Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như dự đoán của cặp đôi họ Vương , Thiên Tỷ bị Chí Hoành đá ra khỏi phòng sau đó . Mọi thứ tưởng chừng như đã tốt đẹp nhưng chỉ vì câu nói không rõ ý tứ của Thiên Tỷ mà vỡ vụn ra hết. Vương Nguyên khoanh tay trước ngực nhìn Thiên Tỷ đầy thông cảm , cậu nghĩ nên phải dò ý tâm tình của Chí Hoành trước đã cho nên vứt hai con người còn lại phía sau trở về phòng làm một giấc ngon lành.

Vương Tuấn Khải trưng lên mặt một dáng vẻ thông cảm vỗ bộp bộp lên vai Thiên Tỷ nửa khích lệ nửa trêu chọc.

"- Đừng nản !!! Ích nhất cậu còn không có tình địch , à cũng đúng Nhị Hoành kia ai mà dám yêu , cậu ta chỉ có thể hại đời người khác thôi haha cho nên cậu chịu yêu cậu ấy chính là tạo phúc cho xã hội , tôi ủng hộ!!! " Thiên Tỷ phóng ánh mắt không chút khoan hồng thẳng vào Vương Tuấn Khải , cặp mắt sắt bén của Thiên Tỷ khiến Vương Tuấn Khải co người muốn chạy.

"- A!!! Tôi chỉ đùa thôi mà !!! Tôi về nhà đây !!" Vương Tuấn Khải xoay đầu và liều mạng chạy . Nếu còn ở đó cái mạng nhỏ của hắn rất có thể bị đe doạ.

Thiên Tỷ nhìn lại cánh cửa đóng chặt bên cạnh tâm phiền ý loạn lại quay về.

"- Hoành Hoành những thứ tôi nói hôm nay là thật , cậu đừng hiểu lầm tôi vẫn không từ bỏ cậu được . Cậu yên tâm đi, cho đến khi cậu suy nghĩ kĩ tôi sẽ không xuất hiện trước mặt cậu!!! "

Lưu Chí Hoành rút người vào chăn, thanh âm rõ rệt vẫn truyền đến từng lời từng lời một vào trong . Nói sao bây giờ , trái tim cậu đang rất khó chịu rất bức rức.

"- Thiên Tỷ ! tôi.... "

************************************

Vương Nguyên ngồi chống cằm để Vương Tuấn Khải thoải mái dày vò mái tóc mình một cách trẻ con . Ánh mắt buồn chán nhìn về cặp đôi phiền phức ngoài kia .

"- Tiểu Khải !! Anh xem , Thiên Tỷ quả thực rất kiên nhẫn . Còn cái tên ngốc Hoành Hoành kia rõ ràng động tâm lại trưng ra cái bản mặt khó ở kia !!!" Vương Tuấn Khải nhướng mày quan sát sau đó lại tiếp tục công việc của mình.

"- mặc kệ họ đi, sớm muộn cũng cùng một chỗ , Chí Hoành không ngạo kiều được bao lâu nữa đâu!!! " Vương Nguyên gật gù sau chợt phát hiện ra có điều không ổn trên tóc mình . Bởi vì Vương Tuấn Khải cứ chăm chú nhìn cậu còn trưng ra cái mặt ngốc nghếch cười kia.

"- Anh làm cái gì vậy ? " Vương Nguyên mò mẫm mặt mình rõ ràng không có gì tại sao hắn lại nhìn đến mức nóng cả mặt cậu rồi.

"- Anh chợt phát hiện ra một điều!! " Vương Tuấn Khải giơ ngón giữa lên gật gù phán . Thuận tay xoa xoa chiếc cầm nghiền ngẫm.

"- chuyện gì ?" Vương Nguyên căng mắt cún ra tò mò hỏi. Nhìn vẻ mặt Vương Tuấn Khải thì có vẻ rất thú vị đi.

"- Chí Hoành nói đúng , em giả trang thành nữ quả thật rất đẹp . Em xem chỉ với một chiếc nơ nhỏ em đã đáng yêu quá mức cho phép rồi!! " Vương Nguyên vừa tiêu hóa hết lời nói của Vương Tuấn Khải , tức tối bọc phát giật lấy trên tóc xuống một chiếc nơ nhỏ màu hồng .

"- Vương Tuấn Khải , anh dám? " Vương Tuấn Khải trưng ra bộ mặt vô tội xoa đầu Vương Nguyên. kéo như vậy sẽ đứt mất tóc hắn rất tiếc a. Nói đi thì cũng phải nói lại hắn chỉ là cảm thấy người yêu của hắn rất đáng yêu mà thôi cũng đâu làm gì quá đáng đâu.

"- Anh thực sự thấy Nguyên Nguyên rất đáng yêu mà !!!" Vương Nguyên ngượng ngùng cùng tức giận nhưng hắn rõ ràng rất chân thật mà yêu thương mình cậu còn có thể quá đáng hơn sau.

"-.... "

Trở lại với cặp đôi còn lại , Chí Hoành chăm chú nhìn cặp đôi nhà họ Vương vui vẻ bên ngoài mà nhìn lại mình . Một chút tiến triển cũng không có, tên Thiên Tỷ nói không xuất hiện là không xuất hiện sao? Một chút thành tâm cũng không có.

"- Đáng ghét!!! " Chí Hoành buồn bực phun ra một câu sau đó nằm úp xuống bàn. Chí Hoành nào biết Thiên Tỷ thực ra , luôn âm thầm dõi theo mình từ xa bằng một đôi mắt đầy mong đợi cũng có chút xót xa . Cậu quay đầu và tiếp tục bước đi.

" khi nào thì cậu ấy mới cho mình vào tầm mắt , khi nào thì mới yên tâm bình thản vượt qua chính tâm trạng của mình!!! " Thiên Tỷ cứ một bước lại một bước cuối đầu suy nghĩ tiến về phía trước . Chợt phía trước xuất hiện một cô gái . Cô nhìn Thiên Tỷ bằng một đôi mắt đầy chân thành , cũng đã đợi cậu rất lâu rồi.

"- Thiên Tỷ , tớ có chuyện muốn nói với cậu ....!!" Thiên Tỷ nhìn người phía trước , kéo nhẹ lên một nụ cười , gật đầu .

Ở phía xa Chí Hoành tình cờ nhìn thấy Thiên Tỷ đang nói cười gì đó với một người khác , trong tâm bùng cháy một ngọn lửa đáng sợ . Bước đi mạnh mẽ tiến về họ không chút do dự .

Ở phía xa hơn cặp đôi họ Vương vẫn tiếp tục công cuộc rình rập diễn biến phía trước . Vương Nguyên giật giật góc áo Vương Tuấn Khải , ánh mắt đặt trên người Chí Hoành vẫn không dịch chuyển .

"- Tiểu Khải , anh nghĩ cậu ấy đến đó làm gì ? Hình như sắp có biến lớn !!" Vương Tuấn Khải bám đuôi Vương Nguyên cố phóng tầm mắt về Thiên Tỷ đang thản nhiên nói chuyện với người kia, âm thầm lắc đầu.

"- ghen rồi , anh đoán Thiên Tỷ Là cố tình. Nguyên Nguyên em nói đi doạ ý Chí Hoành cậu ấy nói thế nào? " Vương Nguyên nhún vai lắc đầu , Chí Hoành cái gì cũng không nói.

"- Thật phức tạp !!!" Vương Tuấn Khải chỉ có thể nói ba chữ này vào lúc này thôi . Vương Nguyên đồng tình tiếp tục quan sát chuyển biến.

Thiên Tỷ cùng mỹ nữ không biết nói gì lại nói rất nhiều , lại còn vui vẻ đến như vậy khiến Chí Hoành muốn túm cả hai vứt khỏi trái đất vậy. Cuối cùng cũng đến chỗ hai người họ , Chí Hoành thành công phân tán chú ý của họ. Khiến Thiên Tỷ có chút bất ngờ . Mỹ nữ kia chỉ âm thầm cười trong bụng. Phất tay tạm biệt rồi đi mất . Đợi khi người cần đi cũng đã đi Chí Hoành không chờ gì nữa trực tiếp đối diện Thiên Tỷ.

"- Thiên Tỷ , chuyện lần trước anh nói ....tôi suy nghĩ xong rồi !! " Thiên Tỷ thoáng có chút sững sốt , có lẽ nào Chí Hoành lại hiểu lầm và quyết định tuyệt tình đến cùng với cậu không , nghĩ đến đây thôi tay cũng không còn một chút sức lực nào.

"- Cậu thực sự quyết định rồi ? " Thiên Tỷ không hiểu tại sao mình lại có thể giả vờ bình tĩnh đến như vậy mặc dù trong đầu không nghĩ được một tình huống tích cực sẽ đến với mình.

"- Trước hết tôi muốn hỏi anh một câu !!!" Chí Hoành cúi đầu che dấu một ít cảm xúc trong lòng mình. Chờ đến khi Thiên Tỷ gật đầu đồng ý mới chậm rãi lên tiếng.

"- Nếu tôi từ chối , anh sẽ làm gì ? " Chí Hoành ngẩng đầu đối diện ánh mắt trước mặt muốn biết nếu mình từ chối Thiên Tỷ sẽ làm gì .
Thiên Tỷ đáp lại bằng một nụ cười .

"- Cậu muốn tôi làm gì ? Tôi nhất định sẽ không để mình tiếp tục mù quáng . Được rồi tôi sẽ chúc phúc cậu !!!" Câu trả lời của Thiên Tỷ thực tế hơn so với suy nghĩ của Chí Hoành . Thiên Tỷ nhìn Chí Hoành bất động , tâm thoáng lạnh một lượt. Được rồi , hình như đã biết được đáp án. Thiên Tỷ lướt qua Chí Hoành trước khi bỏ lại một câu.

"- Được rồi , tôi hiểu rồi!!! " Chí Hoành nắm chặt nắm tay mình sau khi biết Thiên Tỷ vừa mới đi khỏi mình một khoảng lập tức xoay người quát to.

"- Tôi còn chưa nói quyết định của mình , cậu vội như vậy làm gì ? " Thiên Tỷ dừng chân nhưng không quay người lại đối diện với Chí Hoành nữa , cậu muốn rời khỏi nhanh nhất có thể khi bị từ chối. Chí Hoành phía sau bất chấp tất cả hét to lên.

"- Tôi thích cậu!!!"

End chap 26
😆😆😆😆😆😆 mình thật vi diệu như vậy cũng viết đc kkk

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro