Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 5

Mãi về sau này, Yuri mới thầm cảm ơn Laurel Author, chính bà ấy là người đã thay đổi cả vận mệnh của nàng. Sau khi lấy từ Jessica phần tiền của mình, Yuri trả phòng ở khách sạn S, nàng nghỉ ngơi ở Mĩ trong 1 tuần rồi về lại Hàn Quốc. Vừa đến nơi, nàng đã nhận được một tấm thiệp mời với nét chữ viết tay rất đẹp và ngay ngắn. Nội dung tấm thiệp hẹn gặp mặt nàng ở khách sạn Hilton chiều hôm sau. Tấm thiệp được kí tên Laurel Author. Điều đầu tiên Kwon Yuri nghĩ khi nhận được tấm thiệp mời là lờ nó đi. Nhưng lòng tò mò xem Laurel Author hẹn mình làm gì nên chiều hôm sau, nàng đã có mặt ở chỗ hẹn. Yuri ngay lập tức nhận ra Laurel, gương mặt này cùng Jessica Jung có cháy thành tro nàng cũng nhận ra vì đã lừa nàng. Yuri đi lại bàn, Laurel Author đứng dậy và nghiêng đầu chào nhã nhặn:

-Cảm ơn cô đã nhận lời mời của tôi!

Thái độ lịch sự dễ gần thật trái ngược hoàn toàn với lần gặp trước, bà ta mang đến cho nàng một cảm giác dễ chịu. Song để đoán xem lần này Laurel muốn gì ở nàng thật khó...

-Tôi hi vọng bà không mời nhầm tôi với một Kwon Yuri nào khác!

-Theo tôi được biết thì trên đời này chỉ có một Kwon Yuri, nhầm thế nào được?

Rồi Laurel Author ra hiệu cho người phục vụ dọn thức ăn lên bàn, một bữa chiều thịnh soạn. Trong bữa ăn, Laurel cứ huyên thuyên đủ chuyện, rồi bà ta kể về gia đình mình, những điều mà trước đây Yuri không hề được biết. Nàng bắt đầu có hứng thú với con người này. Kết thúc câu chuyện lê thê của mình, Laurel cho biết bà ấy có một cửa hiệu nhỏ bán đồ cổ... Rõ ràng là nàng chưa hề biết nhiều về bà ta. Thế nên Yuri nghĩ có lẽ lần này Laurel Author muốn bán cho nàng món gì đó từ cái bộ sưu tập đồ cổ được tập hợp từ các phi vụ trộm của bà ta. Nhưng có lẽ nàng đã lầm...

-Tôi thật sự rất ngưỡng mộ cô!

-Ngưỡng mộ tôi? Có gì để ngưỡng mộ chứ?

-Về cái cách cô đã xử lý trong tình huống với Jess. Cô biết cô ấy chứ?

-Dĩ nhiên là biết! - Yuri nghiến răng lầm bầm, không những biết mà còn rất căm ghét.

-Cô ấy là một người bạn thông minh, lém lỉnh. - Laurel buông lời ca ngợi Jessica, bà ta tiếp tục - Và cô Kwon đã chứng tỏ được năng lực của mình trước Jess. Tôi thành thật mong muốn những hợp đồng dài hạn!

Có vẻ Yuri đã hiểu ý Laurel Author. Sau những vụ việc đã xảy ra, nàng thật không muốn dính dáng tới ba cái chuyện phạm pháp này nữa. Nhất là dính tới Jessica Jung...

-Tôi không có ý định đó!

-Cô cứ từ từ suy nghĩ... Tôi cho là cô cần có dự tính cho tương lai. Số tiền cô kiếm được rồi cũng sẽ hết... Hãy gọi cho tôi khi cô đã có quyết định, hoặc tìm tôi ở địa chỉ này! - Bà ta chìa ra tấm danh thiếp cho nàng.

Yuri lịch sự nhận lấy. Nàng không cho rằng mình sẽ phải dùng đến nó. Những ngày sau đó, Yuri tự thưởng cho mình những chuyến du lịch khắp nơi, nàng đến những chỗ đẹp nhất, hưởng thụ sự thoải mái sang trọng trong những khách sạn thượng hạng và mua sắm thêm đủ thứ. Song tất cả những thứ này rất đắt tiền, với một người từng có tiền án như Yuri thì việc tìm một công việc bình thường để lo cho cuộc sống sau này là không thể. Huống chi Hàn Quốc là một đất nước đông đúc, người ta không cần người làm công và cũng không ai muốn mướn một kẻ tai tiếng. Laurel đã đúng, Yuri cần phải có dự tính cho tương lai...

......

Hằng năm, cứ vào ngày 18 tháng 4, hoàng thân Lee Dong Wook lại tổ chức buổi tiệc quyên tiền cho bệnh viện nhi đồng. Giá vé để tham dự buổi tiệc xa xỉ này lên đến 3 ngàn đô la, giới thượng lưu từ khắp nơi đều đổ về đó. Tại tư dinh của hoàng thân Lee Dong Wook ở Incheon, buổi chiều hôm đó đều chật kín người từ phòng khách lớn đến nhỏ. Có vô số vị khách trong trang phục sang trọng quí phái. Đến cả người hầu cũng đều ăn vận đồng phục tươm tất không ngừng mời mọc những ly champagne thượng hạng. Hàng dãy bàn ăn lớn được kê sát tường với đầy ấp các món khai vị được bày ra trên những chiếc đĩa bạc.

Kwon Yuri rạng rỡ trong bộ váy trắng, tóc bới cao, cài một chiếc trâm quí phái nạm kim cương đang khiêu vũ với chủ nhân bữa tiệc, hoàng thân Lee Dong Wook - một người đàn ông trạc 35 dáng lịch lãm và thanh thoát. Bữa tiệc mà hoàng thân Lee tổ chức hằng năm để quyên tiền cho bệnh viện thực chất chỉ là một trò moi tiền - Laurel Author đã nói như vậy. 10% được chuyển đến cho bọn trẻ, 90% còn lại vào túi hắn ta. Cần lưu ý một chút, dĩ nhiên các mục tiêu trộm cắp luôn luôn giàu có, về mặt nào đó thì những tên trộm là những kẻ bất lương. Điển hình là Jessica Jung, Laurel Author và gần đây nhất là Kwon Yuri. Nhưng những đối tượng mà họ nhắm tới là những kẻ tai tiếng và quá dư thừa của cải, cho nên trộm cướp cũng không hẳn là điều xấu xa...

-Cô nhảy rất tuyệt đấy, thưa công nương! - Gã hoàng thân nói.

-Cũng nhờ bạn nhảy của tôi thôi! - Yuri mỉm cười.

-Tại sao chúng ta không biết nhau sớm hơn nhỉ?

-Tôi đã và đang sống ở Nam Mỹ - Yuri giải thích - Mà tôi e là trong rừng rậm nữa...

-Tại sao vậy?

-Chồng tôi có vài khu mỏ ở Brazil. Ông biết đấy, dù là người của hoàng gia nhưng ông ấy đặc biệt đam mê với mấy cái mỏ.

-À... Vậy tối nay ông ấy có đây không?

-Không! Thật sự rất đáng tiếc!

-Không may cho ông ấy, nhưng may mắn cho tôi. - Lee Dong Wook siết nhẹ vòng tay quanh eo Yuri thì thầm - Tôi hi vọng chúng ta sẽ là bạn tốt!

-Tôi cũng vậy! - Yuri khẽ đáp.

Qua vai gã hoàng thân, Yuri đã trông thấy một hình bóng quen thuộc. Jessica Jung tỏa sáng như một viên ngọc trai, điệu bộ nhàn nhã thoải mái nhảy cùng một cô gái tóc hạt dẻ, xinh đẹp và mềm mại, khoác trên người bộ váy áo đỏ sẫm bằng lụa. Thân thể cả hai người họ áp sát vào nhau, biểu tình trên gương mặt cô gái ấy đầy sở hữu. Jessica cũng không ngần ngại trao cho cô ta những cử chỉ âu yếm. Jessica Jung cũng đã trông thấy Yuri, nhẹ nhàng nhìn nàng mỉm cười.

Cô ta đang cười nhạo mình đấy à? Phải rồi! Nàng thầm nghĩ chua chát. Trong hai tuần qua, nàng đã dày công mưu tính hai vụ trộm. Để rồi tới nơi, mở két sắt ra và thấy nó trống trơn. Jessica đã tới đó trước. Lần thứ hai khi Yuri vừa tới địa điểm thì đã nghe tiếng động cơ xe gào rú. Và nàng chỉ kịp nhìn thấy bóng Jessica Jung lướt qua ngay trước mặt mình. Tại sao cô ta cứ phải hớt tay trên nàng mới được nhỉ? Rồi hôm nay, một lần nữa cô ta lại có mặt đúng ngôi nhà mà nàng sẽ ra tay làm một vụ. Thật đáng ghét, Yuri thầm nghĩ.

Jessica và bạn nhảy dịch lại gần chỗ Yuri và gã hoàng thân. Cô mỉm cười:

-A chào hoàng thân Lee!

-Chào Jess! Rất mừng vì cô đã đến được đây! - Lee Dong Wook vỗ vai Jessica.

-Làm sao tôi có thể bỏ lỡ dịp này được chứ? - Đoạn cô chỉ tay ra hiệu về phía cô bạn nhảy đầy khêu gợi của mình - Xin được giới thiệu, đây là cô Song! Còn đây là hoàng thân Lee Dong Wook!

-Rất hận hạnh! - Lee Dong Wook bắt tay bạn nhảy của Jessica. Ông ta nắm lấy tay Yuri - Thưa công nương, cho phép tôi được giới thiệu cô với Jessica và cô Song chứ! Đây là công nương De Larosa!

-Xin lỗi tôi chưa nghe rõ! - Jessica nhíu mày.

-De Larosa... - Yuri bình thản lặp lại. Laurel Author đã đưa cho nàng một cuốn sách về những cái tên trong hoàng gia. Công việc của nàng là ghi nhớ và chọn ra một cái tên mà mình ưng ý để vào vai công nương hay nữ công tước đại loại.

-De Larosa... De Larosa. Cái tên nghe thật quen! - Jessica giả vờ đăm chiêu. - Đúng rồi, tôi biết chồng cô mà. Ông bạn thân thiết của tôi có đây không?

-Ông ấy đang ở Brazil. - Yuri chợt thấy mình đang nghiến chặt răng lại và gằn lên từng chữ.

-Oh thật đáng tiếc. Chúng tôi vẫn cùng đi săn với nhau, tất nhiên là trước khi ông ấy bị tai nạn! - Jessica ra chiều tiếc nuối.

-Tai nạn ư? - Lee Dong Wook sửng sốt hỏi.

-Yeah, trong một lần đi săn, khẩu súng của ông ấy bị cướp cò. Tệ thật, viên đạn lại trúng ngay chỗ rất nhạy cảm! - Jessica ảo não giải thích, cô quay sang Yuri - Liệu có hi vọng là ông ấy sẽ trở lại bình thường không?

-Một ngày nào đó ông ấy cũng sẽ bình thường lại như cô vậy, cô Jung! - Yuri lạnh lùng trả lời.

-Hi vọng cô De Larosa sẽ chuyển lời thăm hỏi của tôi đến ông ấy! - Jessica cố tình lên giọng.

Âm nhạc ngừng, hoàng thân Lee Dong Wook vội vã nói:

-Tôi cần đi thực hiện một số nghĩa vụ của chủ nhân bây giờ. Chúng ta sẽ gặp lại sau nhé! - Ông ta vuốt tay Yuri - Và đừng quên rằng chỗ của cô là ở bàn tôi đấy!

-Ngay khi gã hoàng thân vừa đi khỏi, Yuri quay sang nói với cô bạn nhảu của mình:

-Thiên thần của Jess, Jess nhức đầu quá, em có thể đi lấy cho Jess vài viên thuốc nhức đầu không?

-Ôi tội nghiệp darling, em sẽ quay lại ngay thôi, chờ em nhé! - Giọng cô ta đầy vẻ lo lắng.

Cô ta rời đi, Yuri ngay lập tức đay nghiến:

-Cô không sợ cô ta làm cô mắc bệnh tiểu đường à?

-Cô ấy ngọt ngào đấy chứ! Còn cô dạo này thế nào rồi công nương? - Jessica nhướng mày.

-Đấy thực sự không phải là điều cô muốn biết phải  không Jessica? - Yuri giả vờ mỉm cười.

-A trái lại đấy! Thật ra, trên danh nghĩa bạn bè quan tâm nhau, tôi thành thật khuyên cô hãy từ bỏ chuyện cướp bóc trong toà nhà này.

-Tại sao? Cô Jung đây sẽ thực hiện nó trước chứ gì?

Jessica khoát tay Yuri lại góc phòng, nơi để cây đàn piano trắng tinh xảo và một nghệ sĩ dương cầm đang phiêu theo từng giai điệu của bản nhạc đệm. Chỉ mình Yuri có thể nghe được giọng thì thầm của Jessica hoà lẫn trong tiếng nhạc.

-Thật ra tôi cũng có dự định một chút. - Jessica cười.

-Thật vậy sao? - Yuri bắt đầu thấy hứng thú. Thật thoải mái khi có thể nói chuyện cướp bóc một cách công khai thế này.

-Hãy nghe tôi Yuri! - Giọng Jessica trở nên nghiêm chỉnh. - Đừng cố làm điều đó. Trước hết là không thể vượt qua khu vườn khi hằng đêm đều có một con chó săn dữ tợn được thả ra và sẵn sàng xé xác kẻ lạ mặt dám đặt chân vào.

Yuri bắt đầu chăm chú lắng nghe. Jessica rõ ràng là đã âm mưu trộm ngôi nhà này.

-Hệ thống báo động được mở suốt chỗ các cửa sổ và cửa ra vào. Chuông báo động được nối trực tiếp với đồn cảnh sát. Đặc biệt là các tia hồng ngoại chằn chịt khắp nơi.

-Tôi biết tất cả những cái đó! - Yuri đành lòng giả bộ.

-Vậy chắc cô cũng biết các tia hồng ngoại không báo động lúc bước vào, mà nó sẽ kêu lúc cô trở ra, nó cảm nhận được sự thay đổi nhiệt độ!

Tinh thần Yuri suy giảm tột độ. Nàng đã chẳng biết gì về ba cái này. Nhưng sao Jessica Jung lại biết hết được nhỉ?

-Tại sao cô lại nói cho tôi những việc này? - Yuri thắc mắc.

Jessica cười dịu dàng, chưa bao giờ Yuri thấy cô ấy lại hấp dẫn đến như vậy.

-Vì tôi không muốn cô bị bắt Yuri à! Tôi muốn có cô ở bên, chúng ta có thể làm bạn...

-Cô Jung nhầm rồi! - Yuri phán chắc nịch khi thấy bóng cô bạn nhảy của Jessica quay lại. Lòng nàng dâng lên một cảm giác khó chịu song vẫn cố nặn ra nụ cười - Chúc vui vẻ cô Jung.

Nàng quay bước bỏ đi, bên tai còn loáng thoáng tiếng vọng lại từ cô bạn nhảy của Jess:

-Darling, em mang cả champagne cho Jess uống thuốc nữa này. Tội nghiệp darling!

Bữa tiệc quả là hảo hạng. Những người hầu bàn mang găng trắng bắt đầu dọn thức ăn lên cùng từng loại rượu thích hợp với mỗi món, sau cùng là cà phê và rượu Brandy. Cuối bữa tiệc, khách nam giới được mời cigar còn khách nữ được tặng những lọ nước hoa GiRL de Provence.

-Lee Dong Wook đã trở lại bên Yuri. Ông ta siết lấy tay nàng:

-Khi nãy cô bảo muốn đi xem phòng tranh của tôi. Cô có muốn đi bây giờ không?

-Dĩ nhiên là vậy rồi. Tôi rất thích đấy!

Phòng tranh của Lee Dong Wook là cả một bảo tàng riêng. Có đủ các loại tranh được sưu tầm từ khắp nơi trên thế giới. Vô số những bức họa nổi tiếng của các danh họa như Picasso, Goya, Van Gogh... Các bức tranh được lắp đầy cả bức tường dài. Thật không thể tính được tổng giá trị của cả bộ sưu tập này. Nàng lặng yên chiêm ngưỡng vẻ đẹp huyền ảo của chúng...

-Tôi hi vọng chúng được bảo vệ cẩn thận! - Yuri nói với Lee Dong Wook.

-Đã có 3 tên ngu dại lẻn vào đây định lấy trộm mấy bức tranh của tôi trước đây. Một tên bị chó cắn chết, một tên trọng thương và tên còn lại đang mục xương trong tù. Dinh thự này của tôi là bất khả xâm phạm! - Hắn ta cười hỉ hả.

-Thật an tâm khi nghe vậy thưa ngài! - Yuri mỉm cười.

Có vài tiếng nổ nhỏ vang lên bên ngoài. Hoàng thân Lee Dong Wook nắm lấy bàn tay mềm mại của Yuri trong bàn tay thô ráp của ông ta và kéo nàng ra khoe phòng tranh...

-Người ta bắt đầu bắn pháo hoa rồi đấy, tôi nghĩ cô sẽ hài lòng. À sáng mai tôi đi Jeju. Tôi có mời vài người bạn đến nghỉ lại ở biệt thự cạnh bờ biển. Thật tuyệt nếu cô thấy thích nơi đó!

-Tất nhiên rồi! - Yuri nói giọng tiếc nuối - Nhưng tôi sợ là tôi không thể tới. Chồng tôi cứ khăn khăn gọi tôi về Brazil... Dù sao cũng cảm ơn ngài!

Pháo hoa kéo dài 1 tiếng đồng hồ. Chừng ấy thời gian đủ để Yuri xem xét hết cả cái dinh thự. Nàng dám chắc trong phòng ngủ của Lee Dong Wook có cả chỗ kho báu lên tới 2 triệu đô la là ít, chưa kể còn bức tranh của Leonardo Da Vinci mà Laurel đã dặn nàng phải lấy được nó. Mọi thứ quả đúng như những gì Jessica nói. Việc đột nhập vào đây để yên lặng trở ra hầu như là không thể. Nhưng cái gì càng khó càng mang lại cho nàng cảm giác kích thích và hồi hộp. Kwon Yuri nhất định phải chinh phục được kho báu lần này! Laurel cũng nói với nàng đừng manh động khi chưa có một kế hoạch cụ thể. Chuyện! Kế hoạch thì nàng đã có rồi. Kwon Yuri rất thông minh đấy! Còn chuyện kế hoạch là gì và nàng sẽ thực hiện nó thế nào thì phải chờ đêm mai đã, khi gã hoàng thân đó đang vui vẻ ở Jeju...

END CHAP 5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro