4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ nghỉ trưa, giới nữ trong phòng túm tụm lại vừa ăn trưa vừa nói chuyện xuyên lục địa. Đám người nói loạn thất bát tao mọi chủ đề.

- Tớ rất thích NewYork, hè này nữa là tớ để dành đủ tiền qua NewYork du lịch. – Cô Jung.

- Cậu đi với gia đình à ? – Cô Ahn.

- Đúng, nhà tớ bốn người đều đi hết.

- Còn tớ thì định đi chỗ nào có biển với bạn trai tớ – Cô Park.

- Hey, Jennie, còn em thích đi chỗ nào? Có dự định đi đâu không? Sao ngồi im lặng vậy? – Cô Park quay qua hỏi Jennie.

- Jisoo đi mua nước lâu quá nãy giờ chưa về nữa chị. – Jennie trả lời.

- ........ – Tất cả đều cạn lời

Trả lời cho loạt câu hỏi của chị đồng nghiệp, Jennie đáp lại một câu vô cùng liên quan khiến mọi người câm nín.

Thiếu Jisoo bên cạnh làm Jennie cảm thấy bất an, không phải đến nỗi sa sút tinh thần nghiêm trọng nhưng ít nhất là Jennie không tập trung được vào việc gì cả. Cứ lơ ngơ, lẩn ngẩn.

- Chắc trưa đông người nên đợi mua lâu thôi em. Nói chuyện với bọn chị chút là em ấy về ngay mà.

- Sao, hè này có định đi đâu không Jennie ?

- À, em cũng không biết. Em thích chỗ nào có đồng cỏ xanh như thảo nguyên, có vài cây đại thụ tỏa bóng mát, rồi bên cạnh có hồ nước trong xanh nữa.

- Cái gì ? Nghe như trong truyện vậy. – Mấy người đồng nghiệp nghe Jennie nói thì phá lên cười. Nghe như cảnh trong tranh vẽ. Nhưng Jennie thì không nghĩ vậy.

- Jisoo nói với em là có những nơi như vậy ngoài đời. Cậu ấy lên mạng tìm được địa điểm rồi. Nữa sẽ dẫn em đi du lịch. – Jennie rất tin tưởng mà nói.

- Em không định cho Jisoo có bạn trai sao. Biết đâu vài tháng nữa hai em lại muốn đi du lịch với bạn trai không chừng.

Những cô gái trẻ, ngồi nói chuyện với nhau về cây kim dưới đáy biển hay hạt bụi trên bầu trời thì một hồi cũng quay lại vấn đề tình yêu muôn thuở. Đúng lúc đó Jisoo cầm hai hộp nước đi vào. Jennie quay phắt qua cười toe.

- Soo ~~

- Đây, nước ép nho cho cậu. Chưa ăn xong à?

- Tớ ăn từ từ đợi cậu về ăn chung.

Ăn uống, rửa tay xong xuôi, Jisoo rút khăn giấy đưa Jennie rồi dọn hộp nước cùng hộp cơm vứt vào sọt rác. Dù thấy việc này mỗi ngày nhưng một chị đồng nghiệp vẫn không giấu được cảm thán.

- Jisoo à, em mà là con trai thì chị yêu em chết mất.

- Thật may mắn, em sinh ra là một cô gái và vô cùng xinh đẹp. – Jisoo nở nụ cười quyến rũ rồii quay sang đưa ly nước lọc cho Jennie– "Cậu uống đi cho sạch miệng".

- Đúng, Jisoo là một cô gái vô cùng xinh đẹp. – Jennie gật gù phụ họa theo.

---------------------

Bây giờ là 1h sáng và...

Jennie không ngủ được.

"Em không định cho Jisoo có bạn trai sao"

Jennie cũng không ngờ chỉ một câu nói chuyện bâng quơ ban ngày mà lại ám ảnh cô như thế.

Jisoo sẽ có bạn trai sao?

Vấn đề này hình như cô chưa nghĩ tới nhiều lắm.

Cô cũng sẽ có bạn trai ?

Trong suy nghĩ của cô, việc gì cô làm cũng có hình ảnh của Jisoo, chưa bao giờ nghĩ đến sau này sẽ ở cạnh một người đàn ông nào khác. Tưởng tượng cảnh đứa con trai nào đó nắm tay hay ôm hôn mình làm Jennie bất chợt rùng mình muốn nôn.

Nếu sau này Jisoo có gia đình vậy mỗi tối chồng Jisoo có cho cô ôm cô ấy ngủ như bây giờ không?

Mà không chỉ mỗi tối nha, ban ngày cô cũng muốn quấn lấy Jisoo. Jisoo có bạn trai rồi vậy có còn ôm hôn chúc cô ngủ ngon không hay là chuyển qua hôn tên bạn trai kia....?

Jennie suy nghĩ lan man từ vấn đề này đến vấn đề khác, càng nghĩ càng nhiều, càng nhiều càng rối. Quá nhiều vấn đề, mà chúng chỉ xoay quanh Jisoo.

Cảm giác rối rắm này thật khó chịu. Cô nhắm mắt nằm im suy nghĩ, không dám nhúc nhích động đậy. Nhỡ Jisoo phát hiện cô chưa ngủ thức dậy hỏi thì cô không biết phải trả lời ra sao. Đột nhiên vòng tay quanh eo siết chặt hơn một chút, có bàn tay xoa nhẹ lên lưng cô vài cái. Chắc là hành động vô thức khi ngủ của Jisoo... Rất dễ chịu... Cô vùi mặt mình vào ngực Jisoo.

Cô tham lam hơi ấm này, mùi hương này và cả cơ thể này nữa. Jisoo luôn dễ dàng dỗ cô đi vào giấc ngủ. Ngủ một giấc sáng mai sẽ không có chuyện gì nữa. Nhưng có một điều Jennie không hề hay biết. Jisoo lúc đó chưa hề ngủ.

Ở bên cạnh Jennie bao nhiêu năm trời, nói không ngoa Jisoo chỉ cần nghe hơi thở cũng biết là Jennie đang thức hay ngủ. Cô sẽ từ từ tìm ra nguyên nhân tại sao con người luôn chẳng mở mắt nổi sau 10h này hôm nay lại mất ngủ đến như vậy.

--------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro