chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau buổi học, chiều hôm ấy mọi người dẫn Winwin về ký túc xá, ai nấy đều có phòng của mình hết cả, không còn phòng nào trống nữa. Chỉ còn một mình Kun đang ở phòng đơn mà thôi,nên mọi người nhất trí cho cậu vào phòng Kun. Nhưng TaeYong vẫn yêu cầu rút thăm, tránh sau này bất bình ý kiến ý cò. Winwin chọn 1 lá thăm, đưa cho mọi người xem và............

3s sau

- KUNNNNN *đồng thanh*

- Vẫn là anh ấy sao?_ Mark nói

- Sao lại xui xẻo trúng ngay tên đó chứ_ Yuta càu nhàu

- Liệu có phải đây là định mệnh_ Donghyuck chen vào nói

- Nhưng cho Winwin ở với cậu ta liệu có ổn không?_ Jaehyun gãi gãi cằm_ mặc dù không còn phòng nhưng em thấy lo lo

- Không sao, Kun tuy lạnh lùng nhưng nó rất tốt_ Taeil nói_ được rồi mọi người về phòng đi, mặc dù trong lòng anh già cũng lo lắng

Sau câu nói đó ai nấy đều bỏ về phòng, chỉ riêng Jaehyun đứng lại vỗ vỗ vai Winwin :"bảo trọng", nghe xong khiến cậu khẽ rùng, đến khi Taeil đuổi Jaehyun về phòng mới thôi.

- À Winwin ak, phòng em ở cuối cùng ấy, em cứ vào đi không sao đâu_ Taeil cười hiền nói với cậu

- Dạ hyung_Cậu xách đồ về phòng, mở cửa với tay mở đèn lên....

Áaaaaaaaaaa

Rầm rầm rầm

- Chuyện gì chuyện gì vậy_ hàng chục con người chạy ầm xuống phòng cậu nhiều chuyện, sau đó ai nấy đều ồ lên_ Kunnn, em về hồi nào vậy??

-Lâu rồi_ dửng dưng

- Sao ở trong phòng mà không bật đèn, em hù Winwin sợ rồi này_ TaeYong tiến lại đỡ cậu lên

- Tại cậu ta nhát thôi_ thờ ơ_ mà sao mọi người nhiều chuyện vậy, về phòng đi

- Cái thằng, tụi anh quan tâm nên mới xuống hỏi han xem có chuyện gì, vậy mà..._ Yuta lắc đầu nói

- Ak quên, đây là Winwin mới chuyển tới, từ giờ sẽ cùng phòng với em, liệu mà cư xử cho đàng hoàng đấy_ Taeil chen vào nói

- Hừ_ anh không thèm quan tâm, đến sofa đọc sách

- Haizzz, thôi kệ cậu ta đi, Winwin ak, em vào phòng đi_ Ten ns

Vậy là một lần nữa mọi người lại bỏ về phòng để lại một mình Winwin, cậu đóng cửa lại tiến tới gần anh và nói

- Chuyện lúc sáng tôi...

- Không cần cám ơn, thấy cậu ngốc nên tôi giúp thôi_ lạnh tanh

- Anh đừng có gọi tôi là ngốc nữa được không_???_ cậu gắt lên Nghe vậy anh bỏ quyển sách xuống tiến lại gần, cúi mặt sát vào mặt cậu và nói nhỏ :"đồ ngốc" sau đó cười khẩy, leo lên giường nằm ngủ. Còn Winwin tức xì khói vì bị ai kia chọc, cậu vùng vằng bỏ đi xếp quần áo. Rồi leo lên chiếc giường kế bên (do Kun dùng phép thuật tạo ra từ trước) nằm ngủ. Haizzz mong đêm nay trôi qua êm ả vì biết đâu ngày mai sẽ không còn được như vậy.







" Dong Si Cheng , cuối cùng ta cũng đợi được ngươi"










Sáng sớm mặt trời lên cao, những ánh nắng ban mai len lỏi vào ký túc xá, khiến cho vị anh cả Taeil bật dậy, và nhiệm vụ cao cả là phải đánh thức những đứa em dậy đi học. Anh lết tấm thân già ấy lộn tấm thân ngọc ngà sang phòng TaeYu, mở cửa vào và ngạc nhiên khi cả hai đều đã dậy rồi. chưa hết bàng hoàng thì thấy Mark, Donghyuck, DoYoung, Jaehyun, Ten đều đã dậy hết cả. Đây đúng là chuyện kinh thiên động địa nhất từ trước tới nay, toàn bộ thành viên của N2 đều thức dậy sớm, chắc hôm nay có bão quá. Cả lũ em ngáp ngắn ngáp dài nhìn ông anh cả của mình đang đực râu tôm ra thì thở dài :"Haizzz, đúng là người già, có vậy thôi mà đã ớ ra rồi". Như mọi khi TaeYong và Jaehyun nấu bữa sáng cho mọi người, ai nấy đều ngồi zo vị trí chờ bữa sáng của mình thì cửa phòng KunWin bật mở, hai người bước ra. Ngay lập tức mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Winwin như thể "sinh vật lạ", sau 15s nhìn chằm chằm thì DoYoung - người tỉnh táo nhất đã thốt lên rằng

- Winwin ak, tối qua Kun có làm gì em không?

Sau câu nói ấy thì một trận mưa dép ra tiếp đón Do thỏ nhà ta. Ai kêu mới sáng sớm phát biểu linh tinh, mà công nhận hỏi đúng thật.

- Cái thằng này ăn với nói..._ Ten chen vào_ mà Winwin tối qua ngủ được không??

- Dạ được ạ, chỉ hơi khó chịu với tên đáng ghét kia thôi_ cậu chu mỏ nói

- Thôi được rồi, ăn sáng đi rồi còn đi học.

Sau câu nói của Jaehyun thì mọi người nhào vào ăn, cả DoYoung lúc này đã thoát khỏi biển dép và chạy vào chỗ ngồi. Nhóm này hay thật bình thường thì như cái chợ, còn khi ăn thì lại im như tờ, hết sức tập trung. 30' sau có một chiếc ô tô bay tới đón, họ lên xe và tới trường.

Tại trường

- E hèm, các em thân mến, hôm nay chúng ta sẽ tiếp tục luyện tập để chuẩn bị cho buổi kiểm tra sắp tới, tuy nhiên, chú ý đừng để bị thương và ĐỪNG LÀM WINWIN BỊ THƯƠNG NGHE CHƯA!!!! các em có quyền tự do thi triển khả năng của mình nhưng....blah...blah_ bà cô đáng kính có nốt ruồi to đùng trên mép đang nhắm mắt dõng dạc nói mà không biết có ai nghe hay không. Về phía 9 chàng trai của cta thì....

Mark và Donghyuck đang bàn xem lát nữa cúp học đi đâu chơi (thật ra có Donghyuck nói thôi), Jaehyun đang ăn snack, Yuta vs TaeYong đang xem Golbin(???) bằng máy tính bảng, Taeil đang đọc sách, Kun nghe nhạc, Đô thỏ đăng chơi game, Ten đang nhảy (???) chỉ có Winwin là chăm chú nghe ( Dứa: ôi chồng em ngoan quá *cốp* Sao oppa đánh em. Kun : câm mồm, đấy là vợ oppa, lo viết tiếp đi. Dứa : Naeeeee) sau khi phát biểu xong một đoạn dài như cuộn giấy vệ sinh, bà cô già cũng bỏ đi nhường sân khấu lại cho tụi nhỏ. Lập tức mọi người ai nấy đều thi triển khả năng của mình với mục đích quậy phá: Yuta cho mưa sấm chớp ngay phòng ban giám hiệu, TaeYong tạo ra những cơn gió lốc lạnh giá đóng băng hết sân trường, Jaehyun biến sách vở thành những chú quạ bay đầy trời, Ten cho dây leo mọc đầy sân tạo hình như những người vũ công, Taeil tạo ra động đất khiến cả trường rung chuyển, DoYoung gọi thú dữ tới, Mark tạo ra vòi rồng lớn cuốn trôi cả JaeHyun lên không trung, Donghyuck đang cười khoái trí vì những đóm lửa của mình đang cháy tóc mấy người anh. Ôi thật là một khung cảnh hỗn loạn và mất trật tự, Winwin chán nản nhìn "đám lộn xộn" phía trc cậu thở dài rồi lắc đầu cười.

Bỗng Winwin bị thu hút bởi một âm thanh rất đặc biệt, nghe giống như tiếng sáo, cậu lần theo âm thanh đó và đi tới một khu vườn nhỏ. Cây cối ở đây xum xuê đâm chồi nảy lộc, tất cả loài hoa đều nở rộ, sự chú ý của cậu dừng lại ở một chiếc xích đu nhỏ, có một cô gái ngồi trên đó, tay cầm một cây sáo đang du dương thổi. Biết có người tới cô gái trẻ ngưng khúc nhạc lại, tiến tới chỗ cậu và cất giọng nói trong trẻo :

- Cậu là....

- Oa, thật xin lỗi đã làm phiền, nhưng tiếng sáo vừa rồi nghe rất hay_ Winwin cười tươi nói

- Cảm ơn, tôi là Helen_ cô chìa tay ra thân thiện

- Vâng tôi là Winwin, tôi mới chuyển tới đây_ cậu cùng vui vẻ bắt tay với cô_ hình như cô có tài điều khiển âm thanh

- Không đâu, tôi chỉ thích nên thổi sáo vậy thôi, tôi có khả năng chữa lành_ cô hiền từ nói

- Wow, ờm, tôi còn chưa biết khả năng của mình là gì nữa..._ cậu gãi gãi đầu

Vừa lúc đó cậu nghe thấy tiếng TaeYong gọi lớn, liền vội vàng tạm biệt Helen và chạy về lớp, cũng vì chạy mất nên cậu không nhìn thấy được nụ cười rạng ngời trên môi cô. Cậu rất vui vì mình vừa kết thêm được bạn mới. Đến khi gặp TaeYong, dẫn cậu về lớp, mọi người đang sốt vó lên vì sợ cậu đi lạc. Còn cậu hào hứng định kể cho lớp nghe về Helen thì đột nhiên một chú mèo nhỏ đen thui từ xa chạy tới nhảy tót lên người TaeYong và đu chặt lấy tay anh. Tae rất khó chịu kéo ra nhưng con mèo cứ bám chặt, đến khi Yuta nhìn thấy thì cậu đã tới cầm thẳng người nó và kéo ra, móng con mèo cào vào tay TaeYong một đường dài khiến máu chảy không ngừng.

Bùm

Con mèo đen lúc nãy đã hóa thành một cô gái trẻ, trông rất xinh đẹp nhưng mang một vẻ hung ác và dữ dằn. Cô ta vội vàng chạy lại cầm tay TaeYong lên xem:

- Em xin lỗi, anh có đau không?_ Hỏi xong cô ta quay qua Yuta hét lớn_ tất cả là tại ngươi, nếu không vì ngươi anh ấy đâu có bị thương

- Cô im đi, không phải tôi đã cấm cô không được lại gần Yongie rồi sao_ Yuta cũng không chịu thua

- Anh ấy là người yêu của tôi, sao tôi không được lại gần chứ_ nói đến đây cô ta khoác tay TY

- Tracey , cô dám....

Yuta xòe bàn tay, biến ra một cây kiếm và nhằm thẳng cô ta mà xông tới. Cô gái cũng ko vừa, cô biến ra một cây huyền trượng và lao vào đấu với Yuta, cả hai đều tung ra những đòn chết người nhằm lấy mạng đối phương. Yuta liên tục tạo ra những dòng điện cực mạnh nhằm thẳng vào cô ta, thế nhưng Tracey cũng không dơn giản cô ta liên tục né đòn cách thành thạo . Vì vậy càng khiến Yuta điên tiết hơn, cậu trở nên liều mạng hơn bao giờ hết, ánh mắt cậu chốc lát biến thành màu đỏ máu, Yuta liên tiếp tạo ra thêm vô số quả cầu điện với sức công phá cực lớn, trong chốc lát sân trường đã biến thành bình địa. Tracey có vẻ thấy được sức mạnh đáng sợ của Yuta , thoáng chốc cô ta đã biến hình thành Winwin và trà trộn vào N2 đứng cạnh Winwin. Tức thời Yuta không thể nhận ra đâu là Winwin thật và đâu là giả. Cậu trượt tay làm rơi quả cầu sét về hướng hai người họ.

Uỳnhhhh

End chap 2

����ܞD�b

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro