Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tiểu thư của cô đây "

Sau màn rượt đuổi khi nảy của tiểu thư , Sana hơi mệt mỏi cố gắng kéo cô nàng lại trên giường nằm . Cô không ngờ cô ta lại nặng đến như vậy , không không đúng vừa cao lại vừa nặng y như người khổng lồ ấy để giúp cô ta lên lại chiếc giường này thực sự rất gian khổ .

" Đây là gì ? "

" Là chút rượu ngọt nó sẽ giúp tiểu thư được ngủ ngon hơn "

Cô gái kia nhăn mũi khi mùi hương từ chiếc muỗng bốc lên , rượu này được làm từ gì vậy nhỉ tại sao cô lại cảm thấy buồn nôn khi ngửi thấy nó , thật sự nó khá là tệ đấy .

" Ta không uống "

" Tiểu thư uống một chút thôi nó sẽ giúp cho tiểu thư ngủ ngon hơn "

" Ta đã nói không uống mà ? "

" Tiểu thư xin hãy nghe lời tôi "

" Ngươi có nghe ta nói ta không uống không ? "

" Nhưng mà .... "

" Còn cãi sao ? "

Ngang ngược , khí chất này đúng y như cô đã dự đoán . Sự độc tài và ngang ngược bao trùm lấy nơi đây , mặc dù cô không thể nhìn rõ khuôn mặt của tiểu thư như thế nào nhưng với giọng điệu và câu nói đó cô biết chắc cô ta chẳng phải là người dễ chịu gì đâu . Không nhẫn nại , không hạ giọng nữa , Sana quyết định không ép thúc cô ta uống muỗng rượu đó lặng lẽ bước ra sau đổ đi . Nếu đã không muốn thì cô đây không ép , mặc kệ cô ta tối nay vậy dù là chủ tớ gì đi nữa phá hỏng giấc ngủ người ta thì không thể tha thứ , điều đó là tội ác tày trời không thể dung tha . Nhìn người hầu gái kia không còn năn nỉ mình nữa , cô nàng cảm thấy khó chịu ra mặt hậm hực nhìn cô đang mở cánh cửa bước ra ngoài . Cô ta là ai mà dám để cô ở lại một mình chứ , thật không ra gì không bằng một gốc trước đây của Tiêu Tiêu nữa , cô ta thật to gan .

" Đứng lại đó "

" Tôi bảo cô đứng lại đó có nghe không ? "

" Tiểu thư gọi tôi có gì không ? "

Nghĩ đi nghĩ lại dù sao cô ta cũng là tiểu thư của mình , Sana đành hít một hơi thật sâu quay lại nhìn cô ta như chưa có chuyện gì xảy ra .

" Lại đây với ta "

Giọng nói kia có phần nhẹ nhàng hơn khi nảy , Sana nhẹ cười tiến lại gần ngồi bên cạnh giường của tiểu thư . Vén nhẹ mái tóc sang một bên , nửa khuôn mặt bên trái lộ ra khiến Sana có chút ngơ người nhìn , là đại mỹ nhân à nha xem ra tiểu thư nhà Chu gia nhan sắc đúng như bọn binh lính đã nói . Sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành này không thể chê vào đâu được , bọn đàn ông còn chết mê chết mệt với sắc đẹp này huống chi cô là nữ nhân , còn phải ngưỡng mộ nhìn lâu thêm chút nữa .

" Nhìn đủ chưa ? "

" Vâng tôi xin lỗi "

" Đêm nay ta cảm thấy hơi khó ngủ "

Gật gù lắng nghe , Sana im lặng không nói lời nào lắng nghe lời tiểu thư nói đột nhiên cô giật mình nảy người lên . Chết , xém tí nữa cô lại hét toáng lên vì hành động của cô ấy mất , người gì đâu mà lại thích làm bất ngờ này sang bất ngờ khác thế không biết , nếu lỡ yếu tim thì .... xỉu nhé !

" Tiểu thư ... "

" Tối nay ngủ cùng với ta "

" Nhưng mà liệu ... "

" Ngươi là người hầu của ta ? "

" Vâng ạ "

" Vậy ta có quyền sử dụng ngươi , nằm xuống "

" Nhưng tiểu thư quản gia sẽ trách tôi "

" Ta đã bảo nằm xuống mà ! "

Giọng nói gắt gỏng kia một lần nữa lên cao , Sana vì giấc ngủ của mình nên đành nhượng bộ nằm xuống ngay bên cạnh đầu giường kia . Nhìn cô đang nằm bên cạnh mình , cô ta cũng từ từ nằm xuống bên cạnh đôi mắt kia có chút nhắm lại từ từ vì cơn buồn ngủ ập đến .

" Ngươi tính đi đâu ? "

" A tôi tưởng tiểu thư đã ngủ ... "

" Quay lại đây "

Đặt lưng xuống một chút , Sana len lén nhìn xem cô ta như thế nào liền nhanh chân rón rén chạy đi trước nhưng không ngờ tai cô ta quá thính đến mức một tiếng động nhỏ là tỉnh giấc ngay . Giờ cô mới biết tại sao quản gia lại nói tiểu thư không thích tiếng động , cô ta y như người già vậy . Thật khó chịu mà !

Không còn cách nào khác , Sana lần này nằm xuống bên cạnh thật không đứng lên đi nữa . Cô gái kia không nói gì , cảm nhận có hơi người ở cạnh cũng an tâm phần nào . Lần này đôi mắt kia nhắm chặt lại chìm vào giấc ngủ sâu , Sana nằm bên cạnh cũng ngủ lúc nào không hay . Màn đêm cuối cùng cũng chính thức chìm vào giấc ngủ cùng mọi người .









Sáng hôm sau .

" Nghe nói có người hầu mới của tiểu thư "

" Xem ra lại là một con bướm muốn đậu cành hoàng "

" Đừng nói bậy để quản gia nghe được sẽ chết đó "

" Được rồi ... "

Những lời nói bàn ra bàn vào của đám người hầu trong nhà thật nhiều chuyện , Sana chẳng mấy quan tâm tiếp tục bữa ăn sáng của mình . Bữa sáng đầu tiên của Chu gia so với những ngày tháng sống cùng gia đình thì có phần tốt hơn , cơm canh thịt ngon tốt hơn hẳn cơm canh rau muối . Vẫn thiếu một thứ , đúng rồi Sana vẫn cảm thấy thiếu xót gì đó trong miệng mình , là những cuộc nói chuyện tán gẫu giữa mẹ và Mina , mỗi lần tới giờ cơm cả bàn ăn đều nhộn nhịp bởi tiếng cười và tiếng nói của gia đình . Tự dưng ăn xong cảm thấy nhớ quá , Sana cảm thấy nhớ mẹ và Mina rất nhiều . Kết thúc bữa sáng , cô đi ra ngoài tính mang đôi hài của mình thì chỉ còn một chiếc ở trên , chiếc còn lại không cánh mà bay đi mất , không cần nói cô cũng biết ai là thủ phạm . Lũ người hầu ngu ngốc , suốt đời chỉ toàn làm những chuyện tào lao .

" Sa Hạ ? "

" Vâng tôi đây "

" Tiểu thư cho gọi cô "

" Vâng "

Quản gia Từ Hân xuất hiện nghiêm mày nhìn đám tì nữ đang cười đùa phía sau liền im lặng bắt đầu tìm kiếm việc làm , cái đám nô tì này thật không biết điều lát phải dạy dỗ sau . Sana chán nản nhìn đôi chân của mình , thôi kệ đi một chiếc còn hơn đi chân không cả hai , từ từ cô sẽ tính sau .

" Tiểu thư cô ấy đến rồi "

" Vào đi "

Cánh cửa mở ra , người con gái đêm qua làm phiền giấc ngủ của Sana đã xuất hiện . Diện trên mình bộ sườn xám dài tôn lên dáng vẻ Trung Hoa của người con gái tóc đen kia , Sana lại ngẩng người ra nhìn cô ta một lần nữa .

" WOW thật sự rất đẹp "

" Ở một nơi ẩm ướt và lạnh lẽo như thế này lại có người đồng ý ở lại làm người hầu cho ta thực sự rất đáng quý "

" Ngươi là Sa Hạ ? "

" Dạ , a vâng tôi là Sa Hạ "

" Hm , ta nghĩ ta cần không gian riêng "

" Vậy tôi xin đi trước "

Quản gia nghe xong câu nói của tiểu thư liền quay lưng đi về phía cửa , trước khi đi không quên dành tặng Sana một cái lườm cảnh báo .

" Đóng cửa lại "

" Vâng "

Chạy ra đóng cánh cửa lại , Sana lật đật quay lại phía bàn trang điểm kia tiếp tục ngắm nhìn cô ta lần nữa .

" Có vẻ ngươi thích nhìn người khác nhỉ ? "

" A không có , tôi xin lỗi tiểu thư "

" Được rồi ta chỉ nói vậy thôi "

Đặt chiếc lược vàng xuống , bàn tay thon dài kia chỉnh lại bím tóc dài thẳng đều xuống dưới quay lại nhìn cô . Gương mặt này thật sự rất đẹp khiến Sana không thể rời khỏi nữa bước vì nhan sắc ấy .

" Ngươi có biết ta tên gì không ? "

" Dạ không ạ "

" Vậy sao ngươi lại tới đây ? "

" Tôi nhận lệnh được vào đây làm thôi "

" Đúng là không thể tin được "

" Có chuyện gì sao tiểu thư ? "

" Ta không nghĩ quản gia lại có thể tuyển một người ngoại quốc ngoài đây , khả năng nói tiếng Trung của ngươi cũng tốt lắm "

" Cảm ơn tiểu thư đã khen "

" Được rồi đừng tự cao quá ta chỉ khen khi ngươi thật sự có thực lực "

Sana đang vui mừng vì được khen lại nhận ngay câu nói sau đó , nếu cô ta không là tiểu thư thì cô đây sẽ tặng cho một cú để giúp cô ta tỉnh táo nhận biết được đâu là trên , đâu là dưới . Người đẹp mà tính nết khó chiều à .

" Ta biết ngươi không thích ta nhưng ta chắc nếu ngươi làm tốt bổn phận của mình , ta sẽ đối đãi ngươi thật tốt "

" Vâng tiểu thư "

" Giờ nghe rõ tên ta đây "

" Vâng ạ "

" Từ nay hãy gọi ta là .... "

Sana lắng tai nghe , cô gái kia nhẹ cười nhìn cô thích thú , xem ra cô ta cũng thú vị lắm đây cô tò mò muốn biết được người hầu mới của mình là con người như thế nào . Đứng dậy áp sát mặt mình vào tai cô ấy , giọng nói trầm bổng như mật rót vào tai khiến Sana lại trở nên đỏ mặt vì ngại ngùng , một câu nói nhẹ thôi đã làm cô như thế này rồi , vị tiểu thư này thật không thể xem thường được .

" Từ nay hãy gọi ta là ..... "











" Chu Tử Du "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro