SI MÊ .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SI MÊ .

Nàng bảo rằng ta là tên khờ khạo

Dễ sa vào cạm bẫy của tình yêu

Nhưng đâu biết rằng ta đây ngược ngạo

Càng bị lừa càng say đắm tin yêu.

Có lẽ thế đời vốn sẵn trớ trêu

Ai ghét ai khinh ta cũng đành mặc kệ

Bởi khi yêu thì ai ai cũng thế

Bỏ lại sau lưng những lời cười chê.

Ta say đắm trong ái tình ngây dại

Như kẻ vô hồn lạc giữa chốn mơ 

Tim đau nhói nghe nỗi buồn khắc khoải

Khi nhận ra mình một góc bơ vơ.

Thôi đành thế ta đã quá si mê

Có nhớ có thương cũng đành cam chịu

Ta hét lớn vang cùng trời cuối bể

Thì cũng vậy thôi -một kiếp cô liêu.

HẾT GIẬN LẠI THƯƠNG

Suốt tuần chìm đắm giữa men cay

Cứ ngỡ xa em hết kiếp này!?

Thơ viết nghe đau từng con chữ!

Ngày,đêm,sớm,tối,nhớ và say...

Lần thứ bao nhiêu,ta giận nhau?

Nhưng sao cứ ngỡ mới lần đầu!

Tim như rướm máu,buồn da diết!

Tan nát cõi lòng!Em biết đâu???

Trong hồn bão tố!Ngoài trời mưa!

Nhớ thương biết nói mấy cho vừa!?

Tháng tư hoa tím giăng đầy phố!

Đời vắng nhau rồi,ai đón đưa???

Hết đợi,hết chờ,hết ngóng trông...

Bỗng nhiên tin nhắn phủ màu hồng!

Xa nhau chẳng nỡ,đành quay lại...

Hoa nở trong hồn!Em biết không???

Thơ đang héo rũ giờ chợt tươi!

Ý đẹp lời hay,dành tặng người!

Thơ gắn với tình cho trọn kiếp!!

Đừng buồn anh nữa!Nhé em ơi.....

Thương sao cái ế con gái y.

Xuân này lại tới tiếp xuân sang.

Ngoài 20tuổi vẫn còn độc thân.

Xuân về có cặp có đôi.

Mình thua tụi nít cạnh nhà kế bên.

Tối người đứng khắp ngõ sân.

Mình đây côi cút nằm chăn 1mình.

Nguyện rằng yêu - lấy 1thôi.

Nhưng sao khó quá biết làm sao đây.

Trường chỉ đào tạo 1ngành.

Con trai chỉ đếm hết bàn ngón tay.

Thôi đừng mơ tưởng mối tình sinh viên.

Em đâu phải là tiên nữ đâu 

Không phải giai nhân chốn nguyệt lầu 

Nết na, thùy mị - em đôi chút 

Sao khiến lòng trai mãi ước ao?

Tôi yêu người, hỏi người có yêu tôi 

Để tình si thêm một lần nuối tiếc 

Đã yêu rồi đừng so đo hơn thiệt 

Đã đợi chờ đừng luyến tiếc thời gian.

Tôi đã thầm thương một bóng hình

Mà không dám nói phải lặng thinh

Trong khi người ấy vô tình quá

Để mặc riêng tôi khổ một mình

PHỤC SINH

Đã dần quen với cô đơn

Thôi thương, thôi nhớ, thôi hờn, thôi ghen

Đã quên ý muốn làm quen

Thôi tìm duyên mới, thôi thèm yêu đương

Đã quên hai chữ "vấn vương" 

Quên luôn hai chữ "yêu thương" đau buồn

Đã quen trống trải đêm buồn

Đã quên đôi mắt lệ tuôn ngày nào

Con tim thương tổn gầy hao

Từ nay lành lại, nhìn vào tương lai

Lao vào sự nghiệp thân trai 

Tìm niềm vui chốn tiền tài vọng danh

Rượu nồng ta uống cho say

Tình thân ta kết cho đời thêm vui

Thơ hay chia sẻ ngọt bùi

Hương vị cuộc sống,buồn vui thế trần

Tôi chẳg mơ về tình yêu bất diệt

Hay cuộc tình mãi mãi bên nhau

Chẳng mơ sẽ đến góc bể nương dâu

Vì tôi biết mọi điều ko bất biến

Nhưg tôi mơ tình yêu đừng tan biến

Người và người mãi sống để yêu nhau

Dù cuộc đời luôn đầy dẫy khổ đau

Nhưng hy vọng là điều đừng đánh mất

Đôi khi tôi muốn được thanh nhàn

Giữa đời giông bão lắm giang nang

Cầu xin một chút lòng thanh thản 

Cho khắp muôn người trên thế gian...

Anh rất vui khi bình minh thức dậy .

Gặp mọi người anh được nói được cười. 

Hoàng hôn buông anh lại trở về trong bóng tối. 

Là lúc đó anh thấu lạnh con tim.

Không biết cười " biết nói cùng ai.

Một mình anh trong căn phòng lạnh vắng...

rượu cay rượu đắng rượu mời 

Rượu ngon ta lại vơi đi rồi đầy 

Tinh yêu biết lắm điều hay 

Cung bao điều khổ đắng cay muôn điều 

M RA ĐÂY UỐNG RƯỢU VỚI ANH

đừng có ngồi cười trong ly rượu

ra đây cùng uống với anh đi

ngồi chi trong đó nhìn anh vậy

anh có say đâu mà em cười ?

anh nhớ em,anh đi uống rượu

cầm ly lại thấy em trong ly

và anh.đang uống niềm thương nhớ

uống nỗi cô đơn một buổi chiều

anh uống cô đơn và quạnh vắng

buổi chiều,anh quá nhớ thương em

và em,ngồi đó,trong ly rượu

cười.để anh càng thương nhớ thêm

thôi,em cứ ngồi trong ly rượu

hôn anh vào lúc anh kề môi

môi anh chìm ngập trong ly rượu

em hãy hôn anh,nhớ quá rồi

em.hay tin nhung loi anh noi.

vi khj say loi noi rat chan thanh

anh da say nhung chj la say ruou

con say em anh da tinh lau roi

họ yêu nhau thích chiều thứ bẩy,

hoàng hôn về họ lại dắt dìu nhau,

tôi không yêu tôi nghét chiều thứ bẩy,

hoàng hôn về tôi lại thấy cô đơn.....

Đừng để lệ ướt hoen mi

Đừng để sầu khổ làm gi em ơi,

Tinh em mà có chơi vơi

Xin em bốn chữ:bên tôi hãy về.

Nửa đêm thơ thẩn một mình.

Cô đơn muỗi đốt giật mình nhớ ai...

Muỗi ơi bay đến nhà bên

Đốt thoai ha một phát để ha nhớ tôi

Hôm nay gặp lại gấu xưa

Nhìn tôi gấu hỏi"anh yêu ai rôi?"

Nhìn em tôi bỗng bồi hồi

Mỉm cười tôi nói" anh là Fa"

Không phải là nốt khoá Fa 

Cũng không phải nốt "Fa mi Rê đồ"

Fa anh vẫn một mình

Fa anh vẫn chung tình với em!

Để từng câu hát Ngân lên

Tình ca anh viết tặng riêng cho người

THIÊN THẦN BÉ NHỎ

Thiên thần bé nhỏ của tôi ơi!

Mắt biếc môi xinh đẹp tuyệt vời

Má đỏ hây hây trong nắng mới

Hoa vừa chớm nở tuổi đôi mươi

Yêu em không nói được nên lời

Thấp thỏm nao lòng mộng chẳng ngơi

Bóng dáng xinh xinh như nhớ gợi

Đêm nằm thổn thức dạ chơi vơi

Ngoài trời tí tách giọt mưa rơi

Chất ngất lòng sao lại rối bời

Khắc khoải con tim sầu mong đợi

Bao nhiêu luyến nhớ gửi về nơi...

Men rượu nào xua nổi nỗi cô đơn

Cứ uống mãi_nỗi đau càng tê tái

Quên đi hỡi_bạn ơi ta viết lại

Trang tình ca _đời sẽ lại thăng hoa.

Yêu Đơn Phương

Cứ mỗi đêm về anh lại nhớ đến em

Người con gái anh quen đã bao ngày

Nhớ đến nàng một cảm giác trống vắng

Hoang mang, sợ , man mác nỗi tương tư

Yêu đơn phương tim như chết từ từ

Chậm nhịp đập khi nhớ nàng da diết

Rồi tâm trí anh như bị tê liệt

Chỉ nhớ ,mơ em anh quên hết xung quanh

Ước chi em hiểu tình cảm chân thành

Thì anh đâu phải rụt rè hay sợ hãi

Vì ngỏ lời anh sợ em xa mãi

Nên anh đành thầm lặng với đơn phương

...MEN RƯỢU...

Ta vẩn đợi hoài ,theo năm tháng

em vẩn xa hoài vẩn dửng dưng

Ta trút nhớ,trút hờn trong men rượu

tìm say men,quên nổi say tình

thôi hết rồi,tình của ta ơi

say trong mộng mị ,để quên dời

đừng hỏi ta ,taị sao như vậy ?

men rươu nồng,không dối trá như em

NGẮM TRĂNG KHUYA

Lưng trời lơ lững bóng trăng treo

Tỏa ánh vàng tươi mát xóm nghèo

Độc ẩm trà khuya nhà vắng khách

Một mình ngẫu hứng tiếng thơ reo...

Hằng Nga chúm chím " chào thi sĩ "

Chú Cuội thầm ghen nổi gió vèo

Ngẫm lại đời mình nghe cũng thú

Trà khuya độc ẩm ngắm trăng treo !

Nụ Cười Không Vui

có ai biết tôi cười trong hiện tại

cười thật nhiều mà lệ cứ tràn mi

thấy tôi cười đừng vội bảo tôi vui

đừng vội bảo tôi là người vô tư nhất

tôi cười trong âm thầm lặng lẽ

tôi cười trong nước mắt đó người ơi!

ĐỢI CHỜ

Anh vẫn yêu em vẫn đợi chờ

Dù trong câu hát với giấc mơ

Làm sao quên được bóng hình đó

Yêu mãi em thôi đến dại khờ.

Xa cách phương trời em có nhớ

Tháng ngày bên nhau mối tình thơ,

Làm sao quên được hạnh phúc đó

Dẫu cách xa nhau anh vẫn chờ.

EM HÃY NÓI YÊU ANH

nếu đồng ý yêu anh

thì em cứ nói đại

chuyện gì phài lanh quanh

ngồi nhìn anh mãi vậy ?

nhìn ánh mắt của em

là anh cũng đã biết

em chờ anh nói thêm

vài lời thật tha thiết

được thôi,anh sẽ nói

là anh rất yêu em

yêu điên khùng,khờ dại

hãy yêu anh đi em !

sao em cười hoài vậy ?

chắc anh nói không hay

vậy anh hôn em nhé

anh hôn rất có tài.

NẾU MAI ANH CHẾT

Một mai anh chết đi rồi

Xin em đừng khóc hãy thôi muộn phiền

Anh mong em sẽ bình yên

Đừng nên sầu khổ vì duyên tình mình.

Nếu em còn nhớ nghĩa tình

Xin em hãy xóa bóng hình của anh

Bởi do số kiếp chẳng lành

Đời kia nghiệt ngã nên đành xa em.

Chán sống còn hơn chán đời

Ngồi buồn nghĩ ngợi vẩn vơ

Lại đọc đựơc mấy câu thơ chán đời 

Đọc lên mới thấy nực cười 

Mới từng ấy tuổi chán đời rồi sao 

Còn ta tuổi cũng gần cao 

Còn chưa muốn chán tào lao như người 

Từ nay cứ sống cứ cười

Cứ ăn ,cứ ngủ , cứ chơi , với đời 

Làm sao cho thật thảnh thơi 

Hưởng sao cho hết tuổi đời trời cho 

đừng mà cứ nghĩ cứ lo

Ốm đau khổ sở ai lo cho mình 

Bỏ ngay cái thói cầu vinh 

Hư danh ,tham lợi , hại mình mà thôi

Ngồi buồn viết mấy chữ chơi 

Khuyên ai ít tuổi chán đời là ngu 

TÌNH YÊU NHƯ ÁNH TRĂNG DÀI

Vầng trăng ai lỡ cắt đôi.

Lúc tròn,lúc khuyết,em - tôi giận hờn

Tình yêu nào phải giản đơn

Lúc còn cháy bỏng,lúc còn nhạt phai.

Tình yêu như ánh trăng dài

Lung linh dễ tắt , mảnh mai hao mòn

Tình vỡ như mảnh gương con

Mỗi khi nhìn lại ,héo hon nỗi lòng . . .

Thi sĩ làm thơ lúc thấy buồn

Nhà văn viết truyện lúc cô đơn

Ông đồ viết chữ cho khuây khoả

Còn ta đâu khổ biết viết gì?

Thôi thì viết đại nhớ người yêu....

EM CÓ YÊU TA THẬT KHÔNG ?

ta buồn hỏi mặt trời

em yêu ta không vậy ?

mặt trời nhìn ta cười

ta yêu đâu mà biết !

ta nhìn vào sóng biển

hỏi em có yêu ta ?

biển nhìn ta giận dữ

sao lại đi hỏi ta ?

ta nhìn người qua lại

hỏi em yêu ta không ?

nhiều người cười ôm bụng

ôi cái thằng điên khùng

ngồi một mình ta nghĩ

ta nghĩ một mình ta

nếu em đã yêu ta

sao để ta cô quạnh ?

ANH nguyện dùng hết cuộc đời này

YÊU em nồng ấm luôn đắm say

EM là ánh dương luôn soi sáng

LÀM anh vững bước đi thẳng ngay

NGƯỜI ơi có biết trái tim anh

YÊU em nhiều lắm mong tình thành

ANH sẽ trọn đời yêu em mãi 

NHÉ em! Hãy nói Em Yêu Anh

Xin Lỗi Nhưng.... Anh Yêu Em

** ** **

Đến bây giờ anh mới biết anh sai

Tiếng yêu em mà chỉ toàn trên ảo (FB)

Trong khi em đang cần ở thực tại

Ba từ thôi chẳng dám nói ra sao?

Người yêu hỡi thứ tha cho anh nhé

Bởi bên em anh nhỏ bé vô cùng

Muốn nói lắm Anh Yêu Em cô bé

Mong đường tình hai đứa sẽ đi chung

Em có chịu cùng anh cầm bút vẽ

Một ngôi nhà ấm áp tiếng trẻ thơ

Hoàng hôn xuống vòng tay ôm thật khẽ

Nụ hôn nồng nàn dưới ánh trăng mơ

Ở thực tại anh luôn muốn như thế

Tay trong tay dưới nắng ấm trời xanh

Anh yêu em làm người yêu anh nhé !

Em yêu à ! Hãy nói em yêu anh.

LỜI YÊU

Anh xin gôm hết mây xanh

để anh có thể vẽ tranh tặng nàng

Xin em yêu chớ hoàn màng

tình anh trao gửi là ngàn câu yêu

Anh xin gửi gjó vào mây

để em sẽ mãi ngất ngây vì tình

Anh xin gjữ mãi bóng hình

là hình em đó chỉ mình em thôi

Thức khuya đôi lúc kể thật vui,

Không gian im ắng muốn chôn vùi,

Mình ta vẫn nằm tim vẫn đợi,

Ngắm từng cánh muỗi gọi nhau chơi,

Vo ve nhịp nhàng quanh giường nhỏ,

Cảnh khuya thật khó tả nên lời !

hơ bạn hay nhưng sao buồn thế

Từng dòng dài tâm trạng lê thê

Hãy vui lên khi mình có thể

Mặc cho ai lỡ phụ câu thề

Từng đêm dài anh thức trọn canh khuya

Nhớ em lắm nhưng đành phải hững hờ

Vì biết rằng dù mình có mộng mơ

Cũng chẳng làm tình ta quay trở lại.

Em ơi em đường đời còn đi mãi

Ai biết được hạnh phúc của mai này

Dù bây giờ ta tay chẳng trong tay

Vẫn ôm trọn một mối tình xưa cũ.

Trông em mắt sáng ngây thơ

Làm cho tại hạ ngẩn ngơ mất rồi

Biết rằng tình bạc như vôi

Nhưng vẫn muốn bé cho tôi...

Đâu tiên lấy chuyện làm quà

Bé cho tâm hỏi bé nhà ở đâu

Nều xa Tâm sẽ đi tầu

Còn không thì đợi đâu ngõ thôi

Khi buồn ta hảy viết thơ

Mọi người chia sẻ nổi buồn trong ta

Viết ra tâm trạng buồn vơi

Để rùi ta sẻ vui hơn với đời

Lúc vui ta nhắn vài lời 

Lúc buồn ta cũng vài lời bằng thơ

Cuộc đời dù chẳng như mơ

Nhưng ta vẫn sống vô tư yêu đời

Sầu này biết tỏ cùng ai 

Khi mà ta vẩn đơn côi 1 mình

Buồn này mình sẻ làm thơ

Có khi từ đó vui hơn với đời

ĐI QUA MẤY NGỎ TÌNH CHƯA LẠI (1)

đêm nay chợt nhớ câu thơ cũ

đã viết khi vừa biết làm thơ

đã mấy mươi năm mà vẫn đúng

tình ơi,ta cứ mãi mong chờ !

đời ta đã trải bao nhiêu ngả

có ngả nào ta chưa đến đâu

lên non xuống biển ta từng trải

nhưng có khi nào ta xót đau

chỉ còn một ngả ta tìm mãi

đó là ngả có một tình yêu

ta đang chờ đợi em mòn mỏi

trong nỗi đau buồn ,trong quạnh hiu

ta mơ đơn giản trong đêm vắng

được ôm em ngủ trong vòng tay

môi ta khép chặt môi em lại

để nỗi buồn tan theo gió bay

nhưng qua mấy ngỏ,tình chưa lại

ta vẫn đau buồn,vẫn xót xa

tình ta như bóng trăng hiu quạnh

em vẫn xa mờ, xa rất xa.

BUỒN

Tôi ngồi tôi viết bài thơ buồn

bao nhiêu cảm xúc mãi cứ tuôn

Để cho người đọc cũng thấy luôn

thấy hết tâm trạng của người buồn

 DÁNG ai tha thướt ngang qua

ĐI theo sao mãi như là ngẩn ngơ

UYỂN chuyển dáng đẹp... tựa mơ

CHUYỂN đi cùng gió hững hờ của em

THAM LAM,,,

Đôi khi lòng cũng muốn

Yêu riêng chỉ mình em

Nhưng con tim vụn dại

Lỡ yêu người thứ hai

Đời ai không lầm lỡ

Nếu như em thứ tha

Thì cuộc tình chúng ta

Mới gọi là mãi mãi

nếu yêu người thứ 2 em hạnh phúc

anh chân thành nhường bước em đi , 

nhưng lỡ khi trên đường tinh vấp ngã , 

thì xin đừng tim đến với anh đây

1 đoạn đường bao nhiêu ngã rẽ , 

hướng có em anh cứ bước đi về , 

anh không rẽ theo đường trăm lối , 

chỉ nhằm về hạnh phúc hướng theo em

gió có thổi anh đi muôn nẻo , 

vẫn tìm về nơi hạnh phúc uyên ương , 

nơi có em bao ngày ngóng đợi , 

chờ anh về kết nối lại yêu thương

Tình yêu ơi hỡi tình yêu,,,

Niềm vui thì ít,,,quá nhiều niềm đau,,,

Một lần thôi cũng đủ sầu,,,

Ngàn năm in bóng tình đầu phôi phai

Lần đầu tiên anh được biết em.

Anh đã thấy con tim thổn thức.

Nghĩ em cười anh vui hết mức.

Hình như anh đã thấy yêu em!

Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang

Ta lang thang trên vỉa hè ký ức

Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật

Và giật mình...ta cảm thấy cô đơn

GỬI NGƯỜI... 

Sương xuống đông về có lạnh không? 

Ngoài ấy đêm nay chắc lạnh nhiều! 

Ta ở phương trời xa cách biệt 

Sưởi ấm lòng người ở trên face...!

Nửa Chén Tình Bạn 

Tác giả: Minh Tuấn

chén rượu vui uống hết mình

tri âm cùng cạn , ý xinh gieo vần

ánh trăng vương tiếng gió ngân

ngàn sao cũng gửi mấy phần mơ bay. 

nỗi lòng đong đếm tháng ngày

buồn vui đã trải lúc cay lúc nồng

lạnh thì cùng buốt mùa đông

vui thì nắng ấm hạ nồng trong tim .

cuối thu trăng vẫn dịu hiền

cùng vui nâng chén mơ tiên cõi trần

tiếng thơ quấn quít tình thân

xa nhau thơ chỉ gửi vần không hương . 

rượu thơ nay đã một đường

tình thơ trao với bạn thương một đời

uống trong khao khát đầy vơi

cho câu thơ với dòng đời hòa tan . 

mấy năm xa khuất non ngàn

cho thêm nhung nhớ quan san chất lòng

đến giờ mới vợi sầu đong

ta vui nâng chén chúc dòng thơ vui . 

uống trong chia xẻ ngọt bùi

tình bạn mãi thắm như vui năm nào

ước cho tình tựa trăng sao

khi soi đáy mắt lúc vào trang thơ. 

gặp bạn rượu uống ngẩn ngơ

xin cạn nửa chén ...tình chờ đã say.

Như một giấc mơ 

Uống cạn cùng anh uống đi em 

Cho đời tan chảy giấc mơ tiên 

Ai mang hoa đến trêu ong bướm 

Giọt lệ ân tình xót xa thêm 

Gặp gỡ làm chi để bận lòng 

Mỗi chiều nắng nhẹ vắt bên sông 

Buồn vương trong gió lời em hát 

Khúc nhạc tình xưa đã lỡ làng 

Hôm ấy vô tình một chút vui 

Một chút hồn nhiên - một nụ cười 

Nhóm nhen một chút tình trong mắt 

Đốt cả đời anh chỉ thoáng thôi 

Có phải tình yêu, phải không em? 

Mà sao nghèn nghẹn ở trong tim 

Anh về chép lại dòng dư cảm 

Gởi gắm vào đây một khối tình 

Ngày mai trên bước đường lưu lạc 

Anh lại làm thơ để mua quên 

Ngắt cánh hoa vàng anh ép giữ 

Tặng người thấy hết những vô duyên 

Đêm nay ta uống cho thật say 

Uống cạn niềm đau lẫn nỗi sầu 

Ngã rẽ em về theo lối mộng 

Dặm ngàn thiên lý biệt xa nhau 

Tình ngỡ như là một giấc mơ 

Chỉ ánh mắt trao bỗng dại khờ 

Ta dặn lòng ta đừng ảo ảnh 

Để hồn thắm mãi những vần thơ

Một thoáng yêu

Đi suốt con đường anh mới gặp em 

Giữa dòng đời cho ta bao xao xuyến 

Đôi mắt em là biển tình yêu lưu luyến 

Tháng Sáu mùa hè, tháng sáu đê mê 

Anh một thời là những ước mơ vui 

Những buổi trăng hoan tháng ngày kiêu hãnh 

Vô tình em đến như cơn mưa chiều tạnh 

Anh lại thấy mình ngơ ngẩn chồi non 

Giữa dòng đời ta đến muộn nhau hơn 

Cho cái nắng mùa hè bao khao khát 

Bàn tay em như cơn mưa chiều dào dạt 

Anh uống vào mềm mại lắm thanh tao 

Biển tình yêu say đắm ngọt ngào 

Như vùi lấp màn đêm chìm vào vũ trụ 

Anh say em vầng trăng vàng khiêu vũ 

Và hóa thành chàng Cuội chút rong chơi. 

Anh thấy em dẫu ở muôn nơi 

Những phút nhớ nhung như từ trong cổ tích 

Anh sợ hãi một điều như rất thật 

Nếu ngày mai của vở kịch cuộc đời 

Em đến bên lòng những tháng năm ơi 

Khúc tình muộn như bao lần lửa cháy 

Anh sẽ ra đi nhưng luôn nhìn lại 

Em đến bên lòng một thoáng mãi trăm năm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro