(15)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đi, mình về nhà nào."

Ja nắm tay First, trong tim anh là sự bình yên chưa từng có, và First giống như một bảo bối, vẫn luôn thuộc về anh. First nhìn vào hai bàn tay nắm chặt phía sau, ánh mắt cậu trở nên ấm áp. Cậu nghĩ bây giờ cậu là người hạnh phúc nhất thế giới.

Về đến nhà, hai người miễn cưỡng tạm biệt ở cửa phòng ngủ của First.

"P'Ja, đêm nay đi ngủ sớm chút nha, nghỉ ngơi cho tốt ạ."

"Em cũng vậy nhé."

Ja chạm vào mặt First, đôi mắt anh dính chặt vào đó, và First thì đang định về phòng rồi đóng cửa.

"Từ từ đã, em còn quên chuyện này."

"Chuyện gì ạ?"

First nghi hoặc hỏi, thì thấy Ja chỉ chỉ vào mặt anh.

"Nụ hôn ngủ ngon đó, bạn trai của anh."

Khuôn mặt First đỏ bừng lên, và Ja thì luôn treo hai từ "bạn trai" trên miệng, nên khiến First, người không biết cách bày tỏ cảm xúc bên trong của mình, trở nên ngại ngùng và bối rối. Thấy First đông cứng tại chỗ, Ja lầm thầm thúc giục:

"Tới đây, nhanh nào, nhanh nào, em mà không hôn anh, đêm nay anh khỏi ngủ."

P'Ja đang làm nũng à? First cười khẽ, chuẩn bị tinh thần, hít một hơi thật sâu rồi bước tới hôn lên mặt Ja. Ja cũng cúi xuống để phù hợp với chiều cao của First, ai ngờ Ja đột nhiên quay đầu lại, vì không phòng bị trước nên First hôn vào miệng Ja, cậu lập tức hoảng sợ.

"Em xin lỗi! Em không định..."

Tại sao lại xin lỗi? Toàn bộ khuôn mặt và cổ của First đã chín đỏ, Ja nắm lấy đôi tai đỏ của cậu, nhịn cười, cứ y như một con thỏ vậy.

"Em không được phép xin lỗi. Sau này em không được phép xin lỗi trước mặt anh. Nếu em còn nói xin lỗi lần nữa, anh sẽ... anh sẽ hôn em!"

Tại sao anh chơi xấu vậy chứ? First ngẩng đầu muốn làm ra vẻ mặt hung dữ, nhưng vừa nhìn Ja, cậu liền xấu hổ quay đầu đi.

Ja vội vàng dỗ người vào trong lòng.

"Đừng nói xin lỗi với anh, dù em có làm gì anh cũng sẽ không trách em, huống chi vừa rồi là anh muốn hôn em."

Anh đang nghĩ, nếu là First thì anh sẽ chẳng có gì phải sợ hãi, và anh cũng sẵn lòng cưng chiều cậu. Ja xoa xoa cái đầu nhỏ của First, First ngoan ngoãn nép vào vòng tay anh.

Sau khi trở về phòng, Ja lập tức gọi cho Mark, người đang ở nước Anh xa xôi.

"Này... Gọi cái gì? Không cho người ta ngủ à, có rắm mau thả!"

Không quan tâm bên Anh đang là mấy giờ, tâm trạng Ja đang tốt, thầm nghĩ phải mau nói với Mark rằng anh đã tỏ tình thành công rồi, bây giờ First đã là của anh.

"Tôi tỏ tình thành công rồi."

"Ồ. Vậy à? Nhưng đại ca ơi, đại ca đợi em tỉnh ngủ đã được không? Vẫn còn sớm mà!"

Dù bây giờ giọng điệu của Mark có hung hãn đến đâu cũng sẽ không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của Ja.

"Chỉ thế thôi, báo anh một tiếng thôi, cúp đây."

"Này!"

Mark chưa kịp nói xong thì Ja đã cúp máy, Mark ở đầu bên kia điện thoại chỉ hận không thể chửi mẹ nó.

Sau khi cúp điện thoại, anh Ja 1m88 lăn lộn trên giường, không thể kiềm chế niềm vui trong trái tim mình. Anh thực sự muốn nói với cả thế giới tin tức này, nhưng phải từ từ đã, không thể dọa cục cưng được. Anh lấy hai tay che mặt, làm sao bây giờ! Thích First quá đi mất!

Mà First phòng bên cạnh đang ngồi ở mép giường, ngón tay trắng xanh chạm vào môi. Hôm nay cậu hôn môi p'Ja, đó là nụ hôn đầu tiên của cậu. Nhớ lại ánh mắt Ja nhìn cậu sau nụ hôn, First không khỏi cắn môi mỉm cười. Đây là lần đầu tiên cậu thích một người, và người đó cũng tình cờ thích cậu. Mọi nỗi buồn và tổn thương trước đây dường như đã được chữa lành khi có sự xuất hiện của Ja, cuối cùng đêm nay cậu đã có thể ngủ yên.

Sáng sớm hôm sau, First rời giường sớm hơn cả thời gian Ja ra ngoài tập thể dục buổi sáng. Cậu đến siêu thị gần đó để mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, cùng lúc đó Ja ra ngoài tập thể dục buổi sáng. Khi Ja từ bên ngoài trở về, ngôi nhà đã tràn ngập mùi thơm. Anh bước vào bếp, thấy First đang bận rộn qua lại liền cảm thấy thật ấm áp, nên anh giấu sau lưng bữa sáng mua từ bên ngoài.

"P'Ja, lại đây ngồi đi, em đã làm rất nhiều đồ cho bữa sáng rồi đó."

Giọng cục cưng nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều.

"Được, được, được."

Ja ngồi vào bàn, ngạc nhiên khi thấy đây đều là những món ăn yêu thích của anh.

"Sao em biết anh thích ăn những món này?"

Ja hỏi First khi cậu đang mang nốt đĩa thức ăn cuối cùng đến.

"Chỉ là... từ từ quan sát thôi ạ..."

Giọng nói càng lúc càng nhỏ, Ja kéo First lại gần "chụt" một cái lên mặt cậu.

"Anh, anh, anh..."

First che mặt lại, hồi lâu cũng không thấy nói gì.

"Nụ hôn chào buổi sáng."

Ja nháy mắt với First rồi bắt đầu ăn sáng với vẻ mặt hài lòng. Thế là từ bây giờ mỗi ngày đều phải có nụ hôn chào buổi sáng và nụ hôn chúc ngủ ngon à? First tỏ vẻ rất đau khổ.

Dù đã đoán trước phản ứng của mọi người khi hai người đến studio nhưng vẫn khiến người ta phải "trầm trồ" vì nó sống động như buổi cắt băng khai trương cửa hàng mới. Có nhiều tiếng pháo mừng khiến First sợ đến mức vội trốn đằng sau Ja.

"Chào mừng sếp và vợ!"

Hai hàng người đứng ở cửa đồng loạt vỗ tay. Ja tất nhiên rất vui, nhưng anh sợ những người này làm cục cưng sợ hãi nên phải bảo dừng lại:

"Stop! Tất cả đều dừng lại! Đừng dọa bạn trai tôi sợ!"

Bàn tay nhỏ bé của First nhẹ nhàng đập vào eo Ja từ phía sau.

"Mé~ Sếp mình quá là bao bọc bồ~"

"Chúng em không dám dọa bạn trai của sếp đâu!"

Một hai người nào đó nói với giọng điệu kỳ kỳ.

Khi mọi người bắt đầu thu dọn pháo giấy rải rác trên mặt đất sau khi chào mừng, Loren nhanh chóng kéo First vào phòng trà trong lúc Ja không để ý.

"Nhanh! Thành thật khai báo đi! Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào? Cậu thích p'Ja từ bao giờ!"

Loren trừng lớn hai mắt, niềm đam mê buôn chuyện đập vào mặt First. First chớp chớp mắt.

"Em luôn thích p'Ja, không phải chị nên hỏi p'Ja xem anh ấy thích em từ lúc nào sao?"

Ôi trời, cái thằng nhóc này.

"Cậu không biết p'Ja đã thích cậu từ lâu rồi à?"

Bây giờ First vừa bối rối vừa ngạc nhiên.

"Này, này, này, người bên trong thả First của tôi ra!"

Thấy First biến mất, Ja đi tìm khắp nơi, quả nhiên là bị Loren cuỗm mất.

"Ôi ôi, sếp mình không thể xa First của sếp dù chỉ một giây. Đi thì đi ạ, em đi liền."

Cô giả vờ lau nước mắt trong khi bước ra ngoài. Sau khi đi qua phía sau Ja, Loren hung hăng quay lại và nói với First bằng khẩu hình: Chị đây sẽ hỏi cậu sau!

"Có khó xử không? Họ cứ như vậy thôi, gào to cái gì không biết."

Ja bước tới chỗ First, đặt hai tay lên bàn phía sau First và ôm cậu vào lòng.

"Không ạ, em chỉ có chút không quen thôi."

"Ừm."

Nhìn thấy mặt First đỏ bừng, ánh mắt Ja dần tối sầm lại, đang định cúi đầu hôn một cái thì:

"P'Ja, anh thích em từ lâu rồi phải không?"

Câu hỏi này khiến Ja ngừng cử động, sau đó mỉm cười, nhìn vào mắt First với tư thế hiện tại.

"Đúng vậy, bé ngốc, mọi người đều biết anh thích em, chỉ có em là không biết."

Bên ngoài phòng trà người ra người vào, còn bên trong có hai người đang dán mắt vào nhau. Ja không hề do dự mà hôn cậu.

"Sếp, anh có muốn công khai mối quan hệ của mình với First không?"

Buổi chiều, Loren đến văn phòng hỏi.

"Tôi đã nghĩ về chuyện đó, nhưng giờ thì chưa được."

Mặc dù Ja muốn công khai, nhưng...

"Bây giờ First đang lên cao, và ảnh hưởng của vụ việc hai ngày trước vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan, nên đợi đến thời điểm thích hợp rồi hẵng công khai."

Loren cũng nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu xử lý chuyện thế này.

"Vâng, sếp đừng lo, mọi người trong studio chúng ta đều rất kín miệng."

Sau khi tan tầm, Ja vốn định đưa First đi ăn, nhưng First lại nhất quyết muốn về nhà nấu cơm cho anh. Nguyên nhân là vì First cảm thấy căn bếp ở nhà thiếu sức sống, cậu còn nói sau này mình sẽ chăm sóc tốt cho bữa ăn của Ja. Phớt lờ lời trêu chọc của Ja rằng "Con đường ngắn nhất đến trái tim của người đàn ông là đi qua dạ dày", hai người cùng nhau đi siêu thị.

"Cà rốt, rau bina, ớt xanh, thịt lợn..." First nhìn danh sách trong tay, đi tìm từng cái một. Ja đi theo phía sau cậu, ánh mắt không rời khỏi cậu một giây. Cậu trai nhỏ bé phía trước đang chọn nguyên liệu cho bữa ăn của anh, mới nghĩ đến thôi mà lòng đã tràn đầy mật ngọt rồi. Khi trả tiền, Ja nhìn một vật gì đó rồi nói:

"First, em cầm cái này lên xe trước đi, còn lại để anh xách."

"Dạ được."

Xách mấy cái túi lớn chứa đầy thực phẩm về nhà, First bắt đầu sắp xếp lại. Cậu lấy ra những thứ cần dùng tối nay, bỏ những thứ chưa cần vào tủ lạnh. Ja thì lên thay quần áo trước rồi sẽ xuống giúp, nhưng khi đi xuống đã thấy cục cưng đang cau mày nghiên cứu cái hộp trong tay.

"Sao vậy? Em đang nhìn cái..."

Chết tiệt, mua về xong nóng lòng bỏ vào túi đến nỗi quên lấy ra. First nghe thấy tiếng Ja thì quay sang nhìn anh với vẻ mặt khó hiểu, trên tay vẫn cầm hộp bao cao su.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro