khởi. Thôi kệ, hắn không nghĩ gì nữa, hắn muốn vồ lấy em để giúp em toại nguyện.

Trong thoáng chốc, hắn đã đè em xuống giường. Lần này thì hắn công nhận người ta nói đúng. Em đẹp thật. Phàn ngực trắng đến độ trong suốt phập phồng làm hắn hứng tình đến cực độ. Hắn nhập cuộc nhưng trong lòng còn ngổn ngang một suy nghĩ: "Em là đứa ngoan giả tạo hay kẻ phóng túng hiền lành ."

******

END CHAP 2

MINJI

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro