v : blood

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungyeon nhìn qua sắc mặt của Sana cũng đoán ra được điều gì

Ổ khóa cửa căn 246 trầy xướt bên ngoài, là dấu hiện của việc bị cậy mở.

Sana nhanh chóng ra hiệu cho hai người kia đeo khẩu trang vào. Còn cẩn thận ném cho cả hai găng tay.

Cô ấy nhẹ nhàng nắm lấy nắm cửa , dứt khoát mở nó ra. Tiếng ma sát dưới sàn vang lên ken két , dần dần để lộ ra khung cảnh bên trong.

Dãy hành lang dài, tối tăm, không thể nhìn rõ hết tất cả từ bên ngoài nhìn vào. Một thứ mùi kì lạ xộc thẳng vào mũi, nồng nặc hôi thối.

- Jungyeon, có vẻ như suy nghĩ của cậu đã đúng ...

Sana bước vào trong hành lang trước. Tzuyu vội theo sát sau và cuối cùng là Jungyeon đóng nhẹ cửa lại, để tránh ai đó phát hiện mà làm loạn hiện trường lên. Jungyeon đứng im quan sát tình hình ...

Từ cửa chính vào, ngay cạnh kệ giày, ngoài mấy đôi giày kiểu của nữ, lại xuất hiện thêm một đôi giày nam bóng lưỡng và một đôi dép mang trong nhà đế dính máu.

Cô chậm rãi, bật cây đèn con, rọi xuống dưới sàn nhà. Hành lang tối om được trang trí đơn giản với tôn màu vàng nhạt. Một vệt máu dài từ hành lang dẫn đến phòng bên trong, chúng khô cứng, màu đã sẫm lại, như bị một lực nào đó kéo ngược vào.

Cả hàng lang từ dưới sàn hay trên tường đều có vết máu. Trước công tắc đèn ngay cạnh ngưỡng cửa, có một dấu tay đầy máu in đậm nổi bật.

- Sana, cậu có thấy gì không?

- Tất nhiên. Chúng ta đang có một hiện trường đẫm máu đấy, thanh tra Yoo !!

Jungyeon bây giờ mới đi vào trong phòng chính. Nơi này chẳng có gì ngoài máu, máu và máu.

Mùi tanh tưởi, hôi thối làm Jungyeon choáng váng một lúc

Tzuyu bước tới ngay bên rèn cửa, mở toang nó ra. Ánh sáng bên ngoài yếu ớt rọi vào, làm lộ diện một khung cảnh kinh dị.

Sàn nhà bê bết máu, khô cứng. Có chổ đọng lại thành vũng, chổ kéo thành vệt dài, chổ thì bắn máu tung tóe. Ghế sofa trắng lấm lem màu đỏ chói, vài dấu tay người cũng dính vào làm Tzuyu nhìn thoáng qua có hơi rợn người.

Cái bàn vuông, trên mặt loang ra cả một vệt máu lớn, chảy dài xuống chân bàn rồi thành vũng khô cứng. Dấu chân người đè lên nhau in đậm dưới sàn, chổ nào cũng có.

Tấm ảnh cưới treo trên góc tường bị rạch nát. Tzuyu còn không nhận ra gương mặt hai cô gái kia nữa. Thứ máu nhuộm đỏ khuôn mặt bọn họ và những kí tự đỏ chói kì dị viết chi chít ngay bên cạnh tường.

Ruồi xanh thích xác, vo ve bay xung quanh, bám vào những vệt máu mà tham lam hút. Cảnh tượng làm người khác phải sởn gai ốc ...

- Xem ra cô ta cũng chẳng thèm nghĩ đến chuyện dọn dẹp ...

Jungyeon bước tới chỗ Sana đang chăm chú xem thứ gì đó. Một góc phòng vươn vãi mảnh thủy tinh. Trên tay cô ấy cầm một nửa chai rượu, dính đầy máu từ chổ bị bể sắc nhọn đến cổ chai, tuy nhiên phần còn lại thì không tìm thấy.

- Tzuyu !! Em mau ra ngoài gọi người tới ngay đi !!

Tzuyu gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi. Chỉ còn Sana và Jungyeon ở lại nơi quái quỷ này.

Sana tỉ mỉ xem một lượt vỏ chai, rồi đặt lại chổ cũ.

- Hiện trường thế này, chắc đã có án mạng ... Jungyeon, nếu sau giết người thì việc đầu tiên sẽ làm gì ?!

- Thu dọn và giấu xác ?!

- Nếu sống theo chung cư thế này, thì có lẽ là phân ra từng bộ phận, đem ra ngoài tiêu hủy.

Sana liếc mắt hết xung quanh, trông có hơi căng thẳng. Thật sự giống như cô đoán thì chắc hẳn Myoui Mina không phải hạng tầm thường.

- Cô ta đã sống ở đây nhiều ngày như thế ... và lịch trình ...

Cả hai chú ý tới những giọt máu vươn vãi từ phòng khác dẫn vào trong khu bếp. Thứ ánh sáng mờ từ ô cửa rọi vào, không gian nhỏ nhưng chẳng khác gì trong mấy phim kinh dị. Jungyeon bụm miệng, bụng cồn cào như sắp ói, ngay cả đầu óc choáng váng nhìn cảnh tượng trước mắt.

Sana cũng vì đó mà cũng không giấu nổi vẻ kinh hoàng trong mắt

Ba cái nồi to, lỏm đỏm phía trên là váng mỡ đông dày lại, cùng một cái vá dính máu ngay cán. Sana dùng nó khuấy nhẹ, dưới cái dung dịch đặc quánh kia, những vụn được băm nhỏ lẫn lộn vào nhau, có cả xương và vài phần móng tay.

Kế bên, Jungyeon chăm chú quan sát, vài phần xương được lọc ngay một bên cạnh con dao bếp dính máu. Dưới khây rửa bát, động lại màu đỏ hòa chung với nước. Mùi xác, mùi thức ăn lan lẫn vào nhau, kinh khủng gấp vạn lần. Jungyeon cuối cùng không chịu nổi, loạng choạng bước ra.

- Cô ta là con ác quỷ, một kẻ tâm thần !!!!

Sana thót lên, cô đã bỏ hết mấy năm làm bác sĩ, gặp hết không biết bao nhiêu tử thi, nhưng chưa bao giờ nàng cảm thấy sợ như lần này. Ngay cả vụ của Kim Dahyun năm đó cũng không khiếp đản như thế.

- Trong bếp,  chỉ mới phân từng phần nhỏ, theo tớ thì phần xương đó có thể là một người đàn ông hơn là phụ nữ. Nhiều khả năng rằng phần xác còn lại vẫn còn trong căn nhà này ...

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro