Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thả từng bước nhẹ nhàng trên con đường vắng lặng ngập tràn linh lan trắng , mùi hương dịu dàng lan toả cả một góc trời . Bầu trời sau cơn mưa dữ dội tối qua nay xanh trong và ngập tràn mùi đất mới . Tiến về phía vùng đất đấp cao tách biệt với những ngôi mộ ở đây , cô ngắm nhìn ngôi mộ cẩm thạch thật lâu rồi cúi xuống đặt lên mộ một khóm linh lan .

_Appa à ! Con về rồi.

_Ji Yeon của appa về rồi .

Xoạt …

Cô ngồi xuống , tay mân mê tấm ảnh trên ngôi mộ , ông đang cười với cô , nụ cười dịu dàng ấm áp luôn dành cho cô , luôn mang lại hạnh phúc cho cô nhưng sao bây giờ lại xa vời đến thế ?

Căn phòng bệnh viện trắng toát , không khí nồng nặc mùi thuốc sát trùng và lạnh lẽo đến ghê rợn . Cô ngôi đó , đôi mắt nâu se sắt lạnh lùng đau thương , móng tay bấu chặt vào lòng bàn tay đến bật máu .

Cạch…

Cánh cửa phòng bật mở , thang âm như tiếng khóc của tử thần .

_Bác sĩ

Cô đứng dậy , chạy vội vàng về phía bác sĩ .

_Appa … appa của t…tôi sao rồi ?

Môi cô run rẩy cô gắng bám víu những hy vọng cuối cùng .

_Cô à , cô vào gặp ông ấy lần cuối đi .

Bàn tay cô buông lơi khỏi cổ áo của vị bác sĩ già , đôi mắt thất thần nhìn về phía giường bệnh trắng tinh .

_Appa 

Cô bước đến giường bệnh , nắm lấy đôi tay lạnh ngắt của ông .

_Ji ….Y….Yeon c…của …..appa .

Tiếng ông ngắt quảng , khó khăn thốt thành câu nói liền mạch bởi ống thở ôxi.

_Appa à …

Cô khóc nấc lên , cúi xuống áp sát tai gần ông .

_Ya…ng Yo Seob…. Quên h….hắn ta đ….i , sẽ…chẳng …. Tốt ch….o….con đâu

Hơi thở ông lịm dần rồi tắt hẳn , điện tâm đồ chạy một đường thằng . Ánh mắt nhìn cô van nài rồi nhắm nghiền . 

_Con sai rồi phải không appa ? 

_Đáng lẽ từ đầu không nên yêu , không nên hy vọng gì cả . 

_Nhưng lỡ như con không nhẫn tâm bắn chết hắn ta thì sao hả appa?

_Appa à , con phải làm sao đây ?

Cô nhắm khẽ mắt , gió lùa xới tung mái tóc thơm mùi linh lan dịu dàng , mái tóc mà anh đã từng âu yếm vuốt nhẹ nhàng trong những đêm trăng sáng , trong những đêm gió lướt qua lạnh lẽo . Giờ đây hơi ấm đã mất , chỉ còn lại thù hận , đau thương , những ký ức rạch toạt , rướm máu .

_Appa à , nếu không tự tay giết chết được , không tự tay thêu đốt được tất cả những gì thuộc về Yang Yo Seob , con sẽ cùng anh ta xuống dưới gặp appa . Con hứa !

Chiếc váy trắng tung bay trong những cơn gió lạnh , mặt trời hắt bóng , ngã về một màu cam nhợt nhạt , ai oán , lạnh lẽo . Ánh sáng cuói cùng yếu ớt ồm chầm lấy cơ thể nhỏ bé đang run lên từng hồi . Cánh cửa cũ kỉ của nghĩa trang đóng lại khi bóng cô khuất dần phía sau con đường đầy gió và nắng nhạt .

Anh ngồi trong căn phòng u tối , chút ánh sáng hIU hắt từ cửa sổ cũng không níu kéo được ánh sáng cho căn phòng vốn lạnh lẽo này , đôi mắt xám tro se sắt , u buồn và tràn ngập bi thương . Anh đã sai từ đầu .

Từ đầu lẽ ra không nên biết đến sự tồn tại của nhau .

Từ đầu lẽ ra không nên yêu cô .

Không nên rung động vì nụ cười trong veo ấy .

Không nên ngập chìm trong thế giới bình yên của đôi mắt nâu ấy.

_Cậu chủ .

_Hửm ?

_Mọi thừ đã chuẩn bị xong rồi ạ . 

_Ừm , ra ngoài đi , bảo Joe đi kí đi .

_Vâng ạ

Cạch ….

Cánh cửa đóng lại , trả lại cho căn phòng bình yên vốn dĩ , đôi mắt xám tro miết trên gương mặt thanh tú của cô gái trong tấm hình , dừng lại thật lâu nơi nụ cười xinh đẹp .

Park Ji Yeon à , đáng lẽ em mãi là đoá linh lan xinh đẹp trong nhà kính . Không vấy bụi trần 

_Ji Yeon à , anh muốn em gặp một người.

_Ai vậy hả anh ?

_Kevin , anh ta sẽ là người thay em kí hợp đồng với YS.Ent

Chàng trai bước vào , khuôn mặt lạnh lùng không xúc cảm nhìn cô , nhưng tận sâu đáy mắt đó là tuyệt vọng , là những mảng tối leo lắt .

_Chào cô .

Anh ta gập người chào cô theo phép lịch sự thông thường

_Chào anh . Tôi muốn anh đảm bảo rằng sẽ đem về cho tôi cái hợp đồng đó không một sai xót , được chứ ?

_Vâng ! Tôi sẽ làm tốt , thưa cô !

_Được rồi , anh lên đường đi . Good luck .

_Vâng .

Cánh cửa phòng đóng lại , ánh sáng dịu nhẹ từ chùm đèn pha lê trở nên yêu ớt hơn bao giờ hết . Pha lê …. Dễ vỡ nhưng lại đẹp đẽ một cách kì lạ .

Trên cánh đồng tràn đầy gió , mùi hương thảo mộc thoảng trong không khí dịu nhẹ như ru con người ta vào khúc nhạc xa xưa của nó . Cô ngồi đó , xinh đẹp trong bộ váy trắng tinh khôi , đôi mắt dịu dàng ánh lên nụ cười rạng rỡ . Hắn đã từng nói , đôi mắt cô như biết cười , như cả vu trụ bao la rộng lớn không ngừng cuốn hút hắn vào . 

_Yo Seob à !

_Sao hả em ?

_Tình mình , giống như gì hả anh ?

_Ưm…. Giống pha lê em à .

_Sao lại là pha lê hả anh ?

_Pha lê xinh đẹp , mong manh dễ vỡ nhưng đôi khi lại kiên định một cách kì lạ . 

_Có phải ý anh là , dù cho tình cảm mong manh , dễ vỡ , dễ thay đổi nhưng không bao giờ rời bỏ và đi mất ?

_Đúng !

_....

_Yeonnie à .

Hắn vòng tay ôm lấy cô , đặt lên mái tóc mềm mại một nụ hôn . Mùi hương của cô dịu nhẹ , đầy cảm giác an toàn , ở bên cô , hắn có thể tạm thời quên đi bao nhiêu mệt mỏi giả tạo của cuộc sống này , ở bên cô anh có thể thoải mái được làm một Yang Yo Seob bình , dù chỉ là một chút giây phút ngắn ngủi .

_Sao hả anh ?

_Hãy nhớ rằng , dù có chuyện gì anh cũng không bao giờ rời bỏ tình yêu này . Anh yêu em .

_Em biết rồi , em cũng yêu anh .

_Yeonnie …

_Hửm ?

_Hãy hứa với anh , đừng để mảnh phalê đó nhuốm máu . Cho dù có xảy ra chuyện gì , mọi chuyện ra sao , em có làm gì nhưng đừng để mảnh phalê đó nhuốm máu . 

_Hôm nay anh sao vậy Yo Seob ?

Cô nheo mắt nhìn anh , hôm nay đôi mắt anh có chút gì đó lạ lẫm .

_Không có gì …

Anh đứng đó nhìn cô , nhìn người con gái đang trầm ngâm bên ly rượu đỏ . Ánh sáng trong phòng như cô gắng soi sáng khuôn mặt thanh tú nhưng lạnh lẽo kia . Anh phải làm sao đây . Giờ phút này anh không biết mình phải làm gì cả , anh không biết phải làm gì để kéo cô ra khỏi vũng bùn hận thù đó cả . Anh nhớ Yeonnie của ngày đó , nhưng anh lại sợ , sợ đôi mắt nâu thảng thốt ráo hoảnh trong đêm mưa ngày hôm đó , sợ sẽ lại nhìn thấy cô nằm đó trong chiếc váy trắng tinh bê bết máu . Sợ cô sẽ lại đau đến gục ngã khi dựa vào vai anh . Như chiều mưa 5 năm trước . 

Mưa cứ rơi , day dẳng , đường phố Seoul ướt vì mưa , máu loang lỗ trên nền nhà gỗ của căn biệt thự sang trọng . Chiếc váy trắng đầy máu , đôi mắt nâu trong veo nay đầy hoảng loạn . 

Khi vừa hay tin chủ tịch Park qua đời vì lên cơn đau tim , toàn bộ công ty PJ.Ent đã rơi vào tay của YS.Ent . Hiện thời người trực tiếp điều hành là chủ tịch Yang Yusuk . Khi anh chạy đến nơi thì cánh cổng to lớn của căn biệt thự mở toan , cả căn biệt thự chìm trong màn nước mờ ảo . 

_Yeonnie 

Anh hét lên , chạy đến và bế sốc thân hình bê bết máu dưới sàn lên .

_Yeonnie , em sao vậy hả , tỉnh lại đi .

Đôi mắt mệt mỏi nhắm nghiền , khoé mi cô còn vươn những giọt nước mắt chưa kịp khô . 

Và anh cứ thế chạy ra xe mang cô đến bệnh viện trong khi cô đã rơi vào hôn mê . 4 tiếng đợi trước cửa phòng cấp cứu anh đã rất sợ hãi , sợ tử thần sẽ lại mang đi con người mà anh yêu thương . Và rồi bác sĩ nói cô ổn , anh đã vui mừng đến mức phát điên lên được . Lúc ngắm nhìn cô qua tắm kính phòng bệnh anh chỉ lặng lẽ trầm ngâm nhìn cô , đôi mắt trầm buồn , đau đớn . 

“Yeonnie , anh sẽ giúp em đòi lại tất cả , anh hứa”

_Ji Yeon

Anh khẽ gọi , từ ngày đó , cô đã không muốn nghe ai gọi mình là Yeonnie nữa . Đôi mắt nâu lỡ đãng nhìn anh , tỏ ý cô đang nghe  .

_Mình cùng uống nào .

Anh bước đến chiếc tủ kính , lấy ra một chai thuỷ tinh với thứ nước vàng óng ánh , mùi vị cay nồng toả vào không trung khi anh rót rượu ra ly . Đặt hai ly rượu xuống bàn , anh ngước mắt nhìn cô . 

Cô nâng ly rượu lên môi , chất cồn sộc vào mũi cô nồng nặc , cay xé từng giác quan nhưng lại thơm ngon đến mê muội . Anh ngắm cô , anh không rõ cô có còn níu giữ được con người của 5 năm trước chút nào không nữa . Bởi vì giờ đây anh chỉ thấy sự đau đớn và u uẩn ở tận cùng đôi mắt nâu kia . 

_Anh trai à !

Cô khẽ gọi , đôi mắt anh mở to kinh ngạc , đã bao lâu rồi cô đã không còn gọi anh như thế .

_Sao vậy Ji Yeon?

_Anh có biết điều đáng sợ nhất trên thế giới này là gì không ?

_Là quỷ dữ ?

_Không đâu anh à , là thiên thần mang trái tim quỷ dữ . Và càng đau đớn hơn khi phải yêu và hận một người đàn ông , kẻ đã gây ra cho thiên thần rất nhiều đau đớn . 

_Ji Yeon à !

_Hắn đã từng nói với em bằng mọi giá phải giữ cho mảnh phalê ấy không được nhuốm máu , những giờ đây em chỉ muốn đập nát mảnh phalê ấy ra và cắm sâu vào tim hắn .

_Ji Yeon à , sau  tất cả mọi chuyện mình sẽ đi , đến một nơi mà làm em bình yên hơn , được chứ ?

_Ừm 

_Rồi mình sẽ đi , sau tất cả , mình sẽ đi .

Anh bước vòng  sang bàn ôm lấy cơ thể đang run rẩy của cô . Dịu dàng vuốt nhẹ lên tóc cô , anh ru cô vào một giấc ngủ bình yên không vướn bận . Đã bao lâu rồi cô không ngủ đủ giấc ?

Và ngay khi anh nghĩ rằng cô đã ngủ thì cô lại lên tiếng .

_Chuyện đó sao rồi hả anh ?

Anh khẽ rút trong túi áo khoác ra một tấm card đặt lên bàn cho cô . 

_Đây là thẻ nhân viên mà tên đàn em anh lấy được . Em có thể vào được cả phòng giữ tài liệu mật . 

_Ừm .

Cô rời khỏi vòng tay anh , lấy chiếc áo khoác trên giá và bước ra khỏi cửa

_Em đi liền sao ?

_Không được chậm trễ mà anh .

Bóng cô khuất sau cánh cửa , đôi mắt anh dõi theo đầy lo lắng .

Chiếc xe đen bóng dừng lại trong gara của toà nhà cao tầng , chọn vị trí thuận lợi , cô bước xuống xe tiến về phía cửa thoát hiểm . cả dãi hành lang vắng tanh không bóng người , tiếng dài cao gót nện trên sàn nhà vang vọng những âm thanh ma quái . 

Tít … Tít 

Cánh cửa bật mở , cô bước vội vàng vào trong . 

Lục lọi đóng hồ sơ đặt trong lồng kính được cô vô hiệu hoá cách đầy vài phút trước , đôi mắt hài lòng khi chạm vào tập hồ sơ được bọc trong túi cẩn thận . 

“ Hồ sơ việc lắp đặt hệ thống xe hơi hợp tác cùng J.E . Bản vẽ chi tiết”

Dòng chữ sáng lên trong không gian u tối .

Cho tất cả mọi thứ trở về vị trí cũ , cô vội vàng rời khỏi đó . Nhưng cô đâu nhìn thấy đôi mắt xám tro phía sau góc khuất của dãy hành lang , nheo lại đầy buồn bã .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro