CHAP 3.1: Khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taeyeon bắt chuyến xe taxi trong đêm trở về Seoul, tiến thẳng đến bệnh viện Trung tâm của thành phố.


Khu vực dành cho các trường hợp cứu thương khẩn cấp ở ngay tầng 2. Mới 4h sáng nhưng vẫn có rất nhiều người túc trực.


Không khó để Taeyeon nhận thấy những bóng người ngồi trên hàng ghế trước phòng cấp cứu. Mẹ Yuri mệt mỏi tựa vào vai con gái của mình. Anh trai Yuri đi lại liên tục, chốc chốc lại ngó vào bên trong.


Và Sica, ngồi cạnh bên Yuri, bàn tay nắm chặt lấy bàn tay bạn mình.


Taeyeon tiến đến, cúi chào mẹ và anh trai Yuri. Yuri nở nụ cười mệt mỏi, có chút bất ngờ vì thấy Taeyeon xuất hiện ở đây, muốn nói cảm ơn nhưng không biết nói thế nào. Taeyeon gật đầu hiểu ý, đẩy ánh nhìn sang mẹ Yuri, ra hiệu hãy lo lắng cho bà ấy.


Taeyeon lặng lẽ ngồi xuống bên Sica. Dù ánh mắt chưa chạm đến, nhưng cả hai đều có thể cảm nhận sự hiện diện của người còn lại.


30 phút trôi qua. Bác sĩ và y tá bước ra từ đằng sau cánh cửa, họ nói muốn gặp người đại diện của gia đình và anh trai Yuri nhanh chóng đi theo.


Mẹ Yuri vội đẩy cửa bước vào. Ca mổ đã hoàn thành và bây giờ người nhà có thể vào thăm. Yuri cũng đứng dậy theo mẹ mình, nhưng không vội vào trong.


"Hai cậu về đi.. Ca mổ đã xong rồi.."


"Tụi mình sẽ ở lại đây với cậu, Yuri"


"Không sao đâu, mình ổn mà"


"Cậu chắc là ổn chứ? Sẽ không sao chứ"


Yuri vươn người, đập tay vào ngực – "Không sao. Yuri này bảo không sao là không sao mà. Taeyeon, cậu đưa Sica về giúp tớ. Cậu ấy đã không ngủ cả chuyến đi rồi"


"Tớ ổn mà..." – Sica lắc đầu


"Đừng cứng đầu như thế..." – Yuri quay sang, đặt tay lên vai Taeyeon – "Và cảm ơn cậu, cảm ơn vì lúc nào cũng xuất hiện khi tớ gặp khó khăn.."


Yuri hắng giọng 1 lần nữa – "Chỉ cần thấy 2 cậu ở đây, đã đủ để tớ cảm thấy mạnh mẽ rồi"


Taeyeon ôm lấy Yuri, thì thầm: "Sẽ ổn thôi. Mọi việc rồi sẽ ổn. Bọn tớ sẽ qua đây với cậu thường xuyên"


Yuri quay đi để 2 người kia không thấy giọt nước mắt của mình lặng lẽ rơi xuống, đoạn bước vào căn phòng.





5h sáng và mặt trời đã bắt đầu ló dạng. Taeyeon và Sica cũng không nhận ra mình đã đứng cạnh người còn lại từ khi nào, đằng sau tấm kính của bệnh viện, cùng nhau ngắm nhìn thứ ánh nắng đầu tiên của ngày mới.


"Cậu sẽ về nhà?" – Taeyeon phá vỡ bầu không khí im lặng


"Uh. Tớ đã gọi bố đến đón"


"Cậu có thể qua nhà tớ nghỉ ngơi và đợi ông ấy.."


"Không sao đâu. Ông ấy sẽ đến sớm.."


Trong khi nhà, hay chính xác hơn là căn hộ chung cư của Taeyeon, chỉ cách bệnh viện Trung tâm và trường ĐH Seoul vài phút đi bộ, nhà Sica lại xa hơn 1 chút. Mỗi lần đi học, cô đều nhờ bố hoặc mẹ rước đi. Và mỗi lần không có ai chở về, Sica và Taeyeon vẫn thường dành cả ngày ở trường, lăn lê từ thư viện đến canteen, phòng sinh hoạt. Có hôm, Sica còn nghỉ trưa ở nhà Taeyeon.



Nhìn Sica an vị bước lên xe bố cô ấy, Taeyeon mới an tâm đi bộ về căn hộ của mình.


Công  việc đầu tiên khi đặt chân về nhà là bắt tay vào dọn dẹp, tiếp theo là nấu 1 nồi cháo thật bự, cuối cùng là sửa soạn sách vở. Khóa luận chưa đầy 10 ngày là nộp chính thức, vẫn còn vài thứ Taeyeon cần tra cứu ở thư viện.


Trước khi ra khỏi nhà, cô không quên nhắn tin cho Yuri:


"Tớ có nấu 1 nồi cháo gà tiềm sâm mà cậu rất thích. Có để sẵn vài bộ quần áo mới nữa. Khi nào xong thì ghé qua nhà tớ ăn uống, nghỉ ngơi 1 chút. Hôm nay tớ học cả buổi chiều ở trường, mai tớ sẽ qua bệnh viện. Chìa khóa nhà ở dưới chậu cây trước cửa.

P.s: Nhớ qua ăn đó"


Giờ Taeyeon đã có thể yên tâm để tập trung vào khóa luận của mình




7h tối

Thư viện của trường ĐH Quốc gia Seoul vẫn còn sáng đèn. Thư viện phục vụ 24/24 cho tất cả các sinh viên có nhu cầu học qua đêm. Tuy nhiên, đêm nay, có vẻ số người có nhu cầu đó chỉ có một.


Người thủ thư cứ tưởng ca trực của mình hôm nay chỉ có mỗi cô gái nhỏ con đang ngủ gục trên bàn ở kia, nhưng có tiếng cửa mở và bước vào là 1 cô sinh viên khác.


"Chào. Em đến trễ vậy" – Người thủ thư ngước lên nhìn và có chút kinh ngạc. Cô sinh viên này, hôm nay, có vẻ gì đó rất xinh đẹp, 1 chút quyến rũ.. Quyến rũ? Ôi không, cô đang dùng từ "quyến rũ" để miêu tả 1 sinh viên nữ à. Nhưng cô ta quyến rũ thật, lại còn có mùi thơm nữa...


 "Dạ. Em sắp có buổi gặp cuối với giáo viên hướng dẫn, nên cần vài tài liệu để hoàn tất bài luận ạ"


"Luôn là sinh viên năm cuối mới có động lực thế này" – Người thủ thư nghĩ


Sau khi trả xong 1 số quyển sách cũ, cô gái tiến đến khu vực ghế trung tâm, chọn cho mình 1 nơi ưng ý, đặt đống sách mới mượn xuống bàn. Cô liếc nhìn quanh phòng, ngờ ngợ hình như không có ai.


Trừ 1 người.


Ở góc xa, người đó úp mặt xuống bàn, ngủ trên 2 tay của mình. Cái dáng ngủ quen thuộc mà cô sẽ luôn nhận ra.


Cô gái quyết định dời chỗ ngồi hiện tại đến ngồi cạnh cô gái kia. Cô gái đang ngủ trông thật đáng yêu, thật khác với dáng vẻ u sầu gần đây. Cô không định sẽ gọi cô ấy dậy, chắc hẳn cô ấy đã rất mệt mỏi, nhìn như là cô ấy chẳng ngủ gì suốt cả đêm hôm qua.


Đang chăm chú, cô giật mình thấy cô ấy trở mình, môi mấp máy vài tiếng không rõ. Nhưng cô hiểu đó là gì.


"J.ESS...ICA"


Cô bật cười rộn ràng, cũng đã lâu rồi từ lần cuối cùng cô cười với tất cả niềm hạnh phúc như vậy.


Cô đã hoàn toàn yên tâm tập trung vào khóa luận của mình.



12h khuya

Taeyeon giật mình tỉnh giấc, nhìn vào đồng hồ, cô đã ngủ hơn 6 tiếng sao?

Ah, điều đó không kinh ngạc bằng việc nhận ra người nằm ngủ cạnh mình là ai.


SICA!!


Taeyeon dụi  mắt, vẹo má để chắc là mình không nằm mơ. Lúc nãy cô có mơ tới Sica, không lẽ giấc mơ hóa thành sự thật luôn hả?


Là thật rồi. Sica đang nằm ngủ, không, ngồi ngủ bên cạnh cô.


Mà sao cô ấy lại co ro thế kia. Ngốc thật, nếu mà định học ở đây xuyên đêm thì phải mang theo chăn chứ. Taeyeon lôi chiếc chăn từ túi xách mình, đắp lên người Sica.


Đặt ly cà phê ấm nóng vừa pha lên bàn, Taeyeon mở máy và tiếp tục bài luận đang dang dở.




Ánh đèn đêm khuya của thành phố Seoul thật hoa lệ. Không khó hiểu vì sao người ta gọi đây là thành phố của ánh sáng. Từ chỗ ngồi của Taeyeon nhìn ra xa là những tòa nhà chọc trời làm việc bất chấp giờ giấc. Không hiểu sao, Taeyeon cảm thấy có cái gì đó hấp dẫn với kiểu sống đó. Cô mơ hồ nghĩ đến công ty mà mình vẫn mơ ước vào làm việc bấy lâu. Ngay sau khi hoàn thành khóa luận này, cô sẽ bắt tay thực hiện ước mơ đó.


Trở thành nhà soạn nhạc ở SM Entertainment.


Taeyeon phì cười, mỗi cái tên SM thôi đã khiến tim cô loạn mấy nhịp. Taeyeon nhìn sang cô gái vẫn đang ngủ.


"Cậu cũng là giấc mơ của mình và khiến tim mình loạn đi mấy nhịp đó. Biết không hả?"


Taeyeon gấp hết đống sách vở lại, khoanh 2 tay lên bàn rồi nghiêng đầu nằm xuống. Taeyeon quan sát Sica thật gần, từ đôi lông mày thanh tú đến chiếc mũi xinh xắn và cả đôi môi câu dẫn kia nữa, hạnh phúc khi hơi thở của cô gái phả nhẹ lên khuôn mặt của mình. Từ từ, Taeyeon nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ.


Đây là sự thật, không phải là giấc mơ.




Tất cả không lọt qua tầm quan sát của người thủ thư. Thật kỳ lạ, 2 cô gái này vẫn thường hay đến đây, nhưng biểu hiện hôm nay kỳ lạ lắm.


Lúc nãy thì cô sinh viên xinh đẹp đổi chỗ ngồi đến cô gái kia. Bạn bè vẫn hay làm vậy mà.


Cô gái nhỏ nhắn kia tỉnh dậy, lại khoác chăn lên người cô gái xinh đẹp. Uh thì bạn bè thân thiết có lúc cũng làm vậy.


Nhưng bây giờ, cô gái nhỏ nhắn lại nằm gục xuống rất gần với cô gái xinh đẹp, lại còn cười với ánh nhìn không bình thường.


Không lẽ...

Không lẽ..


Họ yêu nhau?


Ôi, cô vừa nghĩ là 2 đứa con gái có thể yêu nhau hả? Sao hôm nay cô lại có những suy nghĩ quái lạ vậy nhỉ? Người thủ thư tự trấn an, chắc do mình làm việc khuya nên tẩu hỏa nhập ma, nói năng lảm nhảm.


Có điều, theo trực giác của cô, chắc chắn có gì đó giữa 2 người họ.


Hoặc giả, ít ra thì, khi ngủ cạnh nhau, trông họ cũng đẹp đôi biết dường nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro