Chap 5 : Mình cưới nhau em nhé

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi tối ngọt ngào đó,SooJung về đến nhà cứ lôi những tấm ảnh chụp cùng với Vic ra xem.Lâu lâu còn dở hơi lên hôn vào màn hình điện thoại

9h sáng café Flower

“Victoria em có thể ra ngoài nói chuyện với oppa 1 lát không?”-Siwon khẽ gọi

“Dạ vâng mình ra ngoài thôi oppa”-Siwon và Vic nhanh chóng bước ra

“Oppa có chuyện gì vậy?”

“Oppa muốn hỏi em…chuyện cô gái lần trước nói…có đúng là sự thật không?Em và cô ấy…là người sao?”

“Chết rồi làm sao đây?Nếu mình nói không phải thì cũng không được,bà nội biết mình làm ở đây nếu bà đến mà bị lộ ra là chết.Nhưng nói phải thì…mình và cô ta vốn dĩ đâu có phải,nhưng….mình có đôi lúc rung động mất rồi.Aishhh tính chuyện trước mắt đã”-Vic pov’s

“Victoria em sao vậy?”

“À vâng…em không sao”

“Em trả lời câu hỏi của oppa được chứ?”

“Em…em và SooJung…dạ bọn em đúng là người yêu của nhau ạ”

“Vậy….vậy sao?Op…opa hiểu rồi.Chúc em…chúc em hạnh phúc nhé,oppa vào trước đây oppa chợt nhớ là còn vài việc chưa làm”-Siwon buồn bã bước nhanh vào quán

“Em làm tốt lắm,tiểu thiên thần của SooJung”-SooJung đến quán tìm Vic thì tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của 2 người

“Em à café Moka như mọi ngày nhé”-SooJung gọi lớn

“Có vẻ như nên từ bỏ rồi nhĩ?”-SooJung cười nhếch mép khi nhìn thấy Siwon

“Cô nghe cho rõ đây.Dù người cô ấy chọn là cô nhưng nếu cô dám làm gì khiến cô ấy phải đau khổ thì đừng trách tôi nghe chưa?”

“Cái vần đề đó chả liên quan đến anh và anh không cần nói,vì tôi thừa biết tình yêu chúng tôi dành cho nhau là như thế nào”

Vừa đúng lúc đó Victoria mang cà phê lại

“Em trông rất mệt đấy,có cần về sớm không?”-SooJung đứng dậy lau mồ hôi cho Vic

“À…không…em không sao”-Vic ngượng vì hành động của SooJung trước mặt Siwon

“Tối nay 6h SooJung qua rước em nha,hôm nay mừng thọ bà nội đó”

“Em biết rồi,em…vào làm việc tiếp đây”

“Em đừng làm quá sức”-SooJung hôn nhẹ lên má Vic làm người đối diện thoáng đỏ mặt,còn người thứ 3 kia khỏi phải nói cũng biết hắn đỏ mặt tía tai tức giận bỏ đi

6h30 biệt thự Jung gia

“SooJung,cháu dâu 2 cháu qua đây 1 lát”-bà nội gọi to

Hôm nay Victoria khoác lên mình bộ váy trắng tinh khôi cùng đôi giày cao gót màu hồng trông rất xinh xắn và quyến rũ.Còn SooJung thì mặc 1 bộ vest đen phong độ (đại boss cmnr =.=”)

“Chào chủ tịch Kim đi con”-bà nội nói

“Dạ chào chủ tịch Kim”

“Cháu gái tôi đấy heheh còn đây là bạn gái của SooJung nhà tôi đây”

“Ôi cô bé dễ thương và xin xắn quá,trông rất đẹp đôi”

“Cảm ơn ông chủ tịch Kim”

“SooJung à tạm biệt chủ tịch Kim rồi qua bên kia chào chủ tịch Lee nào”

“SooJung và nội đi trước đi em vào nhà vệ sinh rửa tay 1 lát”

Vic vừa quay lưng đi được vài bước thì nghe 1 tiếng động lạ vang lên,dường như có gì đó vừa rơi xuống nước thì phài.Vội quay đầu lại nhìn thì thấy đám đông đang hoảng loạn còn SooJung thì đang vùng vẫy dưới nước.Vì định đi cùng bà nội thì lúc đó có 1 cô phục vụ đang mang ly nước xoay lưng va phải SooJung.Nhận thấy SooJung không biết bơi nên Vic vội nhảy xuống cứu

“SooJung à tỉnh lại đi,SooJung à”-Vic vỗ nhẹ vào mặt SooJung khi cả 2 đã lên bờ

“SooJung à nghe em nói không tỉnh lại đi mà”-Vic gọi to hơn và lấy tay ấn vào bụng để ép nước ra ngoài

“Sao không chịu tỉnh thế này,SooJung à đừng làm em sợ mà”-không nhận thấy dấu hiệu nào từ người kia,Vic vội cúi người xuống đặt môi mình vào môi SooJung vừa hô hấp nhân tạo vừa ấn nhẹ vào bụng

“Khụ khụ khụ”

“SooJung tỉnh rồi hã?Ôi sợ chết mất”-Vic mừng rỡ đỡ SooJung ngồi dậy nhưng người kia đột nhiên ôm chặt lấy Vic vào lòng

“Đừng mà…Victoria em đừng đi”

“Không sao rồi mà SooJung à không sao mà”-Vic xoa xoa vào lưng SooJung trấn an

“Thôi không có gì nữa ạ xin lỗi mọi người ạ,mời mọi người tiếp tục bữa tiệc của mình”-bà nội nói

“Cháu dâu à,đưa SooJung vào phòng thay quần áo đi”

“Dạ vâng ạ,SooJung à đứng lên nào”

Phòng SooJung

“Cô thay quần áo đi”-Vic đưa quần áo cho SooJung

“Cảm ơn em”

10 phút sau khi cả 2 đã thay quần áo xong

“Ngồi xuống tôi lau tóc cho”-Vic lấy chiếc khăn từ tay SooJung

“Nhìn cô thế mà không biết bơi á?Aigoo cô mà lỡ té xuống biển lúc không có ai thì có mà chết”

“Lúc nãy…xin lỗi em nhé”

“Cô không sao là được rồi,làm tôi sợ chết mất gọi mãi mà chẳng chịu tỉnh”-Vic cứ vô tư ngồi phía sau vừa nói vừa lau tóc cho SooJung mà không hay biết miệng người phía trước đang cười rộng đến mang tai

“Cô cái gì cũng giỏi mà sao không đi học bơi đi nhĩ?”

“Năm tôi 8 tuổi,lúc theo umma và bà nội đến đảo Jeju tôi bất ngờ đi lạc và rơi xuống biển,khi tôi tỉnh dậy trong bệnh viện thì nghe một ajuma nói lại là có 1 cô bé đã cứu tôi,nhưng tôi chỉ nhớ được 1 chút lúc đang mê man đó là cô bé có gương mặt đáng yêu,đôi mắt to tròn và còn mặc trên người bộ váy hồng xinh xắn nữa.Sau ngày hôm đó tôi luôn đi tìm cô bé ấy nhưng không gặp và cũng sau tai nạn đó tôi rất sợ những nơi như biển và hồ bơi”

SooJung cười tươi khi nhớ lại ngày hôm đó mà không biết rắng Victoria đang mở to mắt kinh ngạc phía sau cô

“Cô ngồi đây nhé,tôi đi lấy cho cô ly nước ấm”

“Victoria”-SooJung nắm lấy tay Vic khi cô định rời khỏi

“Sao vậy?”

“Em…em làm bạn gái SooJung được không?”

“Tôi đã hứa là sẽ giúp thỉ tôi sẽ làm hết mình,cô đừng lo”

“Không phải,ý SooJung là…em làm bạn gái thật của SooJung có được không?”

“Cô…nói cái gì vậy?”

“Victoria à,từ lâu trong tim SooJung đã hình thành ý nghĩ là sẽ không bao giờ két hôn.nhưng từ khi SooJung gặp em ở quán café ngày hôm đó,khi em nhắc nhỡ SooJung không được để chân lên bàn thì ánh mắt của em đã làm cho quy luật từ bấy lâu nay SooJung xây dựng bị phá vỡ.SooJung cảm thấy tức giận khi tên Siwon đó tỏ tình với em,cảm thấy tiếc khi bờ môi em rời khỏi bờ môi SooJung.Đã từng sợ kết hôn vì SooJung sợ sẽ làm tổn thương người khác như ông ấy đã từng làm với umma và SooJung.Cho đến khi gặp em,mọi thứ trong cuộc sống của SooJung dường như bị đảo lộn.Từ khi em xuất hiện,SooJung đã cười nhiều hơn vui vẻ hơn và ưm….”-không để SooJung nói hết câu Vic cúi xuống đặt lên môi SooJung 1 nụ hôn

“Victoria em…”

“Em hiểu hết mà,SooJung đừng nói nữa”

“Vậy em…em đồng ý làm bạn gái SooJung nha”-*hớn hở*

“Hmmm để xem đã”-Vic vờ suy nghĩ

“Cái gì kỳ vậy nè”-*nhăn nhó*

“Hihihi SooJung nói không thích có bạn gái mà”

“Nhưng…nhưng từ khi em xuất hiện thì khác”

“Hihi em đồng ý,ngốc à”

“Thật hã??”-*mắt long lanh*

“Em nói giỡn thôi hahah”

“Yahh không được giỡn mà”-*bĩu môi*

“Thật sự em đã cảm thấy rắc rối khi quen SooJung,nhưng cứ tiếp xúc với SooJung em càng hiểu rõ hơn con người SooJung như thế nào.Và từ lúc đó…không biết tại sao em luôn coi bà nội của SooJung là bà nội của em.Em đã bắt đầu thấy rung động khi em ở cạnh SooJung.Em ưm….”

“Đừng nói gì hết,SooJung yêu em”

“SooJung à con…á á á  xin lỗi hê hê tiếp tục đi”-*đóng cửa lại*

“Hix hix nội ơi là nội cháu của nội đang hun nhau mà nội vô ý quá,aigoo nội sorry 2 cháu,cơ mà…hê hê đẹp dễ sợ chu choa ơi”-*nội đứng ngoài cửa thì thầm*

“Để em đi lấy nước cho SooJung”-Vic ngại ngùng

“Phải tiếp tục chứ”-SooJung lại kéo Vic vào nụ hôn khác

Ngày chuyển nhà

6h sáng SooJung đã có mặt tại nhà Vic còn người kia thì vẫn con đang nướng =.=”

“Con rể Jung đến rồi hã?”

“Dạ chào umma,Vic đâu rồi ạ?”

“Trên phòng đó,con lên đi”

“Dạ con xin phép”

SooJung bước rón rén vào phòng Vic

“Em thức chưa vậy heo con ham ngủ?”

“…”

“Nướng khét hết rồi đây này”-SooJung bật cười ngồi ngắm gương mặt say ngủ tựa thiên thần của Vic

“Hôm nay em phải chuyển nhà mà”-*chọt chọt*

“Ưm~~~sao SooJung đến sớm vậy?”

“Nhanh mà về với SooJung đi chứ hihi.Aigoo thức đi mà em phải chuyển nhà mà”

“Em chuẩn bị xong hết rồi,lát nữa để lên xe là chở đi thôi”-Vic ôm lấy cổ SooJung

“Đơn giản thế sao?Em tự làm nhé”-*nhéo mũi*

“Nhõ mọn”-Vic bĩu môi

“Đáng yêu không chịu được hihi thức đi mà nướng khét hết rồi”-SooJung hôn vào môi Vic

“Ôi sáng ra đừng làm vậy mà”

“Có ai thấy đâu”

“Có chúng ta thấy nè hê hê”-appa và umma Song hét lên (Au: nhí nhảnh khác gì thông gia=.=”)

“Trời ơi appa umma…2 người…2 người…”-Vic kéo chăn che mặt

“Hahaha cứ tiếp tục đi hén”

“Em ra đi họ đi rồi”-SooJung mỉm cười giật chăn ra

“Em…em đi rửa…rửa mặt,SooJung đợi em 1 lát”

30 phút sau

“Aigoo cái gì mà nặng thế này?”-SooJung hỏi khi ôm cả thùng to ra xe

“Đồ cá nhân của em thôi”

Vì cái thùng to khá nặng nên chẳng biết chật vật như thế nào SooJung làm rơi cả thùng xuống đất

“SooJung vụng về quá à”

“Xin lỗi em để SooJung nhặt vào cho”

SooJung vội vã nhặt lên chợt đôi tay khựng lại,mắt mở to khi nhìn thấy 1 tấm ảnh.Trong ảnh là 1 cô bé có gương mặt xinh xắn và đôi mắt to tròn.Đặc biệt cô bé mặc một chiếc váy hồng cùng đôi giầy búp bê màu trắng

“SooJung à xong chưa?”-Vic từ trong nhà bước ra hỏi

SooJung không nói gì đột nhiên chạy lại ôm Vic vào lòng

“SooJung của em sao vậy nè?”

“Sao em không nói đó là em?”-SooJung ôm Vic chặt hơn

“SooJung nói gì em không hiểu?”

“Sao em không nói,người cứu SooJung 15 năm trước chính là em”-SooJung đưa bức ảnh cho Vic

“SooJung biết rồi hã?”-Vic cười

“Em có biết sao khi tỉnh lại SooJung đã tìm em rất nhiều không?”

“Hôm đó em về quê ngoại chơi,đang đi dạo trước khi về lại Seoul thì em thấy SooJung bị rơi xuống nước,sau khi cứu SooJung lên bờ thì mẹ em gọi vì xe đang chờ nên em đã nhờ 1 ajuma ở gần đó đưa SooJung vào bệnh viện”

“Không ngờ đó lại là em”

“Hihi em cũng không ngờ có thể gặp SooJung như thế này”

“Thôi mình đi nha em”

“Thưa appa umma tụi con đi”-Cả hai đống thanh

Thời gian trôi qua mau, mới đó mà Victoria và SooJung đã yêu nhau được 1 tháng.Tối hôm đó biệt thự Paradise

Ding Dong

“SooJung qua đó hã?Khuya rồi sao SooJung chưa ngủ?”-Vic mở cửa

“SooJung nhớ em”-*làm nũng*

“Kế bên phòng như thế này mà còn nhớ sao?SooJung xạo quá nè”

“Kế bên thì kế bên chứ,không nhìn thấy em 1 giây thôi là SooJung đã thấy nhớ rồi”-SooJung ôm eo Vic nói

“Nịnh em quá nha,SooJung mà nịnh người nào như thế này nữa là em không tha cho SooJung đâu”-*hôn môi* (Au: hun qài tui rần rần qài tui mệt ùi nha :v)

“Xu hướng FA mà em”

“Vậy thì tránh ra đi”-Vic vờ dỗi

“Xu hướng FA khi xưa bị em phá vỡ mất rồi”-SooJung kéo Victoria vào 1 nụ hôn dài

“Ngọt thế nhỡ”-đột nhiên SooJung thốt lên

“Lại nịnh”

“Ngọt như kẹo ấy.Cho xin cái nữa nha”-*đưa mặt lại gần*

“Thôi mà tránh ra coi”

Ring ~~~Ring~~~

“Trời ơi nội đúng lúc vậy?”-*nhăn nhó*

“Yeahhh cảm ơn nội”-Vic sung sướng reo lên

“Lát nữa em chết với SooJung”

“Nghe điện thoại đi kìa”

“CON NGHE NÈ NỘI”-*quát*

“Ối dzời ơi xuýt nữa lên máu”

“Có chuyện gì không nội?”

“Sáng mai nội với umma con định sang gặp ba mẹ cháu dâu,con về nhà chở chúng ta sang đó”

“Dạ???”

“NÓI MÀ KHÔNG NGHE SAO CÒN HỎI?”

“Má ơi lỗ tai con”

“Mai 9h30 sáng về đón chúng ta”

“Dạ vâng ạ”

“Làm gì thì làm tiếp đi muhahah xin lỗi đã làm phiền nha”

Tút….Tút…Tút…

“Nội nói gì thế?”

“Bà nội nói…muốn sáng mai sang gặp ba mẹ em”

“Ờ….HÃ???CÁI GÌ???Sao…sao…vẫn chưa chuẩn bị gì hết sao lại…”

“Bà nội đã quyết thì không ai cản được đâu”-SooJung vờ làm mặt buồn quay đi cười thầm

“Vợ yêu dấu em chuẩn bị về với SooJung đi thôi”-SooJung pov’s

10h sáng cửa hàng gà rán f(x)

“Dạ chào anh chị,tôi đây là bà nội và đây là mẹ của SooJung ạ”

“Dạ vâng chào bà Jung và bác ạ,chẳng hay hôm nay bà và bác đây đến có việc gì ạ?”

“SooJung nhà tôi với Victoria đã quen nhau cũng lâu rồi ạ,với lại 2 cháu cũng đã về ra mắt 2 gia đình rồi.Tôi và con dâu tôi đây từ lâu đã xem Vic như người nhà họ Jung rôi nên hôm nay tôi đến đây để xin phép anh chị cho 2 cháu nó kết hôn ạ”-bà nội chậm rãi nói

“MỖ???”-Vic la lên

“Cháu dâu có vấn đề gì sao?”

“Ơ dạ…dạ không có ạ”

“Con gái à cho appa và umma nói chuyện riêng với bà 1 lát nha”

“Ra ngoài thôi em”-SooJung nắm tay Vic đi ra

“Sao lúc nãy em lại như thế?”-SooJung hỏi khi cả hai đang đi dạo trong công viên

“Chỉ là…em thấy…”-Vic cúi gầm mặt lí nhí

“Em thấy tình yêu của chúng ta chưa đủ lâu đúng không?”-SooJung xoay vai Vic lại đối diện

*Gật đầu*

“Em nhìn SooJung này.Chúng ta là duyên phận,là định mệnh em hiểu chứ?Đã từng có rất nhiều cô gái vây quanh SooJung,nhưng trái tim này chỉ biết rung động khi người đó là em.15 năm trước chúng ta đã gặp nhau trong 1 tình huống hết sức khẩn cấp và sau ngần ấy năm chúng ta vẫn tìm thấy nhau.Định mệnh đưa đẩy 15 năm sau chúng ta lại gặp nhau lần nữa và yêu nhau”

“SooJung à”

“Từ nay SooJung sẽ chăm sóc,yêu thương,bảo vệ và làm cho em trở thành người hạnh phúc nhất trong suốt cuộc đời này.Victoria,em có đồng ý làm người nắm giữ chiếc chìa khóa trái tim SooJung không?”-SooJung quý xuống lấy từ trong túi ra 1 chiếc nhẫn kim cương

“Mình cưới nhau…em nhé”-SooJung ngước lên khẽ hỏi

Vic không nói gì,chỉ mỉm cười gật đầu.Bao nhiêu yêu thương,bao nhiêu lời Vic muốn nói đều gói gọn trong cái gật đầu đó

“Từ nay em là của SooJung rồi”-SooJung đeo nhẫn vào ngón áp úp của Victoria,nhẹ hôn lên bàn tay ấy rồi nhấc bổng Vic lên xoay 1 vòng trong niềm hạnh phúc

“SooJung thả em xuống đi chóng mặt quá”

“Hihihi cảm ơn em,cảm ơn em vì đã đồng ý làm vợ SooJung”

“Đồ ngốc của em,em yêu SooJung”

“SooJung cũng yêu em…vợ à”-cả hai lại chìm đắm vào nụ hôn

Khi cả hai quay về nhà thì lúc đó bà nội cũng định đi về

“Chào anh chị xui tôi về ạ”-bà Jung nói

“Dạ chị và bác về cẩn thận ạ”

“Umma và nội về hã?”-Vic chạy tới hỏi

“Umma???Haaah đây là lần đầu tiên con gọi ta là umma đó”-bà Jung nói làm Vic ngượng chín hết cả mặt,cô nhẹ lấy tay lên quạt quạt thì…

“Ối…cái gì đây ta?”-bà nội chụp tay Vic lại hỏi

“Cháu vừa cầu hôn Vic và cô ấy đã đồng ý”-SooJung tự hào khoe

“Thật hã???Hahahah cuối cùng SooJung cũng đã chịu cưới vợ rồi.Nội xem ngày rồi,tháng sau cưới nhanh gọn và lẹ luôn cho nội”

“Sao nhanh thế nội,chúng cháu chưa chuẩn bị mà?”-Vic ngơ ngác

“Cưới liền cơ”-SooJung bĩu môi làm nũng

“Aigoo con rể Jung đáng yêu quá”

“Thật không ba mẹ vợ?Heheh đáng yêu thế mới giữ được trái tim cô công chúa xinh đẹp này chứ”-SooJung cười nói nhìn Vic

“Chỉ được cái giỏi làm nũng thôi.Đồ con nít”

“Vì SooJung yêu em”

“Ồ WOOOOOOOO”-4 người già làng reo hò ầm ĩ

“Không nói với SooJung nữa,nội và umma về cẩn thận ạ”-Vic đỏ mặt chạy vào nhà

“Vợ ơi chờ SooJung với”

“Aigoo ra đây ngay còn đi thử áo cưới”-bà nội chạy vào nhà lôi tọt 2 đứa ra

Tobe Continue

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro