Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Tsk đồ lười biếng! Sao tớ lại phải vác đống sách này lên phòng giáo viên? " Sakura càu nhàu khó chịu khi cô bước về phía phòng giáo viên với một chồng sách vở trên cả hai tay. Cô gái tóc vàng mềm mại tên Ino liên tục cười khúc khích trước hành động của bạn cùng lớp bắt cô phải mang một chồng sách vở lên phòng giáo viên. Tiết đầu tiên là tiết tự học nên thầy cô chỉ giao bài tập với một số câu hỏi đã sưu tầm trước khi tiết học thứ hai bắt đầu.

" Để tôi giúp " . Một âm thanh vang lên khiến cô gái giật mình theo sau là một cánh tay khỏe mạnh cầm lấy đống sách cô đang mang.

" Sasuke-kun! " khuôn mặt Sakura đỏ bừng vì xấu hổ và ngạc nhiên, cô rất vui vì chàng trai cô thích đang muốn giúp đỡ cô.

" Hn "

" Cảm ơn cậu! " Sakura vui vẻ nói, sau đó hai người cùng nhau đi đến phòng giáo viên, không ai để ý đến đôi mắt màu oải hương đàn nhìn họ một cách đau đớn.

Sakura hy vọng Sasuke sẽ ở bên cô lâu hơn nhưng giáo viên đột nhiên gọi cô khi cô đặt chồng sách vở mang theo vào đúng chỗ. Dù muốn hay không, Sakura vẫn phải dành nhiều thời gian trong căn phòng này, và Sasuke có vẻ miễn cưỡng làm điều tương tự vì anh thích quay lại hơn là đợi cô.

Sakura thở dài thất vọng, cô hy vọng mình cùng Sasuke lần nữa rời khỏi phòng giáo viên. Cô ít nhiều hy vọng rằng anh sẽ đợi cô bên ngoài,nhưng hy vọng đó thực sự trái với mong muốn của cô. Sakura muốn đợi anh, nhưng không phải Sasuke, mà là cô gái được biết đang ở bên cạnh Sasuke.

" Hinata-chan? "

" Ơ... À Sakura-chan, c-chúng ta có thể nói chuyện một lát được không? "

Ánh mắt của Sakura nhìn sang bàn tay đang nắm chặt của Hinata, có vẻ như cô đang lo lắng. Phải , Hinata đang lo lắng, hay đúng hơn là nghi ngờ. Hinata đã quyết định làm điều này, dù cô biết điều này là không đúng.

" Tất nhiên rồi, có chuyện gì vậy? " Sakura hỏi thẳng, thấy tình hình đang yên tĩnh, sẽ không có hại gì đâu nếu họ đi thẳng vào vấn đề.

" Ừm... Làm ơn hãy tránh xa Sasuke-kun ra! " Hinata kiên quyết nói dù mặt cô giờ đã cúi sâu, không đủ can đảm để nhìn vào khuôn mặt Sakura đang ngây người nhìn cô.

" Tại sao Hinata-chan lại nói vậy? " Sakura mỉm cười nhạt nhẽo như thể điều Hinata đang nói là điều thiếu tự nhiên nhất.

" ...T-tớ, tớ-tớ sợ mất Sasuke-kun. Đ-đó là lý do.. "

" Cậu đang nói gì vậy, Hinata-chan? " Sakura đột nhiên cắt ngang lời nói của Hinata. " Tớ không có tình cảm gì với Sasuke, tớ có chút hứng thú " Sakura tiếp tục nói với vẻ mặt vui vẻ nhất có thể.

" Saku- "

" Đừng lo lắng, mọi người đều biết chỉ có Hinata-chan có thể ở bên cạnh Sasuke nhiều nhất có thể. " Cô gái lại cắt ngang câu nói của Hinata.

" Chỉ vậy thôi phải không? Một lát nữa chuông sẽ reo, tớ đi trước! " Sakura mỉm cười nhẹ rồi vội vã về lớp , dù cô gái có cố hết sức nhưng Hinata có thể nhìn thấy nét buồn bã trên khuôn mặt của cô gái.

Hinata biết Sakura đang nói dối, nhưng cô muốn nhắm mắt làm ngơ trước sự thật này. Hinata chỉ sợ mất Sasuke, vì cô muốn anh là của riêng mình.
.

.

.

.
Kriingggggg!

Tiếng chuông tan học vang lên ầm ĩ học sinh không bao lâu đã tản ra khỏi lớp học để đi về phía căn tin. Sasuke gấp cuốn sách vừa đọc lại, anh không phải học sinh sẽ ngay lật tức chạy ra khỏi lớp khi chuông vang lên, nên Sasuke chỉ đứng đó, thỉnh thoảng nhìn lên bầu trời ngoài cửa sổ.

" Này Teme! Tớ, Sakura, Sai và Shikamaru sẽ lên sân thượng để ăn trưa, cậu có muốn đi cùng không? " Một chàng trai tóc vàng tên Naruto bất ngờ xuất hiện trước mặt Sasuke và mời anh ăn trưa cùng.

Sasuke suy nghĩ một lúc trước khi gật đầu, đối với chàng trai trầm tính, đây là cơ hội để anh đến gần Sakura mà không bị Hinata làm phiền. Sasuke định đồng ý thì Sakura lên tiếng trước.

" Sasuke-kun chắc chắn sẽ ăn trưa cùng Hinata-chan phải không? Hinata không phải làm bento cho cậu mỗi ngày sao? " lời nói của Sakura dường như nhắc nhở mọi người về thói quen thường ngày của Sasuke và Hinata khi đến giờ ăn trưa, thậm chí Sasuke dường như cũng vừa nhớ ra điều đó khi Sakura nói trước đó.

" Hhn đúng rồi. Vậy chúng tớ đi trước nhé Teme " Naruto vừa nói vừa bước đi.

Sasuke cố hít những hơi thở sâu như thể đang trút bỏ gánh nặng của mình, lại là cô ta. Mặc dù Sasuke có thể lý giải rằng Hinata có việc khác phải làm hay gì đó để anh có thể đi ăn trưa cùng với Sakura trưa nay, nhưng lại một lần nữa hình bóng của cô gái Hyuuga lại đang cản trở kế hoạch của anh.

Sasuke thực sự không nhớ rằng bữa trưa của anh với Hinata diễn ra thường xuyên đến mức các bạn cùng lớp của anh đã ghi nhớ nó.Sasuke còn nhận ra rằng chính Hinata là người đã chuẩn bị đồ ăn cho anh suốt thời gian qua.

Mặc dù điều đó có vẻ bình thường nhưng Sasuke nhận ra có điều gì đó kỳ lạ với thái độ của Sakura bây giờ. Thông thường, cô gái sẽ nhìn anh đầy mong đợi khi mời anh, trong khi hiện tại thái độ của cô gái dường như đang cố tránh xa anh. Sasuke biết Sakura cũng thích anh, chỉ là sự hiện diện của Hinata khiến cả hai khó chịu. Sasuke không thể bày tỏ cảm xúc của mình trong khi hình bóng của cô gái Hyuuga cứ liên tục bám lấy anh, và Sakura cũng không công khai thừa nhận cảm xúc của mình vì hình dáng của Hinata. Tsk, và Sasuke chắc chắn đó là lý do cô gái bắt đầu giữ khoảng cách với anh hẳn là vì Hinata.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro