Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bước vào phòng làm việc, Yoongi hơi mệt mỏi.

Bỗng cậu nhìn thấy một cái bóng nhỏ bé quen thuộc đang loay hoay sắp xếp, lau chùi lại đống đồ nghề và các khung ảnh.

Cậu dụi mắt, chính là cô ấy

Cậu tát mạnh vào mặt mình, cô vẫn ngồi đó nhìn cậu

Cậu véo mình một cái thật đau, hình ảnh của cô vẫn chưa biến mất...

"Không thể nào tin được" Yoongi lẩm nhẩm và nhắm chặt mắt, cố làm cho mình tin rằng vẫn đang bị ảnh hưởng bởi việc hôm qua.

"Y ya hú ù u, chào chiến hữu" Một giọng nói quen thuộc và cái đập vai mạnh làm cậu tỉnh lại.

"Hoseok à, đây..đây...đây..trôm..ma.."

"Ngớ ngẩn, trộm nào, ma gì, người thật đấy. Giới thiệu với cậu đây là chị gái mình và kiêm nhân viên trợ lí mới luôn. Ê, noona, lại đây đi"

Theo tiếng gọi của Hoseok, cô nhóc lập tức quay người chạy lại. Và cũng giống như cậu, cô lớ ngớ:

"A..A..A..Đây là.."

"Làm gì mà như là mất hồn thế cả hai người, giới thiệu cho noona, đây là.."

Cô nhóc cắt lời Hoseok, chộp lấy tay cậu, nhẹ nhàng nói:

"A ha, em nhận ra rồi, anh là cái anh hôm dạo đi vào cắt tóc đúng ko? Anh em mình có duyên quá. Xin tự giới thiệu, em là Vik."

"Anh là Min Yoongi" Cậu trả lời, giọng nói cũng đã bớt choáng

"Hề hề, vậy là hai người quen nhau từ trước rồi nhá. Nhưng mà tui đính chính lại này Yoongi. Vik là noona của tớ, hơn tớ 2 tuổi cho nên chị ấy lớn hơn cậu đấy"

Yoongi nhìn Vik với vẻ rất sốc. Không thể tin được, cô gái đứng trước mặt cậu đây – mũm mĩm, trắng trẻo, ngây ngô – đã 25 tuổi.

--------------------------------------------------

Vik cắm cúi lau chùi lại thật cẩn thận từng bức ảnh khổng lồ một cách chăm chỉ, bỗng một giọng trầm cất lên

"Noona nghỉ tay uống café đi"

Cậu đứng phía sau quan sát cô từ lúc nào, mỉm cười đưa cho cô li café nâu sữa thơm ngon.

"Cảm ơn em"

Cô vui vẻ đón lấy. Nhưng lại cẩn thận nhấp từng ngụm nhỏ thật cẩn thận, khuôn mặt có vẻ nhăn nhó. Cậu chột dạ hỏi:

"Sao thế noona? Chị bị sao vậy?"

"À, chẳng qua là...chị không uống café được, chị thích uống sữa hơn"

"Trời ơi, tưởng gì" Cậu bật cười "Sao không nói sớm, ở đây có sữa mà. Thôi, để em đi pha cho chị"

Cậu bước đi, một lát sau trở về với li sữa ấm trên tay. Cô vui vẻ đón lấy. Quan sát cô, cậu ko khỏi buồn cười vì từ trước tới giờ chưa thấy ai lớn vậy mà không biết uống café cả, lại còn thích uống sữa nữa. Mà tại sao không biết uống café lại còn không nói, cố thử làm gì chứ? Cô gái này quả thật rất dễ thương.

----------------------------------------------------

Hết giờ làm, Vik cắm cúi đi về. Một tiếng gọi giật với cô lại.

"Vik unnie!"

"Yoongi! Em gọi chị có việc gì không?"

"Trả lại chị nè"

Yoongi vừa nói vừa chìa tấm ảnh ra, đặt vào tay Vik. Cô kinh ngạc, cầm tấm ảnh lên săm soi, hỏi:

"Em lấy đâu ra tấm này vậy?"

"Chị còn nhớ lần va phải em không nhỉ? Lúc đấy em đã vô tình chụp trúng chị. Tuy chuyện đó đã cách đây 3 tháng nhưng em nghĩ sẽ gặp lại chị nên vẫn giữ tấm ảnh này lại để trả đấy. Xem ra em nên hành nghề bói toán nhỉ?"

Yoongi khẽ nở một nụ cười ấm áp. Vik nhìn thấy, thoáng đỏ mặt, cúi gằm mặt xuống, quay đi, mặc kệ sự bất ngờ của Yoongi, chỉ nói:

"Chị về đây!"

Vừa tới nhà, Vik chạy ngay vào phòng của mình. Đây là nhà của Hoseok, em họ cô. Từ khi chuyển sang làm việc cho studio chụp ảnh, cô cũng chuyển đến đây ở chung với cậu em họ.

Mở cặp ra, cô len lén mang tấm ảnh ra ngắm, lòng không khỏi xốn xang. Phải, làm sao mà cô quên được cái ngày đó chứ. Nói thật ra cô cũng đã để ý đến cậu từ lâu, kể từ lần vô tình bắt gặp chàng thợ chụp ảnh say mê tác nghiệp. Cô như bị hút hồn vào nụ cười tươi như sớm mai của cậu, như toả ra muôn vàng tia nắng ban mai làm cho tim cô nhiều lần lỗi nhịp.

Cái hôm va phải cậu, cô đã hồi hộp đến mức quên hết tất cả kịch bản tập đi tập lại cả chục lần để làm quen, rồi hành xử như một đứa ngốc. Khi cậu vô tình ghé vào tiệm cắt tóc, tim cô như muốn rớt ra ngoài, lập bập không nói nên một câu làm quen cho ra hồn. May mà khi Hoseok đến chơi, mang ảnh chụp nơi làm việc đến khoe thì cô mới biết cậu là đồng nghiệp của thằng bé.

Cô quyết không để vụt mất cơ hội lần này, nhất quyết xin vào làm, cho dù chỉ có công việc dọn dẹp nhưng ít ra, cũng có thể nhìn thấy cậu nhiều hơn...

"Hey, noona đang làm gì đấy?" Hoseok đến gần cô từ lúc nào, đập mạnh vào vai cô

"Ơ.. ơ...khôg.."

"Cái gì đây? Đưa em xem!" Cậu nhóc tinh nghịch giật lấy, ngắm nghía 1 hồi rồi suýt soa

"Aigu, ai đây? Công chúa.. à quên thiên thần giáng trần ư?? Đẹp quá đi"

"Đưa đây cho chị" Cô đỏ mặt giật lại, lo lắng vuốt lại mép ảnh

"Em tưởng chị không thích chụp ảnh?" Môt cặp sừng mọc ra

"Ảnh Yoonie chụp cho chị đấy!" Một con thỏ sập bẫy

"Em biết ngay là có chuyện mà. Noona thích Yoongi phải không?" Hoseok hỏi với vẻ mặt vừa pha trộn nghiêm túc, vừa ra vẻ kì quái.

Vik cười khổ. Cô còn lạ gì cái tính của thằng em họ này chớ? Chỉ hỏi khi đã chắc chắc và hỏi đến khi nào đối phương trả lời. Mà phải trả lời đúng cơ, trả lời sai thì...cóc thèm.

"Ừm, đúng, chị thích Yoonie, xin vào làm chân phụ việc cũng vì cậu ấy"

"Có đến mức đấy không noona? Đam mê làm nhà tạo mẫu tóc chị cũng vứt bỏ ư?"

Vik yên lặng không trả lời. Ừ, đúng, thì sao chứ. Khi yêu ai mà chẳng điên như vậy, cô có phải thánh thần đâu mà là ngoại lệ. Hoseok nhìn người chị của mình, bất giác mỉm cười rồi vỗ vai thân mật.

"An tâm đi, thằng em trai này sẽ giúp chị xong chuyện. Đảm bảo mọi việc qua tay em đều ok."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro