Chap 17 ( End )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau gần 1 tuần " ủ " chap thì bây giờ tớ tung chap rồi đây ^^...Mọi người đọc vui vẻ nhé :D

Chap 17

Yoona chỉ vừa thấy cái tên Ham Eun Jung là cô đã làm rớt tấm thiệp xuống đất. Không phải đó là điều cô muốn Eun Jung làm sao mà tại sao ngực trái đau thế này. Vậy bây giờ cô ấy đã chuẩn bị đi lấy chồng thì tại sao cô lại cảm thấy đau lòng như vậy? Yoona muốn la thật to, cô muốn la cho giải tỏa hết cơn đau nơi ngực trái và cho những kỉ niệm của cô và cô ấy cũng xóa tan hết sau tiếng la ấy. Cô chợt nhớ nụ cười nhẹ nhàng của Eun Jung khi ôm cô vào lòng. Lúc đó mọi sự phiền muộn trong lòng cô đều tiêu tan hết. Bây giờ cô ước gì cô ấy cũng sẽ ôm cô như vậy.

Có phải chỉ khi mất mát con người mới biết được tầm quan trọng của đối phương không? Yoona đứng bật dậy. Cô chạy xe đến nhà Eun Jung. Cô bấm chuông hồi lâu thì mới có người ra mở cửa

-Xin lỗi cô tìm ai?

Yoona nói gấp gáp

-Tôi có thể gặp Eun Jung không?

Người giúp việc trả lời

-Gia đình ông bà chủ vừa rời khỏi đây sáng nay. Họ đi chuẩn bị đồ cưới cho cô chủ rồi.

Yoona nghe như sét đánh ngang tai, cô cố hỏi tiếp

-Cô có biết chừng nào họ về không?

Cô giúp việc nhíu mày nhung cũng trả lời

-Bà chủ nói họ sẽ về sáng thứ bảy ngay ngày đám cưới.

Yoona gật đầu cám ơn rồi thất vọng ra về. Cô điện thoại cho Eun Jung nhưng điện thoại lại bị khóa máy. Yoona thở dài rồi đi về nhà. Cô không mở đèn lên, chỉ ôm lấy gối mình rồi gục đầu lên đó mặc cho dòng nước mắt rơi trong bóng tối. Cô sắp mất Eun Jung thật rồi. Vì tự ái của cô, vì sự suy nghĩ ích kỷ của cô, cô đánh mất người cô yêu thương nhất. Có phải bà Ham nói đúng không? Cô thật sự không biết đấu tranh cho tình yêu của mình?

***********************************************************************************************************************

Eun Jung ngồi trước gương. Người ta trang điểm cho cô thật đẹp, nhưng ánh mắt cô không một chút niềm vui. Hôm nay là ngày vui nhưng cô cảm thấy lòng mình trống trải cô đơn quá. Mọi thứ giữa cô và Yoona thật sự đã kết thúc. Rồi đây cô sẽ không còn là Rilak bé bỏng của umma, đứa con gái hay vòi vĩnh của appa. Đây là quyết định của cô và nó sẽ thay đổi cuộc đời cô bắt đầu từ ngày hôm nay. Bà Ham đi vào. Bà nhìn con gái của mình một lần nữa, bà hỏi

-Con đã suy nghĩ kĩ chưa?

Eun Jung mỉm cười nhìn bà

- Umma à, con vẫn không đổi ý, umma có buồn con không?

Bà lắc đầu

- Umma sẽ tôn trọng quyết định của con

Cô hít một hơi thật dài

-Con biết là đã đến giờ làm lễ. Umma cho con vài phút được một mình nhé

Bà gật đầu rồi đi ra ngoài.Đợi bà Ham đi rồi, Eun Jung nhắm mắt lại. Cô muốn ôn lại kỷ niệm của cô và Yoona...một lần nữa. Những lúc họ làm chung nhà hàng, rồi khi cô đứt tay, Yoona đặt vào miệng để cầm máu. Và cả khi cô lén ôm Yoona khi cô ấy ngủ. Những thứ đó chạy qua đầu cô. Rồi Eun Jung mở mắt ra xong cô đứng dậy đi ra ngoài.

Yoona thức dậy rất sớm. Cô cứ ngồi trên giường nhìn ra cửa sổ. Cô biết hôm nay là ngày gì. Cô suy nghĩ không biết mình sống vì lẽ gì. Cô cảm thấy mệt, rất mệt. Rồi cô đi ra ngoài. Cô lái xe chạy lòng vòng không có đích đến rồi không hiểu sao cô dừng lại ở trước cửa nhà thờ. Cô nghe được tiếng nhạc và thấy có rất đông người đi vô. Cô lấy tay quẹt nước mắt rơi báu chặt tay mình vào tay lái của chiếc xe đạp. Yoona biết mình không thể suy nghĩ được nhiều nữa. cô biết mình không sống nổi nếu không có người con gái đó bên cạnh. Cô cũng không thể để cô ấy cưới người cô ấy không yêu thương. Cô quăng chiếc xe đạp qua một bên rồi chạy vào nhà thờ. Cô mở cửa đi vào và gọi lớn

- Ham Eun Jung

Mọi người quay lại nhìn cô nhưng Yoona không quan tâm. Cô ngước mắt lên nhìn cô dâu và cô khỏi ngạc nhiên khi người đứng trên đó lại là Soyeon và Jihuyn chứ không phải Eun Jung. Yoona quê quá nên bỏ chạy ra ngoài. Eun Jung đang ngồi ở phía hàng ghế dưới định chạy theo nhưng mẹ cô nắm tay cô lại

- Eun Jung, hôm nay là ngày vui của Soyeon, mọi chuyện của con hãy giải quyết sau.

Eun Jung chần chừ nhưng rồi cũng gật đầu vì cô biết mẹ mình nói đúng . Cho dù thế nào đi nữa cô cũng không thể chạy đi khỏi đám cưới của Soyeon và Jihuyn lúc này được . Nhưng lòng cô thật sự rất muốn chạy theo Yoona, cô cần câu trả lời từ cô ấy để cho cô biết rằng mọi thứ vừa qua đều như một cơn ác mộng và bây giờ là lúc cả hai sẽ thức giấc.

Yoona chay ra khỏi nhà thờ và đưa tay chặn ngực, cô không hiểu sao mình lại có gan làm như vậy . Cô muốn la lên thật to. Người cô cũng đã mệt lã vi nguyên đêm cô không ngủ được . Cô không ngờ bà chủ của cô lại chơi cô như vậy . Rõ ràng trên tấm thiệp là tên của Eun Jung mà . Cô đi lại chiếc xe đạp của mình rồi quay lại nhìn vào nhà thờ một lần nữa . Cô mong nhìn thấy Eun Jung từ đó chạy ra. Lần này cô sẽ không trốn tránh nữa và sẽ nói với cô ấy rằng cô không sợ gì nữa cả . Cô muốn có Ham Eun Jung trong cuộc đời của mình vì chỉ như vậy cô mới cảm giác được hạnh phúc là như thế nào . Nhưng đợi gần mười lăm phút mà vẫn không thấy Eun Jung, Yoona cảm thấy vừa buồn vừa thất vọng . Cô nghĩ chắc cô ấy đã rất giận cô nên không muốn quan tâm đến cô nữa . Đầu óc cô bây giờ không thể nghĩ sáng suốt hơn được . Cô thở dài rồi đạp xe đi.

Buổi lể vừa kết thúc, Soyeon nói nhỏ với Eun Jung

-Đi tìm Yoona và nói rõ mọi chuyện trước khi quá muộn . Không cần lo cho anh chị đâu.

Jihuyn cũng động viên

-Em ấy còn yêu em rất nhiều nên mới chạy đến đây. Hãy đi tìm một nửa còn lại của em đi.

Eun Jung cảm động ôm Soyeon và Jihuyn.

-Em xin lổi vì không thể cùng anh chị qua Mỹ được rồi . Em sẽ đi tìm cô ấy đây. Anh chị giải thích với umma giùm em nhé

Nói xong Eun Jung bỏ chạy thật nhanh. Bà Ham thấy định gọi lại nhưng ông Ham can ngăn

-Thôi mình, để con đi đi.

Bà Ham nhìn ông rồi khẽ gật đầu . Đứa con bướng bỉnh của bà lần này sẽ không nghe lời bà đâu. Nhất là khi người con gái đó vì nó mà chạy vào trong nhà thờ . Bà nghĩ lại gương mặt của Yoona lúc nảy mà không khỏi mỉm cười . Bà không ngờ tình yêu làm cho người ta can đảm như vậy . Eun Jung vừa ra đến cửa rồi sực nhớ mình không biết tìm Yoona ở đâu thì bà Lee đi lại bên cô. Bà đưa cho cô tờ giấy rồi mỉm cười nói

-Đây là địa chỉ nhà Yoona. Con đến đó xem con bé có về không?

Eun Jung mừng rỡ ôm chầm lấy bà

-Cảm ơn cô thật nhiều .

Bà vổ nhẹ vào lưng cô

-Cô chỉ giúp được chừng đó thôi. Phần còn lại là tùy thuộc vào hai con. Thôi mau đi đi.

Eun Jung mỉm cười rồi đi lại xe của mình . Lúc nãy nhìn thấy Yoona là cô biết mình đã có hy vọng . Cô biết Yoona yêu cô nhiều nên mới chạy đến nhà thờ gọi tên cô như vậy . Cô ấy không biết cô phải kiềm chế như thế nào để không chạy lại ôm cô ấy siết vào lòng . NIềm hạnh phúc tưởng chừng như đã mất nay về lại bên cô nên Eun Jung lái xe mà miệng không ngớt mỉm cười . Cô đến chổ Yoona ở . Nhìn thấy cửa khóa nên cô biết cô ấy chưa về . Eun Jung ngồi trước cửa đợi Yoona. Cô ngả đầu dựa vào bức tường rồi suy nghĩ những ngày cô và Yoona bên nhau.

1 tiếng , 2 tiếng, 3 tiếng .....6 tiếng ....rồi cho đến khi đồng hồ gõ 10 tiếng, Eun Jung mới giật mình tỉnh giấc . Nãy giờ ngồi đợi cô đã ngủ lúc nào không hay. Bà chủ nhà đi lại bên Eun Jung hỏi

-Cô đợi Yoona à ??

Eun Jung gật đầu, bà chủ nhà nói tiếp

-Tôi mới đi thăm bà con mới về . Cô là bạn của Yoona thật chứ ? Tôi thấy cô ấy chỉ có một người bạn thôi nhưng cũng ít ghé lắm . Giờ này mà Yoona chưa về chắc đi đâu xa rồi vì cô ấy rất ít khi về trể . Tôi không thể mở cửa cho cô vào nhà Yoona được nhưng nếu cô muốn vào nhà tôi ngồi đợi thì không sao.

Eun Jung cảm ơn bà chủ tốt bụng nhưng cô lắc đầu nói

-Dạ không sao, con ngồi đây đợi được rồi . Cô đừng lo

Bà chủ nhà sách giỏ của bà rồi gật đầu

-Thôi được rồi, tôi vào trước đây

Eun Jung thở dài khi bóng bà khuất sau cánh cửa . Cô tiếp tục đợi cho đến 12 giờ rồi đứng dậy. Mẹ cô đã gọi cho cô mấy lần nhưng cô không bắt máy . Cô biết bà đang rất lo cho cô, nhưng giờ cô không còn tâm trạng nói chuyện với ai ngoài Yoona cả .

Eun Jung vừa đi khỏi thì Yoona về tới . Bà chủ nhà thấy cô thì gọi

-Yoona

Cô ngạc nhiện khi thấy bà còn thức giờ này nhưng cũng vui vẻ hỏi

-Cô về quê vui không?

Bà gật đầu mỉm cười

-Cũng vui lắm, mấy đứa nhỏ không cho trở lên lại . À mà Yoona này, lúc nãy có cô bạn của con đến tìm con đó . Cô bé này không giống cô bé lần trước đến

Nghe bà nói vậy cô biết rằng người đó là Eun Jung. Cô thở dài cảm thấy lòng nặng trĩu . Mắt cô cúi xuống và bắt gặp mãnh giấy nhỏ được đặt dưới cửa . cô cầm lên và giở ra đọc

"Yoona à, em đã ở đâu vậy? .Jung đã đợi em từ sáng đến giờ . Khi nào em đọc được giấy này thì đến nhà trọ của chúng ta nhé . Jung sẽ đợi em ở đó "

Cô đọc xong lá thư thì tức tốc chạy xe đi quên cả chào bà chủ nhà. Giờ cô chỉ muốn gặp Eun Jung thôi. Đứng trước căn nhà trọ cô không khỏi bùi ngùi . Nó đã đem cô và Eun Jung đến với nhau.Yoona mỉm cười gạt đi nước mắt của mình khi cô thấy trong nhà có đèn, Eun Jung cũng không không khóa cửa vì cô chờ Yoona đến . Yoona nhẹ nhàng mở cửa đi vào. Đập vào mắt cô là Eun Jung đang gối đầu trên bàn ngủ ngon lành. Cô mỉm cười rồi nhẹ nhàng đi đến bên cạnh. Cô không khỏi đau lòng khi thấy bên khóe mắt của Eun Jung vẫn còn đọng lại vài giọt nước mắt. Còn mi mắt thì sưng húp. Chắc có lẽ đã khóc rất nhiều. Yoona cúi xuống hôn nhẹ vào đó. Eun Jung cựa mình thức giấc. Mở mắt ra, Eun Jung cứ nghĩ cô là mơ. Cô không tin rằng có thể thấy Yoona trước mắt mình. Eun Jung giơ tay ra sờ lên mặt Yoona, nước mắt cô lại rơi,trong lòng mong rằng đây không phải là ảo ảnh.

- Jung không có nằm mơ phải không? Là em có phải không Yoona? Có phải em vừa hôn Jung không? Em không ghét Jung nữa chứ? Sẽ không bỏ rơi Jung nữa chứ? Jung cứ nghĩ em sẽ không về nhà và không đọc được mảnh giấy Jung để lại . Hoặc em đã về thấy nó và xé nó đi.

Yoona kéo Eun Jung vào lòng và ôm thật chặt

-Xin lỗi Jung. Là em không tốt đã làm cho Jung phải đau lòng. Là em không tốt nên cứ làm cho nước mắt Jung rơi. Em thật là tệ khi nói dối rằng em không có yêu Jung.Em yêu Jung rất nhiều, yêu nhiều lắm. Hôm nay em đã chạy đến chỗ đám cưới và muốn đưa Jung đi khỏi đó, em thật sự rất yêu Jung, Jung có biết không?

Vẫn không buông Yoona ra, Eun Jung hỏi

- Em thật sự đến đó để đưa Jung đi sao?

Yoona gật đầu

-Đúng vậy, Jung không nghe em gọi tên Jung thật to đó sao? Em không thể mất Jung vì cái tự ái rẻ tiền của em được. Nhưng khi em đến thì mới biết cô dâu không phải là Jung. Chạy ra khỏi nhà thờ, tim em vừa hồi hộp vừa vui mừng . Em đứng đợi và mong chờ Jung chạy ra, nhưng không thấy đâu. Em nghĩ chắc Jung còn giận em nên không chịu ra gặp . Em đã đi cả ngày hôm nay, đạp xe mà không biết mình đạp đi đâu nữa . Cho đến khi về em thấy mảnh giấy của Jung và chạy ngay đến đây.

Yoona đẩy nhẹ Eun Jung ra rồi hôn khắp cả gương mặt cô

-Vậy mà Jung tưởng em sẽ không đoái hoài đến Jung nữa..Jung thật sự rất buồn, Jung định đi Mỹ với chị Soyeon và anh Jihuyn. Jung sợ ở lại đây sẽ không thể ngăn tim mình đi tìm em . Jung sẽ lại làm em ghét Jung thêm. Hôm nay khi thấy em chạy vào trong nhà thờ , Jung đã rất vui. Lúc đó Jung chỉ muốn chạy lại nắm tay em rời khỏi đó, nhưng vì đám cưới của chị Soyeon nên Jung không thể bỏ đi được . Sau khi làm lể xong, Jung đã được cô Lee cho địa chỉ nhà em và Jung đến đó ngồi đợi .

Yoona kéo Eun Jung ngồi lên chân mình

-Jung đã chờ em rất lâu có phải không? Hôm nay em không suy nghĩ được điều gì cả . Trong tâm trí của em chỉ có Jung thôi. Ham Eun Jung, em yêu Jung rất nhiều nên dù Jung có đi đâu, em cũng sẽ đưa Jung về bên mình. Đó là một lời hứa chắc chắn.

Eun Jung mẩn mê vùng cổ trắng của Yoona thì thầm

- Jung cũng vậy, Jung biết cho có đi Mỹ thì Jung cũng không thể quên được em. Jung thật sự rất sợ khi nghĩ đến khoảng thời gian còn lại không có em bên cạnh

Yoona ôm cô nàng siết chặt

- Em nhớ Jung đến điên mất . Khi thấy tên Jung trong thiệp cưới, em đã chạy ngay đến đó .

Eun Jung ngạc nhiên

-Tên Jung trong thiệp cưới ?

Yoona mỉm cười

-Là cô Lee . Em làm trong công ty của cô ấy . Có lẻ cô biết được em và Jung yêu nhau nên đã làm như vậy

Eun Jung gật đầu

-Jung hiểu rồi, mai mốt sẽ cảm ơn cô ấy . Mà em nè

Yoona hôn lên má Eun Jung thì thầm

- Jung nói đi

Eun Jung hôn lên cổ Yoona làm nủng

- Jung nhớ em, em phải đền cho Jung vì làm Jung buồn

Yoona cắn nhẹ vào tai Eun Jung rồi thì thầm quyến rũ

-Chúng ta đi ngủ thôi, rồi em sẽ đền cho Jung

Để Eun Jung gối đầu trên tay mình Yoona thì thầm

-Bàn tay hư hỏng này của Jung luôn phải dừng ở nơi đó sao?

Cô nàng nói nhỏ vào tai Yoona

-Không phải đâu, nhưng những lúc trước Jung chưa được phép nên mới chỉ dừng ở đó

Yoona bật cười nắm chặt tay Eun Jung rồi cô đặt lên đó một nụ hôn

-Hãy cười nhiều lên Eun Jung. Em rất nhớ tiếng cười của Jung.

Yoona cúi xuống và tìm đôi môi Eun Jung. Cô hôn đắm đuối cho vơi đi sự nhung nhớ suốt thời gian qua. Từng lớp quần áo rơi phía dưới sàn. Cả hai quyện vào nhau thành một. Họ gọi tên nhau một cách yêu thương trìu mến. Tiếng mưa rơi ngoài trời như một bản nhạc lãng mạn càng làm ru ấm lòng nhau.

Nghe tiếng thở đều của Eun Jung, Yoona khẽ thì thầm

- Em không biết phải dùng từ ngữ gì để diển tả hết được tình yêu em dành cho Jung. Mà em nghĩ chắc không có từ ngữ nào có thể diển tả được . Em chỉ biết là mình rất yêu Jung và cho đến cả cái chết cũng không thể ngăn được

Eun Jung rúc sâu vào người Yoona hơn, cô thì thầm

- Jung yêu em.

Yoona mỉm cười siết chăt vòng tay rồi nhắm mắt lại . Mọi thứ trở lại như vốn thuộc về nó. Tình yêu đôi khi cần phải biết đấu tranh thì mới có được. Không có ai hoàn hảo hết, chỉ có hai trái tim yêu nhau là hoàn hảo mà thôi. Vì nó sẽ biết được đưa hai người về bên nhau dù họ cách xa nhau như thế nào đi nữa thì cuối cùng họ vẫn tìm được nhau.

The end

P/s: Còn 1 bonus nữa sẽ post sau...mọi người thi tốt nhé ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro