Part 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau trận độn thổ ta đã comeback đây!
Chương 14: Đại Kết Cục

*From: Lão Vương
~Vương Nguyên, em ngủ chưa?

Nguyên Nguyên nhíu mày, vất cái điện thoại sang một bên.

Máy điện thoại lại rung. Cậu không tự chủ được, mắt liếc qua.

*From: Lão Vương
~Anh biết em vẫn chưa ngủ. Bây giờ, nhìn qua cửa sổ đi.

Cậu mò xuống giường, cả người uể oải kéo rèm.

Dưới nhà, Tiểu Khải đang đứng dựa vào chiếc xe benz mới mua, tay phấn khởi vẫy vẫy.

"Vương Nguyên, mau xuống đây!"
Cậu nhếch môi khinh bỉ, chuẩn bị kéo rèm lại thì người dưới nhà lại kêu:

"Anh mua bánh ngọt đấy, không muốn ăn sao?"

Nuốt nước bọt ực một cái, tay xoa xoa bụng, miệng thầm than không tốt, tối nay cậu còn chưa có ăn cơm ah~ Hơn nữa, dạm này giảm cân, không được ăn bánh ngọt...

Thôi được, xuống một chút vậy!

Mặc tạm cái áo khoác ngoài vào, đi qua phòng bố mẹ nói một câu:

"Mẫu Hậu, con xuống nhà một chút!"

"Ừ, ừ, mau xuống đi~" Giọng lão mẹ khẩn trương

Đợi bóng dáng con trai đi xa, lão mẹ mới giục:

"Nhanh lên. Bắt đầu chiếu rồi!!"

"Ai nha~ chất lượng thật tốt!" Lão ba nhìn màn hình cảm thán

"Con rể mặc quần áo đẹp quá đi. Đáng
lẽ nên bảo Nhị Nguyên trang điểm một chút, lại mặt mộc đi ra ngoài~" Lão mẹ tiếc rẻ chẹp miệng một cái
...
(Có ai hiểu ko?😐)

Cậu nhìn bóng dáng người kia, chân vội vã bước đến:

"Bánh ngọt đâu?"

"Đây!" Vương Tuấn Khải vui vẻ lấy ra

"Oa, to như vậy?" Há hốc mồm

To chúng ta mới có thời gian nói chuyện chứ...

"Ừm, mau ăn đi!" Cười toe toét
Cậu chuẩn bị cắn miếng bánh vào mồm thì đột nhiên một ý nghĩ xuất hiện.

Tại sao...Vương Tuấn Khải trở nên tốt như vậy?

Để miếng bánh sang một bên, cậu nghi hoặc hỏi:

"Anh định làm gì?"

"Anh chẳng định làm gì cả." Ngây thơ, ngây thơ,...

Không nghi ngờ nữa, Vương Nguyên bắt đầu ăn.

Bên dãy phố kia, bác đạo diễn đang chỉ huy nhân viên quay phim...

Cả nước đang bật tivi xem màn tỏ tình lãng mạn của Vương Tuấn Khải...

Ở một góc tối, TF Family đang xem trò vui trên ô tô...

Quay lại với chủ đề chính nào! Bạn Trôi đang ăn bánh rất 'tốt' , chợt cảm thấy có gì cứng cứng trong miệng, bánh đầy mồm lẩm bẩm linh tinh:

"Cái gì thế? Bánh này bị hỏng rồi? Sao cảm thấy có cái gì như kim loại trong miệng?"

Vương Tuấn Khải im bặt, tay khẩn trương nắm chặt lại.

"Ha...ha... Thật sao?"

"Ưm...ưm~~" Vừa ăn vừa gật gật

"..." Trên trán Khải gia xuất hiện ba vạch đen, trong lòng âm thầm bái phục
Người này...còn ăn được nữa?

"Ai da~ Răng tôi!" Cậu kêu lên thất thanh.

Cố gắng nhai, cố gắng nuốt, cố gắng chinh phục cái bánh🎼 Dù nó có cứng bao nhiêu, ta cũng chịu được...
...
Vì vậy, răng ta đi rồi...

Vương Nguyên khóc than, mặt trắng bệch, tay run run che miệng.
"M..máu!!!!" Lưu Chí Hoành đang xem 'phim tình cảm miễn phí' trên chiếc ô tô đằng xa, đột nhiên hét toáng lên

Đạo diễn im lặng, miệng cười toe toét:

Rating hôm nay, khẳng định rất cao~

Bởi vì, nhân vật nam chính ngất rồi!

~Ta là giải phân cách cuối cùng~

Nguyên Nguyên thức dậy vào một buổi sáng đẹp trời. Vươn vai, tay xoa xoa bụng, miệng lẩm bẩm kêu đói.
Nhưng...có gì đó không đúng!

Nhìn xung quanh, cậu thầm khóc trong lòng, lại nhớ đến sự việc tối qua: Đây không phải bệnh viện thì là đâu?
Cánh cửa chợt mở, một đoàn người bước vào. Bao gồm: Bác sĩ, y tá, quản lý, đạo diễn, nhân viên, phóng viên... Dịch Dương Thiên Tỉ, Lưu Chí Hoành,..., Vương Tuấn Khải.

"Sao mọi người đến đây?" Cậu trợn ngược mắt hỏi

"Tất cả mọi người đến thăm em đó!" Mã ca cười nhe răng

Ừ thì đến thăm, nhưng mà... cũng không cần phải khoa trương như thế chứ?
"Mọi người..." Cậu cười gượng

"Làm sao?" Tất cả đồng thanh kêu

"Không...không có gì!" Tiếp tục cười gượng

"Hey! Nguyên Nguyên, hôm qua không phải chỉ là một cái răng gẫy thôi sao?? Cậu có phải là nam tử hán không vậy!" Thiên Thiên nhếch môi khinh bỉ

"Tớ nói cho cậu biết, tớ vốn là nam tử hán! Chẳng qua, hôm qua lạnh quá nên ngất thôi!"

"Hứ! Có chết mới tin cậu!"

"Mà Tiểu Khải, hôm qua anh cho em ăn cái gì rồi? Trong bánh có kim loại ah~"

"Là...là...là.." Khải gia bắt đầu ấp úng.
Tất cả mọi người nín thở (trong khi phóng viên đang quay giây phút lịch sử).

Ở một góc phòng, tivi được ai đó bật lên:

"Tối ngày hôm qua, Hunan TV đã quay trực tiếp màn tỏ tình của thành viên TFBoys Vương Tuấn Khải!"

Vương Nguyên trợn mắt nhìn TV.

"Buổi quay trực tiếp được diễn ra tại khu phố nhà thành viên Vương Nguyên. Điểm đặc biệt ở đây là Vương Nguyên không hề biết gì. Nhiều người nhận xét màn tỏ tình này rất lãng mạn, cảm động. Có mặt tại trường quay hôm qua gồm đội ngũ nhân viên quay phim chuyên nghiệp cùng với sự góp mặt của các thành viên TF Family. Đáng tiếc là do sơ suất, thành viên Vương Nguyên đã cắn nhầm vào chiếc nhẫn kim cương triệu đô trong chiếc bánh ngọt do Vương Tuấn Khải chuẩn bị => gẫy răng => ngất do sốc. Phóng viên của chúng tôi đã kịp thời có mặt tại hiện trường để phỏng vấn nhưng phía công ty từ chối mọi câu hỏi. Hiện tại là 9h sáng, chúng tôi được thông báo là thành viên Vương Nguyên đã tỉnh dậy. Vậy, bây giờ chúng ta sẽ kết nối với phóng viên ở bệnh viện.."

Chỉ thấy chị Phóng viên ngồi ở sofa nãy giờ đột nhiên đứng bật dậy, hướng người về phía máy quay nói:

"Xin chào mọi người. Hiện tại tôi đang đứng ở phòng 12M3, nơi thành viên Vương Nguyên TFBoys đang nghỉ ngơi. Sau sự việc đêm qua, thành viên này đã tỉnh dậy và sẵn sàng trả lời mọi câu hỏi phía phóng viên chúng tôi. Vậy chúng tôi xin mạn phép bắt đầu.." Xong lại hướng phía giường bệnh của cậu mà tiến:

"Vương Nguyên, em cảm nghĩ gì về sự việc tối hôm qua?" Trực tiếp hỏi

Nguyên Nguyên lơ mơ nãy giờ cuối cùng đã hiểu:
Nguyên lai kim loại là nhẫn...
Nguyên lai mọi người trên cả nước đều xem cậu tham ăn...
Nguyên lai răng cậu bị gẫy là do...
Nguyên lai cậu ngất cũng là do...
Nguyên lai hình tượng của cậu sụp đổ là do...

"Khải đâu?" Lạnh lùng hỏi

"Anh ấy...Trốn ra ngoài..." Lưu Chí Hoành chỉ chỉ

"Xin lỗi. Tôi không muốn nhận phỏng vấn. Bây giờ tôi còn phải đi xử lí con người kia.." Bình tĩnh đeo dép

Mọi người cùng nhắm mắt lại, chắp tay hướng lên trời:

"Amen! Xin chúa ban phước cho Tiểu Khải!"
~HẾT TRUYỆN~

*Vài lời của ta:
Vậy là cuối cùng truyện cũng đã hết rồi. Đứa con đầu tiên mà ta hoàn thành không ngờ lại nhận được phản hồi tốt như vậy!😊😊😊
Mong sẽ gặp lại các nàng trong các tác phẩm lần sau, vì ta tin tưởng các nàng sẽ ủng hộ ta, phải không?
Cuối cùng cảm ơn mọi người đã ủng hộ ta và truyện, tất cả mọi đóng góp ta sẽ ghi nhớ hết!!!!
Truyện đến chương cuối rồi, ta cũng muốn các nàng cmt~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro