Ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~Vài năm sau~
.
.
.
.
.

Ngôi nhà của ChangHyun hôm nay thật là rộn ràng. Bạn bè và gia đình quây quần cùng nhau khắp phòng khách, nhiều giọng nói khác nhau có thể được nghe thấy khắp phòng. Giọng nói nổi bật nhất dĩ nhiên là thuộc về ChangHyun rồi, khi cậu cứ tiếp tục đi ra đi vào nhà bếp, không ngớt lời về mấy món ăn mà cậu và Niel chuẩn bị và đe dọa ai dám chê bai gì về tài nghệ nấu ăn của mình.

JongHyun nhếch một mắt đứng kế bên bá vai ChangHyun, một tay xoa đầu đứa con gái sáu tuổi, đang bị kẹp chính giữa hai người.

-Không ai dám chê bai gì về tài nấu ăn của em đâu, vợ ah... Đúng không Hara?

Anh tuyên bố một điều hiển nhiên, con gái anh gật đầu đồng tình, khi mà cậu bĩu môi rồi bắt đầu than van về việc cậu biết rõ mình không có năng khiếu lắm trong chuyện bếp núc và việc cậu đã bỏ biết bao công sức cho những món ăn đang được bày trên bàn.

Nhưng Choi bánh bao dù là Gia Cát Lượng trên thương trường thì trước mặt ChangHyun thì anh cũng chỉ là tên ngốc. Mà đã ngốc còn hỏi một câu rất chi là ngốc

-Nhưng anh nghĩ là Niel hyung mới là người bỏ nhiều công sức nhất cho chúng chứ? :v

Sai lầm rồi, Choi JongHyun.... Anh đúng là cái miệng hại cái thân rồi. Đó là điều mà ai cũng nghĩ, anh có cần nói huỵch toẹt ra như vậy không? ChangHyun bắt đầu giận dỗi, và quay lưng bỏ vô trong bếp. Choi Bánh bao gượng gạo cười với mọi người trước khi đi theo vợ và đứa con gái.

Bất cẩn, anh hất trúng vai Niel đang bê trên tay chiếc khay bánh vừa nướng xong tính đặt lên bàn, hai người gần như mất thăng bằng vì cú va chạm. MinSoo nhanh chân đến bên cạnh Niel, ôm lấy eo cậu giữ cho cậu khỏi ngã. Cảnh tượng "anh hùng cứu mỹ nhân" làm cho mọi người ai cũng ooohh và aahhhh lên. Choi Bánh bao nhìn 2 hyung mình đầy kì thị

- Này hai hyung làm ơn đi!!! Ở đây có trẻ con đó~

- Cậu chỉ đang ghen tị với appa con vì cậu ChangHyunnie đang giận cậu thôi!!!!!

Bé Miniel giờ đã biết nói phán một câu hết sức triết lý sâu xa làm anh đỏ mặt tía tai, Bang ca cười sằng sặc đầy tự hào :v

- Em thấy chưa, Choi JongHyun? Đến trẻ con còn nhìn ra hai chữ GATO trên trán em đó!!! Hahhhaahah...... Ặc ặc.....sặc nước bọt rồi... Khụ khụ.... =="

- Appa cẩn thận chớ appa! À cậu JongHyun ơi, con bảo cậu này.

- Gì vậy nhóc? _anh chăm chú

- Hara nhà cậu xinh lắm luôn! Sau này cậu phải cho con cưới em ý nha :3 _Miniel ma lanh

- Anh thấy được đó nha, JongHyun! Anh cũng muốn làm thông gia với chú mày ah~ hihi ^^~ _Niel thêm vào

JongHyun hít vào sâu, ngắm nhìn hai vợ chồng trước mặt anh, rồi anh thở dài ngao ngán. Ai mà tin nổi câu nói mang tính sát thương cao kia lại phát ra từ mồm của một đứa trẻ cơ chứ? Chắc phải bảo Niel hyung với Bang ca xem lại cách dạy con rồi

JongHyun gãi đầu, mặc dù anh chẳng thấy ngứa, nghĩ thầm

" Chắc phải tậu cặp cho béc zê để ở cổng quá :v thằng bé này mới tí tuổi đâu đã tăm tia babe nhà mình :v mồm mép thì dẻo quẹo. Mình ngửi thấy mìu bất an là sao ta? Không được, phải phong bị từ bây giờ mới được!!!!!"

Khi JongHyun đang chìm trong suy nghĩ, anh không nhận ra rằng ChangHyun đã đứng bên cạnh anh từ lúc nào, trông xuống đứa bé gái rồi bồng bé ra khỏi nôi.

-Nhìn appa nè, Choi Hara. Đầu óc appa con lại để đâu nữa rồi

ChangHyun liếc xéo nói, kéo Choi Bánh Bao trở về với thực tại. Tỉnh mộng nhìn sang bên cạnh trông thấy ChangHyun đang thủ thỉ với đứa bé gái, người đang nhìn ChangHyun cới đôi mắt to tròn đầy vẻ tò mò."Đôi mắt to tròn, tò mò như đôi mắt xinh đẹp của Umma nó vậy"...JongHyun ấm áp nghĩ, nụ cười giãn ra hết cỡ, cao lên tận mang tai

Kể ra thì mất 6 năm trời yêu thương theo đuổi cậu cũng bõ công lắm chớ

JongHyun ngắm nhìn ChangHyun với niềm tự hào của một người đàn ông đang đắm chiềm trong hạnh phúc. Đây, đứng giữa những tiếng ồn và đám hỗn loạn kia, anh cảm thấy cuộc đời anh thật toàn diện, tất cả những mảnh ghép hình cuối cùng cũng được lắp xong tạo thành một bức tranh hoàn hảo. ChangHyun, Hara và anh.

Anh cảm thấy mình thật sự may mắn làm sao.

Và được yêu thương trọn vẹn.

Tất cả là nhờ vào Yoo ChangHyun của anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro